Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Đứa Con Trai Hoàn Hảo

29/08/201706:50(Xem: 6857)
Đứa Con Trai Hoàn Hảo
“A Perfect Son”, Sharon Drew Morgan

Đứa Con Trai Hoàn Hảo

 Nguyên tác: Sharon Drew Morgan
Việt dịch: Quảng Tịnh Kim Phương


Khi tôi 26 tuổi, tôi hạ sinh một bé trai kháu khỉnh. George có mái tóc đen, mắt xanh và cặp lông nheo dài tôi chưa bao giờ thấy ai có được như vậy. Cu cậu bắt đầu nói khi được chín tháng, đi được khi được mười tháng và có thể bay nhảy khi được hai tuổi. Cậu bé là niềm vui của tôi, và tôi yêu thương thằng bé hơn cả tình thương mà tôi có.

Như tất cả các người mẹ, tôi hằng mơ ước George sẽ trưởng thành như thế nào. Có thể là một kỹ sư. Một người chơi trượt tuyết, chắc chắn như thế rồi. Thằng bé quá thông minh đến nỗi đã được nhận vào học trường dành cho những đứa trẻ thiên tài. Một ngày nọ, sau khi tôi kể một trong “những câu chuyện của các bà mẹ” cho một người bạn, cô ta bảo tôi: “Thật là tốt khi George là một đứa bé hoàn hảo. Thế thì bạn có có còn yêu thằng bé cũng như thế nếu như nó không được như vậy?” Sau khi tôi trả lời những gì mình suy nghĩ, tôi quên đi – mãi cho đến một năm sau.

Vào một ngày khi George được 8 tuổi, thằng bé thức dậy với bàn chân chỉa thẳng lên, thằng bé chỉ có thể đi bằng gót chân. Chúng tôi bắt đầu đi gặp các bác sĩ để kiểm tra trong khi thằng bé một chân thì cong lên còn chân kia thì quặn xuống. Sau nhiều lần được chẩn đoán, chúng tôi biết rằng nó bị bệnh Rối Loạn Trương Lực Cơ (Dystonia), một căn bệnh tương tự như bệnh liệt não. Thằng bé nếu sống được, nó sẽ mất khả năng đi lại, nếu không thì cũng mất kiểm soát hầu hết các cơ bắp qua việc bị đau chuột rút không tự chủ được.

Lòng tôi tràn đầy chán ghét:  vào Thượng Đế, vì Người hiển nhiên đã có lỗi khi ban cho tôi một đứa con tật nguyền; vào chính tôi vì lý do di truyền nào đó gây nên cho con tôi bị như vậy; vào George vì bị cong quẹo như thế.

Tôi cảm thấy xấu hổ khi chúng tôi đi ra đường cùng nhau. Mọi người nhìn chằm chằm vào chúng tôi hoặc liếc nhanh rồi quay đi hoặc đưa nhanh ánh mắt nhìn thương hại. Thỉnh thoảng tôi cũng không dám nhìn thằng bé bởi vì nó trông quá xấu xí và biến dạng. Tôi còn la mắng thằng bé bảo đi cho thẳng để tôi đừng thấy nó bị cong quẹo như thế nào. Thằng bé luôn cười và bảo: “Mẹ ơi, con sẽ cố gắng.”

Thằng bé không còn đẹp trai đối với tôi nữa, thay vào đó tôi lại để ý vào đôi chân , cánh tay, lưng và những ngón tay cong quẹo của nó. Tôi không còn yêu thương nó nữa bởi vì tôi sợ tôi có thể sẽ mất thằng bé. Tôi không còn mơ tưởng đến thằng bé lớn lên sẽ như thế nào, tôi lo lắng nó sẽ không còn sống đến lúc trưởng thành.  Một ý tưởng thường xảy ra trong đầu là tôi sẽ không thể nhảy với con trai tôi trong ngày đám cưới của thằng bé.

Một ngày nọ tim tôi tan nát khi nhìn George cố lê đôi bàn chân cong quẹo để trên ván trượt tuyết yêu thích của mình. Tôi lấy nó cất đi vào trong tủ, tôi bảo thằng bé: “Để sau này đi con”.

Mỗi đêm khi chúng tôi ngồi đọc truyện trên giường trước khi đi ngủ, George luôn hỏi tôi cùng một câu: “Nếu chúng ta tha thiết cầu nguyện, Mẹ có nghĩ có một ngày khi con thức dậy, con có thể đi được không Mẹ?”

“Không đâu con, nhưng bất luận như thế nào Mẹ nghĩ chúng ta cũng nên cầu nguyện con à.”

