BÀI THƠ DÂNG NGƯỜI Kính tặng HT Thích Minh Tâm (Kỷ yếu 20 năm Khoá Tu Học Phật Pháp Âu Châu)
Rất ít người làm nên lịch sử Rất ít cuộc đời được viết thành thơ Trong số ấy, với tôi , người là một Vượt thời gian , người xây dựng cơ đồ .
Trời Paris có xanh màu hy vọng ? Thưở dừng chân cuối chặng cuộc đăng trình Nước sông Sein chắc có gì là lạ Hoa Anh Đào người bỏ lại sau lưng .
Rồi thấp thoáng thân gầy , manh áo bạc Khắp đó đây người gieo hạt , ươm mầm Tuyết có lạnh , vẫn không sờn chí cả Đêm vọng về , quê mẹ vẫn xa xăm .
Đôi vai nặng nghĩa sông Hằng , sông Cửu Vòng tay người ôm trọn dáng non sông Trang sử Việt đượm màu trang sử Phật Chuyện ngàn xưa giờ kết nối cầu vồng .
Tiếng chim hót , người gọi chim về Tổ Kể nhau nghe câu chuyện Đạo đong đầy Đây cõi Tịnh người gọi hồn dân tộc Tình quê hương ngời sáng giữa trời Tây .
Dòng thời gian vẫn còn trôi , trôi mãi Hai mươi năm cũng chỉ một chặng đường Khi tứ đại không theo thời gian nữa Chiếc thuyền nan ai lái vượt trùng dương ? Thích Kiến Tánh
BÀI THƠ DÂNG NGƯỜI Kính họa : Bài Thơ Dâng Người của HT Thích Kiến Tánh viết tặng HT Thích Minh Tâm
Cuộc đời ai dệt thành mây ? Làm nên lịch sử dựng xây cơ đồ Với tôi Người sống tràn đầy Thời gian nước chảy cũng đầy núi sông
Paris trời lạnh sang Đông Dừng chân ai hỏi mênh mông lộ trình Sông Sein phản chiếu bóng hình Anh Đào hoa nở đạo tình hiến dâng
Thân gầy thấp thoáng đường trần Người đem hạt giống gieo mầm Đạo ân Tuyết không lạnh thấm vai trần Màn đêm phủ kín xa xăm nhớ về
Hai tay nặng gánh sông Hằng Người ôm trọn cả vầng trăng sáng ngần Trang kinh Phật Việt tỏa dần Lưu truyền muôn thưở kết dần ánh dương
Tiếng chim líu lót bên đường Gọi nhau về tổ đạo trường Người xây Cõi trong thanh tịnh còn đây Hồn quê dân tộc trời Tây chiếu ngời
Thời gian vẫn cứ chơi vơi Hai mươi năm chẳn là nơi tạm dừng Rồi đây tứ đại cũng ngừng Con thuyền ai lái chập chùng sóng nhô ?
“Trang hỡi Trang, em là vì sao sáng
Giữa khung trời mây trắng với trăng thanh”
Một công trường lưu dấu tích tên em
Nay bị di dời, Trang ơi em có biết
Năm mươi năm giữa Sài Gòn náo nhiệt
Chợ Bến Thành nhộn nhịp khách lại qua
Mỗi một khi nhìn bức tượng kiêu sa
Hãy là “ong”(1) chiêu cảm nhiều nét đẹp
Góp nhụy hoa tạo mật ngọt cho đời
An nhiên bay thong thả khắp muôn nơi
Đem ích lợi ít khi nào tác hại
Đừng là “ruồi” thấy phân là bu lại
Mang hôi dơ truyền nhiễm đến cho người
Chỉ thấy xấu việc dơ bẩn thì bươi
Gây thiệt hại hơn là điều lợi ích
Trần Nhân Tông (chữ Hán: 陳仁宗; 7 tháng 12 năm 1258 – 16 tháng 12 năm 1308,) là vị vua thứ 3 của nhà Trần trong lịch sử Việt Nam. Ông trị vì 15 năm (1278 – 1293) và làm Thái Thượng hoàng 15 năm.
Trần Nhân Tông được sử sách ca ngợi là một trong những vị vua anh minh nhất trong lịch sử Việt Nam. Ông có vai trò lãnh đạo quan trọng trong Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt lần 2 và lần 3.
Trần Nhân Tông cũng là người đã thành lập Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử, lấy pháp hiệu là Đầu ĐàHoàng Giác Điều Ngự. (Tham khảo từ trang Web. Vikipedia.org VN.)
Một là tội tạo từ xưa
Nặng thì thành nhẹ, nhẹ trừ tiêu luôn
Hai là được các thiện thần
Dẹp tan hoạn nạn tai ương ngục tù
Ba là tránh mọi hận thù
Giải oan đời trước cũng như đời này
Bốn là hùm rắn có vây
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.