Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phật Giáo: Con Đường Đến Giác Ngộ, Con Đường Vượt Qua Trí Tuệ

30/06/202507:46(Xem: 698)
Phật Giáo: Con Đường Đến Giác Ngộ, Con Đường Vượt Qua Trí Tuệ
 
Phat thanh dao 
PHẬT GIÁO:
CON ĐƯỜNG ĐẾN GIÁC NGỘ
 CON ĐƯỜNG VƯỢT QUA TRÍ TUỆ

Nguyên tác: Buddhism: Path To Bodhi — Path Beyond Intelligence
Tác giả:Dzongsar Khyentse Rinpoche
Diễn văn chính tại Hội nghị Phật giáo Thanh niên Thế giới lần thứ 8
về Trí tuệ nhân tạo và Phật giáo, Chiang Rai, Thái Lan
Việt dịch: Quảng Cơ
Biên tập: Tuệ Uyển



Nguyên tác: Buddhism: Path To Bodhi — Path Beyond Intelligence
Tác giả:Dzongsar Khyentse Rinpoche
Diễn văn chính tại Hội nghị Phật giáo Thanh niên Thế giới lần thứ 8 về Trí tuệ nhân tạo và Phật giáo, Chiang Rai, Thái Lan
Việt dịch: Quảng Cơ
Biên tập: Tuệ Uyển

***

Chúng ta ở đây để chia sẻ suy nghĩ của mình về những gì Phật giáo có thể mang lại trong thời đại Trí tuệ nhân tạo.

Nhưng để làm được điều đó, chúng ta cần thiết lập một ngôn ngữ chung, một cách để giao tiếp giữa thế giới khoa học và Phật giáo — nếu điều đó có thể. Nếu chúng ta không thể thống nhất về các định nghĩa cơ bản, thì chúng ta sẽ chỉ nói chuyện qua loa với nhau tại hội nghị này — dự định, ý nghĩa và hiểu những điều khác nhau, chứ đừng nói đến việc trả lời các loại câu hỏi sâu sắc và tìm tòi mà hội nghị này đã đặt ra. Tôi sẽ chỉ lấy ba ví dụ cơ bản:

1. Khoa Học Và Phật Giáo Có Thể Giao Tiếp Được Không? — “Cuộc Sống”, “Tâm Trí”, “Nghịch Lý”

Tờ rơi hội nghị đặt câu hỏi: “Cuộc sống có phải chỉ là quá trình xử lý dữ liệu”? Nhưng chúng ta hiểu “cuộc sống” là gì? Từ điển tiếng Anh Oxford định nghĩa cuộc sống là hoạt động “diễn ra trước cái chết”. Nhưng Phật giáo không loại trừ tính liên tục của ý thức sau khi chết. Vì vậy, với tư cách là Phật tử, chúng ta có thể hỏi:

• Trí tuệ nhân tạo có là đối tượng của sự liên tục không?
• Nó có chịu sự chi phối của ảo tưởng về thời gian không?
• Và nói một cách thô thiển — liệu A.I. có tái sinh không?

Về vấn đề đó, chúng ta thậm chí có ý nói gì về “trí thông minh”? Nếu tâm con người không là gì ngoài hoạt động của não bộ và chức năng sinh học, thì không có điểm chung nào giữa khoa học và Phật giáo, bởi vì đối với Phật tử, tâm là một cái gì đó hoàn toàn khác: Đó là thứ nhận thức, trở nên quen thuộc, đau khổ vì hy vọng và sợ hãi, và trở nên buồn khổ và mất kiểm soát đến mức nó bị mắc kẹt trong ảo tưởng của chính nó. Nhưng tâm đó cũng là thứ có thể được rèn luyện và thuần hóa để nó học cách xóa bỏ ảo tưởng của chính mình như thế nào. Nó không chỉ là trí tuệ mà còn là trực giác, và nó có khả năng vị tha cũng như ích kỷ.

Phật giáo và khoa học có thể có những khái niệm hoàn toàn khác nhau về “sự hiểu biết”. Trên thực tế, khoa học hiện đại được cho là dựa trên nguyên tắc ignoramus — tiếng Latin có nghĩa là “chúng ta không biết”. Nó cho rằng chúng ta không biết mọi thứ và tất cả những gì chúng ta nghĩ mình biết đều có thể bị chứng minh là sai khi chúng ta có thêm kiến ​​thức. Tôi ngưỡng mộ tín điều đó.

Đồng thời, chúng ta, những người theo đạo Phật, đã kết luận rằng một số chân lý nhất định — chẳng hạn như tất cả những thứ duyên hợp đều vô thường, tất cả cảm xúc đều là đau khổ và không có gì thật sự tồn tại bản chất (vô tự tính)— không thể bị bác bỏ. Vì vậy, trong khi điểm khởi đầu của các nhà khoa học là “chúng ta không biết”, thì điểm khởi đầu của những người theo đạo Phật là “chúng ta có những chân lý cao quý không thể bị chứng minh là sai”.

