Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

39. Cuộc thi viết online "Mùa hè quê tôi" năm 2008

31/01/201206:22(Xem: 13056)
39. Cuộc thi viết online "Mùa hè quê tôi" năm 2008

CUỘC THI VIẾT ONLINE “MÙA HÈ QUÊ TÔI” NĂM 2008

Bài dự thi mã số: MH08_007:

Khuyết danh

Cố hương…

“ Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi sáng những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống dòng sông lấp lánh…” 

(Tế Hanh)

Mỗi con người đều có một dòng sông riêng, như con sông Thu Bồn “lấp lánh” trong kí ức của nhà thơ Tế Hanh; thế nhưng, dòng sông quê hương ấy càng đẹp hơn khi nó trở thành dòng sông của tâm tưởng… Tuy tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố nhộn nhịp mang tên Bác nhưng quê tôi lại ở Ninh Bình. Tôi yêu quê tôi lắm, kí ức về những ngày hè trong tuổi thơ tôi là những tháng ngày vui đùa cùng “ QUÊ HƯƠNG”, cùng con sông Vân người bạn tâm tình, cùng núi Dục Thúy trữ tình nên thơ; và, trong tâm trí tôi vẫn còn mãi lắng đọng câu hát da diết về Ninh Bình, lắng đọng những tâm tình của một đứa con xa quê luôn hướng về nguồn cội:

“ Tình người xa xứ nhớ mong…

Sông Vân ru giấc vỗ về yêu thương…”

(Mặc Giang)

Sau kì thi tuyển sinh quốc gia, tôi được về thăm quê. Tuy một năm đã trôi qua nhưng những hình ảnh về chuyến thăm quê ấy vẫn hiện lên rõ mồn một trong tôi chỉ như là vừa mới hôm qua thôi… Và thật lạ, Ninh Bình trong tôi luôn là hình ảnh của những ngày hè, còn lại - tất cả như dòng sông trôi trong tâm tưởng – …Vâng, tôi gọi đó là: Cố hương!... 


2007 – kỉ yếu về một mùa hè khó phai…

Tu..tu..âm thanh của chuyến tàu SE báo hiệu chuẩn bị rời bánh khỏi sân ga Sài Gòn. Lòng tôi náo nức khôn tả khi chỉ lát nữa thôi, đoàn tàu sẽ đưa tôi về lại Ninh Bình – về với cố hương, về với cội nguồn âm hưởng – trên chuyến hành trình dài 2 ngày, 1 đêm.

Con tàu như mũi tên, xé gió lao nhanh trên đường ray. Tiếng xịch..xịch..át cả gió vút, cả những âm thanh xa lạ của địa phận nơi tôi vừa đi qua. Thế nhưng quyện trong “tiếng hát” xịch xịch ấy là thanh âm trong trẻo của bài ca “Ninh Bình quê tôi” đang vang lên réo rắt trong lòng tôi:

“Trăm sông tìm về với biển

Con sóng đưa ta âu yếm vỗ vào bờ

Ai có đi xa đến tận cùng

Hằng đêm vẫn nhớ Ninh Bình quê mẹ ơi…”

Cũng đã hơn 3 năm kể từ ngày tôi về thăm quê, ấn tượng trong tôi về quê hương vẫn nguyên vẹn như ngày nào: trữ tình với dòng sông Vân, kì vĩ với màu xanh trường tồn của non núi, tự hào với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Tôi cảm chừng như đất trời đã ưu ái mà ban tặng cho Ninh Bình vị thế địa linh nhân kiệt – một miền đất cố đô, phong cảnh trữ tình in đậm dấu trong các trang sử dân tộc…

“Nhớ không em, sông Vân núi Thúy

Nhớ không anh, Thạch động Thiên tôn

Hoa Lư xưa, cờ lau Bộ Lĩnh

Là kinh đô, một thuở Đinh – Lê..”

