Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thiền Thi

26/03/201319:04(Xem: 8497)
Thiền Thi

canh dep

Thơ Thiền

Huyền Thanhdịch

HIẾN HƯƠNG KỆ

Trầm Thủy thiền lâm hương phức úc

Chiên Đàn tuệ uyển cựu tài bồi

Giới đao tước tựu tủnh sơn hình

Nhiệt hướng tâm lô trường cung dưỡng

Vua TRẦN THÁI TÔNG

KỆ DÂNG HƯƠNG

Rừng Thiền Trầm Thủy ngát mùi hương

Vườn Tuệ Đàn hương khéo vón trồng

Đao Giới vót hình non cao tít

Luôn hướng lò Tâm mãi cúng dường

HIẾN HOA KỆ

Tâm địa khai thời khoa lạn mạn

Chư Thiên vũ xứ nhượng phân hương

Chi chi đóa đóa hiến Phật tiền

Ức kiếp nghiệp phong xuy bất lạc

Vua TRẦN THÁI TÔNG

KỆ DÂNG HOA

Đất Tâm khai mở sáng muôn nơi

Thơm ngát hoa tuôn ngập khắp trời

Mỗi đó mỗi cành dâng hiến Phật

Muôn đời gió Nghiệp thổi không rơi

CUNG VIÊN XUÂN NHẬT HOÀI CỰU

Môn không trần yểm kính sinh đài

Bạch trú trầm trầm thiểu vãng lai

Vạn tử thiên hồng không lạn mạn

Xuân hoa như hứa vị thùy khai?...

Vua TRẦN THÁNH TÔNG

NGÀY XUÂN Ở VƯỜN TRONG CUNG

NHỚ NGƯỜI XƯA

Cửa ngỏ, bụi rêu phủ lối này

Ngày qua chầm chậm ít người hay

Ngàn hồng vạn tía chen nhau thắm

Xuân nở hoa cười, hứa với ai ?!...