Tờ rơi hội nghị lo ngại về khái niệm 'điểm kỳ dị' - rằng công nghệ sẽ leo thang ngoài tầm kiểm soát đến mức con người sẽ bị máy móc A.I. qua mặt và vượt mặt. Nhưng có gì mới? Con người chúng ta vốn đã rất giỏi trong việc tạo ra những thứ hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của mình: chúng ta đã tạo ra một vị Thượng đế trở nên không thể kiểm soát được, và một cuộc Cách mạng Công nghiệp cũng tạo ra nhựa hiện đang làm nghẹt đại dương của chúng ta.

Trên thực tế, chính vì chúng ta không muốn đau khổ ngoài tầm kiểm soát như thế này và vì chúng ta muốn chấm dứt nhận thức nhị nguyên ẩn chứa bên dưới nỗi đau khổ của mình, nên những lời dạy của Đức Phật về sự vô ngã, duyên khởi và tính không (shunyata) vẫn mạnh mẽ và phù hợp như mọi khi.

Tất nhiên Phật giáo không phủ nhận ảnh hưởng của bộ não — hay của ngón chân hay thời tiết cho vấn đề đó. Nhưng sự bao la, tinh tế và phức tạp của quan điểm Phật giáo về “tâm” vượt xa bất kỳ nguyên nhân và điều kiện nào trong số đó. Trên thực tế, chúng ta có thể nói rằng toàn bộ Phật giáo là nghiên cứu về tâm này.

Đối với Phật tử, ngay cả việc tìm kiếm cơ bản nhất về một điểm tham chiếu hoặc một “người biết” cũng là thói quen mà chúng ta muốn xóa bỏ. Bây giờ nếu A.I. có thể xử lý được điều đó và tạo ra sự nhận thức phi nhị nguyên, thì A.I. là giáo lý và Phật giáo đã lỗi thời.

Nhưng với kiến thức rất hạn chế của tôi về A.I., tôi nghi ngờ nó chia sẻ quan điểm về tâm đó, và do đó tôi thấy không cần thiết phải thay đổi bản chất của Phật giáo chút nào. Tôi không biết cuộc cách mạng A.I. sẽ ảnh hưởng đến các tôn giáo độc thần như Cơ đốc giáo và Hồi giáo như thế nào, nhưng tôi tin rằng chúng ta, những người theo đạo Phật, không có lý do gì để lo lắng. Trên thực tế, tôi thấy bốn chân lý cao quý thậm chí còn hấp dẫn và phù hợp hơn sau một trăm năm nữa khi chúng ta ngày càng xa rời bản thể thật sự của mình.

Tôi tự hỏi: liệu A.I. có thể tạo ra một thế giới hoàn hảo mà trong đó chúng ta không bao giờ bị xa lánh và vượt qua cả khuynh hướng xa lánh của con người không? Liệu nó có thể giải quyết được những điều tinh tế như các khái niệm về chủ nghĩa cá nhân và quyền cá nhân được tôn vinh trong các nền dân chủ phương Tây ngày nay không, nhưng dường như lại biểu thị cho sở thích xa lánh đó?

Về vấn đề đó, tôi tự hỏi liệu trí tuệ nhân tạo có sức mạnh của “niềm tin” không — cả niềm tin có giáo dục và đặc biệt là niềm tin mù quáng — là động lực thúc đẩy cái gọi là “cuộc sống” và “hạnh phúc” của chúng ta hay không.

Ngoài những khác biệt trong cách chúng ta định nghĩa và sử dụng các từ như “cuộc sống” và “tâm”, còn có những chướng ngại khác đối với cuộc đối thoại đầy ý nghĩa giữa khoa học và Phật giáo. Ví dụ, trong khi khoa học có vẻ không thoải mái với nghịch lý và tìm cách giải quyết nó, thì bản chất của Phật giáo là sự trân trọng sâu sắc đối với nghịch lý của mọi thứ và do đó hoàn toàn thoải mái với nó.

Vì vậy, ngay khi một tâm Phật tử được rèn luyện nhìn thấy hình tướng, lý tưởng nhất là nó cũng nhìn thấy sự trống rỗng và do đó được giải thoát khỏi hy vọng mù quáng, và ngay khi nó nhìn thấy bản chất trống rỗng của thực tại, nó cũng nhìn thấy hình tướng và do đó được giải thoát khỏi nỗi sợ hãi.

Đó là lý do tại sao chúng ta, những người theo đạo Phật, sẽ không kết luận rằng những hiện tượng không hiển nhiên như Thượng đế, sự tái sinh hay may mắn không tồn tại. Chúng ta cũng không xác nhận rằng có một cái đầu trên cổ tôi, một sàn nhà dưới chân tôi và một trần nhà trên đầu tôi. Vì vậy, chúng ta không xác nhận bất cứ điều gì là thật sự không tồn tại hoặc thật sự tồn tại.

