Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tuyển tập 130

02/03/201212:17(Xem: 11422)
Tuyển tập 130

TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài Số 130 - thơMặc Giang

(Từ bài số 1291 đến số 1300)

macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au

01.Xin chắp tayhoa

02.Mẹ là tất cả

03.Không gì sosánh Mẹ

04.Quê hương ômấp trong lòng

05.Mây treo đầunúi

06.Hình bóng quênhà

07.Ai có nghe

08.Tiếng nói MùaĐông

09.Mắt ướt ĐôngVề

10.Quê nhà ta đó

Xin Chắp TayHoa

Xinchắp tay hoa gởi tặng đời

Anlành hạnh phúc khắp nơi nơi

Khôngđâu vướng lụy vòng sầu khổ

Trangtrải yêu thương miệng mỉm cười

Xinchắp tay hoa gởi tặng người

Trêncây sầu mộng trổ xinh tươi

Chồinon nẩy lộc cành khô héo

Trầnthế gian nan đã lắm rồi

Xinchắp tay hoa gởi tặng em

Anvui trong lứa tuổi thần tiên

Màitrang giấy trắng soi đèn sách

Chẳngngại mai sau ngày với đêm

Xinchắp tay hoa tặng chị nghe

Vekia còn kéo mỗi mùa hè

Vỏcây gởi xác, mùa sau nữa

Chịcứ đeo mang lối ngõ về

Xinchắp tay hoa gởi tặng anh

Nam nhi chi chí mạnh đăng trình

Dọcngang bốn biển tung trời đất

Xuôingược năm châu thỏa ước nguyền

Xinchắp tay hoa tặng mọi nhà

Hươnglành lan tỏa khắp gần xa

Aiai cũng sống hòa thân ái

Thìcõi trần gian mãi nở hoa.

Tháng9 – 2009

Mẹ là tất cả

Bầutrời chuyên chở ngàn mây

Nhìnđôi mắt Mẹ, chứa đầy trăng sao

Biểnsâu núi thẳm non cao

Nhìnđôi mắt Mẹ, rạt rào mến thương

Trầngian muôn lối vạn đường

Nắmvòng tay Mẹ, tư lường tình tang

Thếnhân bỉ thử vô vàn

Trởvề bên Mẹ, an nhàn thanh lương

Cuộcđời khổ ải khôn lường

Gốiđầu tay Mẹ, bình thường ngủ yên

Trảibao đồi dốc não phiền

Nhìnhình bóng Mẹ, thần tiên hiện về

Trườngđời vạn lý nhiêu khê

Cầmbàn tay Mẹ vỗ về ấm êm

Phiêu du đêm tối dế mèn

Khi về bên Mẹ, bỏ quên ngoài đường

Kinh qua thành bại nhiễu nhương

Nhìn hình bóng Mẹ, tình thương tuyệt vời

Mẹ là tuyệt tác đất trời

Mẹ là tất cả cho đời Mẹ ơi !