“Nhưng Mẹ ơi, mấy đứa trẻ cứ gọi con là ‘đồ tàn tật’ và chúng không chơi với con nữa. Con không có bạn. Con ghét chúng lắm. Con ghét cả chính mình.”

Chúng tôi đã thử mọi loại thuốc, chế độ ăn uống và gặp tất cả các bác sĩ nếu có thể. Tôi đã đến Bộ Nghiên Cứu Bệnh Rối Loạn Trương Lực và tìm thấy Hội Bệnh Rối Loạn Trương Lực ở Anh. Cuộc sống của tôi đã được định hướng để giúp đỡ tìm kiếm cách chữa trị cho căn bệnh này. Tôi muốn con trai tôi được trở lại bình thường.

Sự an ủi của George với căn bệnh của mình từ từ đã dạy cho tôi tha thứ, nhưng sự sợ hãi đã làm cho tôi gần như tê dại. Một ngày nọ, một người bạn đã lôi kéo tôi vào nhóm thiền. Sau khi thực hành mỗi ngày, tôi bắt đầu nhận ra cảm giác thật bình an. Mãi cho tới lúc đó, tôi chỉ có cảm giác như thế khi cuộc sống dễ chịu; hiện tại, tình thương dường như lớn hơn tất cả những gì mà tôi có thể cảm nhận. Tôi nhận ra George là thầy của tôi; tình thương chính là bài học.

Tôi biết rằng George đã và luôn luôn sẽ là George – hơi bị cong quẹo, hơi bị khác thường đối với các trẻ khác – nhưng vẫn là con trai tôi. Tôi không còn cảm thấy xấu hổ với thân hình không được thẳng thớm. Tôi chấp nhận rằng nó sẽ không thể khôn lớn và có cùng triển vọng như những người khác. Nhưng thằng bé sẽ lớn lên kiên nhẫn nhiều hơn, nhiều hoài bão, nhiều can đảm hơn bất cứ người nào mà tôi biết.

Dần dần, thuốc men giúp ổn định bệnh của George và đôi bàn tay và miệng có thể hoạt động bình thường. Đôi chân chưa thể tự đi được và vẫn cần cặp nạn trợ giúp đi lại. Nhưng thằng bé vẫn không bao giờ ngừng trượt tuyết. Thằng bé xử dụng cây trượt tuyết như là cặp nạn của mình, nó tăng tốc trượt xuống những ngọn núi với một nổ lực không ngừng nghỉ và đã được nhận vào Đội Tuyển Trượt Tuyết Olympic Mỹ dành cho trẻ khuyết tật. không đi được nhưng chắc chắn là có thể trượt tuyết được.

Khi George mười tám tuổi, thằng bé đã có thể duỗi thẳng một chân. Nó giục bỏ một cây nạn. Tháng kế đó, nó bỏ cây còn lại.. Dáng đi của thằng bé còn khập khiểng nhưng nó tự đi mà không cần giúp đỡ. Con trai sau đó đến thăm tôi. Tôi đứng ở cửa và nhìn người thanh niên cao lớn đẹp trai bước về phía tôi.

“Thưa Mẹ, Mẹ có muốn nhảy không?”

Vào dịp họp mặt trường trung học gần đây, tôi lắng nghe mọi người chúc mừng sự thành công của con cái của mình.

“Con trai tôi là một nhạc sĩ.”

“Con gái tôi là một bác sĩ.”

Cuối cùng, khi đến lượt tôi, tôi là người mẹ hãnh diện nhất:

“Con trai tôi đi được. Và con trai tôi thật hoàn hảo.”

 

