Hậu Trường Đại Hội Đại Biểu PG Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu lần thứ VI (2017-2020)
MỘT VỞ DIỄN TRÊN SÂN KHẤU HÁT BỘI VÀ MỘT Ở ĐỜI THƯỜNG
Nếu những ai yêu thích thể loại nghệ thuật dân tộc Hát Bội thì hẳn biết có bốn thể loại được chia ra theo các cụm chủ đề; đó là Tuồng Đồ, Tuồng Pho, Tuồng Truyện và Tuồng hài dân gian. Ngoài Tuồng Hài Dân Gian còn lại ba thể lọai trên ai cũng đều biết tích truyện lẫn kết cuộc vở diễn, thậm chí biết luôn từng tính cách nhân vật khi họ vửa xuất hiện bên phải cánh gà sân khấu qua gương mặt hóa trang và bộ y phục đang mặc trên người. Ấy vậy mà vẫn làm say đắm biết bao nhiêu khán giả nhiều thế hệ qua chưa hề biết nhàm chán. Bộ môn nghệ thuật Hát Bội là viên ngọc quý của dân tộc bởi nó đã đi trước mọi thời đại do tính chất đặc thù mà phương Tây gọi là "Sân Khấu Ước Lệ", một sân khấu chọn cái tiêu biểu để nói cái bao quát, vượt ra xa mấy chục mét vuông của sàn diễn.
Xin có được vài dòng tự hào về vốn cổ dân tộc như thế để chúng ta dễ dàng đi vào một "vở diễn" hiện nay đang xảy ra cho Phật Giáo Bà Rịa- Vũng Tàu mà tất cà ai ai cũng đều biết nguyên do và diễn biến tiếp theo sau đó. Vì vậy người viết dùng từ " Chuyện Hậu Trường" âu cũng nằm trong ý nghĩa muốn nói đó. Đó là một chuyện không vui chút nào, thậm chí còn gây ra thêm bao chán ngán, thất vọng cho những ai có chút quan tâm đến sự sinh tồn , đến dòng chảy mạng mạch Phật Pháp tại Bà Rịa-Vũng Tàu.
Là một người phương xa, không phải cư dân hay Phật tử của Bà Rịa-Vũng Tàu, nhưng qua theo dõi tình hình hoạt động thời gian qua của Phật giáo nơi này , đứng mủi chịu sào là Ban trị Sự PG tỉnh do Hòa Thượng Thích Quảng Hiển đứng đầu, đã và đang đương đầu với nhiểu chướng duyên tưởng chừng không thể khác hơn là chấp nhận sự thao túng để biến thể các mặt hoạt động Phật sự của tỉnh nhà. Chỉ chừng ấy thôi cũng đủ thấy sự cương quyết và khả năng vượt qua chướng ngại của Phật giáo nơi này quyết liệt và dõng mãnh biết chừng nào. Tổ chức thành công Đại Hội Đại Biểu Lần thứ VI vừa rồi với một Ban Trị Sự trong sạch và các nhân sự được sự tín nhiệm và đồng thuận cao là một tín hiệu đáng phấn khởi, đáng chúc mừng để tân Ban Trị Sự bước vào giai đoạn mới và tiếp tục hoàn thiện bộ máy điều hành Phật sự ngày thêm trong sạch. Thế mà, từ Văn Phòng 2 của GHPGVN lại tung ra công văn số 286/CV/HDTS ngày 25/05/2017 do Hòa Thượng Thích Thiện Pháp ký, đưa ra 3 phần quan điểm của mình để buộc BTS BR-VT thực hiện 5 điểm đòi hỏi cấp bách khi dư âm thành công đại hội vẫn còn hiện hữu, thậm chí công văn ký vào đúng cái ngày mà tân BTS PG BR-VT thân hành đi ra mắt và tặng quà các cơ quan ban nghành của chính quyền tỉnh!
Sự xuất hiện của công văn Văn Phòng 2 lúc này lại khiến chúng ta nhớ lại nhân vật Khương Linh Tá, người bạn thân chí cốt của Đổng Kim Lân trong vở Hát Bội "San Hậu" - một vở nằm trong hệ thống Tuồng Đồ" hoàn toàn không dựa vào tích truyện Trung Quốc mặc dù có những danh xưng giã định như "Nhà Tề", "nhà Tạ"..., do chính cụ Đào Tấn ( 1845 - 1907 ) chỉnh biên, đã trách nhầm người bạn họ Đổng khi vần đến giao du với bọn phản tặc Tạ Thiên Lăng rằng " Nhơn Phi nghĩa bất giao, vật phi nghĩa bất thủ/ Túc bất tiễn phi nghĩa chi địa", kỳ thật Đổng Kim Lân vốn bình tỉnh và trí mưu sâu, vẫn một lòng trung quân ái quốc, để khi hiều ra Khương Linh Tá càng thêm yêu kính bạn mình và khi bị chém đầu trên đường phò ấu chúa đến San Hậu thành, họ Khương tự biến thành ánh đuốc soi đường cho Đổng Kim Lân đến bến bờ bình an, khôi phục nghiệp Tề sau đó không lâu.
