Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Ngày Vu Lan, một thoáng suy tư

11/04/201311:18(Xem: 5073)
Ngày Vu Lan, một thoáng suy tư

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2011

Ngày Vu Lan, một thoáng suy tư

Thích Thanh Lương

Nguồn: Thích Thanh Lương

Thời gian cứ lặng lẽ trôi. Nhiều khi chúng ta như muốn níu nó lại để cảm nhận từng cung bậc buồn vui của cuộc sống. Thi sĩ Xuân Diệu cũng đã từng ôm ấp một mơ ước thật táo tợn như thế, một cảm giác yêu cuộc sống đến 'vội vã', lạ lùng:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
(Vội Vàng - Xuân Diệu)
Nhưng không! Cuộc đời vốn dĩ là một dòng chảy vô thường, là dòng sông cứ biến dịch mãi, để rồi 'không ai có thể tắm hai lần trên dòng sông đó'. Con người của ngày hôm nay quả thực đã khác hẳn con người của ngày hôm qua, giọt nắng của hôm nay đã khác đi giọt nắng của hôm qua mất rồi. Tất cả sự thay đổi nhẹ nhàng ấy dường như cứ làm lắng dịu dần những ký ức đã xa, dẫu cho đó có là niềm hạnh phúc đến vỡ òa, hay là nỗi buồn đến da diết. Sự lắng dịu đó nhiều khi khiến chúng ta có cảm giác mọi thứ đã qua rồi, đã xa thật rồi! Nhưng không đâu ạ! Nó vẫn còn nguyên vẹn trong tận sâu thẳm tâm tư của mỗi người. Nỗi buồn xưa nó vẫn cứ còn âm ĩ đâu đó và thỉnh thoảng lại thoáng hiện về làm cho lòng người càng tê tái hơn.
Và cũng thế, mùa Vu lan đến rồi lại đi lặng lẽ, nhưng đóa hoa hồng chúng ta cài trên áo theo thời gian sẽ không còn thắm đượm và đỏ tươi mãi, cứ phai dần như mái tóc của mẹ bạc theo sương khói cuộc đời. Rồi sẽ đến một lúc nào đó, chúng ta lại ngậm ngùi cài lên ngực mình một bông hoa màu trắng với ý niệm mẹ đã đi thật rồi!
Chiều nay, Vu lan cũng lại về trên xứ lạ quê người. Dường như có một cái gì đó cứ u uất và buồn bã, dẫu rằng tiết trời không phải vào thu với gió 'đìu hiu', với những chiếc là vàng rơi 'lác đác', với những cơn 'mưa dầm sùi sụt' như đại thi hào Nguyễn Du đã từng viết:
Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt
Toát hơi mây lạnh buốt xương khô
Não người thay buổi chiều thu
Ngàn lau nhuốm bạc lá ngô rụng vàng.
(Văn Tế Thập Loại Cô Hồn – Nguyễn Du)
Ở đây tiết trời cuối đông lạnh giá, cây cối hoang tàn trơ trụi. Vu lan về trong không khí lạnh lẽo, khắc nghiệt, một chút nắng yếu ớt len qua từng chiếc lá khô còn đọng lại trên cành cũng chỉ để làm cho lòng người thêm buốt. Tôi lại đứng lặng trước sân Tu viện, lắng nghe tiếng chuông chiều réo rắt, trầm lắng để rồi bất chợt từ đáy lòng mình lại thốt lên:
Vu lan về trên vùng đất lạnh
Sương tuyết rơi phủ trắng cả chân đồi
Gió chiều nhẹ nâng hồn người lữ thứ
Mây lang thang phiêu bạt giữa trời Không.
Thế là ý niệm Vu lan, mùa hiếu hạnh thật sự đã về trong ký ức của tôi, tôi lại nhớ đến mẹ, người vẫn đang lầm lũi nơi quê nghèo cách biệt ấy, vẫn đang từng giờ từng phút đợi chờ những cuộc điện thoại từ phương xa…
