Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chuyện Tom đi tu

10/04/201318:55(Xem: 4985)
Chuyện Tom đi tu

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2009

Chuyện Tom đi tu

Thích Viên Trí

Nguồn: Thích Viên Trí

Chùa Pháp Bảo mấy hôm nay bổng trở nên nhộn nhịp hơn mọi khi. Những sinh hoạt tu học sáng chiều sáu thời của 10 ngày An Cư đã khiến ngôi già lam này thật ấm cúng. An cư năm nay đông đảo hơn những năm trước. Nhìn danh sách chư Tăng Ni dán trên tường dài thường thược ai cũng vui. Thuần Tánh, một Sa Di còn khá trẻ lần đầu tiên được may mắn thầy cho đi tham dự khóa an cư này.
Khi chưa xuất gia, Thuần Tánh tên đời là Tom. Mặt dù trước đây còn ở ngoài đời, Tom cũng có tham dự những khóa tu học hoặc những khóa an cư của Giáo Hội, nhưng bấy giờ chỉ là một người Phật tử bình thường ít ai để ý đến. Và mỗi lần tham dự như vậy, Tom cũng chỉ âm thầm tới và âm thầm về. Có chăng Tom cũng chỉ chơi với mấy đứa bạn cùng trang lứa, ngoài ra, Tom cũng chẳng biết làm gì, thấy ai làm gì mình làm theo. Chắc cũng có lẽ nhờ những lần tham dự như vậy đã un đúc cho Tom có một ý thức xuất gia để có được như kết quả hôm nay.
Không giống như những đứa trẻ khác, từ thưở còn rất nhỏ, Tom không thích chơi những game có nội dung bạo động như bắn súng, đánh lộn, hay đập phá... Tom thích yên tĩnh, nơi vắng vẻ. Tuy cũng có những lúc chạy nhảy, vui đùa với bạn bè rất năng động. Vì tính con trai ai mà không vậy. Nhưng để ý một tí sẽ thấy trên mặt cậu con trai này vẫn giữ một nét trầm hơn những đứa khác. Chắc cũng có lẽ đã gieo trồng nhân duyên Phật Pháp trong nhiều kiếp trước, mà không biết sao cứ mỗi lần Tom nhìn thấy quý Thầy, quý Sư Cô đắp y vàng khi làm lễ hay khi đi kinh hành là lòng Tom khởi lên niệm sung sướng vô cùng, mắt chăm chăm nhìn mãi không thôi. Có những đêm Tom nằm mơ thấy mình được tham dự vào một trong những chiếc y vàng đó, và Tom như thấy mình như đang lạc vào cõi Linh sơn Vô Lượng Phật, Bồ Tát, đang sống trong ánh sáng hào quang sáng ngời của chư Phật. Niềm hạnh phúc dâng trào đến với Tom, một ý chí xuất gia đã bắt đầu hình thành trong tâm thức của cậu con trai hoàn toàn ngây thơ, trong trắng, chưa từng bị vướng bận một bụi trần nào.