Nếu như công văn 285 của Văn Phòng 2 ấy là một Đổng Kim Lân biết dùng trí mưu đúng lúc, kiên trì chịu tiếng với đàn em Khương Linh Tá và miệt mài thể hiện khí phách người anh trước việc lớn mới được Khương Linh Tá tự hào và không tiếc sinh mạng để bào vệ cho đến cùng trên con đường đi vì sự nghiệp chung như vậy. Bằng ngược lại, thiếu suy nghỉ, hành động nhỏ nhoi thì có đáng mặt đàn anh để cho đứa em noi theo. Hơn nữa ở tư thế lãnh đạo, việc hướng dẫn và cố gằng làm chổ dựa cho lớp dưới càng phải được củng cố, từ đó mới tạo đuộc niềm tin vững bền để cùng hành động vì lý tưởng chung, phụng sự đạo pháp thiết tha. Nếu được như thế thì từ đây ý nghĩa tích cực của công văn sẽ được tôn vinh triệt để. Đơn giản chỉ là hai khái niệm : Giết Chết hay Xây Dựng. Nhìn tử hai khái niệm này chúng ta sẽ dễ dàng đoán biết được kết cục vở diễn ở đời thượng như thế nào.
Rõ ràng với hiện cảnh của một Ban Trị Sự như ở Bà Rịa-Vũng Tàu như vậy hơn bao giờ hết rất cần sự góp ý xây dựng và tiếp sức đúng lúc. Sai trái , nếu có của một vài cá nhân vẫn chỉ là hạt bụi nằm dạt ra hai bên vệ đường. Nhất là sau một kỳ đại hội thành công và trong sạch hóa, trẻ hóa hàng ngũ tốt đẹp như vậy như vậy. Cũng đáng để nhân được sự đồng thuận và sẻ chia từ mọi phía, nhất là từ phía lãnh đạo Giáo Hội cấp trên.
Bài này không bàn sâu vào nội dung công văn 285 của Văn Phòng 2 Trung Ương GHPGVN , và cũng không phân tích bài tham luận của đại đức Thích Thiện Thuận như thế nào. Nếu có chăng chỉ là thắc mắc sau năm ngày thành công của đại hội cái công văn ấy mới ra đời với những lý do và thúc ép BTSPG Bà Rịa-Vũng Tàu phải tuân thủ, đã khiến không ít người đọc tự vò đầu bứt tóc hỏi mình đang lẩm cẩm hay cái công văn ấy lẩm cẩm? Mặt khác, cũng chính qua công văn ấy lại khiến người ta tìm đọc nhiều hơn bài tham luận của thầy Thích Thiện Thuận, điều mà có lẽ công văn 285 không hề muốn có !
Thú thật, người viết chưa bao giờ biết và gặp đại đức Thích Thiện Thuận ngoài một lần nghe băng giảng " Bóng Mây" của thầy trước kia, cho đến tận hôm nay chưa hề một lần nghe thầy giảng thêm một lần nào nữa dù ngồi trước máy tính hàng ngày. Tôi không có nhiều ấn tượng về thầy, đơn giản chỉ vì : không thích ! Thế nhưng qua đại hội Phật giáo tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu lần VI này nhận thấy Thầy luôn xốc vác và túc trực bên Hỏa Thượng Trưởng Ban trong mọi tính huống, sự việc đã thay đổi nhận xét và quan điểm của tôi về thầy.
Trong tiểu thuyết Phật giáo "Thoát Vòng Tục Lụy" của HT Tinh Vân, đoan Ngọc Lâm Quốc Sư răn dạy Quan Tuần Phủ Hồ Bắc Tiểu Mã- một người đệ tử của Khổng học Nho Gia rằng : "Nhớ ngày đầu tiên gặp ngươi với đầy vẻ tự hào về đức Không Tử mà lại quên ở Khổng Tử có 3 điểu khó học để đến nỗi thẩy Tăng Tử phải thầm khen. Đó là (1) Thấy người ta làm một điều phải mà mình phài bỏ đi trăm điều trái của họ, đó là mình dễ hòa nhập. Thứ 2,Thấy người ta có điều gì phải thì minh vui vẻ xem như là của mình, đó là mình không ganh tỵ. Thứ ba, Thấy điều gì phài thì nhất thiết làm theo , đó là mính chịu khó thực hành" .
