Khi sinh ra là chúng ta bắt đầu cuộc hành trình đi đến nấm mồ của chính mình. Chúng ta thường lãng quên một điều rằng mỗi người có mặt trên thế gian này để sống – để trưởng thành, nghĩa là đi sâu vào bản thân mình chứ không chỉ bước theo bước thời gian đến cõi hư vô….mà phải chiêm nghiệm được rằng:
Hiểu THAM, SÂN, SI là căn nguyên cội rễ!
Dù mang danh khanh tướng hiền tài
Khi ra đi đều về cát bụi …chẳng trừ ai
Nếu chưa đoạn trừ được…vẫn hoen ố tâm thức!
Hiểu còn sanh khởi tam độc đó
…..cháy cả rừng công đức !
Mỗi đời người cho dẫu sống trăm năm
Còn vướng ngũ dục trong giới hạn thời gian
Giờ phút cuối thất vọng,
……vẫn chưa đạt điều mình muốn!
Hiểu rằng mục đích đời người…
Phải giải được bài toán trong mọi tình huống!
Học cách nhìn người để giúp đỡ và thương
Hãy cho qua điều bất toại nhiễu nhương
Giá trị con người, sức mạnh nội tại ..phần thưởng!
Nghiệp lực luân hồi do bản ngã ảo tưởng
Trao nhau cành nhân ái với đối tượng tiếp giao
Vấn đề ngày hôm qua …sẽ phai nhạt thật mau
Nếu ý thức cuộc đời …chỉ là huyễn hoá.
Học Đạo là học về tự ngã và quên đi tự ngã!
Cảm nhận sự sống hiện tại gá hợp bởi Duyên
Thương, cảm thông nhau vượt bao nỗi ưu phiền
Hãy góp một bàn tay giúp người đạt hoài bão!
Nguyện cầu người về bến …đều như dòng suối cả!
Êm đềm trôi chảy về chốn thanh bình
Buông thả toàn diện…nhìn ánh nắng lung linh
Cát bụi còn lại trải qua vô lượng kiếp
…….Vẫn hiện hữu với cùng tạo hoá !!
Huệ Hương
Gửi ý kiến của bạn