Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Vầng Trăng Mẹ (thơ)

01/08/201408:45(Xem: 13970)
Vầng Trăng Mẹ (thơ)


vang trang

VẦNG TRĂNG MẸ
TƯỞNG NHỚ MẪU THÂN








TỰA

Trùng trùng muôn sự vật
Như chớp loé sương rơi
Vỡ tan tành bọt nước
Mong manh huyễn mộng đời

Lời Kim Cang dội rền sấm sét
Lặng cảba nghìn pháp giới im
Me ơi ! BĐầy uông hết nổi niềm
Chìm theo từng giọt máu tim lịm hồn

còn chi mà nói nữa
Mưa đẫm lệ hoen mù
Xót xa sầu vạn cổ
Thôi Mẹ về thiên thu

Dù vẫn biết có sinh thì có diệt
Nhưng than ôi ! sỏi đá cũng đau lòng
Chợt bừng ngũ uẩn giai không
Xua sau thấu suốt muôn dòng vô sinh

Tâm Nhiên



TẤM LÒNG SONG THÂN

Mẹ cha đã khuất ngàn mây
Hay còn dương thế vẫn đầy đủ trong
Vẫn nguyên vẹn ở nơi lòng
Không hề xa cách giữa mông mênh hoà

Bài thơ dâng mẹ kính cha
Hai miềm sinh tử đều là như nhau
Sống và chết một nhịp cầu
Bắt qua nhịp thở trong sâu thẳm hồn

Nghìn năm thầnm lặng sắt son
Mẹ hiền ơi ! Vẫn mãi còn vang âm
Tình thiêng chuyển hoá mê lầm
Đưa con về tận nguồn thâm thiết huyền.

Tâm Nhiên
( Kiêng Giang )



TRI ÂN ĐẤT TRỜI

Chiều Vu Lan ngồi lại đây em nhé !
Mình hàn huyên những chuyện riêng chung
Công cha nghĩa mẹ em hãy kể
Để tri ân tình phụ mẫu vô cùng

Từng khúc ruột quặn đau trong thầm lặng
Cũng vì em khổ luỵ suốt cuộc đời
Sinh thành dưỡng dục bao la quá
Đẹp phi thường cho em bước rong chơi

Cười dưới mái hiên chùa hoa nở
Đoá hồng này cài lên áo thân yêu
Như thầm nhắc rằng em đang hạnh phúc
Đang còn cha và mẹ với bao điều

Diệu kỳ thay ! Mùa trăng tháng bảy
Đầy hoa hương hoà quyện những con đường
Em hãy hát lên bài ca hiếu thảo
Tạ ơn đời vô lượng nghĩa yêu thương

Tâm Nhiên
( Kiên Giang )



KÍNH DÂNG MẸ

Lặng im rào rạt niềm dâng
Thầm trong giọt niệm thâm ân mẹ hiền
Ơi trái tim không tuổi tên
Nghìn sau vời vợi mông mênh cõi về

Gánh trăm năm suốt xuân thì
Dõi theo con những bước đi vào đời
Chắc chiu từng tiếng khóc cười
Hồn ca dao thuở đất trời tao nôi

Mẹ đi thinh vắng ngàn khơi
Trầm vai sông nước núi đồi mênh mông
Qua thênh thang bóng hạc vàng
Chiếc thân trải xuống chứa chan con đường

Phơi lưng mưa nắng gió sương
Mặt úp biển lệ yêu thương ngút lòng
Cuộc đi có cuộc về không
Mà ươm xanh mãi tuổi hồng con mơ

Triều Nguyên
( Sài Gòn )



GÁNH GÍO QUA SÔNG

Mẹ cha theo gío về trời
Tôi đi theo ngọn gió đời mây bay
Rơm chiều ai đốt mà cay
Rượu quê ai nấu mà say ngút ngàn

Tôi về theo gió lang thang
Thương thương giọng Quảng chứa chan điệu chào
Nương câu lục bát qua cầu
Ngọn tre níu gió múc gầu nước trong

Níu quê lại giữa cõi lòng
Tôi về gánh gió qua sông gọi đò
Trong veo ngọt lịm câu hò
Tôi đưa tay, vẫy, đôi bờ rưng rưng

Trùng phùng theo dấu chân quen
Nôn nao triền cát gọi tên quê nhà
Giếng quê một ngụm trăng ngà
Tôi đưa tay, bụm, gió là đà trôi

Tôi về cõng gió đi chơi
Mà Nghe lá rụng khơi khơi giữa lòng
Hồn phiêu theo cánh chuồn chuồn
Ầu ơ tiếng mẹ suối nguồn gọi ta...

