..Bản chất của chiếc lá tự nó là yên, không động đậy, không phiền hà gì tới ai. Khi nó chuyển động là do có điều gì đó tiếp xúc với nó. Khi gió chạm vào,
chiếc lá phe phẫy. Bản chất của tâm cũng thế.
Không thương, không ghét, không trách móc ai. Nó ở yên như thế -trong điều kiện thật thuần khiết, rõ ràng và trong sạch. Nó ở yên, không vui, không buồn, không có bất cứ cảm thọ nào.
Đó là trạng thái chân thật của tâm .
Thiền sư Ajahn Chah
Trước cái Chết chợt tìm ra lẽ Sống.
Có một người thất chí, leo lên một cây anh đào, chuẩn bị nhảy từ trên cao xuống để kết thúc
cuộc đời mình. Ngay lúc anh ta quyết định nhảy xuống thì trường học gần đó tan học.
Một nhóm học sinh chạy đến. Một bạn nhỏ hỏi:
Chú làm gì trên cây vậy ?.. “Dù gì cũng không thể nói cho trẻ con biết mình sắp tự sát”.
Thế là anh ta nói :Chú đang ngắm phong cảnh. Thế chú có thấy bên cạnh có bao nhiêu là quả
anh đào không ? Một học sinh khác hỏi.
Anh quay nhìn, thì ra mình cứ nghĩ đến việc tự sát mà không chú ý đến bao nhiêu là trái anh đào
màu đỏ, nhỏ có, lớn có chung quanh. Các bạn nhỏ nói: Chú có thể hái anh đào giúp chúng cháu không ?
chú chỉ cần lấy sức rung cành cây, anh đào sẽ rơi xuống chúng cháu. Năn nỉ chú đó !
Chúng cháu không leo cao như vậy được ! Anh có ý chần chừ nhưng không lay chuyển được các bạn nhỏ,
đành phải ra tay giúp đỡ. Anh bắt đầu lay cây. Chẳng bao lâu, trái anh đào rơi xuống đất ngổn ngang.
Dưới đất cũng tụ tập ngày càng đông các bạn nhỏ, mọi người vui vẻ và hưng phấn nhặt anh đào.
Sau một đợt huyên náo, các bạn nhỏ cũng dần ra về. Người thất chí đó ngồi trên cây,
nhìn dáng vẻ vui mừng của các bạn nhỏ, không biết tại sao ý nghĩ muốntự sát không còn nữa.
Anh hái một ít trái anh đào chưa rớt xuống đất, nhảy xuống và mang anh đào từ từ đi về nhà.
Ngôi nhà vẫn cũ kỹ rách nát, vợ con anh vẫn như hôm qua. Nhưng bọn trẻ vui mừng khi trông thấy ba mang anh đào về. Khi cả nhà quây quần, ngắm nhìn các con vui vẻ ăn anh đào, bỗng anh cảm thấy có một nhận thức mới làm cho anh cảm động, anh nghĩ bụng: “Có lẽ với cuộc sống như vầy vẫn có thể sống vui…” Chỉ nói riêng về những đứa bé thơ ngây thiếu vắng tình cha thôi, việc người cha từ chối cuộc sống đã là một điều sai lầm không thể chấp nhận được. Anh không nhận ra được rằng hai đứa con lành mạnh của anh chính là món quà quý báu mà tạo hóa trao ban.
“Ngôi nhà vẫn cũ kỹ rách nát, vợ con anh vẫn như hôm qua”, còn anh thì đã khác, anh đã đổi mới.
Bây giờ anh mới “hiểu ra” hạnh phúc tiểm ẩn trong chính anh mà anh muốn lánh xa.
“Có lẽ với cuộc sống như vầy vẫn có thể sống vui…”. Và như thế, anh nhận ra bổn phận và trách nhiệm
của mình. Anh có thể mang lại niềm vui cho người khác. Anh nhận ra, anh sống có ích cho cuộc đời.
Lòng tự hào trong chính anh cho anh biết tự trọng. Sống không chỉ vì mình, mà còn vì tha nhân,
vì cuộc đời nữa. Sao anh lại tự tử khi gia đình anh còn đó ? Anh phải hãnh diện vì bổn phận
và trách nhiệm của mình, và, vì bổn phận và trách nhiệm,anh phải sống, và vui sống .
__(())__
Xin Sống Lại Một Lần.