Tuy còn nhỏ, nhưng Tom cũng biết so sánh cái vui của thế gian khác với cái vui của người tu hành như thế nào. Có lần nọ, Tom được thầy Giáo thọ khóa tu dạy cho Tom bài học như thế nào là hạnh phúc chân thật và không chân thật. Trong cuộc sống gia đình, Tom cũng đã chứng kiến một vài lần sự cãi vả qua lại giữa cha mẹ, anh chị em. Cách đây mấy năm ông nội của Tom mất vì quá già, bà nội và cả nhà ai cũng buồn khổ, than khóc. Biết bao nhiêu những chuyện xảy ra hằng ngày trên ti vi, ngoài xã hội. Tuy cái tuổi ngây thơ, nhưng Tom cũng đã cảm giác được cái khổ vô thường ngắn ngủi của cuộc đời. Cũng đã có lần Tom ước gì mình được ăn trái đào tiên để “trường sanh bất tử” và có 72 phép thần thông bay đi tự tại như Tề Thiên Đại Thánh, nhưng chắc là không bao giờ được. Dù ai có tài giỏi đến mấy thì cũng không khoát khỏi sự sanh tử của cuộc đời. Cùng với lời thầy Giáo thọ giảng giải rõ ràng, Tom đã hiểu được mục đích của người xuất gia là để thoát ra khỏi những mối lo âu mà lâu nay Tom đã từng suy nghĩ, thắc mắc.
Như một giọt nước cuối cùng rót vào ly nước vốn đã đầy tràn, Tom đã được cha mẹ đồng ý cho đi xuất gia với Thầy Huệ Hỷ và được Thầy cho pháp danh Thuần Tánh. Với căn tánh có sẵn, không bao lâu sau khi được sư phụ xuống tóc, Chú tiểu Thuần Tánh đã học thuộc các bài kinh và các lễ nghi cần thiết cho một người tập sự xuất gia. Giấc mơ đã thành sư thật, chú đã được Sư phụ cho thọ Sa Di Giới. Được đắp lên mình chiếc man y, tức chiếc y không điều. Khi mặc phải đọc bài kệ “Lớn thay áo giải thoát, áo ruộng phước vô tướng, mặc kính đúng giới hạnh, hóa độ mọi chúng sanh”. Hiểu được ý nghĩa cao siêu bài kệ, sư chú rất hạnh phúc. Sư chú thấy mình được lớn lên rất nhiều trong sự bảo hộ, thương yêu của quý Thầy và những huynh đệ cùng giới. Mùa an cư năm nay là mùa an cư đầu tiên sư chú được tham gia tập sự với rất nhiều điều mới lạ ngỡ ngàn đến với sư chú. Từ những sự rất bình thường không cần phải dạy, sư chú phải tự học lấy, như ăn cơm bằng bình bát khi quá đường là một điều chú phải học. Cho đến những việc giao tiếp với bạn bè mà sư chú đã quen từ khi chưa xuất gia, bây giờ cũng phải có một chút cách biệt giữa người xuất gia và tại gia. Sư chú phải học tất cả các cung cách từ Chư Tôn Đức lớn đến quý sư cô quý thầy Tỳ Kheo trẻ, sư chú phải học cách đi đứng nằm ngồi sao cho thích hợp với người xuất gia. Nói chung sư chú phải học mọi thứ để bắt đầu cho cuộc sống mới, một cuộc sống lấy Tăng đoàn khắp nơi làm quyến thuộc của mình.
Hôm nay sư chú đã thấy hướng đi và mục đích đến của mình. Hướng đi của sư chú là những bước chân thực tại vững chãi mỗi ngày, và mục đích là nguồn chánh niệm an lạc vô biên mà sư chú tận hưởng trong những thời công phu tu tập, chấp tác mỗi ngày. Niềm vui ấy là niềm vui đích thực do sự thực tập của sinh ra.



