Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chiếc lắc của mẹ

10/04/201320:11(Xem: 4548)
Chiếc lắc của mẹ

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2011

Chiếc lắc của mẹ

Nhị Tường

Nguồn: Peg Kehret. Nhị Tường dịch


*Chiếc lắc bạc rất đẹp của mẹ được bắt đầu như là “chiếc lắc bà”, với những vật lưu niệm có khắc tên và ngày sinh sáu đứa cháu của mẹ. Có những dòng thông tin về một đứa cháu gái hoặc cháu trai; những người khác, được ghi đơn giản trên những chiếc đĩa bạc. Thế rồi mẹ gắn thêm vào vật kỷ niệm cho tôi và cho Art, anh trai tôi. Nhiều thập kỷ sau khi kết hôn, mẹ có một chiếc nhẫn cưới bằng kim cương mới, mẹ lại gắn chiếc nhẫn bạc mỏng trước đây vào chiếc lắc.
Một con heo bạc nhỏ đu đưa trong chiếc lắc – đó là món quà lưu niệm sau nhiều năm làm việc của công ty Hormel tặng cho cha. Cũng có một kỷ vật từ Bồ Đào Nha tôi không biết ý nghĩa trọng đại của nó là gì ngoại trừ biết là cha mẹ tôi đã có lần đi Bồ Đào Nha. Cuối cùng, có một lần, những kỷ vật được gắn thêm vào đó là dành cho mười một đứa chắt của mẹ. Mẹ thường hay đeo chiếc lắc này và luôn luôn đeo vào Ngày lễ Mẹ.
Sau khi mẹ qua đời, Art và tôi lên kế hoạch sẽ gặp nhau tại nhà mẹ để phân phối tất cả những đồ đạc của mẹ. Mẹ sống ở Burlingame, California. Art và Joan, vợ anh bay về từ Minnesota. Chồng tôi, Carl, và tôi lên kế hoạch lái chiếc xe bán tải từ Washington để tôi có thể mang về nhà những chiếc đĩa sứ rất đẹp của mẹ mà tôi vốn rất thích, cùng với chiếc rương nhỏ nhiều ngăn kéo—món duy nhất của mẹ mà sở hữu cho riêng mẹ.
Khi bước ra khỏi căn nhà để thực hiện cuộc hành trình, tôi bị ngã và bể mắt cá chân. Hàng giờ sau, tôi rời khỏi bệnh viện trong chiếc xe lăn với sự chỉ định phải giữ cho mắt cá chân treo cao trong vài ngày. Do trạng thái gần như bại liệt đó, tôi không thể leo lên leo xuống khỏi chiếc xe lăn mà không có sự giúp đỡ của Carl. Chuyến đi là bất khả thi.
Căn hộ của mẹ được bán đi, cần phải dọn đồ hết để giao nhà cho người mua, vì vậy Art và Joan phân loại hết mọi thứ mà không có mặt chúng tôi. Tôi ước sao mình có mặt ở đó.
Art sắp xếp để gởi cái rương nhiều ngăn và những món đồ sứ của mẹ về cho tôi. Tôi cố suy nghĩ thêm món gì khác mình muốn giữ nhưng cứ mãi buồn đau mất mẹ và đau mắt cá chân, tâm trí tôi bấn loạn không tài nào nghĩ ra được thứ gì khác.