Sao mà buồn đến thế? Tôi tự hỏi mình để rồi hiểu thấu và cảm thông cho những người xa quê hương đã lâu, biền biệt nơi xứ người với cuộc sống với đầy lo toan và bận rộn. Có lẽ mỗi năm họ cũng đều trầm uất với nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương đến dai dẵng như thế này. Quả thật như vậy! Đóa hồng tươi ai đó vừa cài lên áo nhưng vẫn chan chứa một nỗi buồn man mác, vì xa và nhớ mẹ. Và trong ánh mắt ấy tôi đã nhìn ra hình ảnh của người mẹ già đang trông ngóng tin con đến mỏi mòn sâu thẳm.
Bất chợt từ trong hội chúng trước mặt, tôi lại bắt gặp hình ảnh của em bé khoảng độ lên 10 mà đã cài trên ngực mình một đóa hoa màu trắng. Khi tiếng nhạc 'Bông hồng cài áo' vừa ngân lên thì cũng là lúc em khóc nức nở làm tôi rùng mình. Tiếng khóc của em càng lúc càng lớn hơn với hai hàng lệ ngấn dài trên đôi má ửng hồng thơ dại. Tôi muốn đến bên em. Quả thật là vậy đó! tôi muốn ôm em vào lòng để vỗ về và xoa dịu nỗi đau, nỗi buồn vì nhớ mẹ vẫn đang hành hạ em trong những khoảnh khắc như thế. Tôi cũng muốn nói với em rằng: "Em ơi, xin đừng khóc nữa, bởi vì em có biết không? Tiếng khóc của em đang hằn lên những vết thương trong lòng tôi'.
Đóa hồng trắng em vừa cài lên áo
Xin chớ khóc dẫu biết mẹ xa rồi!
Đêm xuống, khi tất cả Phật tử ra về hết, để lại sân Tu viện vắng tanh. Một mình tôi vẫn bước đi những bước chân âm thầm như thường lệ và quán niệm theo từng hơi thở vào ra nhịp nhàng, đều đặn trên từng bước chân thiền hành. Hình ảnh của em bé lúc chiều cứ ám ảnh mãi trong trí, làm tôi xao xuyến bùi ngùi để suy tư về một điều gì đó của kiếp người.
Hồi còn ở Việt Nam, có một vài lần tôi đã đi hộ niệm đám tang cho những người trẻ tuổi chết do tai nạn xe cộ hay thiên tai bão lụt, … Không biết bao nhiêu lần rồi tôi cũng đã từng lén giấu đi những giọt buồn trên đôi mắt khi thấy những đứa trẻ thơ ngây đang hạnh phúc trong cái áo tang màu trắng, ngẩn ngơ trước sự mất mát lớn lao của chúng. Những mảnh đời đó rồi sẽ đi về đâu? Câu hỏi cứ mãi réo gọi trong lòng tôi, hay rồi chỉ như là hình ảnh của đứa bé 'lang thang' trong bài hát thật xúc cảm của nhạc sĩ Nguyên Khang mà thôi!
Trong đêm một bàn chân bước
Bé xíu lang thang trên đường
Ánh mắt buồn mệt nhoài của em,
Em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu?
Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngày
Vì em không cha, vì em đã mất mẹ
Đau thương vẫn là đau thương'
(Đứa Bé – Nguyên Khang)
Sống trên đất Úc với đời sống vật chất rất đầy đủ này, tôi tin rằng em bé lúc chiều sẽ không phải lo toan, lang thang để kiếm miếng cơm manh áo như những em bé mồ côi ở Việt Nam, nhưng cuộc sống nơi xứ người này liệu em có thể vượt qua được những cám dỗ của cuộc đời hay không khi phải một mình đi qua tuổi thơ không có mẹ. Và rồi, chắc chắn vào những đêm mùa Đông, khi tiết trời lạnh giá như thế này em sẽ khóc và nhớ mẹ nhiều lắm! Bởi vì, tất cả những gì trên thế gian này mãi mãi sẻ không bao giờ thay thế được đôi bàn tay ấm áp của mẹ hiền.
Nghĩ đến đó tôi ngước nhìn lên thánh tượng của đức Bồ tát Quán Thế Âm phía trước sân, rồi thầm khấn nguyện cho những mảnh đời bất hạnh như thế! Mong sao cho các em có được sự bình an, ấm áp và đủ nghị lực để vượt qua được bão tuyết của cuộc đời!