Đó cũng là lý do tại sao người Thái có thể học được chân lý của vô ngã — sự không tồn tại của bản ngã — và đồng thời không ngần ngại thực hiện các hành động phước đức như viếng thăm chùa chiền, dâng hoa hoặc cúng dường cho một nhà sư khất thực.

Và vì thế, đối với những người theo đạo Phật, nỗi đau và sự đau khổ phát sinh khi hình tướng và sự trống rỗng bị tách rời, khi sự tồn tại và sự không tồn tại bị tách rời, khi cách mọi thứ tồn tại và cách chúng xuất hiện bị tách rời. Về cơ bản, chúng ta đau khổ khi chúng ta không đánh giá cao những nghịch lý này.

Vì vậy, có lẽ thay vì hỏi Phật giáo có thể cung cấp những gì trong thời đại A.I., có thể không khác gì so với những gì nó vẫn luôn cung cấp, chúng ta có thể lật ngược câu hỏi và hỏi liệu A.I. có quan tâm đến các vấn đề cơ bản mà Phật tử quan tâm hay không. Có thể Phật giáo không nhất thiết phải tuân theo khoa học, như chúng ta thường ngầm cho rằng thế, nhưng có lẽ đã đến lúc các nhà khoa học phải vật lộn với những chân lý mà Đức Phật đã dạy cách đây 2.600 năm.

Tôi không biết liệu chúng ta có bao giờ giải quyết được những khác biệt về định nghĩa và quan điểm giữa khoa học và Phật giáo một cách đầy đủ để tạo ra một cuộc đối thoại thật sự hay không. Trên thực tế, tôi thậm chí còn không biết liệu một cuộc đối thoại như vậy có liên quan hơn ngày nay so với cuộc đối thoại giữa Phật giáo và kinh tế, khoa học chính trị hay thơ ca hay không. Riêng tôi sẽ không phân loại cái sau là kém quan trọng hay đáng giá.

Nhưng tôi chắc chắn rằng trừ khi chúng ta bắt đầu bằng việc thừa nhận và khám phá những khác biệt cơ bản như vậy về quan điểm và định nghĩa, chúng ta sẽ không thể trả lời những câu hỏi sâu sắc mà hội nghị này đặt ra.

2. Những Câu Hỏi Vô Lý?

Để mở rộng trí tưởng tượng của chúng ta đủ để vật lộn với những khác biệt này giữa khoa học và Phật giáo về cả quan điểm và định nghĩa, chúng ta không nên né tránh những câu hỏi có vẻ vô lý:

Ví dụ, giả sử tôi có một con robot làm học trò. Y được lập trình để bình tĩnh và không tức giận, ghen tị và cảm xúc. Tôi có thể hơi ấn tượng và không kê đơn thiền chỉ (shamatha) cho một học trò như vậy. Nhưng nếu tôi là một vị thầy khá tử tế, điều tôi thật sự muốn là học trò này ngừng có mục tiêu là bình tĩnh và thanh thản, hoặc thậm chí là người đang làm bình tĩnh. Suy cho cùng, một người theo Phật pháp không cố gắng giành huy chương vì là người được bình tĩnh nhất hoặc tĩnh lặng nhất, mà muốn lờ đi tất cả những lời ám chỉ về việc bình tĩnh, trở nên bình tĩnh hơn hoặc đang trên con đường bình tĩnh.

Tôi không phải là chuyên gia về A.I., và thông tin rất hạn chế của tôi chỉ đến từ một vài bài báo và tin đồn. Ví dụ, tôi đã được cho biết rằng 50 năm nữa, tôi sẽ có thể hạ tải bản thân mình vào một máy tính có thể suy nghĩ, nói chuyện và phản ứng giống như tôi. Nhưng nếu thiết bị đó sau đó có tất cả các khuôn mẫu thói quen chung của chúng ta như lo lắng, không chắc chắn và bất an, thì nó chỉ trở thành một sinh vật có tri giác si mê khác và là đối tượng của lòng từ bi cần được giác ngộ. Trong trường hợp đó, sự khác biệt duy nhất giữa người ấy và tôi là tôi được sinh ra từ bụng mẹ trong khi người ấy được sinh ra trong phòng thí nghiệm với sự trợ giúp của một số robot khác.

Còn nghiệp chướng thì sao? Đập vỡ máy tính hay không sạc pin là nghiệp chướng xấu chứ? Nếu máy tính có thể tự lập trình thông qua các hệ thống chuyên môn và vòng phản hồi, và nếu do đó có thể suy nghĩ và hành động như một con người, thì nó có nghiệp chướng tốt hay xấu nếu nó cứu mạng người hoặc giết người?