Nếu ý nghĩa công văn 285 có tầm nhìn rộng như thế thì có lẽ sự việc sẽ được đơn giản hóa rất nhiều, không tự mình trói buộc thêm nhiều cọng dậy phiền phức không đáng có. Trong đoạn kết của vở hát Bội "San Hậu" Bà Tam Cung Nguyệt Hạo (đã xuất gia từ trước vì khuyên 5 anh em nhà họ Tạ của bà không thành) đã cho Tạ Thiên Lăng và Tạ Lôi Nhược ( lúc này chỉ còn hai) thấy cái quả báo nhãn tiền ngay trước Phật đài Tây Sơn Tự nơi bà tu hành. Điều lạ ở đây là theo thói thường thì quân thần loạn ắt bị tắc trị trước rồi mới nói chuyện ơn nghĩa sau, chính lòng Từ Bi rộng lớn và đức độ tu tập của bà Tam Cung Nguyệt Hạo đã hoán chuyển được tình hình, cứu được hai đứa em dòng họ Tạ của mình cơ hội sống sót làm lại cuộc đời. Bà quý xuống xin ấu chúa (lúc này đã 6 tuổi). Ngay tức khắc Hoàng tử nói ngay rằng "Thưa Á mẫu, Chi hai mạng chẵng dung/ Ước còn năm cũng thứ" . Một kẻ nắm mạng sống người khác trong tay mà còn phải chịu thua lòng Từ Bi và đức độ của nhà Phật như thế mới đáng học hỏi ngàn năm.
Gia đình tôi ngày trước có hai ông bác và một người chú xuất gia tu học nghiêm chỉnh và đều có chân trong Hội Đồng Lưỡng Viện. Có một lần tôi quỳ bên các vị nói " sao con thấy con dấu của Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo nó đơn giản vậy mà làm như nó có lực làm con khiếp sợ?" Tôi đều được nghe trả lời như vầy "Không phải do con dấu, tất cả là do công năng tu tập đàng hoàng của chính các vị dang tay đóng con dấu đó khiến con nhìn thấy nó có lực đấy thôi chớ không phải do tài cán, chức vụ gì đâu. Những thứ giã huyễn đó kẻ tầm thường cũng làm được mà". Phải hàng mấy chục năm trời tôi mới hiểu hết câu trả lời ấy.
Như vậy với người viết, vở diễn của cả hai nơi đều đã có kết cục và cũng đã hạ màn từ lâu lắm rồi. Nguyện chư Long Thần Hộ Pháp Từ thùy gia hộ bình an và hanh thông cho tân Ban Trị Sự PG tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu.
Dương Như Tâm
KẺ MỘNG DU
Đừng tự cho mình quyền hành trên tất cả
Hãy tự xem mình như hạt cát giữa trần gian
Không quyền hành nào mà hiếp đáp sự bình an
Cái bản ngã của kẻ cầm quyền đáng thương hại .
Kẻ mộng du thường tự cho mình là vĩ đại
Hay xem mọi người như kẻ dưới cơ ta
Giới Đức chi mà đời sống thiếu vị tha
Chỉ tổn phước bao năm trời hành đạo .
Lòng từ bi luôn là con đường đúng đạo
Nâng đở nhau cùng theo bước Phật đi
Xin bỏ qua những điên đảo chẳng đáng chi
Đời đã khổ xin đừng tạo thêm rối rắm .
Tánh Thiện
31-5-2017
ĐỈNH CAO TRÍ TUỆ
Dư âm đại hội Phật giáo BRVT vẫn là cơn sóng ngầm kéo dài, không chỉ trong nội bộ Phật giáo BRVT, nó có tác dụng ngược lên văn phòng 2 Trung ương PGVN đến độ Ban thường trực do thầy Thiện Pháp ký tên đòi thu hồi tập Kỷ yếu Đại hội với công văn
Số: 286 /CV/HĐTS
V/v yêu cầu thu hồi Kỷ yếu Đại hội Đại biểu Phật giáo tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhiệm kỳ 2017 - 2022
***
Một bản tham luận duy nhất từ trước tới nay, được toàn bộ hội trường vỗ tay tán thưởng, ngoại trừ một vài thành phần có "tật giật mình".
