Từ Thiện chỉ là Tu Phước, đó là cành lá hoa trái, nhưng Tu Huệ là gốc rễ , có chăm sóc cội gốc thì cây Bồ-Đề mới xanh tươi, đó là Phước Huệ song tu, là Tâm Hạnh của một vị Bồ-Tát,
Một vị Phật tương lai, hiện tại phải Hành Bồ-Tát Đạo,
Phục vụ chúng sinh là cúng dường Chư Phật, Bồ-Tát Giới thì cũng có Xuất gia và Tại Gia,
Người con Phật phải luôn tưởng nhớ đến Tánh Phật vốn sẵn nơi chính Thân Tâm Ngũ Uẩn nầy,
Người Tu Phật phải luôn nhìn lại chính mình, nếu hiểu được chính Thân Tâm mình, thì sẽ hiểu được người khác,
(Tức Quán một Pháp thông, thì tất cả các Pháp đều thông)
Người Giác Ngộ đối với Thân Tâm này, chỉ thấy là như hạt bụi, rời hơi thở rồi thì thiêu đốt thành tro,
Muốn giải thoát Luân Hồi Sanh Tử, thì sống chấp nhận trả Nghiệp quá khứ, mà không tạo thêm Nghiệp tương lai,
Bằng cách, nếu có người phiền não Ta, hay tức giận Ta, thì liền xin lỗi, đó là chấp nhận trả Nghiệp cũ, mà không tạo thêm nghiệp mới,
Đối với người biết tu, thì không có chuyện oan ức, vì hiểu rõ Nhân Quả 3 đời , muốn biết đời quá khứ thế nào ? thì cứ nhìn hiện tại thị sẽ biết , hiện tại Ta đang sống hành xử như thế nào ?
Thì đó là kết quả của đời tương lai.
Muốn không tạo Nghiệp Sanh Tử, thì phải suy xét trước khi làm gì ?
Nếu người khác làm gì cho Ta, mà Ta không thích, thì tuyệt đối không nên làm cho người khác, vì biết rằng tạo Nhân thì Quả sẽ theo Ta như bóng theo hình.
Người Tu phải cẩn thận từng Ý Nghĩ , Lời nói, Hành động, phải kiểm soát mỗi khi động niệm, phải biết rõ đang vọng tưởng điều gì ?
Nếu Ta chưa làm chủ Tâm Ý, thì Ta vẫn còn đang Luân Hồi Sanh Tử, chỉ cần nhìn lại Tâm mình, thì sẽ hiểu.
Người sáng suốt , Định Tỉnh, Chánh Tinh Tấn, sẽ biết Mình đang nghĩ gì và sẽ biết xử dụng khối óc để làm chủ Thân Tâm mình, không để Tham ái, Sân Giận, Ngu Si, điều động Thân Tâm mình,
Muốn hàng phục Tâm Tham ái, thì phải xem nhẹ "Cái Tôi" Ngũ Uẩn Nghiệp Chướng này,
Luôn Quán Chiếu trong Sự Sống, là có Sự Chết, theo sau như bóng theo hình,
Sắc tức thị Không, tuy 2 mà là một, Tâm đối Pháp cũng không phải 2 , vì Thân Tâm này cũng là một Pháp,
Quán thông một Pháp, thì tất cả Các Pháp đều như vậy cả,
Cho nên phải cần gìn giữ Thân, Khẩu, Ý, bằng cách Giận, thì không nói - Khi nói, thì không Giận,
Vì Giận, là ngu si là chúng sanh, Không Giận, thì định tỉnh, sáng suốt, khi nói ra lời nào, cũng đều trong Hiểu Biết,
Có Hiểu Biết, thì mới Thương Yêu được, Tâm Từ- Bi- Hỷ- Xã phải luôn biểu lộ ra ngoài, mỗi khi tiếp xúc với bất cứ mọi người, mọi loại, phải nhìn tất cả chúng sinh là chính Thân mình,
Lúc đó mới có thể Thương Yêu tất cả được,
Có Trí Tuệ mới biết Hỷ Xã
( Từ Bi - Hỷ Xã ) tức là Diệu Dụng phát xuất từ Tánh Phật,
Tùy Duyên Thuận Pháp, cho nên Đức Phật đã tuyên dương rằng:
Ta là Phật đã thành - Chúng sanh là Phật sẽ thành.
