Lời Gần, Ý Xa … (thơ)

23/11/201721:58(Xem: 12448)
Lời Gần, Ý Xa … (thơ)
LỜI GẦN, Ý XA …
Huệ Trân

SƠN TĂNG
loi-gan-y-xa-0000
Sơn Tăng lên núi tọa thiền
Không danh lợi, chẳng muộn phiền đó đây
Bạn cùng trăng nước trời mây
Ma Ha Bát Nhã,
Thân này vốn không.
 


BÌNH AN
Hãy để mọi sự
Như Đã và Đang
Như Đi và Đến
Có gì lo toan!
Chỉ cần tỉnh giác
Nhận diện rõ ràng
Ta và đối tượng
Cảm thọ đôi đàng
Không vướng, không mắc
Đường sẽ thênh thang
Bình an,
Bình an.
 
NHÀ
Hoa vàng, hoa tím chen nhau
Sư cô ơi, chỉ lối đâu về nhà?
Rằng: Nay hoa trụ Ta-bà
Tiền thân là chuyến đò qua sông Hằng.
 
ĐẠO VỐN KHÔNG LỜI
Các pháp thế gian như giấc mộng
Nương đò qua sông,
Đạo vốn không lời
Phút giác ngộ, bừng soi ánh tuệ
Cái ngỡ tìm ra,
Vẫn hằng hữu muôn đời.
 
BÙN VÀ SEN
loi-gan-y-xa-0001
Từ bùn,
Sen nở ngát hương
Không bùn,
Sao có sen thơm ngạt ngào!
Không sen,
Bùn đọng hồ ao
Quẩn quanh mưa nắng, nao nao tủi buồn
Tự thân vạn hữu tương đồng
Duyên sinh mới tạo nên muôn tốt lành.
 
HOA VÀ RÁC
Hoa trong rác,
Rác trong hoa
Không gì là rác, không gì hoa
Rác mà chuyển hóa, thành hoa thắm
Hoa tàn là rác, có đâu xa!
Ngũ uẩn giai không, vô sở trụ
Xá gì còn, mất
Bóng chim qua.
 
PHƯỚC LÀNH
loi-gan-y-xa-0002
Con sâu đậu trên lá vàng
Gió đâu lồng lộng,
Lá vàng lìa cây
Lá nương gió, lá bay bay
Nhiễu quanh tháp Phật, nào hay phước lành
Sâu nương lá, cũng nhiễu quanh
Do tâm hoan hỷ,
Được sanh làm người
Pháp Hoa Kinh, chỉ rõ lời
Một niệm tin kính,
Đổi dời nghiệp thân. 
 
  
TỰ TẠO
Khi ta đòi hỏi
Điều không thể được
Là tự tạo bao
Khổ đau phiền trược!
 
ĐỘNG, TĨNH
Ồn ào nhất, lúc lặng thinh
Niệm tương tục khởi, mê lầm bủa vây
Xôn xao giữa chợ,
Thõng tay
Tâm chánh định chẳng mảy may ưu phiền.
 
ĐÊM VÀ HỬNG ĐÔNG
Nghiêng bên song cửa
Trăng ghé bồ đoàn
Lặng thinh thiền tọa
Cùng hương lan
Thở vào tĩnh lặng
Thở ra bình an
Hương lan còn thoảng
Trăng đã tàn
Gió lay nhẹ,
Tờ kinh thư
Lung linh bạch lạp
Dáng thiền sư
Ngũ trược ác thế, Xin nguyện về
Án, a na lệ
Tỳ xá đề …
 
ĐIỆU
Ai đem chuông mõ vô chùa
Khổ thân chú Điệu mệt phờ tụng kinh
Ngủ rồi thức, nhớ rồi quên
Giật mình thấy Phật lặng yên mỉm cười.
 
