Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Lòng khoan dung của mẹ

09/08/201100:18(Xem: 5777)
Lòng khoan dung của mẹ

 

Khi con bắt đầu lớn khôn nên người, thì lúc đó con mới cảm nhận được tình thương bao la, rộng lớn mà mẹ đã dành cho con - một sinh mạng nhỏ nhoi được lớn khôn và trưởng thành trong tình thương của mẹ.

Ngày con sinh ra là một đêm mưa bão của miền Trung đầy nắng gió. Chính lúc ấy, trong sự đớn đau tột cùng của thân xác, mà mẹ không một chút giận hờn, oán trách, để ban cho con sự sống giữa cõi đời.

ANH ME.jpg

Mẹ đã cho dư dả nụ cười và tiếng hát - Ảnh minh họa

Ắt hẳn đó chính là một phép mầu kỳ diệu để con được tồn tại trên thế gian này, dù thế gian này chỉ là giả tạm phù du. Nhưng người đã cho con những ân huệ cao quý, một con người đầy đủ tứ chi, một mầm sống mới đang được thành hình và sinh trưởng. Cất tiếng khóc chào đời đầu tiên và lớn lên, con mãi niệm ơn mẹ: “Xin cảm ơn mẹ, người đã cho con sự sống”.

Thời nông nỗi

Tháng ngày trôi… con sống nhờ vào gánh hàng rong của mẹ. Sự cơ cực vất vả, mẹ cố gượng sống qua ngày, chắt chiu từng đồng để nuôi 7 người con. Ngày cha mất để lại cho mẹ một đàn con còn quá dại khờ, mà mẹ dường như hụt hẫng buông xuôi cho số phận. Mỗi ngày trong buổi cơm đạm bạc của gia đình, mẹ đều chừa cho ba một chén cơm, một đôi đũa. Mẹ bảo:“Để mời linh hồn của ba các con về ăn cho ấm cúng”,rồi mẹ khóc.

Con đã đến tuổi bước vào lớp một, mẹ chắt chiu từng đồng, nhịn khát nín thèm, vay mượn bà con lối xóm để có chút đỉnh tiền cho con đi học, không phải xấu hổ với bè bạn. Mà con nào hay biết đó là sự hy sinh đầy cao cả, mà mẹ đã gánh chịu biết bao sự vùi dập vinh nhục của cuộc đời.

Đôi khi con chỉ coi đó là một trách nhiệm mà mẹ phải làm. Con đã tìm đủ mọi cách, viện mọi lý do để xin mẹ thật nhiều tiền, nào là: Hôm nay đóng học phí, ngày mai đóng tiền quỹ lớp, tiếp đến là mua dụng cụ học tập... để lấy những đồng tiền đó lao vào những tiệm game, những quán ăn sang trọng, mua vé ca nhạc để được xem người nổi tiếng...

Đồng tiền mà con đang xài phung phí đó chính là mồ hôi, nước mắt mà mẹ đã đổ xuống, để gánh từng gánh hàng rong nặng trĩu đôi vai, giữa cái nắng gắt của những buổi trưa hè, để có tiền lo cho con.

Mẹ biết tất cả những lý do của con chỉ là bịa đặt để xin tiền mẹ đi chơi, mà mẹ không một lời than van hay trách móc, mẹ phải kiên cường, vươn lên để sống. Có khi mẹ bảo: “Các con là niềm an ủi sau cùng của đời mẹ. Mẹ sẽ gánh chịu hết tất cả, miễn các con được đầy đủ như mọi người là mẹ đã vui lòng”. Với những ngôn từ bình dị, mẹ đã dạy con phải biết sống và mỉm cười với thất bại, dẫu cuộc đời này đầy những khó khăn trở ngại, nhưng con phải dũng cảm đối diện với điều đó. “Con xin cảm ơn lòng bao dung của mẹ”. Người đã dùng tình thương để xoa dịu những lỗi lầm mà con đã gây nên.

Mẹ đã cười với nụ cười thánh thiện, thắm đượm những giọt nước mắt vui mừng, khi nhìn thấy con được đắp trên mình tấm y vàng Khất sĩ, trở thành một vị sư ôm bát trì bình. Con mãi nhớ về ngày đó, ngày mà con đã làm cho mẹ vui thật sự qua bao năm tháng nhọc nhằn mà mẹ đã cam chịu.

Thế mà đôi khi con lại làm mẹ buồn vì quá bướng bỉnh, không nghe lời, nóng nổi vô cớ, để rồi buông ra những lời thô thiển đầy bất hiếu. Mẹ phạt con, rầy la thì con lại càng ghét mẹ, con trốn học theo bè bạn để quậy phá, “trả thù” mẹ.

Nghỉ học quá ngày, nhà trường mời mẹ lên làm việc. Mẹ phải nghỉ bán, ngồi chờ ngoài cổng trường, cho đến khi tan học mới vào tiếp chuyện được với giáo viên chủ nhiệm. Mẹ khóc lóc, năn nỉ, xin lỗi thầy con, viết cam kết… làm đủ mọi cách để con được tiếp tục đi học.