Dạ Tịnh
( Đà Nẳng )


MẸ ƠI !

Mẹ ơi cầu nối lại rồi
Bên lở thôi khổ, bên bồi hết đau
Trong vui thoáng đượm vị sầu
Phải chi còn mẹ... để cầu tròn vui

Hân hoan quyện lẫn ngậm ngùi
Mẹ ơi, hương vị cuộc đời phải không
Con đò gởi lại bến sông
Âm vang nhịp sóng vỗ lòng sương đêm

Năm xưa oằn gánh vai mềm
Gánh vàng hoa cải trôi êm qua cầu
Bây chừ mẹ ở nơi nao
Buồn tênh hương bưởi hương cau giữa vườn

Sông còn nợ mẹ niềm thương
Nổi chênh vênh nhịp cầu sương khói nhoà...

Miên Long
( Đà Nẵng )


MIỀN CỎ XANH

Cuối năm mẹ bỏ đất trời
Về miền xanh cỏ hát lời cỏ hoa
Chiều run nghe khúc cầm ca
Hai dòng nước mắt vỡ oà đắng cay

Mẹ đi lạc tháng năm gầy
Trắng chiều mưa bụi đong đầy tiễn đưa
Mệ ơi nào dấu chân xưa
Hằn soi dĩ vãng bấy mùa thương yêu

Tìm đâu tóc Mẹ bạc chiều
Giữa miền cát bụi tiêu điều gió sương
Cúi hôn ảnh mẹ làn hương
Là miên viễn cõi thiên đường con đau

Dung Thị Vân
( Sài Gòn )



CÒN ĐÓ LỜI RU

Con về lại với vườn xưa
Thời gian trôi mãi quá trưa cuộc đời
Giậu mồng tơi, cũng bồi hồi
Ngày xưa mẹ với mồ hôi chan hoà

Để tươi luốn cải liếp cà
Cho cành hoa bưởi, hoa lài toả hương
Cuộc đời sớm nắng, chiều sương
Đôi vai quang gánh dặm trường chợ xa

Một thân cùng với nếp nhà
Gió lùa liếp cửa,lạnh và cô đơn
Trông chờ hình bóng của con
Phương xa biền biệt héo hon tuổi già

Tuổi trời đến lúc can qua
Mẹ đi vào cõi gọi là thiên thu
Chừ con cùng với lời ru
Vườn xưa một bóng, hương mù khói bay.

Quang Hưng
( Đà Nẵng )

VẦNG TRĂNG MẸ TƯỞNG NIỆM MẪU THÂN (phần 2)


 

VẦNG TRĂNG MẸ

 

Nếu ví mẹ với vầng trăng

Con tin rằng nguyệt chẳng bằng mẹ đâu

Vì trăng thì sáng trên đầu

Mẹ thì sáng giữa trầm sâu cõi đời

 

Trăng thì chẳng ở đâu nơi

Mẹ cư ngụ giữa vợi vời lòng con

Nghìn thu nước chảy đá mòn

Con về đâu mẹ gởi hồn về theo

 

À ơi nắng sớm mưa chiều

Mẹ phơi mòn gót hài treo đỉnh trời

Trăng thì có lúc đầy vơi

Mẹ hoạ một nhịp trùng khơi lạ lùng

 

Vầng trăng mẹ quá bao dung

Làm sao con nói kịp cùng mai sau

Một lời thôi chỉ đê dầu

Vọng lên thinh vắng niềm đau khôn cùng

 

Mai mẹ về với hư không

Thì con cũng rụng xướng lòng huyệt sâu

Là đi suốt cõi đời sầu

Vẫn không tìm được lại màu trăng xưa.

