Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Mùa xuân đi qua ý xuân ở lại

24/02/201306:47(Xem: 11317)
Mùa xuân đi qua ý xuân ở lại
canh dep
MÙA XUÂN ĐI QUA Ý XUÂN Ở LẠI

Như Hùng

Cứ mỗi lần chia tay với nàng Xuân là mỗi lần khúc dạ vấn vương, thương nhớ miên trường. Có ray rứt nào hơn khi pháo hoa rộn ràng vang vọng, để rồi trở nên im vắng trống trải lạ thường, ngàn hoa khoe hương sắc bay về đong ngập lối, để rồi lững lờ vụt đi về miền xa thăm thẳm. Đóa hồng hé nụ, mai vàng chớm nở, cành đào khoe sắc, cảnh đó người đây, người đó tôi đây, cõi đó bờ đây, tất cả quyện lấy không gian, nhập vào lòng người, tô thắm khung trời hội củ, thổn thức cùng xuân trong đêm trường tịch lặng, tâm thức ẩn dấu trên từng bặt ngôn trọn ý.

Bước chân trinh nguyên lên đường làm cuộc lữ thứ, em đi lễ chùa đầu năm mai vàng khép nhụy, tà áo em bay đượm cả một trời xuân, e ấp trong tay sen búp dâng lời ước nguyện, mắt lệ mờ hương trầm bay lan tỏa, đấng từ bi thương xót cõi nhân sinh. Mấy độ quan sang, gió mây đành khép lại, quan hà mấy nhịp tiếng vọng đầy vơi, trần gian khung trời cũ năm ấy, xuân mới bây giờ mãi còn lạc bước tìm nhau. Bốn mùa luân chuyển đợi mong, đất trời thi nhau nối nhịp, đến rồi đi, đi rồi đến, có rồi không, không rồi có, cứ thế bám cứng vào nhau không một kẽ hở. Không còn là sự ngẫu nhiên, bất chợt tình cờ, mà trở thành quy luật tự nhiên, hẳn nhiên, không cơ may thương lượng, đổi chác, mặc cả trả giá. Tìm đâu điểm dừng, trong cuộc rong chơi với vô thường lữ thứ?

Giữa lúc mọi người hân hoan đón chào nàng xuân khoe sắc, nhà thơ Xuân Diệu phán một câu như sấm nổ bên tai.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua.
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già.
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất”.

Cõi lòng tái tê hụt hẫng, không còn dịp cùng nhau thưa hỏi, không một phút giây nào dừng lại, để thở, để cười, để cau có. Dù trông thấy được sự vô thường biến đổi, thi nhau đến đi, thi nhau thay áo, thi nhau khoe sắc, thi nhau tướt đoạt, chưa nở vội tàn, chưa gặp đã phân ly, chưa về đã lỗi nhịp, vẫn là sự đơn điệu nghiệt ngã của thời gian, tâm thức nổi trôi, dòng đời bất định, số phận mong manh lạnh lùng, vô tình khép lại.

Trong sự bẽ bàng cô liêu, ngang trái phủ đầy ngập lối, ta vẫn làm kẽ lữ hành cô độc, trong đi về của mọi cuộc lữ, quán trọ thời gian, tâm thức đợi mong, vẫn cứ lững lờ trôi trên dòng sanh diệt. Giấc mơ có đẹp là khi vẫn còn ở trong mơ, một khi bước ra là cả khung trời giá lạnh đang chờ đón, hạnh phúc cho dù có xót xa cũng vẫn là một thứ xa xỉ, về đâu đêm nay khi mưa bay giăng đầy ngập lối, khi dòng đời nghiệt ngã, khi cõi lòng tái tê? Mấy độ xuân sang, mấy mùa hoa nở, vẫn phải khóc cười một mình đơn độc, ai đi ai về, ai nhớ ai mong?

Cuộc lữ thứ mờ mờ nhân ảnh, đường thênh thang nhưng không có lối để vào, quá khứ tương lai, hiện tại bây giờ, vẫn đêm ngày réo gọi, vẫn mịt mùng trao đổi, vẫn đắn đo, do dự. Giọt nắng đầu sương, đóa hoa chợt mình nở nộ, chiếc áo trinh nguyên phủ trùm lên bóng thời gian, đọng lại trong tận cùng tâm thức, tô thắm cả một trời không, không còn cũ mới, mà là sự quán chiếu liên tục bền bỉ, đẩy bung cái cũ văng xa, tái tạo và hoán chuyển làm mới thế vào, lấp đầy khoảng trống đơn côi, lạnh lẽo, bằng sự nở hoa của an lạc, hạnh phúc miên trường. Thiền sư thi sỹ Huyền Không từng nói:

“Sáng nay thức dậy choàng thêm áo
Vũ trụ muôn đời vẫn mới tinh.”