 
ĐI
Người đi để lại nhành lan
Bên hiên dẫu thiếu nắng vàng vẫn thơm
 
VỀ
Về ngang qua giữa phố xưa
Thấy bông hoa đứng đợi mưa một mình
 
ĐI, VỀ
Đi, Về, chỉ một cõi
Lặng lẽ ánh trăng thu
Tử sinh vừa tròn kiếp
Càn khôn, giấc mộng du
Ai đang đi hay ở?
Ai đang gần hay xa?
Ngoảnh nhìn, mênh mông vắng
Chỉ là Ta với Ta
Cái vô sinh bất diệt
Giữa xôn xao Ta-bà.
 
CHÂN TU
Giới tùy ta chọn, nhưng phải giữ
Giữ giới trang nghiêm, người nhìn ngay ra
Phong thái chân tu,
Trí năng đạo hạnh
Hoa phải thơm hương mới thực hoa.
 
TRĂNG THU
Đang giữa khóa tu
Nhằm Tết Trung Thu
A Di Đà Phật
Trăng tỏ hay lu
Cũng bóng trăng đó
Bến giác, bờ mê
Phật đà chỉ rõ
Một niệm tín tâm
Đường về sen nở.

THIỀN SƯ VÀ RỪNG SỚM
loi-gan-y-xa-0003
Thênh thang rừng nắng sớm
Róc rách suối trong veo
Thiền sư chống gậy trúc
Chim ngàn ríu rít theo
Áng mây trắng đầu gió
Khẽ chào “A Di Đà”
Lao xao cỏ thơm gọi
Thức giấc muôn đài hoa
Dưới cội tùng bách tuế
Thiền sư ngồi kiết già
Bao la trời vạn hữu
Thể nhập giọt sương sa
Chuông từ tâm vi diệu
Lay động vàng rừng mai
Chim trên cành trúc tím
Cùng thuyết pháp Như Lai
Phút giây bừng liễu ngộ
Giòng Bát Nhã ban mai
Rừng sớm chắp tay hỏi:
“Thiền sư, ngài là ai?”.
 
XUÂN
Tàn xuân, lá rụng hoa rơi
Cành khô, cây đứng bồi hồi tiếc xuân
Bỗng dưng, thơ trổ điệu vần
Ma Ha Bát Nhã
Phù vân vô thường.
 
TÌM NHAU
Nơi đâu góc biển?
Đâu chân trời?
Biển không bãi cuối,
Trời muôn nơi
Bằng con-mắt-tuệ, tìm nhau nhé
Sẽ thấy người,
Trong hạt lệ tôi.

CÔNG ÁN TRIỆU CHÂU
loi-gan-y-xa-0004
Tọa thiền quán chiếu
Dưới cội sầu đông
Tôi, con chó nhỏ
Có Phật tánh không?
 
Tuần hoàn vạn hữu
Thanh thản đến, đi
Bước nào hội ngộ,
Bước nào phân ly?
 
Tôi, con chó nhỏ
Tôi thấy, tôi nghe
Tôi nhận, tôi biết
Chẳng vướng bận chi
 
Cái-thấy, cái-biết
Tự tánh thường hằng
Người có, tôi có
Không giảm, không tăng
 
Chuông khuya Bát Nhã
Mở rộng Cửa Không
Hoa-tâm tôi nở
Thơm cành sâu đông
 
Mùa Xuân chợt giải
Công án Triệu Châu
“Người cùng vạn hữu
Phật tánh như nhau”
Thuyền nan bước xuống
Qua bờ
Trước,
Sau.
 
 
 
ĐỜI NẾN
loi-gan-y-xa-0005
Giá trị của cây nến
Là khi được thắp lên
Ánh sáng càng rạng rỡ
Thân nến càng mòn thêm
Ngọn bấc cuối leo lét
Nến tàn trong bóng đêm
Đã làm tròn sứ mạng
Nào cần lưu tuổi, tên!
Đời người nếu không kíp
Thắp sáng tâm vị tha
Thăng hoa và hiến tặng
E luống uổng ngày qua!
 
Huệ Trân
(Tào-Khê Tịnh Thất, những ngày tịnh tu)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 118)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 208)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 708)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 293)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 407)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 881)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 755)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1425)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 572)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 874)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...