Một tham luận được sự đồng tình của các đọc giả thuộc cư dân mạng quan tâm đồng tình, trên 100 ngàn người like và comment trong và ngoài nước trên các trang mạng đăng tải. Thế nhưng, ngày 25 tháng 5 năm 2017, văn phòng 2 đã có công văn với nội dung ta sẽ xem xét sau đây
***
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆTNAM HỘI ĐỒNG TRỊ SỰ ----------------- Số: 286 /CV/HĐTS V/v yêu cầu thu hồi Kỷ yếu Đại hội Đại biểu Phật giáo tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhiệm kỳ 2017 - 2022 |
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM Độc lập – Tự do – Hạnh phúc --------------------
TP. Hồ Chí Minh, ngày 25 tháng 5 năm 2017
|
|
Kính gởi: Ban Thường trực Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu |
Đại hội Đại biểu GHPGVN tỉnh, thành nhiệm kỳ 2017 – 2022 nhằm mục đích củng cố và kiện toàn bộ máy Ban Trị sự; lắng nghe những ý kiến, phát biểu tham luận mang tính xây dựng, phát huy tinh thần đoàn kết nội bộ. Qua đó, Ban Trị sự sẽ hoạch định chương trình hoạt động Phật sự phù hợp với đặc thù của địa phương.
Trong Kỷ yếu Đại hội Đại biểu Phật giáo tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhiệm kỳ 2017 – 2022 có bài tham luận "TÂM VÀ TẦM, TIÊU CHUẨN NGƯỜI CÁN BỘ GIÁO HỘI”của Văn phòng Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, tác giả Đại đức Thích Thiện Thuận, Phó Thư ký kiêm Chánh Văn phòng BTS GHPGVN GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, và được đăng tải ngày 17/5/2017, 16 giờ 44 trên website phattuvietnam.net. Đại đức Thích Thiện Thuận được quyền góp ý cho Ban Trị sự tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, các huyện, trên nền tảng xây dựng Ban Trị sự tỉnh, huyện trang nghiêm, vững mạnh; nhưng nội dung tham luận của Đại đức Thích Thiện Thuận mang tính xây dựng thì ít mà đả phá và xuyên tạc thì nhiều, đặc biệt là vượt ngoài khuôn khổ cho phép của bài tham luận tại Đại hội Phật giáo cấp tỉnh.
Ban Thường trực Hội đồng Trị sự nhận được rất nhiều phản hồi của chư Tôn giáo phẩm, Tăng Ni, đồng bào Phật tử trong và ngoài nước phản ảnh nội dung tham luận nêu trên. Ban Thường trực Hội đồng Trị sự có ý kiến và yêu cầu:
1. Các ý kiến, phát biểu tham luận tại Đại hội là để hiến kế, mang tính xây dựng tổ chức Giáo hội địa phương vững mạnh. Ban Trị sự GHPGVN tỉnh, thành sẽ nghiên cứu và đưa vào chương trình hoạt động Phật sự của địa phương. Theo quy luật khách quan, trong xã hội hoặc tổ chức, những biểu hiện tiêu cực của một ít cá nhân là điều không tránh khỏi, nhưng đó chỉ là hiện tượng cá biệt, bản chất của số đông vẫn tích cực, vẫn tốt. Đại đức Thích Thiện Thuận đã dùng hiện tượng cá biệt để đánh đồng bản chất của số đông theo kiểu "Quơ đũa cả nắm”, gây hoang mang dư luận, xúc phạm tập thể Giáo hội các cấp từ Trung ương đến địa phương.
2. Từ ngày thành lập GHPGVN cho đến hôm nay, nhất là công tác nhân sự Giáo hội, các Hệ phái thành viên Giáo hội đã tận tụy xây dựng, Lãnh đạo Giáo hội quyết tâm từng bước đổi mới và đẩy mạnh qua từng nhiệm kỳ. Nội dung trong tham luận của Đại đức Thích Thiện Thuận đã dùng tư kiến cá nhân để đánh giá công tác nhân sự Giáo hội một cách phiến diện, gần như phủ nhận toàn bộ sự tận tụy xây dựng Giáo hội trang nghiêm, vững mạnh của chư Tôn đức Tăng Ni, đồng bào Phật tử các Hệ phái thành viên Giáo hội, phủ nhận sự quyết tâm của Lãnh đạo Giáo hội trong suốt 35 năm qua.
