Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tuyển tập 02

26/11/201102:45(Xem: 13936)
Tuyển tập 02

Tình Tự Quê Hương 02

1. Miền Trung quê hương tôi – 1

2. Miền Nam quê hương tôi – 1

3. Cao Nguyên quê hương tôi

4. Trung Du quê hương tôi

5. Đảo – Hòn quê hương tôi

6. Xin nguyện Làm Người nước Việt Nam

7. Non nước Việt Nam non nước tôi

8. Miền Bắc quê hương tôi

9. Miền Trung quê hương tôi

10. Miền Nam quê hương tôi

Miền Trung Quê Hương Tôi – 1

Tháng 7 - 2004

Quê hương tôi đó ở Miền Trung

Đồng ruộng vắt ngang núi chập chùng

Đất xéo lưng đèo ven biển cả

An lành san sẻ, khổ chia chung

Miền Trung sỏi đá lượn quanh đèo

Tình tự đeo lòng dạ đẳng đeo

Ẩn nét thùy dương miền cát trắng

Phong ba chẳng động đá đưa vèo

Miền Trung tôi đó tự xưa nay

Hùng dũng hiên ngang chẳng đổi thay

Góp sức huy hoàng trang sử Việt

Nam nhi nữ kiệt nước non này

Miền Trung tôi đó nói sao vừa

Lối dọc đường ngang lối dọc dừa

Khai mở từ thời khai mở nước

Miền Trung nước Việt trung trinh chưa

Ai về thăm lại đất Miền Trung

Gởi nhớ giùm tôi nhớ lạ lùng

Nhớ những đường làng quanh xóm nhỏ

Nhớ thuở chia xa nhớ lạ lùng

Miền Trung gió nắng lộng thùy dương

Đèo Cả giăng ngang mắc đoạn đường

Đèo Hải Vân xanh mây nước biếc

Đi về vương vấn những yêu thương.

Miền Nam Quê Hương Tôi – 1

Tháng 7 - 2004

Đất nước Miền Nam nước Việt tôi

Ba trăm năm sử đã lên ngôi

Viễn đông hòn ngọc luôn tô thắm

Nét đẹp Miền Nam mãi đắp bồi

Miền Nam trù phú rộng phì nhiêu

Bản chất người Nam thật đáng yêu

Lúa nắng cò bay chim mỏi cánh

Dân tình chan chứa mãi nâng niu

Miền Nam tôi đó dáng yêu kiều

Mỗi bước đi về mỗi mến yêu

Như Cửu Long giang hòa chín khúc

Sài Gòn-Lục Tỉnh tựa tranh thêu

Miền Nam tôi đó thật an lành

Như lúa mộng vàng dệt mạ xanh

Như mạ xanh non chờ lúa nắng

Như trăng chờ gió gió trăng thanh

Tôi thương nhớ lắm Miền Nam ơi

Nhớ nhịp cầu tre tiếng đệm lời

Nhớ nước đưa đò, đưa mái đẩy

Sông Tiền sông Hậu sóng đầy vơi

Tôi đâu có hát Miền Nam tôi

Tuyệt tác tình ca, ca hát rồi

Hòa tiếng cung đàn reo khúc nhạc

Như cau thêm thắm vị trầu vôi.

Cao Nguyên, Quê Hương Tôi

Tháng 7 - 2004

Quê hương tôi đó, ở Cao Nguyên

Núi thẳm rừng sâu thật diễm huyền

Suối vắng ven đồi reo róc rách

Đêm thanh gió lộng nhạc thần tiên

Mỗi sáng ra truông trồng tỉa chè

Xuống lên vốc nước cạnh lòng khe

Chiều về đon đả vai gùi gánh

Nếp sống bình yên sướng quá hè

Cao Nguyên như tóc mẹ bềnh bồng

Gió lộng Trường Sơn bạt Biển Đông

Những thuở thanh bình, thêu gấm ngọc

Những khi nguy biến, tựa như đồng

Tôi đã ra đi khắp mọi miền

Hỏi đâu đẹp nhất, ấy Cao Nguyên

Bởi tôi có mặt từ nơi ấy

Hơn nữa, ít hơn thua não phiền

Nhà tôi nho nhỏ cạnh lưng đồi

Có mẹ và em, hàng xóm thôi

Từ giã tôi đi từ thuở ấy

Nhưng tôi vẫn nhớ mãi trong đời

Quê tôi xa lắm, tận Cao Nguyên

Tóc mẹ bạc phơ trắng núi rừng

Tôi đã phiêu du đời viễn mộng

Nhưng tôi còn nhớ mãi Cao Nguyên.

