Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Truyện thơ Phật giáo: Sự khôn ngoan của Hoàng Hậu Từ Tâm

30/10/201813:20(Xem: 10329)
Truyện thơ Phật giáo: Sự khôn ngoan của Hoàng Hậu Từ Tâm

 hoanghau_painting1

SỰ KHÔN NGOAN CỦA HOÀNG HẬU TỪ TÂM

 

Ngày xưa có một gia đình

Tiền rừng bạc bể quả tình giàu sang

Con trai sinh được một chàng

Trưởng thành, học vấn vững vàng vừa xong

Chàng bèn quyết chí một lòng

Bao nhiêu tham dục chàng không còn màng

Xuất gia vào chốn rừng hoang

Sống đời ẩn sĩ đạo vàng chuyên tâm.

*

Một ngày thiếu muối để ăn

Chàng rời núi Tuyết về thăm kinh thành

Ngủ qua đêm rất an lành

Trong vườn thượng uyển cây cành tốt tươi,

Hôm sau vào lúc sáng trời

Sau khi tắm rửa, tóc thời cột lên

Chiếc y chàng xếp một bên

Áo da dê núi khoác lên thân rồi

Ra đi khất thực khắp nơi

Bước chân thư thái, dáng người ung dung,

Khi chàng tới cổng hoàng cung

Vua nhìn ẩn sĩ vô cùng oai nghi

Lòng thán phục, tâm nể vì

Truyền mời hiền sĩ ghé về trong cung

Tiếp người long trọng, tiệc tùng

Cao lương, mỹ vị cúng dường thành tâm

Chàng bèn cảm tạ ân cần.

Vua mời chàng hãy dừng chân chốn này

Vào hoa viên ở luôn đây

Vua cung cấp bốn thứ ngay cúng dường:

“Thức ăn, quần áo thông thường

Tiện nghi chỗ ở, sẵn sàng thuốc men.”

Nhận lời lưu lại hoa viên

Chàng trong mười sáu năm liền tĩnh tâm

Trở nên thanh tịnh vô ngần

Đạo vàng thuyết giảng, vua quan thấm nhuần.

*

Một ngày vua phải mang quân

Ra nơi biên địa dẹp mầm loạn ly

Trước khi cất bước ra đi

Vua chăm sóc ẩn sĩ kia tận tình

Rồi truyền hoàng hậu đẹp xinh

Khi mình vắng mặt thay mình trông coi.

Từ Tâm hoàng hậu tuyệt vời

Thông minh, khôn khéo, thạo đời, đảm đang

Thay vua chăm sóc đàng hoàng

Để ông hiền sĩ dễ dàng tu thân.

Một ngày bày sẵn thức ăn

Nhưng ông hiền sĩ bất thần chậm sang

Trong khi chờ đợi cúng dường

Từ Tâm hoàng hậu điểm trang mặn mà

Thân người tắm rửa nước hoa

Xiêm y lộng lẫy, dáng bà tốt tươi

Bà nằm trên ghế thảnh thơi

Đợi chờ hiền sĩ tới nơi cúng dường.

Sau khi chậm trễ bất thường

Thế là hiền sĩ vội vàng tới ngay

Vào cung điện chợt ngất ngây

Thấy bà hoàng hậu tại đây tuyệt vời,

Khi nghe vọng tiếng chân người

Bà bèn ngồi dậy, xiêm rơi vô tình

Phô ra lồ lộ thân hình

Chao ơi quyến rũ đẹp xinh cực kỳ

Ôi thôi thanh tịnh còn chi

Lòng người ô uế chỉ vì nữ nhân,

Dục tình nhen nhúm trong tâm

Bốc ngùn ngụt tựa lửa thần khác chi

Tựa như rắn hổ mang kia

Ngóc đầu khỏi giỏ mỗi khi nghe kèn

Thế là mất hết lực thiền

Tâm hồn sa đọa đảo điên rối bời

Như là quạ cụt cánh rơi

Trong khi bay lượn giữa trời thênh thang.

Không ăn nổi bữa cúng dường

Ông mang thực phẩm tìm đường trở lui

Về nơi am thất mình rồi

Lên giường nằm liệt thân người thảm thay

Bỏ ăn bỏ uống bảy ngày

Bóng hình hoàng hậu cuồng quay não nề.

