Thơ Thiền Huyền Thanhdịch HIẾN HƯƠNG KỆ Trầm Thủy thiền lâm hương phức úc Chiên Đàn tuệ uyển cựu tài bồi Giới đao tước tựu tủnh sơn hình Nhiệt hướng tâm lô trường cung dưỡng Vua TRẦN THÁI TÔNG KỆ DÂNG HƯƠNG Rừng Thiền Trầm Thủy ngát mùi hương Vườn Tuệ Đàn hương khéo vón trồng Đao Giới vót hình non cao tít Luôn hướng lò Tâm mãi cúng dường HIẾN HOA KỆ Tâm địa khai thời khoa lạn mạn Chư Thiên vũ xứ nhượng phân hương Chi chi đóa đóa hiến Phật tiền Ức kiếp nghiệp phong xuy bất lạc Vua TRẦN THÁI TÔNG KỆ DÂNG HOA Đất Tâm khai mở sáng muôn nơi Thơm ngát hoa tuôn ngập khắp trời Mỗi đó mỗi cành dâng hiến Phật Muôn đời gió Nghiệp thổi không rơi CUNG VIÊN XUÂN NHẬT HOÀI CỰU Môn không trần yểm kính sinh đài Bạch trú trầm trầm thiểu vãng lai Vạn tử thiên hồng không lạn mạn Xuân hoa như hứa vị thùy khai?... Vua TRẦN THÁNH TÔNG NGÀY XUÂN Ở VƯỜN TRONG CUNG NHỚ NGƯỜI XƯA Cửa ngỏ, bụi rêu phủ lối này Ngày qua chầm chậm ít người hay Ngàn hồng vạn tía chen nhau thắm Xuân nở hoa cười, hứa với ai ?!... HẠ CẢNH Yểu điệu hoa đường trú ảnh trường Hà hoa suy khởi bắc song lương Viên lâm quá vũ lục thành ác Tam ngũ thiền thanh náo tịch dương Vua TRẦN THÁNH TÔNG CẢNH MÙA HÈ Nhà hoa thăm thẳm bóng ngày vương Cửa bắc vời sen tỏa ngát hương Mưa tạnh vườn rừng xanh thắm mượt Ve kêu rộn rã nắng chiều buông KHUÊ OÁN Thụy khởi câu liêm khán trụy hồng Hoàng Ly bất ngữ oán Đông phong Vô đoan lạc nhật Tây lâu ngoại Hoa ảnh chi đầu tận hướng Đông Vua TRẦN NHÂN TÔNG NỖI OÁN HẬN CỦA NGƯỜI TRONG PHÒNG KHUÊ Thức dậy cuốn rèm ngắm lá rơi Chim Oanh chẳng hót, oán xuân rồi Mặt trời vô cớ lầu Tây lặn Đầu bóng về Đông, hoa hướng soi VŨ LÂM THU VÃN Họa kiều đảo ảnh trám khê hành Nhất mạt tà dương thủy ngoại minh Tịch thịch thiên sơn hồng diệp lạc Thấp vân hòa lộ tống chung thanh Vua TRẦN NHÂN TÔNG CHIỀU THU Ở LÀNG VŨ LÂM Suối khe vẽ ngược ảnh cầu treo Che bóng dòng xuôi chút nắng chiều Lá đỏ rụng rơi ngàn núi vắng Mây mù sương phủ, tiễn chuông kêu THIÊN TRƯỜNG VÃN VỌNG Thôn hậu thôn tiền đạm tự yên Bán vô bán hữu tịch dương biên Mục đồng địch lý ngưu quy tận Bạch lộ song song phi hạ điền Vua TRẦN NHÂN TÔNG NGẮM CẢNH CHIỀU Ở THIÊN TRƯỜNG Thôn trước thôn sau tựa khói nhòa Nửa không nửa có, ráng chiều qua Mục đồng thổi sáo, trâu về hết Cò trắng từng đôi xuống ruộng đùa ĐỀ PHỔ MINH TỰ THỦY TẠ Huân tận thiên đầu mãn tọa hương Thủy lưu sơ khởi bất đa lương Lão dung ảnh lý tăng quan bế Đệ nhất thiền thanh thu tứ trường Vua TRẦN NHÂN TÔNG ĐỀ NHÀ THỦY TẠ CỦA CHÙA PHỔ MINH Ngàn hương xông hết ngát