Trung Du, Quê Hương Tôi

Tháng 7 - 2004

Quê hương tôi đó, ở Trung Du

Những Bản Làng chen sương khói mù

Nương rẩy ngô khoai đời ấp ủ

Núi rừng reo khúc nhạc thiên thu

Nhạc rừng khuya khoắt giữa Trung Du

Bếp lửa hồng bay vợn khói mù

Tình tự vấn vương hồng bếp lửa

Tình người theo gió lộng vi vu

Trung Du đẹp lắm quê hương tôi

Rừng thẳm lan xa quyện núi đồi

Có mấy nai vàng bên suối bạc

Ngẩn ngơ nhìn ngắm những xa xôi

Tôi ở Trung Du ai có e

Miền Xuôi, Miền Ngược, khác chi hè

Mỗi khi thoảng nhớ về đâu đó

Thì nhớ Trung Du lắm đó nghe

Ai về thăm lại xứ Trung Du

Nhắn gởi giùm tôi, cho dẫu dù

Lãng bạc trường đời phơi gió bụi

Nhưng tôi còn nhớ mãi Trung Du

Tôi sống Trung Du thuở ấu thơ

Ra đi từ đó đến bây giờ

Lâu lâu một chuyến về thăm vội

Ôm mộng cuối đời, tôi vẫn mơ.

Đảo, Hòn xa vắng đó, Quê Tôi

Tháng 7 - 2004

Ở Hòn, ở Đảo, đó quê tôi

Biển nước mênh mông lượn sóng nhồi

Sóng nước hong đời hơi biển mặn

Nên tôi nói tiếng khác hơn người

Sớm mai đón nắng rạng vừng đông

Ánh nắng tỏa lan chiếu bụi hồng

Đưa bóng thiều quang soi biển nắng

Đảo Hòn xa hút giữa non sông

Người dân ở Đảo sống đơn sơ

Như nước tự nhiên vỗ bến bờ

Dù những lúc trời yên gió lặng

Đảo vẫn ôm Hòn sống biển mơ

Mấy bờ mấy bến một thuyền đưa

Đưa đẩy về đâu mấy cũng vừa

Sóng nước vặn mình đưa mái đẩy

Đảo đưa Hòn đẩy thấy thương chưa

Đảo xa Hòn vắng mỗi chiều về

Khép lại bến bờ sóng nhấp nhô

Chỉ có Hòn xa kêu Đảo vắng

Vang vang tiếng sóng vỗ muôn bề

Ai về thăm lại Đảo, Hòn xa

Quê cũ tình xưa vẫn đậm đà

Dù đã xa rồi tôi vẫn nhớ

Như Hòn nhớ Đảo, nhớ tình ta.

Xin Nguyện Làm người Nước Việt Nam

Tháng 7 - 2004

Tôi chỉ là người nước Việt Nam

Ngàn năm tọa thị tại phương nam

Đông tây thầm bảo cùng phương bắc

Nể mặt phi thường nước Việt Nam

Tôi chỉ là người nước Việt thôi

Năm ngàn năm trước đến nay rồi

Núi sông một dãy liền sông núi

Lấp biển dời non, chẳng đổi dời

Việt Nam tổ quốc quê hương tôi

Thời thế thế thời dẫu đổi ngôi

Lịch sử năm ngàn không biến đổi

Truyền trao thế hệ mãi tô bồi

Chữ “S” cong cong vịnh cơ đồ

Miền Bắc khai nguyên thuở dựng cờ

Lần kéo về Nam, Trung chính giữa

Tình Nam Trung Bắc đẹp như mơ

Kiếp sau nếu có được làm người

Tiếng khóc quên đi cất tiếng cười

Nở nụ cười vang thay tiếng khóc

Cho người nước Việt mãi xinh tươi

Ngước mặt ngẩng đầu sống dọc ngang

Cho hay con cháu giống da vàng

Kiếp sau nếu được làm người nữa

Xin nguyện làm người nước Việt Nam.