Tháng9 – 2009

Không gì so sánh Mẹ

Viết cho Mẹ dù ngàn lời chưacạn

Bởi suối nguồn tràn ngập nướcthương yêu

Băng núi rừng, vượt đồi dốc,cầu kiều

Qua đồng nội, xuyên sông dài,biển rộng

Tình thương Mẹ là con timbiết sống

Mỗi nhịp đập tùy cơ cảm dâyrung

Nhồi cơ tim, rồi chảy khắpchâu thân

Mang sinh lực đi tận cùng cơthể

Hình ảnh Mẹ là bức tranhtuyệt thế

Bao họa sĩ, nghệ nhân, diễnkhông cùng

Mẹ là một con người, mà lạiép vô khung

Nên thiếu nét diễm kiều chưachấm phá

Tình thương Mẹ phủ đất trờicao cả

Vạn bài ca chưa diễn hết ngôntừ

Vũ trụ kia còn trống rỗngthái hư

Chừa những chỗ thiêng liêngcao quý nhất

Miệng Mẹ cười, trăng sao kiachất ngất

Mắt Mẹ buồn, bóng tối kéohoàng hôn

Tóc Mẹ bạc, màu trắng phủ côthôn

Da Mẹ nhăn, vết chai sần sươnggió

Mẹ còn sống, ngàn số khôngthành có

Mẹ mất đi, ngàn cái có thànhkhông

Nhớ về Mẹ, xa xót cả tâm hồn

Thương về Mẹ, lòng khô trànngấn lệ

Dù dũng tướng giữa ba quânthét gió

Dù anh hùng sống chết phớthồng mao

Dù người điên thần khí đã hưhao

Về bên Mẹ vẫn ngập ngừng khépnép

Bậc siêu phàm, triết gia haybác học

Người bình dân, lê thứ tậnthấp hèn

Hay những ai du thủ con dế mèn

Đối diện Mẹ, ta vẫn còn bé nhỏ

Mẹ là một con người, nhưng tuyệt siêu thế đó

Mẹ là một con người, nhưng mầu nhiệm vô cùng

Đổi vô thỉ và đổi cả vô chung

Vẫn chưa thể đền bù và so sánh.

Tháng 9 –2009

Quê hươngôm ấp trong lòng!

Quê hương ôm ấp trong lòng

Đi đâu cũng thấy khơi dòng nhớ thương

Quê hương từ độ mù sương

Đi đâu cũng thấy dặm trường xát xây

Quê hương ôm ấp vơi đầy

Đi đâu cũng thấy nỗi nầy tình kia

Xa trông cánh nhạn bay về

Biết đâu tổ ấm lê thê cuối trời

Biển sâu, cá lặn tăm hơi

Núi cao, mất hút giữa đồi mênh mông

Thoảng nghe hương lúa ngô đồng

Baybay trước gió ven sông lững lờ

Tìmtrong ký ức ươm mơ

Khixa mới thấy vật vờ hồn đau

Nóiquên, nào khác nương dâu

Nóinhớ, đành đoạn bờ lau cát vàng

Nhìntrên thân thể cưu mang

Cơchừng ẩn nét muôn ngàn năm xưa

Quêhương nhung nhớ dư thừa

Nhưcây nhớ cội bốn mùa lại qua

Quêhương biết mấy đậm đà

Nhưgia nhớ quốc canh gà kêu sương

Dùcho biền biệt dặm trường

Taluôn nương níu quê hương trong lòng

Dùcho vận nước long đong

Nướcđi đâu nữa chờ con nước về

Đổmưa ta gặp sơn khê

Quêhương ôm ấp mộng kề gối trăng.

Tháng10 – 2009

Mây Treo Đầu Núi

Đitrong mơ mà vẽ vời ru ngủ

Đitrong mộng mà sơn phết ảo huyền

Chốnta bà trào lộng cõi thần tiên

Chânlún đất tưởng cỡi mây cỡi gió

Mộtđàn con đẩy đưa nhau bỏ chợ

Cáccon cứ an vui, nhưng không phải ăn mày

Từcác con sẽ biến hóa đẹp thay

Thànhdấu ấn ly kỳ hơn cổ tích

Cáccon có những năng lượng siêu tuyệt

Cáccon là những nhân tố thần kỳ

Cáccon cứ vững tin, chịu đựng nhau đi

Từcác con đâu đâu cũng biến hiện

Đitrong mơ, đã huyễn, nên nói huyễn

Đitrong mộng, đã ảo, làm sao chơn

Aicó nghe trái đắng ngậm bồ hòn

HóaThành Dụ, biết rồi, còn phải nói

Hãynhìn kia rừng khuya mờ tỏa khói

Biểnnghìn trùng sóng vỗ đẩy bờ xa

Bọtbèo phơi sương gió ngỡ châu pha

Hoađom đóm ôm mây treo đầu núi.