(Mặc Giang)

2 ngày – hành trình vút qua dọc chiều dài đất nước – đi qua những cánh đồng ngăn ngắt một màu của những cây lúa đang lên mạ, đi qua những núi rừng hoang sơ, những miền biển mặn nồng vị muối quyện trong sự tinh nghịch của những cơn gió..thế nhưng đó chỉ là những hình ảnh của một thước phim quay nhanh vun vút trong đầu tôi như chuyến tàu tốc hành băng băng lao đi qua những miền đất lạ, bởi chúng không át đi được nỗi háo hức của một đứa con xa quê trở về với nguồn cội – trở về với ông bà, về với dáng vẻ thanh bình của miền đất cố đô lịch sử. Những dòng suy nghĩ miên man dần đưa tôi chìm vào giấc ngủ và sáng hôm sau tôi bị đánh thức bởi bài hát đang được phát trên loa phát thanh của nhà tàu – “Ninh Bình quê tôi”; khoảng 15 phút sau là tín hiệu thông báo Đoàn tàu SE chuẩn bị vào đến sân ga Ninh Bình, gia đình tôi đã chuẩn bị sẵn sàng hành lý để xuống ga vì tàu chỉ dừng ở sân ga có 3 phút mà thôi.. (Trong kí ức, chặng cuối của cuộc hành trình về quê luôn là cuộc chạy đua tốc độ với thời gian, nếu như gia đình tôi không muốn có mặt ở Ga Hàng Cỏ - Hà Nội..)

Trên đất Mẹ thân yêu, tôi hạnh phúc trong vòng tay âu yếm của ông bà, của mọi người, quang cảnh sân ga nhoà đi bên con tàu SE đang dần chuyển bánh tìm một sân ga mới để đáp dừng…! Từ ga về nhà, tôi thật sự ngạc nhiên trước sự chuyển mình của quê hương, Ninh Bình nay đã trở thành Thành phố, bên sự thanh bình vốn có, giờ đây năng động hơn với dáng vẻ đổi mới, vẫn còn nét giản dị nơi tỉnh lẻ nhưng sự xuất hiện của nhiều toà nhà đã khiến Ninh Bình thêm phần hiện đại, trẻ trung…

Mùa hè năm ấy, tôi đã đi thăm lại những thắng cảnh đẹp trên quê hương, tuy chưa phải là tất cả nhưng đủ để tôi biết rằng tôi yêu Ninh Bình đến nhường nào: xuôi dòng bên Tam Cốc – Bích Động, trèo lên đỉnh của núi Dục Thúy, ghé thăm nhà thờ đá Phát Diệm, tìm về cội nguồn khi đến đền vua Đinh – vua Lê (Hoa Lư), và đặc biệt nhất là tôi được ông bà cho về Ninh Nhất thăm nơi sơ tán ngày xưa mà gia đình tôi đã sống và làm việc trong những hang đá, có nhìn tận mắt mới thấu hiểu được giá trị của ngày hôm nay …

Quê hương tôi là thế đấy, là những hình ảnh về một miền đất cố đô, là những tình cảm yêu thương của Gia đình luôn mở rộng vòng tay âu yếm, là những tháng ngày của ông bà vất vả để chi viện và phục vụ tiền tuyến… Tôi yêu tất cả, đó là hình ành Ninh Bình rất riêng trong trái tim tôi…

“ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở

Khi ta đi đất bỗng hoa tâm hồn”

(Chế Lan Viên)

Tôi không phải là một con tàu không sân ga băng băng qua những miền đất lạ, Ninh Bình, sân ga luôn mở rộng vòng tay chào đón mỗi khi tôi trở về…