3. Ban Thường trực Hội đồng Trị sự yêu cầu Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu thực hiện:
a. Tiến hành thu hồi toàn bộ số lượng Kỷ yếu hội Đại biểu Phật giáo tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhiệm kỳ 2017 – 2022 để hủy nội dung tham luận không mang tính xây dựng, xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự của Đại đức Thích Thiện Thuận;
b. Ban Trị sự phải buộc Đại đức Thích Thiện Thuận thực hiện việc tháo gỡ tham luận của mình trên các website;
c. Ban Trị sự và Ban Biên soạn kỷ yếu phải chịu trách nhiệm về kiểm duyệt nội dung, khi để tham luận mang tính xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự Giáo hội của Đại đức Thích Thiện Thuận được phổ biến trên diện rộng;
d. Ban Trị sự phải nghiêm túc xử lý kiên quyết Đại đức Thích Thiện Thuận khi thể hiện tư kiến cá nhân để tính xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự Giáo hội;
e. Hòa thượng Trưởng Ban Trị sự, Ban Nội dung và Đại đức Thích Thiện Thuận phải có bản kiểm điểm trước Ban Thường trực Hội đồng Trị sự.
Yêu cầu tập thể Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu thực hiện nghiêm các nội dung trong văn bản này.
Trân trọng kính chào./.
Nơi nhận : - Như trên "để thực hiện” - HT. Chủ tịch HĐTS "để b/c” - UBND, BDV, BTG, UBMTTQ tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu"để biết” - Lưu VP I - VP 2 |
TM. BAN THƯỜNG TRỰC HĐTS GHPGVN KT. CHỦ TỊCH PHÓ CHỦ TỊCH THƯỜNG TRỰC TRƯỞNG BAN TĂNG SỰ TRUNG ƯƠNG (đã ký) Hòa thượng Thích Thiện Pháp |
***
Nội dung công văn có những quy kết như sau:
1.- Đại đức Thích Thiện Thuận được quyền góp ý cho Ban Trị sự tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, các huyện, trên nền tảng xây dựng Ban Trị sự tỉnh, huyện trang nghiêm, vững mạnh; nhưng nội dung tham luận của Đại đức Thích Thiện Thuận mang tính xây dựng thì ít mà đả phá và xuyên tạc thì nhiều, đặc biệt là vượt ngoài khuôn khổ cho phép của bài tham luận tại Đại hội Phật giáo cấp tỉnh.
Thế nào là mang tính xây dựng, thế nào là đả phá và xuyên tạc?
Đây là câu nói nhiều định nghĩa, vì thế có tính chất mơ hồ vu khống. Giáo hội có đưa ra một quy chuẩn khuôn khổ cho một tham luận chưa mà bảo vượt ra ngoài khuôn khổ cho phép. Không lạ gì với cách nói vu vơ mà hiện nay trong xã hội thường xuất hiện từ cửa miệng một số cán bộ thiếu năng lực.
2.- Ban Thường trực Hội đồng Trị sự nhận được rất nhiều phản hồi của chư Tôn giáo phẩm, Tăng Ni, đồng bào Phật tử trong và ngoài nước phản ảnh nội dung tham luận nêu trên.
Xin dẫn chứng thư phản hồi của chư tôn giáo phẩm, Tăng ni, đồng bào trong và ngoài nước rất nhiều. Hay đây chỉ là câu nói ước lệ mà một người dân bình thường ai cũng có thể nói. Một cán bộ Giáo hội khi nói phải có sách mách có chứng để công chúng đủ niềm tin.
3.- Các ý kiến, phát biểu tham luận tại Đại hội là để hiến kế, mang tính xây dựng tổ chức Giáo hội địa phương vững mạnh. Ban Trị sự GHPGVN tỉnh, thành sẽ nghiên cứu và đưa vào chương trình hoạt động Phật sự của địa phương. Theo quy luật khách quan, trong xã hội hoặc tổ chức, những biểu hiện tiêu cực của một ít cá nhân là điều không tránh khỏi, nhưng đó chỉ là hiện tượng cá biệt, bản chất của số đông vẫn tích cực, vẫn tốt. Đại đức Thích Thiện Thuận đã dùng hiện tượng cá biệt để đánh đồng bản chất của số đông theo kiểu "Quơ đũa cả nắm”, gây hoang mang dư luận, xúc phạm tập thể Giáo hội các cấp từ Trung ương đến địa phương.
Chủ đề "Tâm và Tầm: Tiêu chuẩn người cán bộ Giáo Hội" đã nói lên điều ắt có và đủ cho một cán bộ trong Giáo hội bất cứ cấp nào, như thế không phải là có tâm xây dựng? Xây dựng không có nghĩa hùa theo một phía,không có nghĩa cứ nói tốt tâng bốc cho nhau? Lời phản biện không phải là xây dựng? nói lên sự thật không phải là xây dựng? Vạch trần những điểm đen không phải là xây dựng? Một u nhọt không can đảm mổ xẻ mà cứ che đây nó sẽ đưa đến thối rữa, hoại tử, đó là hiện tượng hiện nay trong Phật giáo Việt Nam.
