Thích Tâm Hạnh
Chúng con được nghe Thiền sư Huệ Nam Hoàng Long dạy:
Từ nhiều kiếp về trước, không biết chúng con đã gieo trồng duyên lành gì mà hôm nay lại được thừa hưởng ân đức của quý Ôn, quý Thầy và toàn thể đại chúng trong ba tháng kiết hạ an cư thắm tình đạo vị, ấn tượng vô vàn!
Một không gian yên bình thoáng mát của ngôi cổ tự Từ Đàm giữa lòng thành phố Huế thân thương, thơ mộng. Một đại chúng trang nghiêm thanh tịnh giữa dòng đời náo nhiệt, vội vàng. Tất cả tương phản tạo nên nét nổi bậc đã nhiếp phục lòng người tự lúc nào chẳng rõ. Ẩn mình dưới những bậc Long tượng thanh thoát mà bình dị, gần gủi, nhẹ nhàng, đầy lòng nhân ái và bao dung, cùng với sự quan tâm nồng nhiệt của đại chúng tăng, con đã tận hưởng được một thời khóa sít sao giúp cho lòng mình trở nên yên tịnh. Buổi lễ thành khẩn xin được thọ An cư như mong mỏi trở về nương tựa trong một địa giới an toàn. Nơi đó có vòng tay lớn, êm ấm đang dang rộng, luôn sẵn sàng che chở, nâng bước cho tất cả mọi người. Những buổi lễ Bố tát, tụng kinh, quá đường, kinh hành... thuần một sắc vàng rực rỡ của chư tăng nơi đây, hay là hình bóng nghiêm từ, nhàn tịnh của đức Thế tôn và chúng tăng tự ngàn xưa hiện về, mà trong sâu thẳm vô biên ấy, lòng con cứ ngập tràn lạc an không tài nào phân biệt được. Ai đó một lần tận mắt chứng kiến và hòa nhập vào chân trời uyên nguyên ấy, thì cũng dễ dàng nhận ra chỗ sâu kín mênh mông này. Tất cả tạo nên một không gian yên bình, sâu lắng khiến cho con người như bị thu nhỏ lại rồi tan biến vào hư không vô tận. Khi ấy, tất cả yếu diệu và sự an lạc vô biên đều được hiện bày.
Từ khắp mọi nơi, người người không nén nổi vui mừng, cùng nhau hưởng ứng tìm về tu tập, huân sâu thiện pháp. Có không ít người xa tít tận trời Tây, được nghe chúng tăng hòa hội thanh tu, quý vị cũng tranh thủ quay về trong niềm hân hoan khôn tả xiết. Quý vị còn lại lòng cứ khấp khởi, ao ước, mong còn có được dịp nữa để trở về tắm mình trong suối nguồn tươi mát này. Tất cả như những làn sóng cuộn trào, rồi bị cuốn hút vào biển trời mênh mông huyền bí khó hiểu.
Không khí luôn tồn tại trong hư không, nhưng nếu không có quạt, không có các tác động tạo nên dòng đối lưu, thì không thể tạo nên những làn gió làm mát dịu cho mọi người. Cũng thế, thiện căn, tánh Phật vốn sẵn nơi tất cả chúng sanh, nhưng nếu không được quý Ôn nhắc thức, không có hình bóng chư Tăng đánh động và không có đoàn thể tăng chúng thanh tịnh thu nhiếp thì cũng bị vô minh phiền não lấp vùi từ kiếp này sang kiếp khác, không thể hiển lộ để cảm nhận, sống về. Hình ảnh hòa hội thanh tu ba tháng An cư đã tạo nên ấn tượng sâu xa trong tâm khảm, đánh động cho hạt giống trí tuệ, thiện căn nơi mỗi người trỗi dậy, nẩy mầm. Khi trí tuệ được thắp sáng, bóng tối vô minh nhiều kiếp liền được xua tan, cuộc đời hết tối tăm, cho người người đều được hưởng trọn niềm vô biên phúc lạc.
Giá trị từ sự cảm nhận nơi mỗi người. Và cứ như thế, ai ai cũng mong mỏi giá trị ấy còn mãi cho mình và tất cả mọi người đều được tận hưởng. Cảm nhận từ lòng mong mỏi đó, quý Ngài đã trải lòng từ bi rộng ban cho tất cả. Muốn được tồn tại và phát huy có hiệu quả, cũng cần phải có kế hoạch. Từ tầm nhìn đúng, hành động đúng, nhất định sẽ đưa đến thành công tốt đẹp. Xuất phát từ động lực đó, quý Ngài đã sắp xếp những buổi sinh hoạt như là những cuộc hội thảo diễn ra một cách bình đẳng và sinh động, đã vận dụng hợp nhất được trí tuệ của đại chúng, mở ra phương hướng hoàn bị hơn, hầu mong làm lợi lạc quần sanh một cách hữu hiệu hơn nữa.
Làm một bài toán cộng bị sai, không thể nói người đó không có trình độ đại học. Kể đến những người dành suốt cả cuộc đời mình nghiên cứu, sáng tác văn học, nhưng thi thoảng vẫn sai sót một vài lỗi chính tả nhỏ, cũng là chuyện thường. Cũng vậy, những sơ suất có chăng cũng chỉ là những đòn bẩy kinh nghiệm cho những lần tổ chức về sau được mỹ mãn.
Ngược xuôi giữa dòng đời lắm nỗi truân chuyên, có lẽ ai đó cũng đã có lần vấp ngã trong vô vọng, hay bị thất bại ê chề. Trong chỗ tận cùng ấy, vẫn còn đây những bóng hình thanh thoát thân thương hiện về khơi nguồn nhựa sống, đánh bật chúng ta sống dậy một cách lạ thường:
Sư qua phố thị hiền hòa,Cây nghiêng bóng đổ phai tà áo nâu.Chừng nghe trong cuộc bể dâu,Còn vang vọng tiếng ngàn câu kinh chiều.Ba tháng viên mãn, lễ Tự tứ trang nghiêm. Lòng người xen lẫn giữa niềm hỷ lạc từ sự nỗ lực công phu, cùng với một hứa hẹn sẽ cố gắng nhiều hơn để khắc phục những gì mình còn yếu kém. Lễ Tự tứ vừa xong và ba tháng An Cư cũng đã khép lại, nhưng không sao khép được lòng ngập tràn lạc an trong dòng người lặng lẽ ra về. Hình bóng chúng tăng thanh tịnh cứ lặng thầm mãi trong sâu thẳm rồi chuyển hóa nội tâm. Để rồi từ đó, sự lóng lặng tột cùng của nội tâm sẽ tỏa sáng, song hành cùng chúng ta trong mọi lúc, mọi nơi để xoa dịu, sưởi ấm cho những mảnh đời còn nhiều đau khổ. Chúng con đã có được một mùa An cư như thế! Và cứ như thế, mùa Kiết hạ An cư không chỉ là ba tháng, mà sẽ đi suốt trong ai xoay lại nơi chính nguồn tâm mình.