Viết bởi nghe chuyện thần kỳ

Viết bởi mây treo đầu núi

Tháng10 – 2009

MặcGiang

Hình bóng quê nhà

Tôivốn dĩ người quê mùa dân dã

Đượcsinh ra nơi mái khói nhà tranh

Lớnlên với những con đường đất loanh quanh

Bênruộng lúa ngô khoai thơm mùi gốc rạ

Chânlấm tay bùn, trầy trụa sỏi đá

Mưanắng hai mùa, vá nhuộm tấm thân

Cáituổi thơ đã tắm gội phong trần

Thờibé bỏng sớm dập vùi gió bụi

Đồng cao đồng thấp, cày sâucuốc bẫm

Tát nước vét mương, chai đáchân tay

Cái tuổi thơ phơi nắng cháykhô gầy

Da thịt chắc đen huyền nhưbánh ít

Mái nhà tranh không đủ chemưa dột

Nên ngày đêm chừa lỗ ngó ôngtrời

Gió phập phù lồng lộng dễthông hơi

Quần áo rách phất phơ baytrước gió

Cái tuổi thơ đã quen mùi bôngcỏ

Mùi mạ non, mùi lúa chín, simđồng

Mùi «chim chim»,mùi «dủ dẻ», mùi trâm

Mùi gian khổ năm từng năm lũlụt

Mùi khoai nướng, khoai lùi,bột nhì, bột nhứt

Mùi cơm nguội, cơm cháy, chanhúp ngon lành

Vậy mà quây quần, nào cha mẹ,nào anh em

Còn hơn cục muối chia đôi,cục đường chia bốn

Khi ra đi, nghĩa là chốn quênhà mất hút

Phố thị, châu thành không tìmđược cõi trời quê

Cao ốc, cao tầng, không lấpnổi mái tranh che

Sống vẫn sống nhưng lòng chôngốc rạ

Khi ra đi, nghĩa là đường dàikhua sỏi đá

Vọng âm vang tê tỉ mái quênghèo

Cái thuở đầu đời gắn bó đẳngđeo

Luôn lay động trong chiều sâuký ức

Ấy thế, mà chốn quê nhà là nhất

Cái phồn vinh không che lấpquê mùa

Khi ra đi, không phải bán phảimua

Nhưng tìm lại, như mò kim đáybiển

Cái màu xanh biến thành màu vàng,màu tím

Một năm, mười năm, lần lữa mấymươi năm

Nhưng tôi vẫn ngửi được mùi lúamới, mạ non

Mùi đất, mùi bùn, mùi khổ nghèochơn chất

Đường trường xa dù chùn chânmỏi gối

Bước phong trần đãi bạc nhuộmsương pha

Nắm đôi tay ôm hình bóng quênhà

Như hương lúa ôm ruộngđồng mưa nắng.

Tháng 10 – 2009

Mặc Giang

Ai có nghe !

Thế thời núi đá lưng đèo

Chim bay dưới nước thuyềnchèo trên non

Giày vò cay xé tâm hồn

Tóc tơ đay nghiến lòng soncực hình

Tưởng ai, nào ngỡ lại mình

Càng xa xót nỗi, càng tìnhtình tang

Thế thời nghiệt ngã Đèo Ngang

Cá khô đáy vực nước tràn sơnkhê

Trượng phu cạn kiệt ước thề

Tiểu nhân ngất ngưởng kết bèđeo ngai

Dẫu cho con nước còn dài

Khúc sông lạnh ngắt tuyền đàigiá băng

Thế thời đảo lộn chịt chằng

Tre già chết gốc, non măngphủ đầu

Nước non gãy mấy nhịp cầu

Quan san cách trở vũng nâu tưlường

Đèo bòng nát cõi quê hương

Đa mang cát đá phơi đường xácxơ

Thế thời ác mộng ru mơ

Ma trơi dẫn lối quỷ chờ bóngđêm

Ba mươi không có ánh đèn

Vật vờ nghĩa địa hỏi thềm hưvô

Đan tay vá víu cơ đồ

Đan tâm ôm ấp mịt mờ nước non

Tâm đâu mà hỏi nát hồn

Lòng đâu mà hỏi vết son nhũntàn

Thương không, Thế Lữ - NhớRừng

Buồn không, Công Trứ - vẫyvùng nam nhi

Bạch Đằng róc rách Ba Vì

Hát Giang sóng vỗ thầm thìNhị Trưng

Thế thời núi ngã nghiêng rừng

Ai nghe trống giục, ai đừngcó nghe !

Tháng 10 – 2009

Tiếng nói Mùa Đông

Talắng nghe tiếng nói mùa đông

Đểsẻ chia những mảnh đời giá lạnh

Đếmcô đơn âm thầm trong ngõ vắng

Khihoàng hôn buông xuống mỗi đêm về

Talắng nghe tiếng nói mùa đông

Đểủi an những mảnh đời bất hạnh

Điđến đâu, thềm hoang đeo tuyết trắng

Đắpmền nhung không đủ ấm tâm hồn

Talắng nghe cái buốt mùa đông

Khôngcòn ai lạnh lùng khi đông đến

Hỏimùa thu, sao thu vàng thu tím

Thìđông ơi, ta sưởi ấm đông về

Bốnmùa, chỉ một mùa đông

Thươngcho ai đó lại đông bốn mùa

Lạnhlùng, không bán không mua

Màsao trả giá gió lùa đêm đông

Nhớ xưa thi bá Nguyễn Du

Ba trăm năm nữa, mịt mờ bao lâu

« Cảnh nào, cảnh chẳng đeo sầu

Người buồn, cảnh có vui đâu bao giờ »

