Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Cảm ơn mẹ đã khắt khe

10/04/201317:37(Xem: 4756)
Cảm ơn mẹ đã khắt khe

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2008

Cảm ơn mẹ đã khắt khe

Nhị Tường

Nguồn: Nhị Tường dịch

Con không thể nào tin rằng mẹ đang muốn con đi làm với mẹ -- Đang là mùa hè, con không phải đi học, và thậm chí chỉ mới 7 giờ sáng! Mẹ, mẹ nghĩ sao vậy? Con biết là tính con cũng hay phá lệ và có những vấn đề trục trặc, nhưng con chỉ mới 14 tuổi thôi!
Mẹ được trả lương như một y tá -- còn con thì đâu biết làm cái gì trong cái nhà dưỡng lão chỉ toàn những người già đó. Hưmmm, nếu con may mắn thì ở đó có một cái giường – con sẽ chỉ nằm dài suốt ngày và xem ti vi. Vâng, con nghĩ con có thể làm được vậy thôi.
Mẹ muốn con làm gì hả mẹ? Con có thể nói gì với một người phụ nữ thậm chí không biết bà ấy đang làm gì trong căn phòng đó? Mẹ ơi, bà ấy nói có những con nhện chui ra từ lớp giấy dán tường (mà chẳng có giấy dán tường nào hết).
“Được rồi, được rồi”, con đã nói với bà ấy. “Bà Carrie là một người thường trú lâu năm ở đây, nên sẽ bà được giúp đỡ về chuyện những con nhện mà”. Con vừa nói với bà ấy rằng không có một con nhện nào ở đây hết, thế là bà ấy hết lo sợ rồi. Gần một tiếng đồng hồ trôi qua, mẹ lại kiểm tra con và bà Carrie. Mẹ mỉm cười khi con kể mẹ nghe rằng, con và bà ấy chỉ “nói chuyện”. Những kẻ xâm nhập không ai mong muốn kia đã đi mất rồi (Con đã “bắt” chúng và đem chúng ra ngoài) và giờ đây bà Carrie đang kể cho con nghe những câu chuyện thật thú vị. Bà ấy rất thích làm bạn với con bởi vì con giúp bà bình tĩnh lại.
“Con sẽ xong trong một phút thôi, mẹ ơi” “Tốt. Mẹ cần con giúp ông Bubba” “Hả?!” À, ông Bubba – cái bác già lang thang. Mẹ nói ông ấy ở tầng đâu đó khi tất cả các cửa ra vào đã báo động. Mẹ nói con kiểm tra tất cả các phòng bởi vì ông ấy thích nói chuyện với các bà. “Con sẽ kiếm ông ấy.” Con đã nói vậy. Con đi xuyên qua các sảnh lớn, và đi nhìn khắp hết những người trong này, những người đang bước đi hoặc đi bằng xe lăn và con đi vào cả phòng của những người nằm liệt giường– Con không nhớ lần cuối cùng khi con nhìn thấy mái tóc bạc là khi nào, nhưng mọi người thật tử tế với con. Một tách nước cho chỗ này, chuyển giùm kênh ti vi ở chỗ kia (mà không có bộ điều khiển từ xa ở đó) và một lời tử tế mang đến quá nhiều nụ cười và những lời biết ơn. Con sẽ không tiếp tục kể cho mẹ nghe đâu, chỉ là niềm vui thôi mà!
Con tìm thấy ông Bubba, đang thăm một “bà bạn”. “Họ yêu tôi ngay” ông ta nói khi con và ông lê bước trở về phòng ông, tay ông quàng qua người con. Ông Bubba hơi vui tính – thậm chí cháu nội ông còn lớn tuổi hơn con! Sau khi ổn định ông ấy ở trong phòng, con trở lại phòng y tá, đầu con ngẩng cao hơn và con nhảy chân sáo.
“Ăn trưa, đã đến giờ ăn trưa? Ôi chao, thời gian trôi nhanh ghê…” “Những người trong phòng ăn, họ cần được giúp đỡ; con có muốn đi xem có giúp được gì cho họ không?” Con thấy nhiều bàn ăn đã đầy đủ người – hầu hết ngồi nói chuyện với nhau, một vài người ngồi lặng lẽ. Đang tự hỏi cô bé gầy nhom này là ai và đang muốn gì. Con ngồi xuống cái bàn của những người có đôi mắt tinh anh, một người mang cái yếm. Sau khi chào tất cả mọi người, con nhìn thấy một người không thể đút cho chính mình, con xin giúp đỡ. Miệng bà ấy mở ra để nhận thức ăn. Chẳng bao lâu, dĩa bà sạch trơn và bà cảm ơn con đã giúp bà. “Không có chi, cháu thích làm việc mà!” Con trả lời và thật tình như vậy. Con đi hết từ bàn này đến bàn khác để giúp đỡ và thăm những người ngồi ăn.
Con đã mệt rồi nhưng mẹ còn nói rằng có một bà đang ngồi ở ngoài hành lang và cần giúp “một tay”. Con chạy thẳng ra đó và thấy một bà già đang cố viết một lá thư. Không thể cầm chặt cây viết nữa, nên bà cảm ơn sự đề nghị giúp đỡ của con. Mặc dù con viết nhanh hết sức, mà bà đọc còn nhanh hơn, và chỉ chậm lại đủ để thở mà thôi. Khi lá thư viết xong, con gấp lại và đút vào bao thư và dán lên đó con tem 6 xu. Bà đã ôm chặt làm con nghẹt thở.
Bây giờ đã hai giờ rưỡi, và may mắn là con không có lấy thời gian để mơ đến một cái giường trống trải – cái thú mà con đã bỏ lỡ dịp. Ngay khi con trở lại thì mẹ đang gói ghém mọi thứ, con nghĩ về cái ngày hôm ấy. Nhiều người trong phòng đã túm lấy tay con và hỏi khi nào con trở lại. Con nhìn mẹ, và hỏi, “Con có thể trở lại ngày mai và mang theo một người bạn không?”