Cõi lòng nhẹ tênh bừng sống dậy, bao nhiêu vương vấn mộng mị, bỗng vỗ cánh vụt bay. Ừ nhỉ! vẫn tinh khôi như ngày nào, mới toanh như thuở ban sơ, chưa một lần thay da đổi thịt, nhẹ nhàng và bất tận, khoác lên tâm thức chưa hề vơi, trao gởi đến nhân gian sự an bình thuần nhất. Kẻ lữ hành và cuộc lữ, không có chốn để đi, nẽo đểvề, từng bước nở hoa, xóa mờ mê lộ, một vì sao tô thắm khung trời hội tụ. Ở đó là cả một không gian rộng mở, tươi đẹp vô ngần, an tịnh phủ vây trong từng hơi thở. Hương quyện của đất trời, sắc màu của trần gian, hai bờ của phân ly, hai ngã của mê ngộ, một sự thảnh thơi nhẹ bước, không hành trang mộng mị lôi kéo, không tâm thức đợi mong đón chờ, buông bỏ tự bao giờ, an nhiên sống giữa mưa buồn nắng quái, giữa bất hạnh thương đau, có không một nẻo thong dong đi về.

Trong sự biến động, ngút ngàn tái tê của kiếp nhân sinh, đâu là lằn ranh định mức, quay đầu là bờ, bên này lối kia, vượt thoát tử sinh? Khi nào, và lúc nào mới nhận ra được sự linh hiện phủ vây, không có khởi đầu và chung cuộc, tìm đâu giữa chốn phong ba dị biệt? Thực tại thường hằng là lúc ta tỉnh thức trên từng biến động, buông bỏ và xả ly tất cả mọi ý niệm, xóa nhòa mọi biên cương, phá vỡ mọi giai tầng, đạp đổ mọi thành trì ngăn cách. Sống và thở trong sự thể nhập vào tận cùng mọi hiện tượng, từ thân đến tâm, từ nội giới đến ngoại giới, trong sự phủ vây tròn đầy của giác ngộ, của vô sinh bất diệt, thường hằng của tự tánh. Một sự miên viễn của chân thường trong cõi vô thường, sự an tịnh tuyệt diệu trong dòng trôi nổi.

Chờ rồi đợi, nhớ rồi thương, buồn rồi vui, không còn là sự dẫn đưa của ý thức, tìm về chốn xưa phố cũ, lời ước hẹn ngày ra đi không trở lại. Lời nguyện cầu chưa trọn, cõi xa xăm chưa có dịp lại gần, cơn lốc của vô thường,vẫn âm thầm đứng đợi, chờ dịp lấn tới, không để cho ta còn dịp kêu gào mời gọi, xua đuổi khước từ, lắc đầu trốn chạy. Dù bằng lòng chấp nhận hay phản đối, cứ thế nó lầm lũi hiện hữu, ngang nhiên lấn bước. Chỉ có đối diện bằng tất cả hùng lực dũng cảm, thay đổi thói quen tật xấu, sống trọn trong sự hoan hỷ cùng tuyệt.

Thỉnh thoảng trong ta nhận biết sự mong manh của vô thường,nhưng làm sao có đủ năng lực vượt qua, hiên ngang tồn tại, quyết lòng tiến về phía trước, sống trong sự phủ vây của tâm lành an lạc? Ta trôi theo dòng thời gian,nổi chìm ẩn hiện, tâm tư đong đầy vô minh, khoắc khoải lụy phiền, nên mãi lang thang luân hồi đưa đẩy, chưa tìm ra cách sống, sự sống cho thật trọn vẹn với chính mình, hít thở năng lượng an lành, nỗ lực tìm phương vượt thoát. Lấy gì, có gì, tìm gì, được gì, để nuôi sống huệ mạng.

Xuân đã đi qua tự lúc nào, những mùa xuân ấy ta mải rong chơi miền hỗn độn, đếm thời gian qua ánh mắt tiếc thương, chiếc áo mới ngày xưa nay đã sờn vai đứt chỉ, đợi mong nay cũng đã nhạt nhòa, hãy lấy hoa cỏ nhân gian làm hành trang lên đường đổi mới cuộc lữ. Ý xuân, hương xuân, tình xuân, mãi đượm thắm cả nhân gian và lòng người, trong niềm hoan lạc không hề vơi. Ở đó, ở đây, bây giờ, mai sau, vẫn là một mùa xuân an lành miên viễn, trọn ý bặt ngôn, đạt tình thấu lý, bằng lòng đi chúng ta hãy cùng nhau sống với những mùa xuân bất diệt.