A Perfect Son”, Sharon Drew Morgan, Chicken Soup for the Woman’s Soul, 1996, Jack Canfield, Mark Victor Hansen, Jennifer Read Hawthorne and Marci Shimoff, Health Communications, Florida, USA.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
29/08/2017(Xem: 5914)
Thông Báo Lễ Vu Lan PL 2561 (2017 tại Trung Tâm VHPG Di Lặc
28/08/2017(Xem: 4786)
Tiết tháng bảy lại về, đất trời biến chuyển, những hạt mưa cũng đã dần đều đặn hơn. Mùa thu đến, những chiếc lá vàng cũng lác đác rụng rơi khi cơn gió khẽ lùa qua từng đợt. Trong những khoảnh khắc như thế này quả thật cũng có chút xuyến xao, phần còn lại có lẽ cũng muốn hoà cùng đất trời chung vào trong không gian ấy: Cơn gió lạnh vẫn ôm chặt chiếc lá Hoà cùng mưa khẽ rơi nhẹ bên thềm Tháng bảy vọng Vu Lan mùa hiếu hạnh Mẹ yêu thương lặng lẽ giữa vô thường.
28/08/2017(Xem: 10159)
Vào sáng ngày chủ nhật 27 tháng 8 năm 2017 (nhằm ngày 06 tháng 7 năm Đinh Dậu), chùa An Lạc và chùa Tân Long ở thành phố San Jose, tiểu bang California đã long trọng tổ chức Đại lễ Vu Lan báo hiếu năm 2017, Phật lịch 2561. Tại chùa An Lạc, chương trình cụ thể như sau: 09h30 Chư Tôn đức và Phật tử tề tựu 09h45 Thuyết pháp: Ni sư Tiến sĩ Thích Nữ Giới Hương, trụ trì chùa Hương Sen, thành phố Perris. 10h45 Cử hành Đại lễ Vu Lan. Sám chủ: Hòa thượng Thích Thông Đạt, viện chủ chùa Đại Nhật Như Lai, thành phố San Jose. 12h00 Trì bát khất thực. Phật tử thọ trai. 13h00 Văn nghệ cúng dường Vu Lan 15h00 Cúng thí thực Trong phần thuyết giảng về ý nghĩa ngày lễ Vu Lan, Ni sư Thích Nữ Giới Hương đã đưa ra nhiều câu hỏi cho đại chúng trả lời, làm buổi giảng sinh động, và đã tặng khá nhiều sách do Ni sư biên soạn từ năm 2004 đến nay như: Quan Âm Quảng Trần, Luân hồi trong lăng kính
27/08/2017(Xem: 9670)
Vào sáng ngày 20 tháng 8 năm 2017 (ngày 29 tháng 6 năm Đinh Dậu), chùa Đức Viên tọa lạc tại thành phố San Jose đã tổ chức lễ Tam bộ nhất bái cho 250 chư Tôn đức Ni và Phật tử đến từ nhiều tự viện Phật giáo ở các tiểu bang từ Tây sang Đông của Hoa Kỳ: chùa Huê Lâm (tiểu bang Massachusetts); chùa Hải Ấn (tiểu bang Georgia); chùa Thiên Long (tiểu bang Nevada); chùa Phật Tổ, thành phố Long Beach, chùa Liên Hoa, thành phố San Jose và chùa Đức Viên, thành phố San Jose (tiểu bang California).
27/08/2017(Xem: 9545)
Lễ Vu Lan PL 2561 (2017) tại Chùa Giác Hoàng - Úc Châu , Trụ Trì TT Thích Giác Tín
27/08/2017(Xem: 9190)
Lễ Vu Lan PL 2561 (2017) tại Chùa Bắc Linh, Nam Úc, Trụ Trì TT Thích Viên Trí
27/08/2017(Xem: 4362)
Một đóa hồng tươi thắm anh và em với tôi diễm phúc cài lên áo trong mùa Vu Lan Báo Hiếu. Là một hạnh phúc không gì bằng, là một niềm vui lớn trong đời khi chúng ta còn được chiêm ngưỡng chân dung cha mẹ, để là điểm tựa, để là bức tường thành cho cuộc đời chúng ta lớn khôn thành người. Mẹ! Là người vượt biển chẳng sợ hiểm nguy cho con cất tiếng khóc chào đời, Mẹ! Là thánh nữ Maria ôm con vào lòng đầu tiên để sưởi ấm cái giá rét mùa đông. Mẹ! Là ông Bụt hiền từ nhìn con ấu yếm khi mẹ tròn con vuông sau cơn Thập Tử Nhất Sinh
27/08/2017(Xem: 5769)
Mẹ ơi ! Bây giờ là tháng 9, mùng 3 Mây trắng vẫn thênh thang lùa vào nỗi nhớ Phương trời cũ, Biết đâu tìm hơi thở Bóng mẹ mùa thu đổ xuống bóng hoàng hôn !
27/08/2017(Xem: 6916)
Rằm tháng Bảy, Tết Trung nguyên, Lễ Vu lan còn được hiểu là lễ báo hiếu, là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo. Rằm tháng Bảy, ngày Xá tội vong nhân của phong tục Á Đông. Theo tín ngưỡng dân gian, là ngày mở cửa ngục, ân xá cho vong nhân nên có lễ cúng Cô Hồn (vào buổi chiều) cho các vong linh không nhà cửa, không nơi nương tựa, không có thân nhân trên Dương thế thờ cúng, và là ngày mọi tù nhân ở Địa ngục có cơ hội được xá tội, được thoát sanh về cảnh giới an lành. Vu Lan là từ viết tắt của Vu-lan-bồn cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa là cách phiên âm Phạn-Hán nghĩa là "treo (ngược) lên". Thế nên còn gọi là Giãi Đảo huyền "giãi tội bị treo ngược lên"
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]