CHÚ THÍCH

* Lời tác giả: Mùa hè đó đã nhanh chóng trôi qua khi tôi ở suốt một ngày trong viện dưỡng lão “làm việc” cùng với mẹ. Nhiều người bạn tôi đã đi cùng với tôi đến viện dưỡng lão và sau đó họ tách riêng để đến với những người già mà họ thích. Thậm chí một tờ báo địa phương cũng đã viết về “Những thiếu niên hoạt động xã hội” tại viện dưỡng lão. Mùa hè đó là năm 1970, và trong hồi ức, đó là một cột mốc thời gian của đời tôi. Mẹ tôi giờ không còn nữa, nhưng tôi vẫn hằng tin rằng bà biết bà đã làm đúng trong mùa hè đó, để rồi những năm sau đó, bà đã nhìn tôi bước lên khán đài để nhận bằng đại học –ngành điều dưỡng.





Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14/08/2013(Xem: 6165)
Khát vọng lớn nhất của con người khi hiện hữu ở cõi đời là được sống hạnh phúc. Có thể nói, hạnh phúc là sự mong ước và chờ đợi một điềm lành đến với chính mình và mọi người xung quanh ta.
14/08/2013(Xem: 5224)
“Thôi đi em, em muốn mẹ sống với em hoài, em thì hạnh phúc vì có mẹ bên cạnh, còn mẹ, mình mẩy lở loét, đau đớn từng giây, từng phút, bệnh tật đã hành hạ mẹ hơn hai mươi mấy năm rồi. Đừng ích kỷ chỉ nghĩ đến hạnh phúc của mình mà quên nỗi thống khổ của mẹ, em hãy để mẹ ra đi cho nhẹ nhàng thân xác”.
14/08/2013(Xem: 8889)
Đức Phật dạy tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Lời dạy ấy đã nhắc nhở chúng ta tầm quan trọng của tâm hiếu, hạnh hiếu trên bước đường tu; nhưng thực hiện tâm hiếu, hạnh hiếu như thế nào cho đúng Chánh pháp để cha mẹ và ta đều được lợi lạc.
13/08/2013(Xem: 5857)
gày Vu Lan được gọi là ngày truyền thống báo hiếu. Tất cả mọi người con đến ngày này về chùa được quý thầy nhắc lại trách nhiệm của mình đối với tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Là phật tử, lẽ tất nhiên phải sống một đời hiền lương đạo đức. Nếu chúng ta sống bất hiếu với cha mẹ thì chắc chắn chúng ta sẽ không thương ai một cách chân tình.
13/08/2013(Xem: 12400)
Mẹ ta buôn tảo bán tần Dầm mưa dãi nắng muôn phần vì con Dẫu rằng thân thể héo mòn Da nhăn tóc bạc nhìn con trưởng thành
13/08/2013(Xem: 9139)
Đã một giờ chiều rồi mà cha vẫn chưa mang cơm hộp đến.Nó làm chủ quản ở một nhà máy, áp lực công việc rất lớn. Buổi trưa nhà máy không phục vụ cơm, nó bảo cha mang cơm hộp cho. Một phần là tiết kiệm, một phần cơm cha nấu rất ngon.
12/08/2013(Xem: 9050)
Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào, Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào, Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào. Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu. Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu. Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ. Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ. Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ. Thương con thao thức bao đêm trường, Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao.
12/08/2013(Xem: 6443)
Cha mẹ ơi! Giờ đây khi con đã làm cha làm mẹ thì con mới thấu hiểu một phần nào tất lòng của người. Chẳng ngôn từ nào có thể diễn được sự hy sinh tột cùng ấy.
12/08/2013(Xem: 7510)
Xưa ở Nhật Bản, có một người tên Kisuke chăm sóc cha mẹ rất kính cẩn. Anh thường bị bạn bè lôi vào chốn trà đình tửu quán, nhưng anh cương quyết từ chối với một lý do rất thú vị: “Một đứa con có được thân thể là nhờ mẹ và tinh thần là nhờ cha. Vì thế không thể dẫn cha mẹ đi uống rượu”.[1] Thời nay ít ai lập luận như thế khi bị cuốn vào những trò đen đỏ, rượu chè. Có người còn cho lòng trung tín và kính cẩn đối với cha mẹ là lạc hậu. Có người, vì cờ bạc rượu chè đã giết cả cha lẫn mẹ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]