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23/10/2021(Xem: 4116)
Có người mắc bệnh dây dưa Rất là trầm trọng, quá ư lâu ngày Nên mời thầy thuốc thật hay Đến nhờ xem mạch. Ông thầy phán luôn: “Anh nên ăn thịt gà con Bệnh thời thuyên giảm chẳng còn ngại chi.”
22/10/2021(Xem: 6321)
Trong thế giới muôn loài của thiên nhiên cẩm tú nầy, chắc chỉ có loài chim yến trong vòng sống cuộc đời ngắn ngủi với tình yêu chung thủy đẹp đẽ nhất, xứng đáng là biểu tượng của tình yêu hạnh phúc mùa xuân!
21/10/2021(Xem: 5023)
Kính chúc mừng Giảng Sư TT.Thích Nguyên Tạng vừa đạt mốc kỷ lục với 300 bài pháp thoại online trong mùa đại dịch ( 20/5/2020-21/10/2021 ) Hôm nay sau 11:59 pm lệnh lockdown được gỡ bỏ !! Thành phố Melbourne 262 ngày ... ......kỷ lục thế giới chẳng ai mong Thế nhưng Đạo tràng online hạnh phúc ấm lòng Được Giảng Sư TT Thích Nguyên Tạng .....truyền trao tâm huyết đúng 300 bài pháp thoại ! Kính tán dương chúc mừng Ngài ...biện tài vô ngại Tác Như Lai Sứ ... từ bi bình đẳng thêm ...trí vô sư Mỗi một ý nghĩa bài pháp chỉ nẻo đến ...Chân Như Từ lời dạy Đức Phật trong Kim Cang Bát Nhã !!! Đó là : “Nhất thiết hữu vi pháp, Như mộng, huyễn, bào, ảnh, Như lộ diệc như điện, Ưng tác như thị quán.” Dịch nghĩa: Tất cả pháp hữu vi, Như mộng, huyễn, bọt, bóng, Như sương, như chớp loé, Hãy quán chiếu như thế. Và CHẤP CÓ , CHẤP KHÔNG cực đoan ... nên buông xả Trích bài kệ được Giảng Sư nhắc nhở nhiều lần Chớ chấp có, phủ nhận không, .....
18/10/2021(Xem: 7828)
Học giả- Hành giả. Người học thức-Người Vô Học Bài kinh Trung Bộ nào ... Phật đều chỉ dạy : Người tu cần nhất ...thanh lọc nội tâm Còn chúng sanh luân hồi ... vì uế nhiễm bụi trần Trả nghiệp cũ chưa xong .. nghiệp thiện mới nào trọn vẹn ?
16/10/2021(Xem: 4765)
Từng đợt xô nhau dưới mái hiên Giọt buồn, giọt khổ cứ triền miên Mưa như gieo rắc sầu nhân thế Điêu đứng từng cơn mọi ưu phiền
16/10/2021(Xem: 5871)
Quyện theo khói trầm hương Cùng lời kinh thanh thoát Ảnh Mẹ hiền ẩn hiện Nụ cười vui thanh thoát Lòng con thật bình yên Cúi đầu con đảnh lễ Chư Phật khắp Mười Phương Phật, Pháp, Tăng hiện tiền Đảnh lễ thầy Nguyên Tạng Lòng từ bi vô biên Đã tiễn đưa Mẹ hiền Về quê hương Cực Lạc Thầy đưa Mẹ về đây Cảnh chùa vui an lạc Ẩn hiện nơi cảnh này Thân bồ tát Quảng Đức Trái tim Ngài bất diệt
15/10/2021(Xem: 6246)
Bắt sóng gió phải đứng yên là điều không thể ! Hãy vui với sự thay đổi ... chấp nhận, làm quen Mọi sự việc cần thời gian khắc phục .. lẽ đương nhiên Chớ đặt nặng vấn đề ... cảm giác bị động ! Tập thoải mái như cưỡi ván, lướt nhẹ theo sóng Đừng chủ động hoạch định sớm tương lai Hiện tại cứ chánh niệm, ... bình an tránh họa tai Khai thác được hết tiềm năng mình trong chữ NHẪN
14/10/2021(Xem: 6159)
TÂM tịnh để cùng rõ khắp phương, Đạo hoà TÂM cảm thấy người thương. Cần TÂM sáng, tuệ sinh oai tướng, Thấu pháp an, TÂM mở rộng đường. Chân lý vững,TÂM phàm tục rã, Hiểm TÂM ngời, nghiệp khổ sầu vương. Trần đời xả hết TÂM trong lắng, Gần đến đích TÂM rõ lạc thường
13/10/2021(Xem: 4823)
Tháo chạy trên Quê Hương Nói sao cho hết nỗi ưu buồn! Đồng bào tôi tháo chạy trên chính Quê Hương Từng đoàn người trốn chạy Dắt díu nhau trên những đoạn đường Từ Bình Dương đến Gia Lai, Hoặc còn dài hơn thế nữa! Hành trang là mấy mươi gói mì khô Ăn tạm bữa 1 ngày 2 gói, Nước lã uống cầm hơi! Mong cầu sự sống! Người đèo xe gắn máy Người còng cõi đạp xe Kẻ khốn cùng di chuyển với đôi chân Tháo chạy khỏi thành Hồ để mưu cầu cho sự sống! Màn trời chiếu đất! Mặc cho đe doạ! mặc cho chốt chặn của lũ người không có lòng nhân
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]