Mọi Người biết Sám Hối lỗi lầm , bỏ Ác làm Thiện, sau rốt Thiện-Ác cũng Không,
Sở Tri Chướng (Chấp Ngả Cái Tôi) và Phiền Não Chướng (Tham,Sân,Si)
Hai Chướng này buông sạch thì sẽ Tự Tại Vô Quái Ngại, Toàn Thiện Toàn Giác, Vì Tánh Phật vốn sẵn nơi mỗi Chúng Sinh, Muốn làm Phật, hay làm Chúng sanh thì tùy Tâm mọi người.
Làm Phật thì tùy duyên thị hiện Bồ-Tát cứu giúp đời, luôn thong dong tự tại Niết-Bàn,
Làm Chúng sanh thì si mê Tham ái tạo Nghiệp đau khổ cho chính mình và cho mọi loài..
Chúng sanh vì Ái Thân nên làm gì cũng vì Dục Vọng theo Nhân tạo Quả đau khổ trầm luân.
Tánh Phật, Có Hiểu là (Trí Tuệ) mới biết Thương là (Từ Bi) là nghĩa nầy vậy ! .
Có Trí Tuệ mới biết Hỷ Xã
( Từ Bi - Hỷ Xã ) tức là Diệu Dụng phát xuất từ Tánh Phật, Tùy Duyên Thuận Pháp,
Buông bỏ Tham Ái nơi Thân Tâm , Bố thí là nền tảng của Giải thoát,
Phước Huệ Song Tu, Chánh Tinh Tấn tu hành ngõ hầu khôi phục lại quyền năng vốn sẵn nơi chính mình đó là Tánh Phật (Từ-Bi-Hỷ-Xã).........
Trái Tim khai mở như đóa Hoa Sen tinh khiết, Trái tim càng mở rộng thì Tình Thương càng Bao Dung tất cả Vạn Loài.
H.Ng.
PHƯỚC HUỆ SONG TU
Làm Từ Thiện là tu tạo Phước
Hoạch thu phần cành lá trái hoa
Chuyên ươm bón Bồ Đề gốc rễ
Song hành tu Phước Huệ đây mà !
Là Bồ Tát, là Phật tương lai
Vì chúng sanh hành Bồ Tát Đạo
Cúng dường chư Phật, giới thọ trì
Hành Bồ Tát : Tăng, Tục thanh cao.
Tánh Phật sẵn nơi thân ngũ uẩn
Luôn quán chiếu nhìn lại tâm lòng
Sẽ hiểu người như hiểu ta thôi
Một Pháp thông, vạn pháp đều thông
Người giác ngộ thấy thân là bụi ( hạt bụi )
Hơi thở rời thiêu đốt thành tro
Chấp nhận trả vay nghiệp sinh tử
Dứt luân hồi, tạo tác so đo ( so đo khi hành động )
Hể ai phiền não, tức giận ta
Một câu xin lỗi giải hoà xong
Coi như nghiệp cũ ta trang trải
Không tạo thêm nữa nhẹ cõi lòng
Người biết tu không cho oan ức
Nhân quả ba đời nào lệch sai
Quá khứ ra sao, nhìn ngay hiện tại
Hành động chừ, kết quả nay mai
Cho nên ý thức đường sanh tử
Cân nhắc thận trọng trước việc làm
Ta không ưa sao người khác thích ?