Nếu tôi được sống thêm lần nữa Sẽ về ngồi lắng đọng giữa chiều quê Bên sông nhỏ trôi qua làng tĩnh lặng Soi bóng mình, nghe lúa hát ven đê.
Nếu tôi được sống thêm lần nữa Với bạn hiền cùng dạo phố sau mưa, Tìm một chỗ bên dòng đời vội vã Ngắm chiều rơi.. đồng vọng tiếng chuông chùa..
Nếu có thể xin thuyền đời trôi ngược Chở tôi về thắm lại buổi hoa niên. Sống hiện tại thong dong không ràng buộc Không '' thả mồi bắt bóng '' để truân chuyên.
Giá như được sống thêm lần nữa Sẽ mỉm cười chấp nhận nỗi đau riêng Lưng cúi xuống bên những đời bất hạnh Mắt tình thương xin xóa dịu ưu phiền..
Nếu có thể, xin bắt đầu Sống lại Thôi tháng ngày rồ dại.. chuốt ăn năn - Dẫu biết kiếp nhân sinh là hữu hạn Lòng tôi còn chan chứa tận nghìn năm!
Xin sự sống cho tôi lần cơ hội Để tâm tình mở lối, biết khoan dung Nhìn nhận thế khộng vội vàng kết tội Hiểu và Thương mong trải đến vô cùng...
Thích Tánh Tuệ
(Viết thay cho tâm trạng của một người đang cận tử bởi cancer)
Một cõi Thiền Lâm, bóng trượng tòng
Quang minh tinh đẩu chiếu hư không
Đầu phơi mưa nắng, gìn thanh hạnh
Chân dẫm xóm làng, giữ chánh tông
Rũ bụi, thung dung vầng nguyệt tỏ
Xả tài, phơi phới mảnh gương trong
Mây lành năm sắc che tàn lọng
Hương ngát ba ngàn tỏa núi sông
Thiện tín trầm hoa, nhân thắng tuệ
Tăng ni kinh pháp, quả viên thông
Bi từ, giới trí ngời uy đức
Đạp sóng, thênh thang cuộc lữ bồng!
Tự đoán tương lai chứ đừng đi xem bói !
Hạnh phúc do chính bạn thiết kế từ lâu
Phí phạm thời gian khó tìm lại được đâu
Chỉ đại phước duyên mới gặp chánh pháp!
Chút hoan hỷ khi phát hiện về pháp số
Tinh thần Phật học của con số 23
Áp dụng chương các pháp từ kinh Tăng Chi ra
Ôi, bao vi diệu ngầm chứa thật khó tả !
Chín bốn xuân xanh chửa thấy già
Vẫn vui vẫn khỏe vẫn ngâm nga
Cơm ngày hai bữa luôn ngon miệng
Kinh tụng một thời trí sáng ra
Ngủ dậy ăn rồi trưa lại ngủ
Đà huân tập sẵn niệm Di Đà
Xế chiều hóng mát chờ con cháu
Buổi tối đông vui họp một nhà
Nguyên Xuân đang về ….
…….khắp đó đây trong trời đất !
Thở hơi Xuân thưởng thức nửa thật, nửa hư
Ngắm hoa Xuân …bao ý vị chợt nhất như
Phải chăng là Huyền là Diệu …
……..như lời Đức Lão Tử (1)
Ông Nhâm Dần cởi vương bào về núi
Bà Quý Mão hớn hở bước đăng quang
Thềm năm mới chẳng thấy gì trong sáng
Gió Bấc về gây xáo trộn nước Nam !
Con hỏi Ba, bao giờ có Xuân đẹp?
Nếu có chăng chỉ đẹp ở tấm lòng
Lấy chân thật cảm hóa nhân quần ấy
Là người người còn hy vọng ước mong
Thủy khởi khải song phi
Bất tri Xuân dĩ quy
Nhất song bạch hồ điệp
Phách phách sấn hoa phi.
TGN phỏng dịch:
Xuân Mai
Sáng dậy nhìn song cửa,
Chẳng hay Xuân đến rồi.
Một đôi bướm trắng lượn
Phơ phất cánh hoa rơi.
Nhìn Mẹ bên thầy Tâm Phương
Lòng con cảm thấy thương thương mẹ hiền
Chín mươi Mẹ vẫn là tiên
Cho con sớm tối bình yên bên Người
Bên Mẹ con khỏe Mẹ ơi
Mẹ là thuốc bổ con thời khỏe ngay.
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old) Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ: quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.