Mỗi thế hệ thi ca đều xuất hiện những tâm hồn đặc biệt của các nhà thơ qua từng thế hệ. Phần nhiều, tâm hồn xuất phát từ cảm tính của thi nhân qua mọi sinh hoạt của xã hội.
Tập thơ Hoa Song Đường của nhà thơ Mặc Giang vượt ra ngoài cái vòng tâm tư hiện hữu xưa nay, nó mang tính chất triết lí nhân sinh, chứa chất mọi quy luật sinh tồn mà con người và vũ trụ cố gắng tranh đấu để bảo tồn lẽ sống cùng với vạn hữu.
Đọc tập thơ Hoa Song Đường của nhà thơ Mặc Giang, chúng ta không bắt gặp những ước muốn, tham vọng cá nhân thường thấy trong thơ, mà nó lắng đọng trong đạo làm người, trong nghĩa vụ thiêng liêng của lẽ sống.
Tập thơ chứa đựng hàng trăm bài thơ nói về công đức sinh thành và bổn phận đáp đền của con cái. Mục đích rất bình thường nhưng lại chứa đựng một nhân sinh quan sâu lắng tạo thành một triết lí của muôn loài đã hoà mình vào vạn hữu.
Có lẽ Mặc Giang muốn mượn thơ để diễn đạt một ý nghĩa sâu xa trong luật sanh tồn của vũ trụ bằng ý thức thương yêu của các bậc sinh thành và nhiệm vụ đền ơn đáp nghĩa của kẻ được sanh ra, nhưng tâm tư của thơ Mặc Giang lại kích động sâu xa vào sự thương yêu, nghĩa sinh thành và sự báo đáp của kẻ mang ơn.
Từ đó, thơ Mặc Giang đã đi xa hơn trong lãnh vực triết lí nhân sinh. Một dân tộc trưởng thành không thể vượt ra ngoài vòng qui luật ấy. Một đất nước hình thành cũng không thể vượt ra ngoài qui luật ấy mà làm nên.
Bởi vậy, tập thơ Hoa Song Đường của Mặc Giang đương nhiên trở thành một tập thơ mang sắc thái triết học trong thời đại thi ca hôm nay.
“Trang hỡi Trang, em là vì sao sáng
Giữa khung trời mây trắng với trăng thanh”
Một công trường lưu dấu tích tên em
Nay bị di dời, Trang ơi em có biết
Năm mươi năm giữa Sài Gòn náo nhiệt
Chợ Bến Thành nhộn nhịp khách lại qua
Mỗi một khi nhìn bức tượng kiêu sa
Hãy là “ong”(1) chiêu cảm nhiều nét đẹp
Góp nhụy hoa tạo mật ngọt cho đời
An nhiên bay thong thả khắp muôn nơi
Đem ích lợi ít khi nào tác hại
Đừng là “ruồi” thấy phân là bu lại
Mang hôi dơ truyền nhiễm đến cho người
Chỉ thấy xấu việc dơ bẩn thì bươi
Gây thiệt hại hơn là điều lợi ích
Trần Nhân Tông (chữ Hán: 陳仁宗; 7 tháng 12 năm 1258 – 16 tháng 12 năm 1308,) là vị vua thứ 3 của nhà Trần trong lịch sử Việt Nam. Ông trị vì 15 năm (1278 – 1293) và làm Thái Thượng hoàng 15 năm.
Trần Nhân Tông được sử sách ca ngợi là một trong những vị vua anh minh nhất trong lịch sử Việt Nam. Ông có vai trò lãnh đạo quan trọng trong Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt lần 2 và lần 3.
Trần Nhân Tông cũng là người đã thành lập Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử, lấy pháp hiệu là Đầu ĐàHoàng Giác Điều Ngự. (Tham khảo từ trang Web. Vikipedia.org VN.)
Một là tội tạo từ xưa
Nặng thì thành nhẹ, nhẹ trừ tiêu luôn
Hai là được các thiện thần
Dẹp tan hoạn nạn tai ương ngục tù
Ba là tránh mọi hận thù
Giải oan đời trước cũng như đời này
Bốn là hùm rắn có vây
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.