Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Ba

22/08/201807:02(Xem: 3883)
Ba


hoa_hong (4)

BA

Hạnh Thủy

 

Con ngồi nhặt chút hanh hao nắng để kịp sưởi ấm khi đông về. Huế vẫn là những giai điệu trầm buồn, những ngày vào đông mỗi lúc mỗi lạnh hơn.Năm ấy trời cũng lạnh như thế này. Năm ấy - mùa lạnh cuối cùng con được nhìn thấy ba...

Mười sáu mùa xuân rồi ba hè. Mười sáu mùa xuân trên đất xứ Nghệ vắng ba, con buồn ba ạ. Những tháng ngày còn ba, con lại mãi bị cuốn hút với những thú vui của trẻ con, hiếm cái ngày mà quấn quýt bên ba. Con thích ngủ nhà bạn, đứa này tới đứa khác. Cũng thương ba lắm chứ, nhưng cái trò vui bạn bè lại có sức hấp dẫn hơn.Để rồi hôm nay thèm cái cảm giác gọi là "có cha bên đời".Nhớ về ba là cả những rầy la, những hình phạt, những nghiêm nghị...những yêu thương thầm lặng mà con không hề hay biết.Rồi cũng thầm lặng... ba nhắm mắt xa con, mãi mãi xa.Mười ba tuổi, con vội quấn vầng khăn sô, mười ba tuổi - con biết chi mô ba, còn dại lắm.Ba bỏ con ở lại khi con còn quá nhỏ. Để ngày xuân năm đó, xứ Nghệ An như phủ một màu tang tóc trong tiếng pháo giao thừa, tiếng pháo của ngày xuân... Mười ba tuổi, con đâu đã ý thức được sanh ly và tử biệt, hai nỗi buồn đau song song của nhân thế, vậy mà...vô thường dật ba khỏi đời con. Con bơ vơ trong sự ngây ngô đến lạ. Hic.

Ba ơi, thành phố Huế khép mình trong màn sương đêm, cái lạnh len lỏi khắp cùng ngỏ hẹp, cả đến căn phòng nhỏ nơi con ở ba nờ.Lớn lên rồi, đôi khi lại ước có ba dù chỉ một ngày để con tâm sự buồn vui. Con chỉ biết thinh lặng và cũng không có ai để mà kể, mà méc chuyện thoải mái như ba... Để gặp những trắc trở chông gai cũng mình con lặng lẽ, ba có dõi theo bước chân con???

Mười ba tuổi, với con chừ chỉ còn là kỉ niệm, mà kỉ niệm thì có buồn có vui.... Bên ba nhiều tiếng cười mà cũng lắm nước mắt ba nhỉ.Những lời dạy của ba năm nào giờ đã trở thành vùng trời hoài niệm, chắc chiu bao nghị lực cho con. Kỉ niệm bên ba thì đong đầy mà dĩ vãng chỉ làm cho con người ta thêm khắc khoải, tiếc thương. Nhớ ba, không lẽ con gào khóc và nói con nhớ ba. Lớn rồi, con học cách chịu đựng, con học giấu kín nỗi đau. Là một sinh viên của học viện rồi, nhưng bài vô thường con học hoài vẫn chưa thuộc. Tình thương ba chỉ ép vào tim gửi về xứ Nghệ - nơi ba nằm yên giấc.

Con ước gì ngày trở về được gọi "Ba ơi!", được nghe tiếng ba đáp lại, được ba ra sân dắt con vào. Ước gì mỗi bước lớn lên có ba nhìn thấy. Con sẽ trưởng thành, sẽ nên người, ba yên tâm nghe ba. Bởi con đang mang dòng máu của ba, con là hiện hữu của ba.

Đêm nay Huế lại một đêm...buồn, nước mắt con rơi..... Ba!!! Con của ba đây, con đã lớn rồi!