Lễ Vu Lan tại Tu viện Vạn Hạnh, Canberra
Thích Thanh Lương




Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27/08/2017(Xem: 6922)
Rằm tháng Bảy, Tết Trung nguyên, Lễ Vu lan còn được hiểu là lễ báo hiếu, là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo. Rằm tháng Bảy, ngày Xá tội vong nhân của phong tục Á Đông. Theo tín ngưỡng dân gian, là ngày mở cửa ngục, ân xá cho vong nhân nên có lễ cúng Cô Hồn (vào buổi chiều) cho các vong linh không nhà cửa, không nơi nương tựa, không có thân nhân trên Dương thế thờ cúng, và là ngày mọi tù nhân ở Địa ngục có cơ hội được xá tội, được thoát sanh về cảnh giới an lành. Vu Lan là từ viết tắt của Vu-lan-bồn cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa là cách phiên âm Phạn-Hán nghĩa là "treo (ngược) lên". Thế nên còn gọi là Giãi Đảo huyền "giãi tội bị treo ngược lên"
24/08/2017(Xem: 5693)
Vu Lan Nhớ Ngoại, Chất Ngọc CT, Melbourne 7/8/2017, Mười lăm năm đã trôi qua, Hình hài Ngoại đã giao hòa trời mây. Mà sao thương tiếc còn đây, Tình yêu cho Ngoại nong đầy tim con!
23/08/2017(Xem: 5985)
Đạo Phật là đạo giải thoát. Đức Phật dạy: “Hiếu tâm tức thị Phật tâm. Hiếu hạnh vô phi Phật hạnh. Nhược đắc đạo đồng chư Phật. Tiên tu Hiếu dưỡng nhị thân” (Lòng hiếu chính là lòng Phật, hạnh Hiếu há chẳng phải là hạnh Phật sao? Nếu muốn theo con đường của đức Phật. Trước hết phải hiếu thảo với mẹ cha) Mỗi năm, vào dịp lễ Vu Lan, mùa báo hiếu, đây là dịp để người con Phật thể hiện tấm lòng hiếu thảo đối với cha mẹ. Ca dao có câu: "Công Cha như núi Thái Sơn Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ Mẹ kính Cha, Cho trọn chữ hiếu mới là đạo con."
23/08/2017(Xem: 5538)
Vì sao Hiếu Dưỡng Cha Mẹ là Phước Báu vô lượng ? Vì Đức Phật đã dạy: “Cha Mẹ tại tiền như Phật tại thế”, “Tâm Hiếu là tâm Phật, hạnh Hiếu là hạnh Phật”. Phật thì phước đức vô lượng. Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni, đã tịch diệt cho đến hôm nay đã gần 2600 năm rồi, mà phước báu của Ngài vẫn còn nhân lên mãi. Ai theo và thực hành theo lời dạy của Ngài, vẫn được giải thoát, an lạc và hưởng nhiều phước báu vô cùng, vô tận. Nên phụng dưỡng tốt Cha Mẹ khi còn sống, xem như phụng dưỡng hai vị Phật sống tại nhà, thì phước đức nào bằng ! Vì sao Cha Mẹ như vị Phật sống trong nhà ?
21/08/2017(Xem: 12417)
HÌNH ẢNH ĐẠI LỄ VU LAN BÁO HIẾU PL 2561 DL 2017. LỄ ĐẶT ĐÁ XÂY DỰNG CHÁNH ĐIỆN CHÙA QUÁN THẾ ÂM. LỄ GIẢI OAN BẠT ĐỘ CHẨN TẾ CÔ HỒN. NGÀY 18.19.20 Tháng 8 năm 2017 ( Nhằm ngày 27.28.29 tháng 6 Nhuận Đinh Dậu ). TẠI CHÙA QUAN THẾ ÂM ODENSE ĐAN MẠCH ( Sư cô Thích Nữ Hạnh Khánh Trụ Trì). "
21/08/2017(Xem: 6810)
Vu Lan Thắng Hội 2017
17/08/2017(Xem: 5732)
Nói đến Lễ Vu Lan, thì mỗi người trong chúng ta, ai cũng biết và cũng đã từng đến chùa tham dự đại lễ này. Lễ Vu Lan là một lễ lớn đối với tăng ni. Hầu hết các chùa hay tự viện đều tổ chức Lễ Vu Lan hằng năm. Trong thời pháp đón mừng đại Lễ Vu Lan, chúng tôi xin chia sẻ cùng quý vị đề tài: "Ý Nghĩa Ngày Lễ Vu Lan". Lễ Vu Lan diễn ra vào ngày Rằm tháng Bảy Âm lịch hằng năm. Năm nay lễ rơi vào ngày thứ Ba 05/9/2017 đúng vào ngày Rằm tháng Bảy Âm lịch. Các chùa khắp nơi trên thế giới đều long trọng tổ chức đại lễ Vu Lan, tạo cơ hội cho các Phật tử về chùa dâng hương cầu nguyện cho cha mẹ hiện tiền được khoẻ mạnh bình yên và cha mẹ bảy đời quá khứ được thoát khổ địa ngục, sanh về cõi Trời an vui. Cho nên hễ nói đến Lễ Vu Lan là người ta nghĩ ngay đó là ngày Lễ Báo Hiếu Cha Mẹ.
15/08/2017(Xem: 10533)
Duyên khởi từ Tôn giả Mục Liên tìm phương cứu Mẹ, Đức Phật đã chỉ dạy giải bày Pháp cứu đảo huyền Thắng Hội Vu Lan. Bồ Tát Mục Kiền Liên khôn xiết vui mừng, sắp xếp chuẩn bị thực hiện: Thỉnh nguyện thập phương Tăng Già hoan hỷ câu hội sau 3 tháng an cư kiết hạ giới đức trang nghiêm hạnh nguyện thâm sâu, dưới sự chứng minh của Đức Từ Phụ hiện tiền cùng mười phương Chư Phật gia bị. Pháp hội ấy không những chỉ cứu một mình thân mẫu của Ngài Mục Kiền Liên mà còn cứu vô số sinh linh bị đày đọa thống khổ triền miên thoát khỏi địa ngục, đồng thời hóa giải cõi Ta Bà kham nhẫn thành Tịnh Độ lạc bang; đức Từ cứu khổ, đức Bi tế độ, đi đến đâu cũng thấy hiếu với hạnh, đến nơi nào cũng nghe làm lành lánh dữ, mọi nơi thiện nghiệp tăng trưởng ác nghiệp xa lìa, khắp xứ hành trì tu nhân tích đức tự độ độ tha.
14/08/2017(Xem: 12337)
Công ơn dưỡng dục sanh thành Cả đời cha mẹ luôn dành cho con Tháng ngày sinh kế lo toan Không màng khổ cực mong con nên người .
13/08/2017(Xem: 5174)
Tháng Bảy, Tưởng Nhớ Người Chị Có Con Mắt Thứ Ba - Tâm Huy Huỳnh Kim Quang
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]