HẠ CẢNH

Yểu điệu hoa đường trú ảnh trường

Hà hoa suy khởi bắc song lương

Viên lâm quá vũ lục thành ác

Tam ngũ thiền thanh náo tịch dương

Vua TRẦN THÁNH TÔNG

CẢNH MÙA HÈ

Nhà hoa thăm thẳm bóng ngày vương

Cửa bắc vời sen tỏa ngát hương

Mưa tạnh vườn rừng xanh thắm mượt

Ve kêu rộn rã nắng chiều buông

KHUÊ OÁN

Thụy khởi câu liêm khán trụy hồng

Hoàng Ly bất ngữ oán Đông phong

Vô đoan lạc nhật Tây lâu ngoại

Hoa ảnh chi đầu tận hướng Đông

Vua TRẦN NHÂN TÔNG

NỖI OÁN HẬN CỦA NGƯỜI

TRONG PHÒNG KHUÊ

Thức dậy cuốn rèm ngắm lá rơi

Chim Oanh chẳng hót, oán xuân rồi

Mặt trời vô cớ lầu Tây lặn

Đầu bóng về Đông, hoa hướng soi

VŨ LÂM THU VÃN

Họa kiều đảo ảnh trám khê hành

Nhất mạt tà dương thủy ngoại minh

Tịch thịch thiên sơn hồng diệp lạc

Thấp vân hòa lộ tống chung thanh

Vua TRẦN NHÂN TÔNG

CHIỀU THU Ở LÀNG VŨ LÂM

Suối khe vẽ ngược ảnh cầu treo

Che bóng dòng xuôi chút nắng chiều

Lá đỏ rụng rơi ngàn núi vắng

Mây mù sương phủ, tiễn chuông kêu

THIÊN TRƯỜNG VÃN VỌNG

Thôn hậu thôn tiền đạm tự yên

Bán vô bán hữu tịch dương biên

Mục đồng địch lý ngưu quy tận

Bạch lộ song song phi hạ điền

Vua TRẦN NHÂN TÔNG

NGẮM CẢNH CHIỀU

Ở THIÊN TRƯỜNG

Thôn trước thôn sau tựa khói nhòa

Nửa không nửa có, ráng chiều qua

Mục đồng thổi sáo, trâu về hết

Cò trắng từng đôi xuống ruộng đùa

ĐỀ PHỔ MINH TỰ THỦY TẠ

Huân tận thiên đầu mãn tọa hương

Thủy lưu sơ khởi bất đa lương

Lão dung ảnh lý tăng quan bế

Đệ nhất thiền thanh thu tứ trường

Vua TRẦN NHÂN TÔNG

ĐỀ NHÀ THỦY TẠ

CỦA CHÙA PHỔ MINH

Ngàn hương xông hết ngát thơm tòa

Nước mới khơi dòng, mát thoáng qua

Trong bóng Đa già, sư đóng cửa

Tiếng ve gợi dẫn ý thu xa

NGUYỆT

Bán song đăng ảnh mãn sàng thư

Lộ trích thu đình dạ khí hư

Thụy khởi châm thanh vô mịch xứ

Mộc Tê hoa thượng nguyệt lai sơ

Vua TRẦN NHÂN TÔNG

TRĂNG

Đèn soi nửa cửa, sách đầy giường

Đêm vắng sân thu lác đác sương

Thức dậy đâu đây chày đập vải

Trên bông hoa Quế, ánh trăng non

CÚC HOA

Xuân lai hoàng bạch các phương phi

Aùi diễm liên hương diệc tự thời

Biến giới phồn hoa toàn trụy địa

Hậu điêu nhan sắc thuộc đông ly

Thiền Sư HUYỀN QUANG

HOA CÚC

Xuân đến trắng vàng thảy tốt tươi

Thương hương yêu mến cũng như thời

Khắp cõi muôn hoa rơi rụng hết

Rào đông, cúc thắm héo sau thôi

MAI HOA

Dục hướng thương thương vấn sở tùng

Lẫm nhiên cô trĩ tuyết sơn trung

Chiết lai bất vị già Thanh nhãn

Nguyện tá xuân tư ủy bệnh ông

Thiền Sư HUYỀN QUANG

HOA MAI

Muốn hướng cao xanh hỏi tự đâu

Riêng mang tuyết lạnh giữa non sâu

Bẻ về chẳng phải lừa tri kỷ

Nguyện mượn tình xuân giải bệnh sầu

QUÁ VẠN KIẾP

Lạng châu nhân vật thủy lưu đông

Bách tuế quang âm nhiễn chỉ trung

Hồi thủ cố sơn ngưng vọng xứ

Sổ hàng quy nhạn thiếp tình không

Thiền Sư HUYỀN QUANG

QUA VẠN KIẾP

Lạng châu người vật nước về đông

Bóng ảnh trăm năm thoắt chẳng còn

Núi cũ quay đầu chăm chú ngắm

Nhạn về lớp lớp thuận tầng không

TẢO THU

Dạ khí phân lương nhập họa bình

Tiêu tiêu đình thụ báo thu thanh

Trúc đường vọng thích hương sơ tận

Nhất nhất tùng chi võng nguyệt minh

Thiền sư HUYỀN QUANG

THU SỚM

Thơm mát hơi đêm thổi bức màn

Cây sân nghe sáo báo thu sang

Trong căn nhà trúc quên hương tắt

Mỗi mỗi gom cành lưới ánh trăng

THẠCH THẤT

Bán gian thạch thất hòa vân trụ

Nhất lĩnh thuế y kinh tuế hàn

Tăng tại thiền sàng, kinh tại án

Lô tàn cốt đốt nhật tam can

Thiền Sư HUYỀN QUANG

CĂN NHÀ ĐÁ

Nửa gian nhà đá đứng cùng mây

Một áo lông che lạnh tháng ngày

Tăng ở giường thiền, kinh trên án

Lò tàn củi đốt, nắng cao thay

DIÊN HỰU TỰ