Chiều nay đag ngồi uống trà, con bỗng giật mình, cái thói quen thích uống trà, ngồi trầm ngâm này không biết con có từ khi nào, cũg không ý thức là mìh đã có thói quen đó. Ngày xưa ba cũg thường như vậy, có phải là ba đang sống ở trong con không! Con thích thầm lặng làm những gì mìh có thể cho gia đình, thấy hoan hỷ khi mình làm được chút việc nhỏ giúp người khác, những phẩm chất này, ngẫm lại, con thấy ba đã trao truyền nó cho con. Mỗi lần nghe quý thầy giảng con đều nguyện là con nghe cho ba, con mời ba nghe pháp thoại với con, con biết là ba sẽ vui lắm. Ba ơi, con tu cho ba, ba nhé!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 5751)
Có một vị bồ-tát rất tầm thường ở trong nhà của tôi, nhà của các bạn, nhà của mọi gia đình ở xứ này. Vị bồ-tát ấy cũng có mặt ở các văn phòng, hãng xưởng, bệnh viện, trường học, v.v… từ tư nhân đến công quyền. Ở nơi sang trọng thì ăn mặc gọn ghẽ, hình dáng thon thả, nhẹ nhàng; ở nơi xập xệ thì hơi cồng kềnh, luộm thuộm một chút. Nhưng vẫn cái dáng đó, ai nhìn vào cũng nhận ra.
10/04/2013(Xem: 3987)
Tuesday, September 08, 2009 Chuyến đi California của hai mẹ con cùng người anh khởi đầu bằng trầm lặng. Mãi đến phút chót nhờ mạng lưới điện toán, việc trở thành nhanh chóng. Chỉ vài phút trên màn điện, bấm vài lần trên bàn chữ là xong hoàn toàn việc mua vé máy bay cũng như chỗ ở. Vé mua làm xôn xao đàn em gái lúc nào cũng chăm chỉ vùi đầu vào công việc. Với lũ em, chuyện đi xa vài ngày là đắn đo quanh từng sắp đặt lớn........
10/04/2013(Xem: 3206)
Là người Việt Nam, ít ai không thuộc dăm ba câu trong truyện Kiều, cũng như ít ai không biết tác giả áng văn tuyệt tác viết bằng thể thơ lục bát đó là thi hào Nguyễn Du. Rất nhiều đoạn, nhiều câu, nhiều tình huống trong truyện Kiều đã trở thành văn học dân gian vì những tâm trạng, những hoàn cảnh đó quá gần gũi với môi trường thực tế trong xã hội, cả thời xưa cho đến ngày nay.
10/04/2013(Xem: 3677)
Trăng 14 lẻn nhẹ vào Am. Mắt khép hờ mà hành giả vẫn thấy rõ. Nhưng trăng ngây thơ, tưởng sẽ đùa như trẻ nhỏ khi vờn lên vạt áo tràng nâu làm hành giả giật mình, để trăng khúc khích cười. Thôi được, giả như không thấy mà tạo niềm vui thì có sao đâu, nhất là niềm vui này lại tặng ánh trăng, đối tượng tri kỷ thường cùng tọa thiền những đêm tĩnh lặng.
10/04/2013(Xem: 3862)
Tựa bài viết có vẻ không ổn vì hai hình ảnh tương phản này có thể chẳng bao giờ thấy nhau. Không có người nhà giầu nào lại dùng cái bát đã sứt mẻ; cũng như, cái bát nào trong bếp người nhà giầu mà chẳng may bị mẻ thì số phận nó nhiều phần sẽ nằm trong thùng rác!
10/04/2013(Xem: 3829)
Tôi từng được nghe mẩu truyện rất cảm động. Truyện chỉ có hai nhân vật chính. Một buổi sáng, trước tiệm bán hoa, một thanh niên ngừng xe, định vào tiệm đặt mua một chậu lan, nhờ gửi tặng mẹ ở cách xa anh ta hơn ba trăm cây số. Nhưng bất chợt, anh thấy một cô bé, đứng nép cánh cửa tiệm và đang ôm mặt khóc. Cảm thương, anh đến bên, dịu dàng hỏi...
10/04/2013(Xem: 3261)
Thư của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh gửi cho học trò ở Bát Nhã, Từ Hiếu, và khắp nơi Ngày 20.7.2009 Thân gửi các con của thầy ở Bát Nhã, Từ Hiếu, và khắp nơi, Thầy đang ngồi ở thất Ngồi Yên, xóm Thượng, Làng Mai, viết cho các con. Khoá tu mùa Hè ở Mai Thôn rất vui và rất thanh tịnh. Tuy có khó khăn kinh tế trên thế giới, nhưng số người về Làng tu tập trong bốn tuần lễ cũng rất đông,...
10/04/2013(Xem: 4168)
Mục đích cuối cùng của những người thực hành theo Phật giáo là đạt đến quả vị hoàn toàn giác ngộ và thấu suốt mọi sự vật của một đức Phật. Phương tiện chúng ta nương vào để tu tập là cái thân người này với một tâm hồn thanh tịnh.
10/04/2013(Xem: 3666)
Chúng tôi đã thuyết giảng về những cảm xúc đau khổ và các tai hại mà chúng sẽ gây ra cho việc hành trì tu tập của chúng ta. Tuy nhiên, điều ấy không có nghĩa là chúng ta không quan tâm đến những cảm xúc đó. Tôi biết rằng trường dạy Tâm Lý Học ở Tây Phương người ta thường khuyến khích việc bày tỏ những cảm giác và xúc cảm, ngay cả những cảm xúc tức giận.
10/04/2013(Xem: 3591)
Thưa Thầy, Bốn câu thơ Thầy viết tự thuở nào mà bỗng òa vỡ lòng con, trong một đêm tháng bẩy không trăng thế này? “Sinh ở đâu, mà dạt bốn phương Trăm con, cười nói tiếng trăm dòng Ngày mai nếu trở về quê cũ Hy vọng ta còn tiếng khóc chung!”(*)
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567