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 5314)
Từ khi loài người có mặt ở hành tinh màu xanh này, tình mẹ con đã có mặt. Các loài có tình thức đều có tình cảm đó, nhưng rõ nét và dễ nhận diện vẫn là tình mẹ con trong cõi giới người ta. Văn chương thơ ca từ xưa đến nay không biết bao nhiêu bài viết về tình mẹ, viết hoài vẫn không hết, vẫn mới, vẫn rung cảm sâu xa. Ai đó mà biết nhớ ơn mẹ, thương mẹ từ trong tâm cảm, lời thốt ra đều rung động lòng người.
10/04/2013(Xem: 5399)
Lời Ban Biên Tập: Có một câu chuyện khác về mèo biết niệm Phật, nhưng làm sao để có bằng cớ là câu chuyện đó có thật hay không? Sau khi mèo mất, được chôn ở vườn sau của chùa, mặc dầu gần đó không ao nước gì cả, nhưng trên mộ nhỏ của mèo lại mọc lên một đóa hoa sen. Điều này cho thấy súc sanh cũng có Phật tánh.
10/04/2013(Xem: 6143)
Mỗi mùa Vu Lan báo Hiếu, tâm hồn tôi lại vấn vương nhớ về những kỷ niệm đã trôi qua trong cuộc đời tôi. Cha tôi mất sớm, lúc đó tôi chỉ được mười lăm tuổi, lứa tuổi còn ngây thơ chưa hiểu nhiều về cuộc đời, nhưng tôi cũng biết được đó là một biến cố và một sự mất mát lớn trong cuộc đời của tôi.
10/04/2013(Xem: 4179)
Tôi là một Phật tử cư ngụ tại miền Đông Bắc nước Mỹ, tiểu bang Pennsylvania. Tiếng là Phật tử nhưng thật ra tôi chỉ mới chập chững bước vào cửa đạo. Tôi biết rất ít về Phật pháp. Nhưng có lẽ nhờ nhân duyên đặc biệt nào đó từ đời trước, nên tôi tin tưởng hết lòng vào Pháp môn Tịnh Độ.
10/04/2013(Xem: 4582)
Mẹ ơi, đã nhiều năm rồi mà thi thoảng con vẫn nằm mộng thấy Cha. Mỗi lần như vậy,lòng con thật hạnh phúc. Có lẽ Cha vẫn luôn bên cạnh con khi con một mình nơi chốn cửa Thiền u tịch. Nhưng rồi tỉnh dậy thì con lại nhớ Mẹ làm sao !...
10/04/2013(Xem: 7806)
Có một vị bồ-tát rất tầm thường ở trong nhà của tôi, nhà của các bạn, nhà của mọi gia đình ở xứ này. Vị bồ-tát ấy cũng có mặt ở các văn phòng, hãng xưởng, bệnh viện, trường học, v.v… từ tư nhân đến công quyền. Ở nơi sang trọng thì ăn mặc gọn ghẽ, hình dáng thon thả, nhẹ nhàng; ở nơi xập xệ thì hơi cồng kềnh, luộm thuộm một chút. Nhưng vẫn cái dáng đó, ai nhìn vào cũng nhận ra.
10/04/2013(Xem: 4922)
Tuesday, September 08, 2009 Chuyến đi California của hai mẹ con cùng người anh khởi đầu bằng trầm lặng. Mãi đến phút chót nhờ mạng lưới điện toán, việc trở thành nhanh chóng. Chỉ vài phút trên màn điện, bấm vài lần trên bàn chữ là xong hoàn toàn việc mua vé máy bay cũng như chỗ ở. Vé mua làm xôn xao đàn em gái lúc nào cũng chăm chỉ vùi đầu vào công việc. Với lũ em, chuyện đi xa vài ngày là đắn đo quanh từng sắp đặt lớn........
10/04/2013(Xem: 4067)
Là người Việt Nam, ít ai không thuộc dăm ba câu trong truyện Kiều, cũng như ít ai không biết tác giả áng văn tuyệt tác viết bằng thể thơ lục bát đó là thi hào Nguyễn Du. Rất nhiều đoạn, nhiều câu, nhiều tình huống trong truyện Kiều đã trở thành văn học dân gian vì những tâm trạng, những hoàn cảnh đó quá gần gũi với môi trường thực tế trong xã hội, cả thời xưa cho đến ngày nay.
10/04/2013(Xem: 4822)
Trăng 14 lẻn nhẹ vào Am. Mắt khép hờ mà hành giả vẫn thấy rõ. Nhưng trăng ngây thơ, tưởng sẽ đùa như trẻ nhỏ khi vờn lên vạt áo tràng nâu làm hành giả giật mình, để trăng khúc khích cười. Thôi được, giả như không thấy mà tạo niềm vui thì có sao đâu, nhất là niềm vui này lại tặng ánh trăng, đối tượng tri kỷ thường cùng tọa thiền những đêm tĩnh lặng.
10/04/2013(Xem: 4852)
Tựa bài viết có vẻ không ổn vì hai hình ảnh tương phản này có thể chẳng bao giờ thấy nhau. Không có người nhà giầu nào lại dùng cái bát đã sứt mẻ; cũng như, cái bát nào trong bếp người nhà giầu mà chẳng may bị mẻ thì số phận nó nhiều phần sẽ nằm trong thùng rác!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]