Chiều đã kéo mây về phơi chóp núi
Mà ta còn lầm lũi ở trần gian
Ôm hơn thua để phỏng tay trần trụi
Đâu biết đời tan hợp tợ khói giăng
Hãy để thơ chơi giữa miền thường tại
Tung chân thật thôn tính hết dối gian
Dẫu nghiên lệch mực khô câu rớt vận
Cũng chẳng cầu phủi sạch bụi trầm luân
Hãy để thơ chia với đời khốn khổ
Nghe lũ chà nhức nhối tước thềm thơ
Cuộc đời này vốn vô thường, huyễn mộng… Là con Phật thì ai cũng rõ biết.
Kiếp người là giả tạm, phù du, mong manh ngắn ngủi… là người học Phật thì ai cũng đã thấu hay.
Quy luật “sinh trụ hoại không” của muôn đời thật phũ phàng và vô cùng nghiệt ngã, hỏi có mấy ai vượt thoát khỏi vòng kiềm tỏa chặt chẽ của nó?
Dẫu rõ biết, dẫu thấu hay, nhưng vì vẫn là một chúng sanh, một sinh linh bé nhỏ, đang còn hụp lặn giữa bể khổ trầm luân, trôi lăn giữa dòng sinh tử luân hồi, nên chúng ta cứ luôn luôn sẵn sàng cho những giọt nước mắt tuôn rơi không chỉ khi tiếc nuối đau buồn với tổn thất, mà còn với lúc hạnh phúc mừng vui.
Nước mắt lưng tròng, rơi rớt đầm đìa, trào tuôn ràn rụa… thì cứ để chúng tự nhiên xuất đáo, tự do bay nhảy, không chuyện chi phải kềm nén, đắp đê ngăn đập để chặn đường rơi lối chảy của chúng. Khóc được cứ khóc, đó là chuyện bình thường. Khóc với tâm bình thường thì vẫn không hề xa Đạo.
Nâng bàn chân Mẹ hôn lên
Bàn chân nhỏ nhắn thuyền lênh đênh dòng
Hôn nhăn nheo gót từng hồng
Bao năm lặn lội đường trần nhiêu khê
Bàn chân tất tả đi, về
Đường phù hoa phố, đường quê mùa làng
Bàn chân từng bước cao sang
Từng hành khất gạo lo tròn bữa cơm
Động Tĩnh Như Nhiên
Một bữa học trò tới hỏi Thầy:
- Thưa Thày, mấy bữa nay lòng con không yên, tâm con động. Làm sao đây?
Thiền Sư:
- Động thì cứ động, sao phải mong tĩnh.
Vài bữa sau, học trò lại chạy tới:
- Mấy hôm rày con ngắm trời xanh trong, nước suối văn vắt,
thấy lòng yên tĩnh lạ thường.
- Tĩnh thì cứ tĩnh sao phải nói ra thành động.
- Bao năm rồi con theo Thầy, nhưng tự cảm thấy chưa hiểu được gì.
Lòng con lúc tĩnh, lúc rối...
Thiền Sư:
- Ta cũng như con, lúc rối lúc tĩnh... Nhưng ta không thấy phải nói ra điều đó
thành ngôn ngữ. Ta chỉ... như ngồi yên trên con thuyền ý thức,
mặc cho sóng lòng chao đảo hay yên bình..*:) happy
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.