Sở thích của mẹ và tôi khác nhau; mẹ là người phụ nữ đài các thanh lịch, còn tôi là một cô gái nhà quê. Ngôi nhà của chúng tôi phản ánh tính cách của chủ nhân. Tôi không cần bất kỳ đồ đạc nào; áo quần của mẹ không vừa với tôi. Art gọi nhiều lần để hỏi về những thứ nhỏ nhặt anh ấy nghĩ có thể tôi muốn giữ lại, nhưng cuối cùng chúng tôi đã tặng hầu hết những đồ gia dụng cho một tổ chức từ thiện.
Vào Ngày Lễ Mẹ năm sau đó tôi nhớ ra chiếc lắc bạc. Tại sao tôi đã không nghĩ ra trước đó khi Art gọi cho tôi, kể về những món nữ trang của mẹ xem tôi có muốn bất cứ thứ nào không, anh không hề đề cập đến chiếc lắc. Tôi hy vọng Joan đã cất nó, nhưng khi tôi hỏi, Art nói không, và anh cũng nhớ là không hề thấy nó. Tôi thất vọng chán chường khi nghĩ đến chiếc lắc quý giá của mẹ đã vì một lý do nào đó bị bỏ quên và nằm đâu đó trong một cửa hàng của tổ chức từ thiện.
Mùa hè năm đó, hơn một năm sau khi mẹ qua đời, tôi nhận được bưu phẩm từ một cửa hàng kim hoàn ở Burlingame. Bưu phẩm được gởi bảo đảm và tôi phải ký nhận. Tôi không thể tưởng tượng được cái gì bên trong đó. Khi mở chiếc hộp, mắt tôi đẫm lệ. Chiến lắc của mẹ nằm gọn gàng trong hộp lót nhung màu xám, đó là chiếc hộp mà mẹ luôn cất chiếc lắc!
Một mẩu giấy ghi chú của người chủ tiệm kim hoàn giải thích rằng mẹ đã mang chiếc lắc đến đó để khắc thêm tên một đứa chắt mới nhất, nhưng mẹ không bao giờ quay trở lại để nhận lại. Khi người chủ tiệm gọi điện thoại cho mẹ thì điện thoại đã ngừng sử dụng.
"Bà ấy là một phụ nữ đáng yêu," ông viết, "và tôi biết chiếc lắc này một kỷ vật gia đình". Ông đã tìm kiếm những thông tin còn lưu giữ đến khi tìm được một khách hàng khác sống cùng chung cư với mẹ. Ông gọi cho bà ấy, giải thích về chiếc lắc, và hỏi bà ấy có biết làm cách nào liên lạc với bất cứ ai trong gia đình của mẹ tôi. Bà ấy đã đến tiệm kim hoàn trả tiền công cho chiếc lắc và cung cấp cho chủ tiệm thông tin về tôi. Thế là ông ấy gởi chiếc lắc của mẹ đến cho tôi.
Mỗi năm vào Ngày lễ Mẹ, khi đeo chặt chiếc lắc quanh cổ tay, tôi không chỉ nhớ đến người mẹ thân yêu mà còn cảm ơn hai người hào phóng đã nỗ lực tìm cách để hoàn trả kho báu quý giá của gia đình cho một người mà họ chưa bao giờ gặp mặt.
(Nhị Tường dịch từ Chicken Soup for the Soul)




Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/04/2013(Xem: 4547)
Khi người bạn thân của tôi đột ngột qua đời, để lại trần gian người vợ trẻ và một đứa con gái chưa dứt sữa. Người đàn bà này vẫn ở vậy nuôi con, dành hết mọi nguồn yêu thương cho đứa con gái duy nhất của hai người, như thể để bù đắp cho nó sự thiếu vắng người cha trên bước đường đời sắp tới.
11/04/2013(Xem: 8393)
Trước đây, khi viết bài này, trong tay tôi chưa có các phương tiện nghe nhìn tối thiểu , để có thể hỗ trợ mình hoàn thành mong ước, chuyển tải một cách nhanh nhất những điều mình cảm nhận hầu chia sẻ với mọi người. Vì vậy khi ấy tôi không biết bài thơ này nằm trong tập thơ “SÁU-TÁM” của nhà thơ Nguyễn Duy.
11/04/2013(Xem: 4479)
"Khúc ngâm cùa người con đi xa" - Sợi chỉ trong tay của người Mẹ hiền. Nay đang ở trong chiếc áo người con đi xa mặc trên người. Lúc mới lên đường, Mẹ khâu từng mũi chỉ kỹ càng dày dặn hơn. Có ý sợ con đi lâu mới trở về. Ai dám bảo rằng tấm lòng của của tấc cỏ, Lại có thể báo đáp được ánh nắng cảu ba tháng trời xuân?
11/04/2013(Xem: 7092)
Trên thế gian nầy có nhiều kỳ quan, Có thật nhiều kỳ quan, Nhưng kỳ quan đẹp vẫn là Mẹ của ta, Mẹ của ta là kỳ quan đẹp nhất, ....
11/04/2013(Xem: 4886)
Như những vì sao, những con ruồi đang bay hay ánh lửa của một ngọn đèn dầu, Như một ảo giác ma thuật, một giọt sương mai hay một bọt bong bóng, Một giấc mơ, một tia chớp hay một áng mây bay, Đấy là cách phải nhìn vào mọi hiện tượng tạo tác từ những điều kiện trói buộc.
11/04/2013(Xem: 5071)
Mới cuối Hè, đầu Thu mà Bắc Kinh đã lụt bão. Chúng tôi vội vã rời Bắc Kinh về Tô Châu để đến viếng Hàn Sơn Tự chứ không phải để “mua lụa Tô Châu biếu em” như một nhạc sĩ nào đó lãng mạn dàng trời đã từng mơ mộng. Một nhà sư trong chùa Hàn Sơn nói: “Bài thơ mới giữ được ngôi chùa, chớ không phải ngôi chùa giữ được bài thơ”.
11/04/2013(Xem: 4789)
Hãy nhận thức rằng cuộc đời là một trường học và bạn ở đây là để học. Các bài toán chỉ là một phần của học trình, xuất hiện rồi phai mờ đi giống như lớp đại số, nhưng các bài học bạn học được thì sẽ kéo dài suốt đời...
11/04/2013(Xem: 3954)
Nói đến lễ Vu Lan là nói đến Hiếu hạnh; nói đến Hiếu hạnh, chúng ta nghĩ ngay đến ân nghĩa Cha Mẹ. Không người con nào trên đời mà không được sinh ra bởi cha mẹ. Bởi vậy, từ ngàn xưa đến nay, từ đông sang tây, bất luận ở nền văn hóa nào, quốc gia nào, dân tộc nào, con người đều thương yêu, tôn quí và báo ân cha mẹ. Thương yêu cha mẹ là tình cảm tự nhiên, còn sự tôn quí và báo ân thì cũng tùy theo hoàn cảnh và nền văn hóa mỗi nơi mà có sự ứng dụng đậm hay nhạt; có khi phải có sự kêu gọi, nhắc nhở. Nhưng tựu trung, con cái lúc nào cũng cần ý thức về nguồn cội của mình.
11/04/2013(Xem: 4821)
Trong nền văn hóa dân tộc Việt Nam, đạo hiếu làm con là di sản văn hóa tinh thần vô giá, di sản này truyền thừa từ thời mới lập quốc, đến khi Phật giáo du nhập vào Việt Nam, thì đạo đức dân tộc hòa chung với đạo đức Phật giáo như nước và sữa. Bản chất của người Việt Nam là yêu chuộng hiếu đạo, mà giáo lý của Phật giáo là giải thoát, vì vậy hai luồng tư tưởng gặp nhau đã làm thăng hoa giá trị văn hóa tinh thần của người dân Việt. Làm người ai cũng có cha và mẹ, hai đấng sinh thành dưỡng dục ta nên người, cho ta thân thể hình hài này, cho ta đạo đức làm người, cho ta biết yêu thương và chia sẻ.
11/04/2013(Xem: 4865)
Truyền thống Vu Lan không còn xa lạ với quần chúng Phật giáo thuộc các quốc gia Á Châu, nhất là Trung Hoa và Việt Nam. Truyền tích về Vu Lan, mùa Báo hiếu, mùa xá tội vong nhân, mùa cúng cô hồn đã thấm sâu vào huyết quản dân tộc, cho dù không là Phật tử.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]