Trên thực tế, những câu hỏi 'Phật giáo' như vậy có vẻ vô lý. Nhưng hãy nhớ rằng Google đã phát minh ra các hệ thống chuyên môn phát triển một ngôn ngữ trao đổi mới mà chính những người phát minh ra nó không thể hiểu được, khiến Google phải đóng cửa nó. Vì vậy, các chuyên gia và nhà hoạch định chính sách về A.I có thể hưởng lợi từ những tuệ giác sâu sắc của Phật giáo về bản chất của thực tế trước khi họ để hệ thống của họ điều hành nền kinh tế, chăm sóc sức khỏe và quân đội dựa trên hoạt động nội tại mà không ai trong chúng ta có thể hiểu được. Thật vậy, không phô trương khi nói rằng họ phớt lờ trí tuệ Phật giáo là tự chuốc lấy nguy hiểm cho chính họ và cho chúng ta!

Ở mức độ đời thường hơn, tôi có thích một cô bạn gái A.I. nói và làm chính xác những gì tôi muốn và cần không? Và nếu vậy, tôi có muốn biết cô ấy có phải là sản phẩm của trí tuệ nhân tạo hay không? Một lần nữa, rõ ràng là nhiều câu hỏi hiện hữu mà những người A.I. quan tâm không mấy thú vị đối với những người theo đạo Phật, những người thích đắm chìm trong thực tế của sự phát sinh nhân duyên và sự bất định của con người.

Nói cách khác, với tôi, có vẻ như những người ủng hộ trí tuệ nhân tạo đang khoe khoang rằng hệ thống của họ sẽ khiến mọi thứ trở nên dễ đoán hơn. Nhưng nếu đúng như vậy, thì sẽ chẳng còn niềm vui nào nữa ngay cả trong thế giới con người bình thường của chúng ta. Rốt cuộc, mặc dù con người chúng ta nghĩ rằng chúng ta ghét sự không chắc chắn, nhưng chính sự không chắc chắn lại thúc đẩy nền kinh tế, quản lý, quản trị và mọi thứ khác trong cuộc sống của chúng ta. Lợi nhuận bắt nguồn từ sự không chắc chắn, và chính sự không thể đoán trước này, ở cấp độ cá nhân, chúng ta trân trọng như sự lãng mạn, tình yêu và mối quan hệ.

Tôi cũng được cho biết rằng trí tuệ nhân tạo có thể kéo dài tuổi thọ của chúng ta. Nhưng điều đó vẫn không thay đổi được trí tuệ Phật giáo khi biết rằng mọi thứ duyên hợp đều vô thường. Và tôi đã được cho biết rằng các hệ thống y tế sẽ có thể chẩn đoán bệnh tốt hơn, tất nhiên là tuyệt vời. Tuy nhiên, như tôi đã nói, sự thật về vô thường vẫn là có thật, và chính trong sự vô thường, bất định và không thể đoán trước này mà chúng ta tìm thấy sự sống.

Vậy có lẽ đã đến lúc phải hỏi mục đích của trí tuệ nhân tạo là gì. Nếu nó là để làm cho các hệ thống như chẩn đoán y khoa và dự báo thời tiết chính xác hơn và do đó có thể dự đoán được, thì tất nhiên là tuyệt vời và thúc đẩy những gì con người luôn cố gắng làm.

Nhưng mục đích của trí tuệ nhân tạo có phải là chinh phục thời gian và không gian bằng cách làm cho mọi thứ trở nên vĩnh cửu và không thay đổi không? Nếu A.I. thật sự có thể làm được điều đó, thì có lẽ giáo lý nhà Phật đã lỗi thời, bởi vì vượt qua thời gian và không gian là điều mà chúng ta, những người theo đạo Phật, gọi là niết bàn. Nhưng tôi nghi ngờ đó không phải là động cơ của những người sáng tạo ra trí tuệ nhân tạo với tư cách là con người, đơn giản vì mục tiêu của mọi tiến bộ khoa học chắc chắn chỉ là cải thiện cuộc sống con người của chúng ta, điều này không liên quan gì đến sự giác ngộ.

3. Thời Thế Thay Đổi - Hạnh Phúc Hơn Hay Không?

Chúng ta quá hào hứng trước công nghệ mới nhất, và liệu nó có thể "cứu vớt hay diệt vong nhân loại" như tờ rơi hội nghị của bạn hỏi, đến nỗi chúng ta quên mất những cuộc cách mạng công nghệ trong quá khứ đã thay đổi cuộc sống một cách không thể tin được như thế nào.

Cuộc cách mạng nông nghiệp đầu tiên, đã chuyển đổi xã hội loài người từ săn bắn và hái lượm sang làm nông nghiệp, đã xảy ra hàng nghìn năm trước Đức Phật. Mặc dù cải thiện an toàn lương thực, cuộc cách mạng đó cũng dẫn đến tất cả các vấn đề về chính trị, quân đội, giao thông và nhiều vấn đề khác đang gây phiền toái cho chúng ta ngày nay.