Thì ta chia sẻ mùa đông

Vườn cây khép lá, bông hồng trơ vơ

Thì ta nhặt bóng ru mơ

Cho đời bớt lạnh, hững hờ đêm đông.

Tháng 11 – 2009

MG

Mắt ướt Đông Về

Nếu không đông, rừng cây khô tuyết trắng

Thì còn đâu rừng núi tuyết giá băng

Đêm còn gì, nếu không có ánh trăng

Hỡi ngàn sao mập mờ trong đêm tối

Nếu không đông, còn ai biết giá lạnh

Đời ấm êm thái quá sẽ dư thừa

Không hạn hán, nào có nghĩa chi mưa

Cho ngàn mây bồng bềnh thêm thống khổ

Nếu không có mùa đông

Còn gì nữa bốn mùa

Còn đâu ngọn gió lùa

Lạnh lùng hong giọt nắng

Nếu không có mùa đông

Còn gì nữa đất trời

Còn gì nữa cuộc đời

Bập bùng khơi bếp lửa

Đời, phải thế không anh

Đời, phải thế không em

Biển sóng vỗ gập ghềnh

Rong rêu phơi bờ cát

Ta xin mang hết những mùa đông

Cho mùa xuân, hoa cười xanh lá

Cho mùa thu, tím lòng nắng hạ

Và bờ cây vọng tiếng ve sầu

Ta xin mang hết cả mùa đông

Cho đất trời bảo hòa sự sống

Cho tin yêu ươm mầm hy vọng

Và mắt ai, thôi ướt mỗiđông về.

Tháng 11 – 2009

MG

Quê nhà ta đó

Cuộc đời này, xin dành cho dân tộc

Tấm lòng này, xin dành cho quê hương

Dù có ở đâu, trên muôn hướng ngàn phương

Ta vẫn gặp nhau, giữa hồn thiêng sông núi

Em lắng nghe, tiếng lâng lâng tình tự

Chị se lòng, lời Mẹ dặn xa xưa

Anh thấm đau, lời Cha thuở dựng cờ

Máu Văn Lang nối dòng đan thanh sử

Thành Cổ Loa, bóng cờ bay hùng cứ

Đất Thăng Long, nền văn vật một thời

Huế Kinh Đô trầm mặc mãi không nguôi

Phố Sài Gòn lớn hơn ba trăm tuổi

Này anh hỡi, Trường Sơn mờ bóng núi

Này em ơi, Biển Đông khóc bờ xa

Chị thì sao mà mắt lệ không nhòa

Bởi vận nước lênh đênh, sơn hà nguy biến

Ta còn nhau, lửa hồn thiêng khói quyện

Ta còn nhau, máu đỏ với da vàng

Năm ngàn năm, dòng lịch sử thênh thang

Càng ôm ấp, càng tình sâu nghĩa nặng

Nước chảy mãi, mới sông dài biển rộng

Núi lên cao, mới thấm vị sơn khê

Anh em ta, nung nấu vẹn câu thề

Hồn dân tộc, mái quê nhà ta đó.