Non Nước Việt Nam,Non Nước Tôi

Tháng 7 - 2004

Từ thuở Long Quân tuyên phất cờ

Trăm con một bọc mẹ Âu Cơ

Hùng Vương mở nước con giữ nước

Chữ “S” hình cong vững bến bờ

Tổ quốc Việt Nam thật mến yêu

Cầu tre lắt lẻo nhịp cầu kiều

Đò ngang đò dọc non liền nước

Cẩm tú giang sơn thật mỹ miều

Quê hương một dãy kết ba miền

Sông núi muôn đời của Tổ Tiên

Uống nước nhớ nguồn cây nhớ cội

Ngàn năm rạng rỡ giống Rồng Tiên

Từ ngàn năm trước đến ngàn sau

Tuế nguyệt phong sương dẫu đổi màu

Máu đỏ da vàng không biến đổi

Việt Nam muôn thuở mãi cho nhau

Từ Nam Quan đến mũi Cà Mau

Non nước nước non quyện một màu

Đồi núi đồng bằng ra biển cả

Kết tinh thành nước Việt minh châu

Non nước Việt Nam non nước tôi

Nước non non nước bốn phương trời

Nước non vang vọng hồn non nước

Non nước này là non nước tôi.

Miền Bắc quê hương tôi

Tháng 7-2005

Miền Bắc quê hương tôi

Từ thuở khai sinh, đã núi rừng hùng vĩ

Từ thuở nằm nôi, đã giòng giống Tiên Rồng

Đầu gối Trường Sơn, chân duỗi Biển Đông

Gắn bó, keo sơn, hy sinh, chịu đựng

Bắc, sáu tỉnh địa đầu, núi rừng gió lộng

Nam, vùng đất phì nhiêu, rộng mộ thênh thang

Dân quê tôi, phải nặng gánh giang san

Người quê tôi, phải đội trời đạp đất

Miền Bắc quê hương tôi

Mang tiết tháo tự muôn đời, bất khuất

Vác trung trinh tự muôn thuở, kiêu hùng

Gìn ngàn xưa, để giữ đến vô cùng

Luyện gai góc, để rèn gương son sắt

Luôn đi đầu nên trả giá quá đắt

Ghì kỷ cương nên đến lại về sau

Thuyền ngược xuôi, vững tay lái con tàu

Vượt bão táp, miễn về sông bến cũ

Miền Bắc quê hương tôi

Là cái nôi, đầu đời nhắn nhủ

Là văn vật, kiều diễm đan thanh

Là khai nguyên, vóc dáng tinh anh

Tự nguồn gốc và truyền trao thế hệ

Miền Ngược, Miền Xuôi, đi về không dễ

Đá tảng, hòn chồng, lăn lóc nhiêu khê

Năm ngàn năm, vẫn nguyên vẹn ước thề

Cho non nước vẫn đời đời, muôn thuở

Miền Bắc quê hương tôi

Mang điệu hát bi ai, làm sao không nhớ

Mang lời ca hoành tráng, làm sao không thương

Nên đi đâu, dù cách mấy đoạn đường

Nhớ Việt Nam, là nhớ cái nôi dân tộc

Cả Việt Bắc, là núi rừng đổ dốc

Cả Trung Du, là đèo kéo điệp trùng

Chạy về xuôi, cuối lưu vực sông Hồng

Ra tận biển, cho bềnh bồng sóng nước

Miền Bắc quê hương tôi

Hùng dũng, hiên ngang, quân thù khiếp phục

Khí tiết đường đường, muôn thuở soi chung

Lẫm liệt, hy sinh, chịu đựng tới cùng

Tiếp nối huy hoàng, rạng danh kim cổ

Miền Bắc ơi, quê hương tôi từ độ

Thuở khơi dòng, khai mở non sông

Nên đi đâu, lòng luôn nhớ dặn lòng

Thương cho những con người, ngàn năm văn vật

Miền Bắc quê hương tôi

Gian khó oằn vai, chung lưng đấu cật

Sông núi hiểm nghèo, chống đỡ lầm than

Đất nước hồn thiêng, ngang dọc dọc ngang

Nhưng rất chân tình, và giàu lòng mẫn cảm

Tiếng hát xa đưa, câu hò tản mạn

Khúc nhạc muôn đời, tình tự yêu thương

Ta mang tiếng hát lên đường

Ai người Miền Bắc quê hương của mình

Thương nhau như bóng thương hình

Nhớ nhau như nguyệt lung linh trăng vàng

Ta mang tiếng hát âm vang

Thương thương nhớ nhớ trên đàng ta đi !