Thượng phương thu dạ nhất chung lan

Nguyệt sắc như ba, phong thụ đan

Si vẫn đảo miên phương kính lãnh

Tháp quang song trĩ ngọc tiêm hàn

Vạn duyên bất nhiễm thành già tục

Bán điểm vô ưu nhãn phóng khoan

Tham thấu thị phi bình đẳng tướng

Ma cung Phật quốc hảo sinh quan

Thiền Sư HUYỀN QUANG

CHÙA DIÊN HỰU

Đêm thu cao tít tiếng chuông vang

Trăng dợn sóng soi thông úa vàng

Cú ngủ ngược đầu, gương chiếu lạnh

Tháp soi hai ngọn, ngọc sinh hàn

Thành che Thế Tục, không duyên nhiễm

Mắt tỏa khoan dung, chẳng tính toan

Tham thấu đúng sai, bình đẳng tướng

Cung Ma cõi Phật, quán sinh lành

---o0o---

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/09/2010(Xem: 7754)
Người phương tây thường nói “trẻ ước mơ, già hoài niệm”, nhưng sau khi đọc xong tập thơ Hành Trình Quê Mẹ, tôi thấy tác giả, một nhà thơ ở tuổi tri thiên mạng, nhưng lại luôn ghi lòng tạc dạ, nâng niu trân trọng các giá trị được tài bồi bởi tiền nhân; tác giả còn hoài bảo, mơ vọng một hướng sống thiết thực cho người Việt Nam nói chung. Với Mặc Giang, hoài niệm và ước mơ nào có hạn cuộc bởi tuổi tác. Hoài niệm và ước mơ ấy đã trở thành chất liệu tài bồi cho dòng thơ với chủ đề Hành Trình Quê Mẹ tuôn chảy không mỏi mệt, để nguồn thơ của thi nhân vốn nhào nặn từ cuộc sống, trở lại phụng sự cuộc sống ấy, trở thành niềm tự hào kiêu hãnh của trào lưu thi ca hiện đại.
06/09/2010(Xem: 10085)
Qua năm mươi năm, tiếp bước tiền nhân tôi trót vào con đường khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã đọc rất nhiều thơ và cũng làm được một số việc cho các thế hệ thơ ca. Nhưng khi may mắn được đọc tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hương dân tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng máu của người Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa đồng trong tác phẩm không còn phân biệt được tâm tư và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
06/09/2010(Xem: 8083)
Nhịp Bước Đăng Trình, TNT Mặc Giang
01/09/2010(Xem: 9951)
Theo dòng diễn tiến của những cuộc du hóa qua những quốc gia trên thế giới, giàu và nghèo, Đông và Tây, chúng tôi đã từng thấy con người say sưa với niềm vuisướng, và những con người khổ đau. Sự phát triển của khoa học kỷ thuật dường như có đạt được thêm một ít đường nét, một số cải tiến; phát triển thườngcó nghĩa thêm ít nhiều những tòa nhà ở thành thị.
31/08/2010(Xem: 10211)
Em có về cồn phượng là tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Hoàng Ngọc Hiển.(Tên thật Trần Ngọc Hiển) Sinh năm 1942 tại Phú Lý, Hà Nam. Di cư vào Sài Gòn năm 1954. Cựu học sinh Chu Văn An. Sinh viên Luật khoa (dở dang). Sinh viên ban Triết Tây, Đại học Văn Khoa (cũng dở dang). Tốt nghiệp khả năng Sư Phạm Trung Cấp, ban Văn Chương. Giáo sư văn chương các trường trung học Côn Sơn, Ngô Quyền, Minh Đức, Trí Đức Sài Gòn và Kỷ Thuật Biên Hòa.
30/08/2010(Xem: 7144)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường - ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
28/08/2010(Xem: 9536)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 8399)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 6503)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang macgiang@y7mail.com
04/08/2010(Xem: 5884)
Quê tôi còn đó dòng sông Nước đi nước đến chờ con nước về Quê tôi còn đó sơn khê Sắt son tô thắm ước thề không phai Ơn sâu nghĩa nặng tình dài Đường quê lối nhỏ hoa cài thơm hương Tin yêu hòa ái mến thương Chia mưa sẻ nắng gió sương không màng Quê tôi còn đó đò ngang Chờ người lữ thứ miên man chưa về
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567