 

Miên Long ( Đà Nẵng )

 

 

SUỐI NGUỒN BAO DUNG

 

Từ bập bẹ ở trong nôi

Lời đầu tiên nói trên đời : Mẹ Ơi !

Mẹ như ánh sáng mặt trời

Ngời trong máu chảy nồng hơi thở này

 

Dẫu rằng hết tuổi thơ ngây

Càng khôn lớn lại càng đầy nhớ ơn

Ơn sâu nghĩa nặng trĩu hồn

Thâm ân đó suốt đời con đáp hoài

 

Mẹ là bóng lặng trăng soi

Xua tan u tối dặm dài con đi

Vô ngần nhẫn nhục kiên trì

Trước bao nhiêu chuyện sân si xô bồ

 

Mẹ sinh ra cõi tự do

Cho con chạy nhảy tha hồ dạo chơi

Trăm năm vẫn mẹ ẵm bồng

Ơi Bàn tay Mẹ bao dung vẹn toàn

 

Tâm Nhiên ( Kiên Giang )

 

 

 

LÒNG MẸ NHƯ BIỂN NGÀN

 

Trăm sông nghìn suối trôi về biển

Cuốn những bùn dơ rác rến đầy

Chót vót đỉnh ngàn cao vời vợi

Chảy xuống tuôn tràn khắp xưa nay

 

Bao la bát ngát mênh mông quá

Trùng trùng lớp lớp giữa bao dung

Vô lượng vô biên lòng mẹ trải

Từ bến bờ yên đến bảo bùng

 

Chiều đi trên bãi mềm cát trắng

Rạt rào vỗ sóng vọng ngân nga

Thinh không văng vẳng lời vô niệm

Cho gió hồn bay vút thiên hà

 

Ơi chao tình mẹ luôn cao thượng

Thương hết muôn loài cả chúng sanh

Cam lồ nhuận thấm nguồn diệu ảo

Nghe chứa chan trong trái tim mình

 

Tâm Nhiên ( Kiên Giang )

 

 

 

NẮNG XUÂN

 

Nắng Xuân lăn vội qua thềm

Trẻ thơ khát vọng ngồi thèm cơm trưa

 

Thiếu bàn tay, thiếu bửa trưa

Cánh cò vắng bóng, đồng xưa gọi thầm

 

Chiều đông nhà phả hương trầm

Nhìn di ảnh mẹ nghe bầm nỗi đau

 

Mẹ ơi quang gánh hai đầu

Xuân qua, xuân lại đâu màu nắng xuân !

 

Ái Nghĩa ( Hội An )

 

 

 

HÁT RU

 

À ơi, con ngủ cho ngoan

Để mẹ trải ngọn nắng vàng ra phơi

Niềm riếng quảng thúng lên trời

Trái tim giữ lại ở đời với con.

 

 

MẸ TÔI

 

Hai đầu : xuân hạ - thu đông

Mẹ tôi quảy cả cơn dong bất thường

Cuối năm gió, đầu năm sương

Nắng mưa phủ lối lấp đường mẹ đi

 

Bàn chân tróc vảy trầy vi

Thương con lặn lội xuân thì héo hon

Người ta đổ cực lên non

Mẹ tôi gánh cực nuôi con từng ngày.

 

Nguyễn Ngọc Chương ( Tam Kỳ )

 

 

 

CÂY ĐÒN GÁNH

 

Lưng cây đòn gánh mòn trơn

Lời tre nhắc công ơn mẹ già

Chợ chiều, chợ sờm bôn ba

Hái gieo tất bật đồng xa, đồng gần

 

Bán than mua muối tảo tần

Bao lần xuóng biển bao lần lên non

Da xương bào cật tre mòn

Trăm năm mẹ gánh đời con qua đèo

 

Gánh yêu thương, gánh khổ nghèo

Gánh mơ ước lẫn gieo neo đi về

Gánh bình minh lội bến quê

Gánh hoàng hôn giục chân đê bước dồn

 

Gánh trăng khuya giếng đầu thôn

Gánh than lửa chạy qua cồn cát trưa

Một đời gánh nắng và mưa

Mòn vai mà Mẹ vẫn chưa yên lòng

 

Một đời gióng đứt, đòn cong

Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi !

 

Nguyễn Vân Thiên ( Sài Gòn )

 

 

SUỐI NGUỒN

 

Thắp cây hương nụ thay trầm

Xanh lên đất mật thơm mầm cỏ tươi

Thời gian nến chảy - phận người

Thu sương dấy lạnh xuân ngùi khói bay

Biển xanh sóng lịm cuốn ngày

Bao dung mạch suối vẫn đầy nguồn sông

 

Yên Hùng Đức ( Hội An )

 

 

 

MẸ NHƯ VẦN TRĂNG RẰM

 

Con lớn lên giữa trời đất gọi mời

Mẹ đã chắp vào vai con đôi cánh

Đường muôn hướng gánh mây trời lành lạnh

Và đôi chân là sông nước cuộc đời

 

Vườn sơ sinh tiếng chim khóc à ơi !

Mẹ đã chấp vào vai con đôi cánh

Rồi lớn lên vời vợi quá đường trăng

Theo sông nước chảy trôi ngoài vạn bến

 

Ngày tuổi nhỏ con lên chùa cung kỉnh

Đứng chấp tay quỳ bên mẹ trang nghiêm

Mẹ hiền từ trong mắt Phật an nhiên

Đã soi xuống đời con ánh sáng

 

Tiếng chuông ngân hý hửng tuổi hoa đèn

Đã thôi thúc trống lòng con Bát Nhã

Từ nát nhàu ảo mộng dưới chân đi

Cả mưa nắng rối bời trên tóc nhớ

 

Như chú chim non chuyền qua cành hớn hở

Cây lá gầy hao từng ngón xuân nồng

Chừ khô héo giữa mênh mang trời đất

Gió mười phương mẹ ấp ủ đôi tay

Ngọn đời cao sừng sững đó ô hay !

Che bóng mát đời con xanh cỏ dại

Con quỳ gối dưới đêm nay độc thoại

Nghe suối ngàn từ đỉnh núi chuông ngân

 

Chút hình sương bóng khói đời con

Xin cảm tạ cả trần gian hương sắc

Cả mặt đất hân hoang lẫn gừng cay muối mặn

Cho đêm nay vằng vặc ánh sao băng

 

Ơi mùa thu lòng thơ ngây hoa cúc

Mẹ bao la nôi ru là vầng trăng.

 

Nhật Uyển ( Đà Nẳng )