Miền Trung quê hương tôi

Tháng 7-2005

Miền Trung quê hương tôi

Ruộng quắn khô cằn, đất cày lên sỏi đá

Một nắng hai sương, giọt mồ hôi lã chã

Cơm độn ngô khoai, từ thuở mới chào đời

Những khó nghèo, đập giũa con người tôi

Theo thời gian, thường già hơn trước tuổi

Miền Trung quê hương tôi

Miền thùy dương, biển ngàn khơi gió gọi

Sóng điệp trùng, xô đẩy kéo bờ xa

Dãy Trường Sơn nghiêng rừng thấp mặn mà

Đèo cao cả vắt đỉnh đồi dịu vợi

Vừa lớn lên đã nghe tiếng mẹ gọi

Bước vào đời lại thẩm thấu lời cha

Nhớ không con, luôn thương nước thương nhà

Dù có trải thời kỳ nào cũng vậy

Miền Trung quê hương tôi

Đất hẹp người đông nên đi đâu cũng thấy

Mang nặng vác đau nhưng miệng thắm môi cười

Một bước đến rồi, muôn bước sẽ không nguôi

Khổ cực trăm chiều, nhưng giàu tình giàu nghĩa

Sống đậm đà, ngọt ngào như đường lau vị mía

Lòng thanh tao, hiền dịu như dừa nõn hương cau

Mắt hằn sâu, luôn chứa đựng một màu

Tâm dũng khí, nhuộm thanh thiên sông núi

Miền Trung quê hương tôi

Đất khô cằn một đời cặm cụi

Sỏi đá mòn đập dũa gian lao

Sóng nhấp nhô lòng chẳng xôn xao

Biển gầm thét không hề khiếp phục

Lại nhớ câu, sông có khúc người có lúc

Lại nghe câu, khi lên dốc lúc xuống đèo

Đá dẫu mòn nhưng lòng dạ đẳng đeo

Sông dù cạn nhưng muôn đời không đổi

Miền Trung quê hương tôi

Một nguyện ước, vẹn câu thề mãi mãi

Hai truân chuyên, trọn gánh vác hy sinh

Ba gian lao, rèn đức tính trung trinh

Bốn khó nhọc, luyện can trường nghị lực

Trên đồi dốc hay tận cùng đáy vực

Vẫn ngẩng đầu, và bước tới hiên ngang

Mỗi bước đi là lẫm liệt đàng hoàng

Không khép nép, hay gục đầu cúi mặt

Miền Trung quê hương tôi

Vốn khổ nghèo nên không e khúc ngặt

Dẫm chông gai nên không ngại gió sương

Càng gian truân càng bảo bọc hổ tương

Càng hiểm hốc càng giẫm mềm sỏi đá

Miền thùy dương, ôi mến thương chi lạ

Sóng rạt rào, ôi ngát đượm tình quê

Núi ven non, ấp ủ vẹn ước thề

Sông ven biển, cưu mang tình non nước

Ai có về Miền Trung

Cho tôi xin gởi trước

Thăm con người, và thăm cả Miền Trung

Hẹn lòng hai chữ thủy chung

Trọn tình non nước tận cùng mới thôi

Cho tôi mang cả cuộc đời

Để thương để nhớ ai người Miền Trung !