*

Sau khi dẹp loạn trở về

Ghé thăm hiền sĩ vua thì ngạc nhiên

Thấy ông nằm liệt giường bên

Tưởng ông đau ốm vua liền vỗ chân

Hỏi thăm sức khoẻ ân cần

Chân thành hiền sĩ trút tâm sự mình:

“Nhìn hoàng hậu, khởi dục tình.”

Vua cười: “Hoàng hậu xin dành cho ông

Để cho ông được thỏa lòng

Chúng ta về lại hoàng cung. Xin mời!”

Vua cùng hiền sĩ tới nơi

Từ Tâm hoàng hậu đón người thiết tha,

Nhà vua ra lệnh cho bà

Hãy vào trang điểm thật là tươi xinh

Với quần áo đẹp trên mình,

Nhà vua bí mật tâm tình đôi câu

Nhờ bà khéo léo cách nào

Cứu hiền sĩ khỏi đảo chao tâm hồn,

Bà hoàng hậu trấn an luôn

Rằng bà có cách tinh khôn giúp người.

Vua trao hoàng hậu xinh tươi

Cho ông hiền sĩ nổi trôi biển tình.

*

Cả hai ra khỏi cung đình

Ông đang mơ cuộc hành trình yêu đương

Chợt nghe bà nói thân thương:

“Giờ mình cần chỗ để nương thân rồi

Một nơi để ở mà thôi

Về trình vua rõ mong người cấp cho.”

Quả nhiên vua chẳng chối từ

Cấp cho lều cũ rất ư tồi tàn.

Nhận lều bà cất tiếng than:

“Nơi này dơ bẩn hoang tàn biết bao!”

Bà không chịu bước chân vào

Nói ông dọn dẹp cách nào sạch đi

Khiến ông lại phải quay về

Xin vua dụng cụ quản chi xa gần.

Rồi bà đòi hỏi nhiều lần

Gây ra nhiều chuyện khó khăn muộn phiền:

“Tô tường, trét vách, sửa nền

Kiếm thêm bàn ghế, mùng mền, chiếu chăn

Rồi đồ dùng để nấu ăn…”

Tới lui bao chuyến nhọc nhằn trước sau

Cuối cùng ngồi cạnh bên nhau

Trong phòng im lắng bà đâu ngại ngùng

Bất ngờ nắm lấy râu ông

Tay vùng giật mạnh, miệng cùng la lên:

“Sao ông lại nỡ chóng quên

Mình là hiền sĩ tu thiền thanh cao

Từ lâu thanh tịnh biết bao

Giờ đây bỗng chốc rơi vào vô minh!”

Ông nghe tiếng thét thình lình

Trong tâm bừng ngộ, giật mình tỉnh ra

Sau cơn cuồng loạn mê mờ

Cúi đầu hổ thẹn thẫn thờ khẽ than:

“Con đường tham dục chớ ham

Đọa vào địa ngục vô vàn đớn đau!”

Ông kêu lên: “Hãy trả mau

Nữ nhân trả lại, chớ đâu chần chờ

Trả hoàng hậu lại cho vua

Ta quay trở lại rừng xưa tu hành!”

Ông bèn thực hiện ý mình

Gặp vua ông nói tâm tình đôi câu:

“Tôi vừa chìm xuống dòng sâu

Cõi lòng khát ái sóng sầu bủa vây

Chính vì người nữ này đây

Xin trao hoàng hậu từ nay trả ngài.”

*

Từ Tâm hoàng hậu thật tài

Vô cùng thông thái, tuyệt vời khôn ngoan

Tặng cho ẩn sĩ non ngàn

Món quà vô giá muôn vàn quý thay

Bao nhiêu “thiền lực” trước đây

Đã từng bị mất, giờ này phát huy,

Trước khi ẩn sĩ ra đi

Ông bèn thuyết pháp vua nghe điều lành,

Trở về chốn cũ rừng xanh

Lánh xa cõi tục kinh thành mãi thôi,

Nhiều năm thiền định dần trôi

Hưởng nhiều an lạc của đời ẩn tu

Cõi trần ông chợt giã từ

Tái sinh thiên cảnh rất ư tốt lành.