“ Nhà tôi ơi,

Nếu có miền kí ức

Tôi sẽ điền vào – một khoảng nhớ không phai…” 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/01/2016(Xem: 10128)
Tiền thân Đức Phật một thời Từng là chú khỉ sống nơi khu rừng Thân hình to lớn hào hùng Xiết bao mạnh mẽ, vô cùng thông minh, Nhân từ nổi tiếng rừng xanh Giúp người hoạn nạn tâm thành chứa chan. Một ngày rực rỡ ánh vàng Nắng trời tỏa ấm, gió ngàn vờn quanh
09/01/2016(Xem: 11874)
Thiên nhân hỏi: - Thanh kiếm nào sắc bén nhất? Chất độc nào tàn hại nhất? Ngọn lửa nào dữ dội nhất? Bóng đêm nào đen tối nhất? - Đức Phật trả lời: Lời nói trong lúc giận dữ là thanh kiếm sắc bén nhất, dục vọng là chất độc tàn hại nhất, đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất, vô minh là bóng đêm đen tối nhất.
09/01/2016(Xem: 5986)
Theo “ngũ dục” (1) sẽ làm mờ chân tánh Khiến bao người phải lụy hại thân tâm Áng mây che tâm trí lắm mê lầm Bao kẻ chết cũng bởi vì ngũ dục: Vàng ngọc của tiền “tài” luôn thôi thúc Biết bao người ham muốn phải chạy theo Tưởng đâu rằng có nó sẽ hết nghèo
09/01/2016(Xem: 5692)
Xưa kia ở chốn núi rừng Có đàn khỉ nọ khoảng chừng năm trăm Họp bầy nô rỡn quanh năm, Một hôm khỉ rủ nhau thăm bìa rừng Có cây cổ thụ nhiều tầng Mọc bên bờ giếng sáng ngần ánh trăng. Giếng sâu. Dưới đáy nước trong Trăng tròn in bóng bềnh bồng nổi trôi Khỉ kêu: "Thôi chết! Nguy rồi! Mặt trăng rơi xuống giếng khơi đây này
07/01/2016(Xem: 6723)
Lập Tịnh Xá: Khai truyền mối đạo Cho chúng sanh nương náu tu hành Dắt người đến chỗ thiện lành Trau tâm dồi trí để thành hiền nhân. Lập Tịnh Xá: Xây nền đạo đức Cho chúng sanh tiến bước lên đường Về miền Cực Lạc Tây Phương Là nơi cảnh Phật Niết Bàn an vui.
05/01/2016(Xem: 8817)
Dòng tộc Họ Hồ tại Việt Nam Được khai sinh từ một người duy nhất Đã hơn một ngàn năm Xuất phát tại Hương Bào Đột Quỳnh Đôi, Quỳnh Lưu, Nghệ An Vào thời đại Nhà Ngô - Nhà Đinh Đại Cồ Việt Ngài chính là Đức Nguyên Tổ Hồ Hưng Dật Ngài mang họ Hồ, một tộc họ Bách Việt Văn võ tuyệt siêu, học vị trạng nguyên
02/01/2016(Xem: 19696)
Trần Nhân Tông (chữ Hán: 陳仁宗; 7 tháng 12 năm 1258 – 16 tháng 12 năm 1308,) là vị vua thứ 3 của nhà Trần trong lịch sử Việt Nam. Ông trị vì 15 năm (1278 – 1293) và làm Thái Thượng hoàng 15 năm. Trần Nhân Tông được sử sách ca ngợi là một trong những vị vua anh minh nhất trong lịch sử Việt Nam. Ông có vai trò lãnh đạo quan trọng trong Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt lần 2 và lần 3. Trần Nhân Tông cũng là người đã thành lập Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử, lấy pháp hiệu là Đầu ĐàHoàng Giác Điều Ngự. (Tham khảo từ trang Web. Vikipedia.org VN.)
30/12/2015(Xem: 6818)
Phụng Phật chăm lo phổ hoá truyền Trì hành Kinh Pháp lẽ đương nhiên Tam ngôi vô thượng không gì sánh Bảo giữ chơn thường trọn phúc duyên Phổ cập nhân sinh trong Tứ chúng Biến cơ mầu nhiệm trải nhân thiên Trang Nhà phương tiện tuỳ tâm hưởng Quảng Đức sáng soi Chánh Pháp truyền.
27/12/2015(Xem: 6749)
Lặng im dõi mắt nhìn thôi Thấy người hạnh phúc đứng ngồi bên nhau Nguyện người chung thủy trước sau Gia đình êm ấm đừng bao giờ buồn Tình người đẹp mãi luôn luôn
27/12/2015(Xem: 8796)
Có chàng lãng tử lưu lạc giang hồ từ thuở thiếu thời, bỗng một hôm nghe hung tin người cha già rời bỏ trần gian, lòng bồi hồi nhớ đến lời dặn dò năm xưa của cha, lời rằng, “Dù vui, buồn giữ mãi cái tâm trong.” Chàng lãng tử đó là nhà thơ Nguyễn Hoàng Lãng Du, một trong mười nhà thơ -- gồm Bạch Xuân Phẻ, Hàn Long Ẩn, Huyền, Nguyên Lương, Nguyễn Hoàng Lãng Du, Nguyễn Phúc Sông Hương, Nguyễn Thanh Huy, Phan Thanh Cương, Trần Kiêm Đoàn, và Tuệ Lạc -- có mặt trong tuyển tập thơ Tâm Trong vừa mới được nhà sách lớn nhất thế giới Amazon phát hành vào trung tuần tháng 12 năm 2015.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567