Nhân quả bóng hình theo sát khổ cam
Ý nghĩ lời nói và hành động
Người tu nên phải biết cân phân
Mỗi mỗi động niệm đều kiểm soát
Chớ để vọng tưởng kéo thất thần
Vẫn còn đang sinh tử luân hồi
Ta chưa làm chủ tâm ý nơi
Vì tập khí tham si điều động
Biết thế mà sao cứ hợt hời !
Bởi chưa định tỉnh chưa tinh tấn
Đầu óc còn tham ái luỵ tình
Phải cương quyết lìa xa cám dỗ
Buông rời nhị chấp thoát điêu linh
Quán rằng sự sống trong sự chết
Như bóng hình theo sát bên nhau
Sắc tức thị Không, hai mà một
Tâm đối Pháp cũng chẳng khác đâu
Thân Tâm này trước sau một Pháp
Thông Pháp này vạn Pháp đều thông
Thế nên thận trọng thân khẩu ý
Giữ gìn Tam nghiệp chớ bốc đồng
Hãy định tỉnh thì tâm sáng suốt
Hiểu biết liền phát khởi yêu thương
Thương hết thảy như chính thân mình
Từ Bi Hỷ Xã tứ Tâm vô lường
Có Trí Huệ mới biết hỷ xã
Thêm Từ Bi diệu dụng tánh Phật hằng
Tuỳ duyên thuận pháp Phật tuyên dương
Ta chính là Phật đã thành
Chúng sanh là Phật sẽ thành đó thôi !
Biết tu sám hối lỗi lầm
Bỏ ác làm thiện chuyển tâm nhẹ nhàng
Sở tri chướng còn, bất an
Buông phiền não chướng, thẳng đàng thong dong
Giờ thì tự tại vô quái ngại
Toàn thiện toàn giác mới là đây !
Mỗi chúng sanh sẵn rồi Phật tánh
Làm Thánh, phàm cũng do tâm này
Làm Phật, tuỳ duyên thị hiện Bồ tát
Cứu đời, ra vào Niết Bàn tự tại
Làm chúng sanh tạo Nghiệp luân hồi
Khổ vì tham dục đắm trần ai
Hãy mau thức tỉnh đêm dài
Khêu đèn Trí Huệ miệt mài giồi trau
Định tâm quán chiếu cho sâu
Pháp Phật khai thị nhiệm mầu lý chân ( Chân lý )
Phước Huệ Song tu ân cần
Con đường giải thoát bước chân cận kề
Đoá Sen tinh khiết Hương Quê ( Niết Bàn )
Từ Bi Hỷ Xà tràn trề bao dung.
Quảng An , Houston, Tx
Pt Quảng An đã thi hoá vần điệu từ bài viết của Đạo Hữu Hồng Ngọc. Kính xin chia sẻ đến chư vị hữu duyên với Phật Pháp thưởng thức. Và riêng Kính tặng đến chị Hồng Ngọc đã thể hiện, bày tỏ tâm tư và cung cách hành Bồ Tát Hạnh qua lời văn phô diễn.