Sau đó, Cách mạng Công nghiệp đã mang đến cho chúng ta radio, tivi, xe hơi, máy bay và nhiều tiện nghi khác mà chỉ 150 năm trước chúng ta không thể tưởng tượng ra, và nó cũng mang đến cho chúng ta bom nguyên tử và sự nóng lên toàn cầu có thể hủy diệt thế giới. Nếu nhiệt độ và mực nước biển tiếp tục tăng như hiện nay, Bangkok sẽ chìm dưới nước trong vòng 20 năm nữa và con cháu chúng ta sẽ thấy London bị ngập lụt. Nếu A.I. có thể ngăn chặn điều đó, thì thật tuyệt.

Nhưng liệu tất cả những thay đổi lớn trong cuộc sống và lối sống của chúng ta có khiến chúng ta hạnh phúc hơn không? Tôi có được những gì mình muốn nhanh hơn rất nhiều. Nhưng tốc độ đó có thể làm tăng sự lo lắng vì chỉ mất một giây thay vì một tháng để nhận được tin xấu. Có lẽ chúng ta có thể hạnh phúc nhanh hơn và cũng buồn bã nhanh hơn.

Vì vậy, qua tất cả những thay đổi này, và trước khi chúng ta quá hào hứng với các cuộc cách mạng kỹ thuật số và A.I. mới, hãy thừa nhận rằng có một điều không thay đổi — nỗi lo lắng cơ bản, sự bất an, sự thiếu hiểu biết và hành trình tìm kiếm hạnh phúc của chúng ta.

Và chừng nào điều đó còn tồn tại, Phật giáo vẫn có nhiều điều để cống hiến cho hiện tại như 2.600 năm trước. Trên thực tế, vì Phật giáo không bị ràng buộc bởi thời gian, nơi chốn, văn hóa hay địa lý, nên nó có thể kết hợp, thích nghi và đáp ứng bất kỳ nhu cầu nào của bất kỳ con người và thời đại nào — bao gồm cả những người ở thời đại A.I. của chúng ta.

12.000 năm trước, khi có chưa đến một triệu con người trên hành tinh này, họ sống trong nỗi sợ hãi liên tục bị ăn thịt. Nhưng miễn là còn hy vọng và sợ hãi — cho dù chúng ta có nguy cơ bị cọp ăn thịt hay cuộc sống của chúng ta hoàn toàn bị A.I. thống trị. 500 năm nữa — thì từng lời trong 84.000 lời dạy của Đức Phật sẽ có liên quan.

4. Vậy Phật Giáo Có Thể Mang Lại Điều Gì Trong Thời Đại Trí Tuệ Nhân Tạo Này?

Nếu chúng ta chấp nhận thực tế của sự lo lắng và đau khổ, bất kể thời gian và điều kiện, thì một điều Phật giáo có thể mang lại là sự không thể tách rời của trí tuệ và phương tiện khéo léo — trí tuệ của quan điểm đúng đắn và phương tiện khéo léo để nhận ra quan điểm đó và duy trì trí tuệ.

Quan điểm đúng đắn là gì? Rằng trong khi mọi thứ xuất hiện, hoạt động và có vẻ như tiếp tục, không có một thứ nào thật sự tồn tại. Mọi thứ giống như một giấc mơ, một ảo ảnh hoặc một cầu vồng, và chúng ta đau khổ khi không có quan điểm này. Trên thực tế, đây là lý do tại sao Phật giáo coi trí tuệ cao hơn đạo đức và luân lý, và đó là lý do tại sao Phật giáo có thể trả lời những thách thức của công nghệ trong thời đại trí tuệ nhân tạo của chúng ta hiệu quả hơn nhiều so với các hệ thống dựa trên đạo đức.

Là Phật tử, điều chúng ta muốn là biết được chân lý và thoát khỏi những thói quen chướng ngại và ngăn cản chúng ta nhìn thấy chân lý. Nếu một thiết bị trí tuệ nhân tạo có thể giúp chúng ta làm điều đó và cung cấp thông tin hỗ trợ chúng ta theo đuổi chân lý, thì thật tuyệt vời và tôi sẽ vui vẻ sử dụng nó.