*

Nhận diện tiền thân:

Ẩn sĩ là tiền thân Đức Phật. Vua là A Nan.

Hoàng hậu Từ Tâm là Liên Hoa Sắc.

 

TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO

(thi hóa, phỏng dịch theo bản văn xuôi

THE WISDOM OF QUEEN TENDERHEARTED

của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)

                       

_________________________________________________________

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/02/2013(Xem: 20435)
Cuốn Nhị Thập Tứ Hiếu Được viết vào đời Nguyên. Tác giả - Quách Cự Nghiệp, Một túc nho, người hiền. Hai mươi tư gương tốt Về đạo hiếu xưa nay
08/02/2013(Xem: 9632)
Nối truyền Đức Tổ Minh Quang Du Tăng Khất Sĩ dẫn đoàn hoá duyên, Xưa Tổ hành đạo khắp miền Nay ta noi dấu trọn nguyền kiếp tu.
07/02/2013(Xem: 18271)
Nửa thế kỷ Tôn Sư vắng bóng, Ánh Đạo Vàng tỏa rộng muôn phương Hôm nay tổ chức huy hoàn Hằng năm kỷ niệm, đàn tràng tôn nghiêm. Môn đồ Tứ chúng ngưỡng chiêm,
06/02/2013(Xem: 10513)
Bước đi từng bước vào chánh niệm Dáng khoan thai uy lực vô cùng Phật kinh hành đất chuyển trời rung Oâi! Huyền diệu bước chân giải thoát
06/02/2013(Xem: 7686)
Xuân về thăm lại cố hương Cây đa bến cũ thân thương mái chùa Ngô khoai hương lúa bốn mùa Dòng kinh biến đổi đất chua ngàn đời Nhạn về én lượn nơi nơi Mái chèo khua nước sao rơi đầy thuyền Cô thôn nữ hát đưa duyên Giao mùa nắng ấm hoa viền cành xuân
04/02/2013(Xem: 11501)
Trên đỉnh Phù Vân Đường lên Yên Tử mây dìu bước Qua suối Giải Oan đá dẫn đường Hoa yên dấu ấn thời Điều Ngự Bảo Sát âm vang một cõi Thiền Rừng tháp đây rồi lưu chấn tích Mái chùa che cả một giang sơn Chùa Đồng vang dội linh thiêng núi Cột đá uy nghiêm đứng giữa dòng Hàng tùng che mát lòng nhân thế Gốc sứ nhả hương giữa bụi trần Sỏi đá rêu phong còn biết nói Người đời sao nỡ để ai quên
04/02/2013(Xem: 13401)
Không được gọi là nhà thơ nhưng rất nhiều người VN vẫn có thể làm thơ. Thơ phổ biến khắp nơi với đủ loại người. Thơ không đọc bình thường như văn mà ngâm lên du dương trầm bổng, lại thêm các loại đàn sáo, tranh, bầu... sau thêm đàn nguyệt phụ họa nên ngâm thơ là một loại hình nghệ thuật cổ truyền, thuần túy VN. Ai cũng có thể đọc thơ một cách diễn cảm nhưng để ngâm thì phải biết cách. Bồng mạc, sa mạc, lẩy Kiều... Để nắm những cách thức ấy phải là người chuyên môn, thường xuyên luyện giọng chứ không phải tự nhiên ai cũng ngâm được.
30/01/2013(Xem: 11453)
Thi tính phản ảnh thật rõ nét qua kinh sách cũng như phong cách của những người tu hành đãảnh hưởng sâu đậm đến các sinh hoạt văn hóa của hầu hết các quốc gia Phật Giáo ÁChâu. Thi phú nói chung có khả năng khơi động những xúc cảm sâu kín và thanhcao nơi con người giúp họ vượt lên trên các bản năng thô thiển và trói buộc củasự sống.
29/01/2013(Xem: 10296)
Áo này mẹ dệt cho con Nắng mưa hai buổi gánh mòn bờ vai Áo một mảnh tình chia hai Mai này áo rách không phai lời nguyền Áo giải thoát, áo phước điền Áo che mát cả nhân thiên bốn loài.
26/01/2013(Xem: 10771)
Cận cảnh tượng cụ Nguyễn Du bằng gỗ gù hương khủng ở Việt Nam
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]