"Những biểu hiện tiêu cực của một ít cá nhân là điều không tránh khỏi, nhưng đó chỉ là hiện tượng cá biệt, bản chất của số đông vẫn tích cực, vẫn tốt.Đại Đức Thích Thiện Thuận đã dùng hiện tượng cá biệt để đánh đồng bản chất của số đông theo kiểu "quơ đủa cả nắm", gây hoang mang dư luận, xúc phạm tập thể Giáo hội các cấp từ Trung ương đến địa phương".
Vâng, không ai phủ nhận bất cứ tổ chức nào cũng không tránh khỏi những biểu hiện tiêu cực, nhưng ai bảo đảm hiện nay trong số cán bộ Giáo hội sẽ là số ít cá nhân tiêu cực? Trong tham luận, không thấy tác giả đánh đồng cá nhân với tập thể mà chỉ thấy tác giả nêu lên những hiện tượng tiêu cực hiện có tại PG BRVT. Phải chăng, ai đó có tật mới giật mình? từ mặc cảm đó cứ xem mình là bản thân Giáo hội nên quy chụp xúc phạm tập thể Giáo hội, khác nào Thiện Thống quy chụp sư Nhật Khương là phá hoại Phật Pháp, tặc trụ phật giáo...Phải chăng đây là thái độ chụp mũ vu khống của kẻ nắm quyền Phật giáo hiện nay, luôn áp đảo tu sĩ dưới quyền?
4.- Từ ngày thành lập GHPGVN cho đến hôm nay, nhất là công tác nhân sự Giáo hội, các Hệ phái thành viên Giáo hội đã tận tụy xây dựng, Lãnh đạo Giáo hội quyết tâm từng bước đổi mới và đẩy mạnh qua từng nhiệm kỳ. Nội dung trong tham luận của Đại đức Thích Thiện Thuận đã dùng tư kiến cá nhân để đánh giá công tác nhân sự Giáo hội một cách phiến diện, gần như phủ nhận toàn bộ sự tận tụy xây dựng Giáo hội trang nghiêm, vững mạnh của chư Tôn đức Tăng Ni, đồng bào Phật tử các Hệ phái thành viên Giáo hội, phủ nhận sự quyết tâm của Lãnh đạo Giáo hội trong suốt 35 năm qua.
Ai đã đọc tham luận của Thich Thiện Thuận sẽ thấy rằng, chưa bao giờ Thiện Thuận phủ nhận công lao của chư tôn đức, các hệ phái làm nên những bước tiến uy tín cho GHPGVN hiện nay trong và ngoài nước, Thiện Pháp không nên đem một tập thể đạo đức mà đè bẹp, kết án một Tăng sĩ trẻ đầy nhiệt huyết và tài năng như Thiện Thuận.
Qua những vu vạ chụp mũ từ Trung ương, công văn quyết định:
3. Ban Thường trực Hội đồng Trị sự yêu cầu Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu thực hiện:
a. Tiến hành thu hồi toàn bộ số lượng Kỷ yếu hội Đại biểu Phật giáo tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhiệm kỳ 2017 – 2022 để hủy nội dung tham luận không mang tính xây dựng, xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự của Đại đức Thích Thiện Thuận;
b. Ban Trị sự phải buộc Đại đức Thích Thiện Thuận thực hiện việc tháo gỡ tham luận của mình trên các website;
c. Ban Trị sự và Ban Biên soạn kỷ yếu phải chịu trách nhiệm về kiểm duyệt nội dung, khi để tham luận mang tính xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự Giáo hội của Đại đức Thích Thiện Thuận được phổ biến trên diện rộng;
d. Ban Trị sự phải nghiêm túc xử lý kiên quyết Đại đức Thích Thiện Thuận khi thể hiện tư kiến cá nhân để tính xuyên tạc, đả phá công tác nhân sự Giáo hội;
e. Hòa thượng Trưởng Ban Trị sự, Ban Nội dung và Đại đức Thích Thiện Thuận phải có bản kiểm điểm trước Ban Thường trực Hội đồng Trị sự.