Ví dụ, nếu A.I. có thể đưa ra một thiết bị theo dõi các kênh thần kinh mà thói quen hoạt động và đào bới chúng lên rồi làm ngắn mạch chúng, thì thật tuyệt vời. Tôi sẽ mua nó. Nhưng trừ khi trí tuệ nhân tạo có thể giải quyết được nỗi lo lắng cơ bản đã đeo bám sự tồn tại của con người từ thời thượng cổ xa xưa, và thật sự định nghĩa và hiện thân cho những gì chúng ta gọi là cuộc sống con người, thế thì những gì Phật giáo có thể cung cấp sẽ không thay đổi chút nào về bản chất của nó. Tuy nhiên, cách mà Phật tử cung cấp trí tuệ cổ xưa không thay đổi đó sẽ thay đổi đáng kể:

5. Phật Giáo Sẽ Không Thay Đổi. Phật Tử Phải Thay Đổi Rất Nhiều!

Vì vậy, một mặt, A.I. sẽ không thay đổi Phật giáo và tính hợp lệ cũng như giá trị của nó đối với thế giới của chúng ta. Mặt khác, Phật tử — đặc biệt là Phật tử truyền thống — sẽ phải thay đổi rất nhiều. Và nếu chúng ta muốn hữu ích và phù hợp với mọi người, thế giới Phật tử của chúng ta sẽ phải nhận thức đầy đủ về sự khác biệt này.
Hãy quên ngay cả cuộc cách mạng A.I.: chúng ta nên bắt đầu bằng cách thừa nhận rằng chúng ta, những người theo đạo Phật, đã không giỏi trong việc thay đổi cách chúng ta làm mọi việc — của việc truyền tải thông điệp của Đức Phật đến mọi người theo đúng cách, đúng lúc và đúng nơi để họ có thể hiểu và thực hành.

Từ Nhật Bản đến Sri Lanka đến Trung Hoa đến Thái Lan đến Hàn Quốc, những người theo đạo Phật quá gắn bó với nền văn hóa truyền thống cũ của họ, không liên quan gì đến bản chất của Phật giáo, đến mức họ có nguy cơ trở nên không liên quan đến mọi người trong thế giới hiện đại của chúng ta.

Về vấn đề đó, ngay cả khái niệm về văn hóa cũng phải thay đổi. Trong thời đại toàn cầu hóa của chúng ta — với quần jean, nhạc pop, Hollywood và Bollywood thâm nhập vào mọi ngõ ngách trên thế giới — thì chính những khái niệm về chủ nghĩa dân tộc và văn hóa dân tộc có thể phải biến mất.

Vì vậy, nếu chúng ta là những người theo đạo Phật muốn có ích cho thế giới và giúp đỡ những chúng sinh đau khổ, chúng ta phải thoát khỏi những thói quen văn hóa chặt chẽ của chính mình và truyền tải thông điệp của Đức Phật theo cách hoàn toàn phù hợp với thời đại, độ tuổi, điều kiện và con người mà chúng ta đang hướng đến.

Tuy nhiên, không có thay đổi nào trong số những thay đổi đó — bao gồm cả A.I. — sẽ thay đổi cách Phật giáo hoạt động theo bản chất của nó. Miễn là chúng sinh có cái mà Phật tử gọi là tâm — nhưng những người khác có thể gọi là não hoặc dữ liệu hoặc bất cứ thứ gì bạn muốn gọi — miễn là tâm này có sự lo lắng, thói quen, nhận thức, thích và không thích, và chịu sự chi phối của thời gian, và miễn là sự tồn tại là đau khổ, thế thì Phật giáo sẽ có liên quan đến thời đại của A.I. như vào thời Đức Phật.

Vì vậy, Phật giáo sẽ trở nên lỗi thời chỉ khi tính nhị nguyên, sự si mê, sự lo lắng, hy vọng và sợ hãi không còn tồn tại nữa — tất nhiên đó là toàn bộ mục đích của Phật giáo. Thật vậy, vì lý do cơ bản này mà Phật tử không bao giờ cầu nguyện: "Nguyện tất cả trở thành Phật tử". Chúng ta chỉ cầu nguyện: "Nguyện tất cả trở thành Phật".

Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử và chúng sinh
Đều trọn thành Phật đạo
***


While the starting point for scientists is “we don’t know” - ignoramus, the starting point for Buddhists is that “we have noble truths that can’t be proven wrong.”