Quảng An cũng xin trân trọng đóng góp chút lợi lạc cúng dường đến chư vị cùng sách tấn nhau tiến bước tu học hầu khêu đèn trí huệ miệt mài giồi trau. Định tâm quán chiếu cho sâu,Pháp Phật khai thị nhiệm mầu lý chân ( Chân Lý ). QA kính
*******
TRỜI ĐẤT NUÔI DƯỠNG VẠN LOÀI
Rosie Bowden _ Hồng Ngọc ,
Trời-Đất nuôi dưỡng vạn loài - Sao Ta nở giết hại lẫn nhau -Trời dạy Ta sáng suốt - Đất dạy Ta Thương Yêu -
Trời cho Ta không khí nhiệm mầu - Thở vào-ra thông suốt Tâm Như -
Đất dưỡng nuôi uống-ăn đầy đủ - Nào là cây trái, đậu bắp - quả rau -
Nguồn nước ngọt ngào cũng do từ Mẹ Đất - Giúp Ta bồi bổ Thân Tâm-
Thế sao Ta sống trái nghịch - Trời dạy Ta Hiểu Biết -
Đất dạy Ta Từ -Bi - Tại sao Ta không chịu lắng lòng -
Để có thể nghe tiếng nói của Trời - Đất - Ỷ mạnh hiếp yếu là nghịch lý-
Đau lòng Trời Đất lắm người ơi ! Thương xót nhau ân tình trả vẹn -
Đất Mẹ bao dung sao Ta nở giết hại- Sống nghịch Ý Đất-Trời đó là điều bất hiếu -
Đất-Trời cho Ta sự sống tự do - Mỗi việc làm trách nhiệm nơi Ta -
Luật Nhân Quả không hề sai chạy - Vì tự do nên tạo bao lầm lỗi -
Nhận Quả khổ mới biết tỉnh ra - Khổ đau là bài học tuyệt vời -
Mỗi chúng sanh cần trải nghiệm qua - Sống thuận Ý Đất-Trời là đời Hạnh Phúc -
Biết thương nhau chia sớt ngọt bùi - Thương người như thể thương thân -
Ghét người như chính ghét mình - Luật Nhân Quả phải tự mình gánh chịu -
Người biết sống thuận theo Trời - Đất - Chân Hạnh phúc là đây hỡi người ơi !
Sống Đạo-Đức là điều thuận thảo - Vạn loài quyền Bình-Đẳng sống như nhau .
Không nên gieo chết chóc điêu tàn - Địa ngục cũng chính do Tâm tạo.
H.Ng.
TRỜI ĐẤT NUÔI DƯỠNG VẠN LOÀI
Đất Trời nuôi dưỡng vạn loài
Sao ta nở giết chẳng hoài đoái thương
Trời dạy ta biết tỏ tường
Đất dạy ta phải yêu thương nhau cùng
Không khí nhiệm mầu dưỡng dung
Hô hấp thông suốt sống bừng Tâm Như
Dưỡng nuôi ăn uống cũng từ
Đất cho đậu bắp thừa dư rau cà
Nước nguồn mát ngọt chảy ra
Từ lòng Mẹ Đất chan hoà mọi nơi
Giúp ta bồi dưỡng cuộc đời
Vun trồng xới bón tuyệt vời Thân Tâm
Sao ta trái nghịch lỗi lầm
Trời dạy hiểu biết chẳng chăm chú vào
Từ Bi Đất dạy ra sao ?
Ta không thuận lẽ xôn xao động lòng
Có nghe tiếng Trời Đất không ?
Ỷ mạnh hiếp yếu bất công lắm mà !
Nghịch lý sao lại thiết tha
Đau lòng Trời Đất xót xa sự tình
Thương nhau ân trọng, bạc khinh
Làm người Hiếu Đạo vẹn tình cái con
Tự do lẽ sống sắt son
Tạo tác trách nhiệm vuông tròn thực thi
Luật Nhân Quả luôn tư duy
Không hề sai chạy gieo chi gặt liền
Khổ đau nhận lảnh liên miên
Bởi do lầm lạc giây chuyền khổ đau
Ai ai đều phải qua cầu
Sống thuận Trời Đất tươi màu lá hoa
Hạnh Phúc an ổn chan hoà
Thương nhau chia sẻ ơi cha ngọt bùi !
Người cười ta có niềm vui
Thương người như thể thương tui thân này
Ghét người chính ghét mình đây
Đạo đức thuận thảo Đông,Tây thiện hành
Vạn loài bình đẳng chúng sanh
Mạng sống tôn trọng Trời dành phúc cho
Điêu tàn hạnh phúc cũng do
Tâm tạo đia ngục Tâm cho thiên đường.,.
Quảng An
Cảm ghi từ bài viết của Đạo Hữu Hồng Ngọc đã gởi bài cho QA hoạ vận