Tháng 11 – 2009

01. Tiếng lòng nức nở quêhương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương cònđó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05/10/2015(Xem: 7540)
Lại thêm thu nửa trở về, Nghĩ thân đất khách mà tê tái buồn. Nhớ về quê mẹ cội nguồn, Khi nhìn đôi cánh lá vàng nhẹ bay, Nhón chân dạo bước vườn ngoài, Nghiêng mình nhặt lá rụng rơi bên thềm. Sắp từng chiếc lá gọi tên, Thì thầm tên lá theo miền thế gian. Cảnh thu dễ gợi u buồn, Hỏi sao tâm để rộn ràng triền miên. Nhắn lòng ta ráng tịnh yên, Đem sao cho được chữ Thiền vào Thu !
03/10/2015(Xem: 14813)
Bằng nguyện lực của Tam Bảo Tối Thượng đáng tin cậy Và chân lý của tinh thần trách nhiệm toàn cầu của chúng con, Nguyện cho Phật pháp quý báu lan rộng và hưng thịnh Ở mọi vùng đất, theo chiều dài và chiều rộng của phương Tây.
02/10/2015(Xem: 9562)
Bài thơ vô cùng súc động Do not stand at my grave and weep (Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ) của Mary Elizabeth Frye (1905-2004) đã được dịch ra không biết bao nhiều thứ tiếng và đã được đọc lên, phổ nhạc, trình bầy không biết bao nhiêu lần bởi các ca sỹ trứ danh. Mary Elizabeth Frye là một bà nội trợ người Mỹ, làm nghề bán hoa. Bà được cả thế giới biết tên vì một lý do độc nhất : bà là tác giả bài thơ « Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ », được viết vào năm 1932. Mary Elizabeth sinh ra ở Dayton, Ohio. Mới ba tuổi đã mồ côi. Sau đến ở Baltimore, Maryland. Năm 27 tuổi lập gia đình với Claud Frye, ông làm nghề buôn bán quần áo. Bài thơ làm bà sau này trở nên nổi tiếng được viết trên một chiếc túi mua sắm, lấy cảm hứng từ chuyện một cô gái trẻ tuổi, Margaret Schwarzkopf, ở với gia đình Frye, đã không thể đến thăm mẹ đang hấp hối ở Đức, vì cô gái là dân Do Thái. Bài thơ chỉ vẻn vẹn có 12 dòng, không có chủ đề. Frye thấy bạn bè thích nên đã sao nhiều bản và lưu hành, nhưng chưa bao giờ
29/09/2015(Xem: 6896)
Dáng ngồi như núi như non Trăm năm sương gió vẫn còn uy nghiêm Trên cao sừng sững bóng hiền Mưa sa nắng chiếu địa thiên lưu tình Giữa đời lặng lặng thinh thinh Tỏa hương đạo hạnh hậu sinh hồi đầu Tử tôn gánh đội ân sâu Chuông ngân trưa tối, kinh cầu sớm khuya Bước chân hoằng độ đi, về Vườn ươm tỏa bóng bồ đề mát tươi Như non như núi không dời Đạo thành như ý, dáng ngồi thiên thu.
27/09/2015(Xem: 7914)
Nhìn lá rơi VÔ THƯỜNG luôn biến hoại Thân xác nầy cũng duyên hợp tử sanh Vũ trụ kia do tứ đại hợp thành Đâu còn mãi mà thâu gom chấp thủ !
23/09/2015(Xem: 6360)
Em quỳ rạng rỡ nét vui Như sen một đóa vừa ngoi khỏi bùn Chấp tay tâm sáng diệu thường Tàm quý hướng thiện giữa đường tôi qua... Em quỳ thanh khiết ngọc ngà Nguyện xin bất tịnh nhạt nhòa phàm thân Chấp tay tuệ giác bừng tâm Nẻo phù hoa ấy lặng câm tôi nh
23/09/2015(Xem: 7510)
Từ cao sơn dõi mắt nhìn Xuống non ra biển, một miền thùy dương Hồng trần mãi nhịp bi thương Lao xao tất bật rộn đường mưu sinh Lăng xăng đấu đá tranh giành Thất tình lục dục, trần căn dập dìu... Vui nhất thời chẳng bao nhiêu Khổ triền miên khổ vẫn nhiều khóc than Trời xanh, nắng đẹp, cát vàng Phố xinh, nhà lớn, cao sang sắc hình
09/09/2015(Xem: 6598)
Bé nằm ngủ trên cát Êm ả như nôi hồng Xoải tay nghe gió hát Sóng vỗ bờ mênh mông …
08/09/2015(Xem: 7556)
Aylan ơi! Sao em nằm úp mặt? Hãy ngước lên! Trông kìa, rạt rào muôn ngọn sóng của trùng khơi! Aylan ơi! Ta muốn trông thấy dấu chân em bé xíu, Xinh xinh trên bãi cát phẳng lì. Trông kìa, sao trông giống dấu chân ta thuở bé.
05/09/2015(Xem: 6543)
Tôi sinh ra với một tiếng khóc Như biết được kiếp người khổ đau Lớn lên theo bốn mùa thay đổi Sớm thấy được vạn pháp vô thường.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567