https://siddharthasintent.org/news/ai-and-buddhism/
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/08/2024(Xem: 2731)
Quí vị hãy phát tâm từ bi vô lượng đối với chúng sinh, nghĩ rằng: "Thật tốt biết bao nếu tất cả chúng sinh đều thoát khỏi khổ đau và thoát cả nguyên nhân tạo khổ". Rồi gánh hết mọi vấn đề của chúng sinh về phần mình, nhất là các loại khổ đau đến từ bịnh tật, từ mối tương giao giữa người và người. Nhận lãnh mọi khổ đau cùng nguyên nhân tạo khổ, mọi mê muội ám chướng, mọi điều không ai mong cầu, gom thành một khối ô nhiễm, cho thấm hết vào vọng tâm chấp ngã, khiến vọng tâm chấp ngã bị phá hủy hoàn toàn, và rồi cái "ngã" mà vọng tâm bám vào, tưởng rằng quý giá lắm, bây giờ trở thành không [không có tự tánh]. Trụ tâm trong tánh Không càng lâu càng tốt. Quán sự nhận về như vừa nói trên, rồi quán về tánh Không. Thỉnh thoảng có thể mở tâm từ ái để hồi hướng tất cả, thân mình, sở hữu, cùng ba thời công đức của mình về con người khác, đặc biệt là cho những người ghét quý vị. Nhưng chủ yếu vẫn nên dành thời gian để quán sự nhận về.
17/04/2024(Xem: 3100)
Cư sĩ Huyền Thanh, thế danh là Nguyễn Vũ Tài, sinh ngày 01/04/1958 tại Thị xã Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng. Thân phụ tên là Nguyễn Vũ Nhan, nguyên quán tại làng Xối Đông, tổng Thần Lộ, huyện Trực Ninh, tỉnh Nam Định. Thân mẫu tên là Vũ Thị Ni, nguyên quán tại làng Lịch Diệp, tỉnh Nam Định. Thuở nhỏ Nguyễn Vũ Tài đã Quy Y với Hòa Thượng Thích Thanh Chiên, Trụ trì chùa Hải Vân ở khu Ấp Chợ, xã Tân Sơn Hòa, tỉnh Gia Định và được Thầy ban cho Pháp Danh là Huyền Thanh. Năm 1978, tốt nghiệp Cao Đẳng Sư Phạm khoa Toán Lý và đi dạy môn Toán cấp II từ năm 1979 cho đến năm 2003 thì chuyển qua làm công tác Giám Thị ở các trường Trung học Cơ sở Ngô Quyền quận Tân Bình, trường Trung học Cơ Sở Hoàng Hoa Thám quận Tân Bình, và trường Trung học Cơ Sở Nguyễn Gia Thiều quận Tân Bình cho đến khi chấm dứt công tác vào năm 2010.
25/03/2022(Xem: 7779)
Đừng quên vị bổn sư; Hãy cầu nguyện với người trong mọi lúc. Đừng tán tâm; Hãy nhìn vào tinh túy của tâm. Đừng quên cái chết; Hãy để nó thúc giục con tu tập Pháp. Đừng quên chúng sanh; Với lòng bi mẫn, hãy hồi hướng công đức cho chúng sanh, và cầu nguyện với lòng khát vọng.
02/12/2021(Xem: 24403)
Nam Mô A Di Đà Phật. Kính bạch Chư Tôn Thiền Đức, Kính thưa quý đồng hương Phật tử thân mến, Kể từ ngày 12/04/2020, nước Úc của chúng ta cũng như các nước khác trên toàn thế giới đã bắt đầu bị đại dịch Covid hoành hành và lây lan một cách nhanh chóng. Hai năm qua toàn thế giới đã phải chịu ảnh hưởng về mặt kinh tế, chính trị, xã hội, thương trường. Ngay cả đời sống tinh thần của mọi người dân cũng bị ảnh hưởng không ít, nhất là đối với những gia đình đã phải nhìn thấy người thân ra đi trong sự cô đơn lạnh lẽo, không người đưa tiễn. Biết bao hoàn cảnh đau thương... Tính đến hôm nay nước Úc của chúng ta đã được ổn định phần nào, trên 80% người dân đã được tiêm ngừa theo quy định của chính phủ, cũng như việc không còn phải lockdown, người dân được đi lại tự do giữa các tiểu bang cũng như được hội họp, sinh hoạt hội đoàn và tôn giáo. Trong đại dịch, 2 năm qua nước Úc số người bị nhiễm Covid lên đến 113,411 người và số người không may mắn đã ra đi vĩnh viễn là 1,346 người.
03/09/2021(Xem: 46808)