Miền Nam quê hương tôi

Tháng 7-2005

Miền Nam quê hương tôi

Ruộng lúa phì nhiêu, cò bay thẳng cánh

Đò dọc đò ngang, sông nước hữu tình

Thuyền nối sóng thuyền, lạch nối bờ kinh

Hương thắm tình nồng, thơm thơm bông lúa

Tiếng hát câu hò, tin yêu chan chứa

Cuộc sống trong lành, gió mát trăng thanh

Lồng lộng mênh mang, mây trắng trời xanh

Kiều diễm mộng mơ, tranh thêu gấm vóc

Miền Nam quê hương tôi

Đất trời cho, ít trải qua gai góc

Của bát ngàn, ít thấm vị trầm kha

Sống thật chân, nên tình nghĩa đậm đà

Đời non trẻ, ba trăm năm lịch sử

Người Miền Nam, như câu hò tình tự

Dân Miền Nam, như tiếng hát đầu đời

Như con cò, bay lả lướt thảnh thơi

Như con cá, nhởn nhơ trên sóng nước

Miền Nam quê hương tôi

Sống đơn sơ như cây tràm cây đước

Luôn vỗ về như thuyền đậu bên đê

Tóc buông vai, xỏa một mái ước thề

Hồn êm đẹp, thuở hẹn hò niên thiếu

Môi mỉm cười, kết nụ hoa hàm tiếu

Mộng bình thường, dệt màu tím hoa sim

Tình nồng nàn như máu chảy về tim

Thật bình dị nhưng kiêu sa diễm tuyệt

Miền Nam quê hương tôi

Vốn bao dung không nặng nề tiểu tiết

Vốn khiêm từ không câu nệ hơn thua

Lợi danh chi, hoa trái sẵn bốn mùa

Nhân ảnh chi, những hơn thua phù phiếm

Đất Miền Nam như con tàu vĩ tuyến

Để cho người Miền Bắc, với Miền Trung

Chỗ dừng chân và vui sống thong dong

Sau những chuỗi đầy gian truân xuôi ngược

Miền Nam quê hương tôi

Dù đi sau nhưng đã được về trước

Ba trăm năm như hiện thể thanh bình

Cho cả quê hương, đất nước của mình

Bông hoa đẹp đã ngàn năm xây dựng

Đất êm ả, đá mềm chân cứng

Ngọc viễn đông, có sẵn bạc vàng

Ngày đang lên, đợi đêm ngủ chưa tàn

Trăng chiếu rọi, chờ hoàng hôn chưa tắt

Miền Nam quê hương tôi

Nước mặn đồng chua, nhưng lúa mùa dư dật

Gạo thóc đầy sân, nắng ấm đã đem phơi

Miền Nam quê của tôi ơi

Tôi mang tiếng hát đầu đời lớn lên

Miền Nam đi dễ khó quên

Như sông bến nước mon men bên đường

Hò đưa tiếng nhạc du dương

Như bông lúa sớm vương vương nắng chiều

Cầu tre lắt lẻo cầu kiều

Người đi kẻ đến dập dìu lại qua

Tôi mang tiếng hát lời ca

Bập bùng bếp lửa mọi nhà Miền Nam

Tôi mang khúc nhạc lên đàng

Lúa reo gió nắng Miền Nam chan hòa

Miền Nam là lá là hoa

Như thêu nến ngọc kết tòa thiên thư !

Miền Nam, quê của tôi ơi !