a.- tham luận không những phổ biến trên 900 đại biểu hiện diện mà còn công khai trên các trang mạng,trong và ngoài nước, thu hồi như thế nào? Một là ai đã có kỷ yếu Đại hội Đại biểu PG BRVT nhiệm kỳ 2017-2022, hãy đem nạp tại văn phòng 2. Hoặc BTS PG BRVT đến từng nhà thu hôi? Phải chăng đây là chỉ thị mơ hồ của kẻ mộng du? Một chỉ thị không thể thực hiện thì không nên ra, vì tự mình sẽ đánh mất uy tín của kẻ cầm quyền thiếu trí tuệ.
b.- BTS PG BRVT làm gì có quyền buộc Thích Thiện Thuận gỡ bài trên các trang mạng xuống? Post bài lên là quyền chủ trang nhà chứ đâu phải ai muốn hạ là hạ? Chứng tỏ người ra chỉ thị mang tính cửa quyền mà không hiểu gì về việc quản trị trang Web.
c.- Ban Trị sự và Ban biên soạn kỷ yếu phải chịu trách nhiệm về nội dung... Xin thưa, chịu trách nhiệm như thế nào khi sự việc đã rồi? Khi xử lý sự việc đã rồi thì không nên dùng chữ "phải chịu trách nhiệm" như sự hăm he trước khi thực hiện kỷ yếu.
d.- Ban trị sự phải nghiêm túc xử lý...Thiện Thuận không phải là tu sĩ vô danh tiểu tốt xúc phạm chư tôn đức, Thiện Thuận đang là Thư ký kiêm chánh văn phòng PG BRVT, nếu xử lý thì phải xử lý toàn bộ BTS. Mặc dù bài Tham luận do Thiện Thuận viết, nhưng với tư cách là tham luận của Văn phòng BTS GHPGVN tỉnh BRVT
e.- Hòa Thượng Trưởng BTS, Ban nội dung và ĐĐ Thích Thiện Thuận phải có bản kiểm điểm trước Ban Thường trực Hội Đồng trị sự. Phải chăng đây là thái độ cửa quyền của thời đại phong kiến? Đây là phạm vi hành chánh chứ không phải giáo luật cần tác pháp yết ma. Nếu BTS PG BRVT chấp hành thì đâu còn thể diện nhiếp chúng trên 3.000 Tăng ni của Tỉnh nhà, vả lại chỉ một văn bản gọi là tham luận nói lên thực trạng của Phật giáo Tỉnh nhà, không được phép bộc lộ chân thành mà phải sám hối các ngài ăn trên ngồi trước, chắc gì tuổi tác, giới hạnh đã hơn những bậc chân tu tại địa phương? Vì thế, đây không phải là sai phạm đối với Giáo hội mà chỉ là cú đâm ngang hông những kẻ giơi hạnh không thanh tịnh.
Nếu BTS PG BRVT không nhận đó là một sai phạm, không chấp hành theo chỉ thị Thiện Pháp, hẳn nhiên thể diện cấp Trung ương sẽ giấu mặt ở đâu?
Trước khi ra chỉ thị, quyết định một vấn đề, phải xét đến bước tiến bước thóai, phải nghĩ đến tình đồng đạo, đừng tự xem mình là Giáo hội có quyền áp đặt cấp dưới, từ đưa nhân sự vào BTS địa phương cho đến những quyết định thiếu tình người. Ngoài chức phận hành chánh, dẫu sao vẫn là Thích tử đồng môn. MIRANDA có câu :HÃY NHÃ NHĂN VỚI MỌI NGƯỜI KHI BẠN ĐI LÊN, VÌ BẠN SẼ GẶP LẠI HỌ KHI BẠN ĐI XUỐNG.
***
Thực ra bài Tham luận chỉ những đại biểu có mặt mới nghe toàn nội dung, trong Kỷ yếu chắc ai đã đọc, trên trang mạng mấy ai quan tâm, nhưng BTS PG BRVT hãy cám ơn ngài Thiện Pháp đã ra công văn này như là cách quảng cáo cho một bài Tham luận quá ư xuất sắc, nói lên nỗi bức xúc và vẽ đúng hình ảnh thật hiện nay trong giới tu sĩ. Chỉ những ai phạm giới mới cảm thấy nhột nhạt khi nghe bản tham luận này. Nếu không nhột nhạt chạm tự ái, đánh trúng yếu điểm thì sẽ không bao giờ có một văn bản đầy trí tuệ như thế.
Từ lúc công văn Số: 286 /CV/HĐTS ra đời, thiên hạ ùn ùn tìm đọc bài tham luận gây sóng gió trong Phật giáo hiện nay. Thế mới biết, quảng cáo có nhiều cách, tự mình đánh bóng hay nhờ đối phương đánh bóng, đều là nghệ thuật tột đỉnh của nghệ thuật, trí tuệ tột đỉnh của trí tuệ!!!
