lạy phật con xin sám hối nếu đời nầy còn mắc tội tiền thân
tuy tự xét mình chẳng làm chi nên tội hay có tội ngập đầu mà ký ức quên chăng bất thọ khổ trung khổ khổ mà không chịu khổ thì khổ càng tăng
con sinh ra trong cuộc chiến việt nam bà mẹ quê cho con ngồi nửa thúng đầu này còn chó mèo gà vịt bỏ nửa thúng đầu kia áo rách chân trần gánh gồng chạy loạn
cũng trôi nổi một đời tang thương ly tán quê mẹ quê người quê nào nữa còn đi tham luyến càng to thì trời xa càng bé lại sợ lạc đường nên hành giả bất di
nợ tiền kiếp vay nhiều chưa trả hết áo chưa ấm cơm chưa no nói chi lý thuyết cao vời cho mệt năm nay từ mỹ con về huế ăn tết lạnh cuối tháng mười hai cắn tay không ra máu
người đạp xích lô hỏi chị bán rau ba mươi tết trời lạnh tím mặt ai dám ra ngoài đi cuốc xe mua bó rau chiên xào cúng ba ngày tết xe trống rau đầy chẳng có ma nào hết
chỉ có nhà sư mang bình bát đi qua người phu xe cúng đòn bánh tét chiên mang theo mới ăn một nửa chị bán rau cúng bó rau mưa dầm lạnh quắt cả hai người hỏi thưa thầy vì sao con khổ
nhà sư mỉm cười nói đời là bể khổ hai người cười buồn nói có tiền là sướng như tiên đóng cửa coi ti vi máy sưởi ấm thịt bánh đầy nhà sống như thế quả đời là bể sướng
phật di lặc ở cung trời đâu suất thương chúng sanh vỗ bụng cười khì cái bể sướng chẳng khác chi bể khổ từ trên cao ta thấy hai mặt của đồng tiền
một đời trần gian chỉ bằng cái nháy mắt ở cung thiên sướng khổ thịnh suy vay trả liền liền đã không gieo thì lấy gì mà hái hái không trồng thì phải trả lại tự nhiên
thôi mang xe về trả cho chủ thôi gánh rau về chia không cho bà con ráng ăn cháo đừng vay ra năm khỏi trả nợ nợ trần gian là món nợ đời
lạy phật con xin sám hối nếu đời nầy còn mắc tội tiền thân
Vu Lan nhớ mẹ
Cô bé mồ côi sống ở chùa
Lâu nay xả bỏ những hơn thua
Nợ duyên còn vướng duyên tơ thắm[1]
Nghiệp chướng riêng mang chướng gió lùa[2]
Nương Phật cần tu từ thuở nhỏ
Kỉnh Tăng siêng học đến già nua
Ly hương sum họp cùng con cháu
Vui cảnh đoàn viên suốt bốn mùa
Giữa đêm khuya vắng vẻ
Mẹ vân vê vuốt nhẹ
Vào mái tóc mai con
Với tiếng ru nhè nhẹ
Ẵm nhẹ con vào lòng
Ru con giấc ngủ nồng .
Những lời ru của mẹ
Thấm sâu vào hồn con
Giúp con khi lớn khôn
Biết hiếu thảo làm người
Vu Lan lại đến vườn chùa,
Chư Tăng Phật tử nhớ mùa tạ ơn.
Công Cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra,
Em này sao nét xót xa,
Một thân lủi thủi, vạt tà héo hon,
Thưa rằng cha đã lên non,
Mẹ theo mây gió hết còn trần gian.
Vũ Trụ Chuyển Mình
Kheo sắc hương muôn hoa trong ngự uyển
Chim hót ca tung cánh khắp ngàn phương
Bình minh lên rực sáng vạn nẻo đường
Trời đất dậy xem rồng bay phượng múa
Cánh đồng vàng ngọt ngào thơm hương lúa
Hoa bướm vui tha thướt nhởn nhơ bay
Bên suối mơ nai vàng đứng thơ ngây
Ai hát đó đang say cung huyền diệu
Suối reo vui cùng nhịp hòa âm điệu
Thơ ai ngâm nghe thanh thoát đâu đây
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.