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
09/09/2021(Xem: 5117)
Đức trọng quỷ thần kinh ! Kính dâng Thầy bài thơ khi nhận được email trong nhóm bạn nói về những điều không thể giải đoán được trong cơn đại dịch này ...Và con tự chiêm nghiệm phải chăng chỉ có một lối thoát duy nhất cho chúng ta là tạo thêm nhiều công Đức và bồi dưỡng Phước hơn bằng cách hãy gia tăng bố thí và cúng dường , cùng tự tịnh kỳ ý ...thì may ra ....Kính chúc sức khỏe Thầy, HH Chuyện dài đại dịch thế kỷ nằm trên mọi thảo luận Nhân bản tin từ giới bác sĩ ... điều lạ kỳ (1) Dù lập trình ... chống lại vi rút khá tinh vi Nay... nên áp dụng đạo lý thánh hiền mà đối phó Có phải chỉ “Đức trọng....quỷ thần kinh “ mới khó ! Con vi rút này không thể chạm thánh hiền Gây tang thương đổ vỡ mặc ai có nhiều tiền Thử ngẫm xem ... mình nuôi dưỡng, đã kiệm bao Phước, Đức ?
05/09/2021(Xem: 6125)
Lung linh ngọn nến hồng Cảm tác sau lễ cầu siêu Hương linh Phật tử Quảng Thanh Phạm Thiện Sơn tại Tu Viện Quảng Đức, Melbourne, Úc Châu Lung linh ngọn nến hồng Quyện theo khói trầm hương Hòa theo lời kinh tụng Thầy dẫn em về đây Cảnh chùa vui thanh tịnh Trên xứ Úc châu này Ngôi chùa tên Bồ Tát Vị Quảng Đức thiêu thân Giữ giềng mối Đạo Pháp Trái tim Ngài bất diệt Hương linh em thanh thoát Quyện theo từng lời kinh Cùng tiếng mõ nhịp đều Đưa người thoát trầm luân Em nghe đâu tiếng vọng Thầy giảng pháp vô thường Thế gian là huyễn mộng Thân tứ đại hợp tan Đất trở về với đất Lửa trở về với lửa Gió theo đường mây bay
04/09/2021(Xem: 7286)
Thầy kính, con cám ơn Thầy đã giảng " Bản môn + Tích môn" cho con nghe, hiện con đang đi Kur khi về con sẽ đọc. Thầy đã gợi lại hình ảnh ngôi chùa Quán Âm Ngài Quảng Đức trụ trì, khoảng thời gian 1978 con thường đến chùa Quán Âm nghe HT Thông Bửu thuyết Pháp Hoa kinh, cứ mỗi rằm, 30 con thường tới chùa tụng sám hối và phụ nấu cơm cúng dường trai tăng , con thích nhất vào những buổi sau giờ ăn được phát cơm cho những người ăn mày. HT TB thường bảo con " Mai là Danh, là khỉ" vui lắm! HT chỉ dùng cơm với rau muống luộc và có giọng trì mật tông "UM" rất trầm hùng
03/09/2021(Xem: 5315)
Ngày lễ mừng Cha lại về trên quê hương Nước Úc Kỳ diệu mỗi năm đều trùng hợp mùa báo hiếu Vu Lan Ấm áp tâm linh niềm hạnh phúc miên man Hướng về Cha thế tục, cùng quý Sư Cha đầy tâm Đạo! Kính dâng trọn lòng thành đảnh lễ ngôi vị trân báu Cõi Ta Bà hội nhập làm lợi khắp quần sanh Rất giản đơn chỉ quan tâm chăm sóc sự an lành Với tất cả năng lực hy sinh vô điều kiện !
02/09/2021(Xem: 4949)
Mẹ hát đưa tiễn ta đi, Mang theo tiếng mẹ ta đi vào đời. Dù đi trọn kiếp con người, Vẫn chưa quên hết những lời mẹ ru.
01/09/2021(Xem: 6484)
Kính dâng Thầy bài thơ bổ túc cho bài Thừa Tự Pháp ( bài thứ ba trong Trung Bộ Kinh ) đã gửi lần trước . Hy vọng lần này sẽ thật hoàn chỉnh và đầy đủ vì con đã nghe đi nghe lại lần thứ ba và sẽ được Thầy hứa khả .. Con đính kèm lại bài Thừa Tự Pháp , nhưng không có copy bài giảng của Sư Sán Nhiên Kính đảnh lễ Thầy, HH Những bài kinh Trung Bộ ... Khi được giảng sâu vô cùng lợi ích Thừa tự Pháp Phật nào phải chỉ đọc, tụng kinh (1) Học hiểu và thực hành ứng dụng đời sống mình Qua câu ngạn ngữ “ Ngọc bất trác bất thành khí , Nhân bất học bất tri lý “
01/09/2021(Xem: 5187)
Ta buồn cho một kiếp người Lầm than mưa nắng khóc cười rả thân Mưu sinh đây đó thị thành Giờ đôi tay trắng gồng mình về quê.
01/09/2021(Xem: 5206)
Hãy “bịt miệng, rửa tay, yên một chỗ” (1) Mọi nghĩ suy phải tích cực lạc quan Sống vị tha trọng nghĩa xóm tình làng Xây dựng lại gia đình nhiều năng lượng
30/08/2021(Xem: 8888)
Nụ cười Anh tỏa nắng Giữa dịch bệnh đau thương Trái tim Anh lấp lánh Trong cuộc sống đời thường
29/08/2021(Xem: 7286)
Mộng trong mộng, ai tỉnh ai say ? Kính bạch Thầy sáng nay nghe lại buổi trà đàm của Sư Thúc (Minh Đức Triều Tâm Ảnh) có câu hỏi như sau " tại sao trong lúc nước nhà đang bấn loạn vì dịch mà quý Tăng lại có thể an ổn ngồi đây mà tu tập " Con đã tự mình trả lời đáp án qua bài thơ này ...không ngờ lại trùng hợp chút ít với câu đáp của Sư Thúc ( tuy con không đủ trình độ để hiểu rõ hạnh Sa Môn mà Đức Phật đã thuyết giảng ) . Kính dâng Thầy bài thơ này như con chỉ biết dùng năng lượng tu tập để cầu nguyện , kính chúc sức khỏe Thầy , HH Đời người chớp mắt qua đi như giấc mộng Nhưng ... mộng trong mộng ai tỉnh ai say ? Trà đàm vấn đáp ... nhiều câu hỏi thật hay Ta có thể ung dung bình thản ngồi tu Đạo lý ?
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]