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
26/12/2020(Xem: 7195)
Những ngày cuối của năm 2020.! Mong rằng bạn giống như mình đồng ...tâm trạng Chờ đón niềm vui khi năm mới sẽ sang Trọn năm hai không hai không lúc nào....chẳng kinh hoàng! Đại dịch cúm đang biến thể, rắc gieo sợ hãi!
23/12/2020(Xem: 8814)
Hữu Xả Tả Buông Sáu căn tiếp xúc sáu trần Không dính, không mắc, không phân biệt gì Chỉ cần quẳng cái Tôi đi Giác mê trước mặt kiếm chi cho phiền Nam Mô A Di Đà Phật Chùa Quan Âm, Houston 20/12/2020 Ngốc Tử (HT Thích Chơn Điền)
22/12/2020(Xem: 8073)
Từ thuở nọ, Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời, đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói vờn quanh. Được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ, tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ. Thơ phát ra từ đó, nhẹ nhàng như hơi thở, vừa lâng lâng bay bổng vừa bồng bềnh, thênh thang. Tiếng thơ ngân dài, đồng vọng lên từ phương lòng trong trẻo, đầy chim ca lảnh lót hòa lẫn suối khe róc rách, reo vang. Ngàn hoa nắng trổ, ngát hương trời vạn cổ, dưới những thung lũng mù xa, chập chùng bóng rừng sâu hun hút, hoang lạnh buốt mưa chiều. Thơ bay phiêu phất hồn trăng vạn đại, vụt hiện lóe ngời thời nguyên thủy, sơ khai…Thần thái mang mang, thi sỹ đi về ngơ ngác, ngạc nhiên trước sự huyền bí của cuộc sống muôn loài, vạn vật trên mặt đất, trần gian, rồi hoát nhiên, bừng thấy ra đóa Hoa Tâm giữa trời thơ đất mộng bồi hồi:
22/12/2020(Xem: 7031)
Lá rụng chiều Thu Tường Vân Còn vài chiếc lá trên cành Lá vàng rụng hết lá xanh chuyển màu Từ từ mà rụng đừng mau! Cứ bay nhè nhẹ đỡ đau lòng người Hôm qua lá hãy còn tươi Chiều này đổi sắc vốn lười cũng xem Đẹp thì đẹp thật đó em Nhưng mà gió đến bên thềm lá rơi Có khi trong nắng lả lơi Lá bay theo gió biệt khơi nơi nào Mua thu lá đẹp biết bao Vàng hồng đỏ tím làm sao không nhìn?
21/12/2020(Xem: 7409)
Qua mỗi lần đại dịch cơ nguy bùng phát lại Biệt nghiệp trong cộng nghiệp giúp tỏ tường Phải tích tụ phước đức nhiều... làm vốn tư lương Gọi là may, rủi khi đúng thời cơ hội đến ! Chí kiên quyết, lòng thành tâm không xao xuyến Trực giác thầm mách bảo gì ... hãy làm theo, Nhân quả tốt sẽ vứt dược gánh nặng đang đeo Thời gian sẽ trả lời cho tất cả!!!
20/12/2020(Xem: 7200)
Trời đã vào Thu em có hay? Sân chùa sau trước lá rơi đầy Sáng ra quét sạch thì chiều rụng Rồi cũng có ngày lá hết bay Phước mỏng nghiệp dày đời khổ đau Bốn mùa sống tốt đừng thù nhau Nhân lành qủa ngọt gieo trồng mãi Xuân Hạ Thu Đông qua rất mau
20/12/2020(Xem: 5559)
Đi chùa là để tâm yên Đi chùa đừng có rước phiền vào thân Đi chùa thì nhớ bớt sân Đi chùa cố gắng chuyên cần lo tu Đi chùa xóa những hận thù Đi chùa tạo phước công phu hành thiền Đi chùa tâm tánh phải hiền Đi chùa tinh tấn thường xuyên biết mình Đi chùa thương hết chúng sinh Đi chùa mở rộng tầm nhìn tốt hơn Đi chùa chớ có giận hờn Đi chùa tâm phải chánh chơn với người
19/12/2020(Xem: 7453)
Tình thâm mẫu tử Con biết nói chi Giọt lệ phân kỳ Mẹ đi con ở Nhân duyên cách trở
18/12/2020(Xem: 5771)
Dừng lại để hiểu thêm Tác giả: Tường Vân Không biết từ bao giờ Chúng ta luôn bận rộn Nay được nghỉ tình cờ Dọn đi những bề bộn Nếu biết rộng hiểu sâu Ngồi yên nghiệm nhân quả Đâu có gì phải rầu Tĩnh lặng đời thong thả Chấp nhận mọi khổ đau Nhân quả thêm thẩm thấu Chân thật đối xử nhau Dừng lại các nghiệp xấu
10/12/2020(Xem: 7427)
Con kính dâng Thầy bài thơ nói lên tâm trạng con khi nghe pháp thoại trong những tháng có đại dịch Kính đa tạ Thầy , HH Nhờ đại dịch, qua livestream nghe Thầy giảng pháp, Hành trạng, giáo hoá chúng sanh ... Tổ Sư Thiền Thấy ra ...Thầy ẩn tàng ...Trí Vô Sư của túc duyên Đạo hiệu Thầy mang quả thật là NGUYÊN TẠNG !! Đâu cần thượng đường pháp chiến...khắp nơi xưng tán, Nội điển làu thông, trí nhớ tuyệt luân, Liễu nghĩa đại thừa, giới luật giữ tuân . Hành Bồ Tát Đạo, ngũ minh làm phương tiện !!!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]