thơm tòa Nước mới khơi dòng, mát thoáng qua Trong bóng Đa già, sư đóng cửa Tiếng ve gợi dẫn ý thu xa NGUYỆT Bán song đăng ảnh mãn sàng thư Lộ trích thu đình dạ khí hư Thụy khởi châm thanh vô mịch xứ Mộc Tê hoa thượng nguyệt lai sơ Vua TRẦN NHÂN TÔNG TRĂNG Đèn soi nửa cửa, sách đầy giường Đêm vắng sân thu lác đác sương Thức dậy đâu đây chày đập vải Trên bông hoa Quế, ánh trăng non CÚC HOA Xuân lai hoàng bạch các phương phi Aùi diễm liên hương diệc tự thời Biến giới phồn hoa toàn trụy địa Hậu điêu nhan sắc thuộc đông ly Thiền Sư HUYỀN QUANG HOA CÚC Xuân đến trắng vàng thảy tốt tươi Thương hương yêu mến cũng như thời Khắp cõi muôn hoa rơi rụng hết Rào đông, cúc thắm héo sau thôi MAI HOA Dục hướng thương thương vấn sở tùng Lẫm nhiên cô trĩ tuyết sơn trung Chiết lai bất vị già Thanh nhãn Nguyện tá xuân tư ủy bệnh ông Thiền Sư HUYỀN QUANG HOA MAI Muốn hướng cao xanh hỏi tự đâu Riêng mang tuyết lạnh giữa non sâu Bẻ về chẳng phải lừa tri kỷ Nguyện mượn tình xuân giải bệnh sầu QUÁ VẠN KIẾP Lạng châu nhân vật thủy lưu đông Bách tuế quang âm nhiễn chỉ trung Hồi thủ cố sơn ngưng vọng xứ Sổ hàng quy nhạn thiếp tình không Thiền Sư HUYỀN QUANG QUA VẠN KIẾP Lạng châu người vật nước về đông Bóng ảnh trăm năm thoắt chẳng còn Núi cũ quay đầu chăm chú ngắm Nhạn về lớp lớp thuận tầng không TẢO THU Dạ khí phân lương nhập họa bình Tiêu tiêu đình thụ báo thu thanh Trúc đường vọng thích hương sơ tận Nhất nhất tùng chi võng nguyệt minh Thiền sư HUYỀN QUANG THU SỚM Thơm mát hơi đêm thổi bức màn Cây sân nghe sáo báo thu sang Trong căn nhà trúc quên hương tắt Mỗi mỗi gom cành lưới ánh trăng THẠCH THẤT Bán gian thạch thất hòa vân trụ Nhất lĩnh thuế y kinh tuế hàn Tăng tại thiền sàng, kinh tại án Lô tàn cốt đốt nhật tam can Thiền Sư HUYỀN QUANG CĂN NHÀ ĐÁ Nửa gian nhà đá đứng cùng mây Một áo lông che lạnh tháng ngày Tăng ở giường thiền, kinh trên án Lò tàn củi đốt, nắng cao thay DIÊN HỰU TỰ Thượng phương thu dạ nhất chung lan Nguyệt sắc như ba, phong thụ đan Si vẫn đảo miên phương kính lãnh Tháp quang song trĩ ngọc tiêm hàn Vạn duyên bất nhiễm thành già tục Bán điểm vô ưu nhãn phóng khoan Tham thấu thị phi bình đẳng tướng Ma cung Phật quốc hảo sinh quan Thiền Sư HUYỀN QUANG CHÙA DIÊN HỰU Đêm thu cao tít tiếng chuông vang Trăng dợn sóng soi thông úa vàng Cú ngủ ngược đầu, gương chiếu lạnh Tháp soi hai ngọn, ngọc sinh hàn Thành che Thế Tục, không duyên nhiễm Mắt tỏa khoan dung, chẳng tính toan Tham thấu đúng sai, bình đẳng tướng Cung Ma cõi Phật, quán sinh lành |
---o0o---