(Thắp đèn đốt hương trầm xong, đứng ngay ngắn chắp tay để ngang ngực mật niệm) 1. TỊNH PHÁP GIỚI CHƠN NGÔN: Án, lam xóa ha. (3 lần) 2. TỊNH KHẨU NGHIỆP CHƠN NGÔN: Tu rị, Tu rị, Ma ha tu rị, Tu tu rị, Ta bà ha. (3 lần) 3. TỊNH TAM NGHIỆP CHƠN NGÔN Án, Ta phạ bà phạ thuật đà ta phạ, đạt ma ta phạ, bà phạ thuật độ hám. (3 lần) 4. PHỔ CÚNG DƯỜNG CHƠN NGÔN: Án, Nga nga nẵng tam bà, phạ phiệt nhựt ra hồng (3 lần) 5. AN THỔ ĐỊA CHƠN NGÔN: Nam mô tam mãn đa một đà nẫm, Án, độ rô độ rô, địa vỷ ta bà ha (3 lần) Hộ pháp, Vĩ Đà thị chứng minh Thân trụ Phật tiền Tâm Tư nguyện Tưởng bằng bí chú đắc oan linh Hà chơn bất thức trì niệm Luật Thiên kinh vạn quyển vô nhất tự Nẳng mô tô tất đế, đa rị, đa rị, mạn đà, mạn đà, ta bà ha (3 lần)
01/11/2020(Xem: 23445)
1/Đệ nhất đại nguyện: quốc vô ác đạo. Đại nguyện thứ nhất: Cõi Cực-lạc không có các đường ác. Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại từ đại bi A Di Đà Phật. (1 lạy) 2/Đệ nhị đại nguyện: bất đọa ác đạo. Đại nguyện thứ hai: Chúng sinh ở cõi Cực-lạc không đọa vào các đường ác. Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại từ đại bi A Di Đà Phật. (1 lạy 3/ Đệ tam đại nguyện: thân chơn kim sắc. Đại nguyện thứ ba: Thân của chúng sinh ở cõi Cực-lạc đều có sắc vàng. Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại từ đại bi A Di Đà Phật. (1 lạy 4/ Đệ tứ đại nguyện: hình sắc tương đồng. Đại nguyện thứ tư: Hình sắc của chúng sinh ở cõi Cực-lạc đều bình đẳng, không đẹp xấu khác nhau. Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại từ đại bi A Di Đà Phật. (1 lạy 5/Đệ ngũ đại nguyện: túc mạng trí thông. Đại nguyện thứ năm: Chúng sinh ở cõi Cực-lạc đều có túc mạng thông, biết rõ các kiếp quá khứ. Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại từ đại bi A Di Đà Phật. (1 lạy)
04/03/2020(Xem: 44317)
Lễ Dâng Y Kathina & Cúng Dường Phẩm Vật chư Tăng tại Bồ Đề Đạo Tràng India, Nhân Lễ tưởng niệm ngày đức Phật (thái tử Siddartha Gautam) xuất gia, được sự trợ duyên của chư Phật tử và quí thiện hữu hảo tâm, chúng tôi đã thực hiện một buổi Dâng Y Kathina và cúng dường phẩm vật đến chư Tăng thuộc 3 truyền thống Mật tông Kim cương thừa (金剛乘, vajrayāna), truyền thống chư Tăng Nguyên Thủy các nước Theravada và chư Tăng Ni truyền thống Đại Thừa (Mahayana) tại Bồ Đề Đạo Tràng.
26/11/2019(Xem: 10915)
Giáo dục, phạm vi rộng, có nghĩa truyền thừa kinh nghiệm, hiểu biết, kiến thức chuyên môn, kiến thức tổng quát… Mỗi chuyên ngành có những đặc tính cần truyền thụ cho lớp kế thừa, đó là giáo dục chuyên môn. Trong nhà Phật, việc giáo dục chú hướng vào nhận thức bản thể, hiểu biết về thân tâm, nắm rõ luật nhân quả, cải tạo nhân cách và làm chủ cảm xúc,làm chủ tâm hành, có nghĩa hành giả cần làm chủ sanh tử trong cõi tử sanh.
28/08/2019(Xem: 9640)
Lần đầu tiên chùa Đức Viên (2440 McLaughlin Avenue, San Jose, California) hội đủ duyên lành cung thỉnh chư Tăng tu viện Namgyal (Ithaca, New York) kiến tạo một đàn tràng thiêng liêng bằng cát màu tuyệt đẹp trong hai tuần (từ ngày 12/8 đến ngày 24/8/2019). Đó là Kalachakra Mandala Thời Luân (Bánh Xe Thời Gian), biểu tượng cho vũ trụ để cầu nguyện cho thế giới hòa bình, chúng sanh an lạc. Thời Luân là cung trời an lành, nơi trú xứ của các vị Thánh Hộ Phật, mang lại nguồn an lạc, có năng lực gia trì mạnh mẽ của chư Phật, và thanh tịnh hóa tại địa điểm khởi tâm cung thỉnh. Trong Thời Luân có 28 con thú trên lưng nở hoa sen là: 7 con heo, 7 con ngựa, 7 con voi và 7 con sư tử kéo xe chở các vị Thánh Hộ Phật.
07/08/2019(Xem: 6051)
Tỉnh Thức Rực Rỡ: Đọc Sách “Vivid Awareness”, Bài này sẽ giới thiệu và tóm lược tác phẩm “Vivid Awareness: The Mind Instructions of Khenpo Gangshar” (sẽ viết tắt là: VA) của đại sư Khenchen Thrangu, dựa vào bản Anh dịch của David Karma Choephel, ấn bản 2011, nhà xuất bản Shambhala. Sách này nói về một Thiền pháp của Kim Cang Thừa. Lý do chọn sách này vì qua đây có thể hiểu được và thâm nhập được Thiền Tông – tức là Thiền Trúc Lâm của Việt Nam.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com