Có quyền không có nghĩa có tất cả, làm được tất cả theo ý muốn. Dẫu sao tinh thần dân chủ của nhà Phật vẫn có giá trị tình người hơn tính độc đoán của người ngồi ghế hành chánh mà cứ hãnh diện mình đứng trên hàng vạn Tăng ni,tưởng giới đức không thanh tịnh của mình không ai biết!
Nếu biết sớm, có lẽ thu hồi công văn này hơn là thu hồi tập Kỷ Yếu.
MINH MẪN
25/5/2017
Trong một lần, Đức Phật dạy rằng: “Ngày nào mà chư Tỳ-kheo còn có tâm đạo vững chắc, khiêm tốn, chuyên cần, cố học, kiên cố tinh tấn, luôn luôn giữ tâm niệm và phát triển trí tuệ, thì Giáo hội chư Tỳ-kheo không thể suy đồi mà trái lại còn phồn thịnh hơn”(1). Người cán bộ của Giáo hội giữa thời đại khoa học phát triển ngày nay không chỉ là một tu sĩ thuần túy khép mình trong cửa thiền, tìm vui với chuông khuya mõ sớm, mà còn là người mang trọng trách của một nhà truyền giáo đối với xã hội đa phương diện, một nhà mô phạm đối với cộng đồng đa chủng tộc, một nhà tâm lý đối với mọi biến động tâm linh của quần chúng Phật tử, và là một nhà quản trị đối với mọi hoạt động của Phật giáo.
Chính vì thế, người làm cán bộ Giáo hội phải là người có tâm trong mọi tình huống xử lý công việc cũng như ứng xử đời thường, và có tầm trong mọi tư duy định hướng giúp các hoạt động cá thể đồng bộ trong tổ chức Giáo hội mang tính ổn định lâu dài, góp phần lợi ích nhân sinh, phồn vinh xã hội.
II. NỘI DUNG
1. Có tâm
III. KẾT LUẬN
Chuyện Giáo hội đã là chuyện của ngàn xưa qua bao thế hệ Tăng tài gìn giữ, bảo tồn. Tuy cách Phật đã xa, chúng ta không thể trác tuyệt như Tổ Nguyên Thiều, Tiên Giác; không thông đạt như Tổ Huệ Quang, Khánh Hòa; không uyên bác như cố Hòa thượng Thiện Hoa, Trí Thủ; không mẫu mực như cố Hòa thượng Thiện Hòa, Hành Trụ; không quyền biến như cố Hòa thượng Đức Nhuận, Thiện Siêu; không mẫn tiệp như cố Hòa thượng Minh Châu, Trí Tịnh… nhưng chúng ta có thể kế thừa sự nghiệp giữ gìn đạo mạch Phật pháp cao cả được đánh đổi bằng sinh mạng của bao thế hệ tiền bối hữu công của Phật giáo bằng chính sự nỗ lực hoàn thiện bản thân, để có thể góp phần làm cho Phật pháp xương minh bằng một người có tâm và có tầm.
Khi Đức Phật ở tinh xá Ghosita thuộc xứ Kosambi, các Tỳ-kheo nơi đây thường hay tranh luận hơn thua dẫn đến đả thương nhau bằng những binh khí miệng lưỡi. Họ không tự thông cảm nhau và cũng không chấp nhận sự thông cảm, họ không tự hòa giải và cũng không chấp nhận sự hòa giải. Nhân đó, Đức Phật chỉ dạy 6 pháp hòa kính: “Này các Tỳ- kheo, có sáu pháp này cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái, tạo thành tương kính, đưa đến hòa đồng, đưa đến vô tranh luận, hòa hợp, nhất trí.
Thế nào là sáu? Ở đây, này các Tỳ-kheo, Tỳ-kheo an trú từ thân hành đối với các vị đồng phạm hạnh cả trước mặt lẫn sau lưng. Pháp này cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái, tạo thành tương kính, đưa đến hòa đồng, đưa đến không tranh luận, hòa hợp, nhất trí”(4)
Nay, tuy chúng ta không giải thoát được cho ai thì cũng nên tự giải thoát được cho bản thân khỏi tham dục thấp hèn, tuy không làm lợi ích được cho ai thì cũng không nên làm tổn hại đến người khác, không tiếp nối được chí nguyện cao cả hoằng pháp lợi sanh của đức Phật thì cũng đừng làm sâu mọt băng hoại Phật pháp. Đó cũng được xem là góp phần công đức trang nghiêm Giáo hội, phồn vinh đất nước rồi.