Mẹ chấp nhận sự nhục vinh chỉ vì tương lai của con. Nhìn thấy được tình thương mà mẹ đã dành cho con vô cùng rộng lớn, thì con mới nhận ra sự sai phạm nghiêm trọng của mình.

Rồi mẹ lại khoan dung, tha thứ tất cả những lỗi lầm con đã gây nên. Mẹ luôn cổ vũ, động viên những khi con đau khổ, buồn chán. Mẹ không dám rời xa con, vì sợ con nghĩ quấy hoặc bỏ nhà đi bụi. Không trách móc than phiền, mẹ luôn tin tưởng vào con, ngợi khen những khi con làm điều tốt, không bao giờ buộc con làm những việc mà con không thích, chỉ vì sợ con buồn.

Ngộ ra con đường đi…

Rồi một ngày kia… con nói lời từ giã mẹ để xin đi xuất gia theo Phật, vì con đã phần nào nhận chân được sự giả tạm, khổ đau của kiếp người, giữa cái chết của ba, nỗi cơ cực của mẹ giữa kiếp sống phù sinh đầy vướng bận.

Mẹ đã khóc trong nghẹn ngào, buồn vui lẫn lộn. Vui vì biết con mình còn nhỏ mà biết nghĩ đến con đường thánh thiện, đạo đức, con đường mà ít có ai dám nghĩ đến. Nhưng mẹ khóc, vì nếu chấp nhận thì mẹ phải xa vắng một đứa con mà đã cùng chung sống với mình với bao năm tháng cơ cực.

Mẹ đã hy sinh hạnh phúc riêng tư của mình, không một lời than vãn, chấp nhận cho con được xuất gia tu học theo giáo pháp cao quý của Đức Phật. “Con xin cảm ơn lòng khoan dung của mẹ đã dành cho con”.

Mẹ đã cười với nụ cười thánh thiện, thắm đượm những giọt nước mắt vui mừng, khi nhìn thấy con được đắp trên mình tấm y vàng Khất sĩ, trở thành một vị sư ôm bát trì bình. Con mãi nhớ về ngày đó, ngày mà con đã làm cho mẹ vui thật sự qua bao năm tháng nhọc nhằn mà mẹ đã cam chịu.

Để rồi trên con đường đạo, mẹ vẫn mãi là người dõi theo từng bước con đi, để con được trưởng thành và khôn lớn. Mẹ đã giúp con hiểu được thế nào là giá trị cuộc sống, lòng dũng cảm, khoan dung độ lượng, sự khiêm tốn, đừng sống vị kỷ, biết cám ơn và xin lỗi... Tất cả những đạo lý đó mãi là hành trang quan trọng để con được tự tin, vững bước từ đây và mãi về sau. “Con xin cảm ơn lòng bao dung của mẹ”.

Giác Minh Luật

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 3830)
Tôi rời khỏi bệnh viện với một cơ thể tan nát rã rời và một lỗ hổng vừa được may kín bên cạnh sườn chờ lành. Bốn ngày trước, chỉ vì muốn tìm nguyên nhân của những cơn ho dai dẳng nên, đã mang đến tai nạn. Bác sỹ bất cẩn trong khi chẩn bệnh đã chọc rách mạch máu chính trong phổi lúc rút một ít chất dung dịch trong phổi ra.
10/04/2013(Xem: 4623)
Công Cha Nghĩa Mẹ cao vời Nắng mưa chẳng quản, một đời vì con Mắt sâu, nặng gánh hao mòn Tấm thân kham khổ, lon ton xa gần
10/04/2013(Xem: 4257)
Một chữ Tâm thôi mỏi mắt tìm Tìm xa chi nữa ở ngay đây Đây Tâm từ lúc lọt lòng mẹ Mẹ hỏi sao Tâm lạc chỗ nào
10/04/2013(Xem: 4240)
Tôi đi vòng trong một tiệm Target và chứng kiến cảnh người thu ngân đang trao lại một số tiền cho cậu bé. Cậu chỉ độ 5 hay 6 tuổi. Người thu ngân nói, “Rất tiếc là em không có đủ tiền để mua con búp-bê này”. Đoạn cậu bé quay sang bà cụ đứng cạnh: “Bà à, bà có chắc là con không có đủ tiền không, bà?” ......
10/04/2013(Xem: 4660)
Trong thời đại kinh tế thị trường, giữa bao lo toan tất bật của cuộc sống đời thường và sự hội nhập của nhiều nền văn hóa khác nhau vào Việt Nam, tấm lòng hiếu thảo của con, cháu đối với cha mẹ, ông bà cũng khác xưa, ngày một xa rời bản chất giá trị truyền thống của dân tộc.
10/04/2013(Xem: 4954)
Trong diễn văn khai mạc Đại lễ Phật Đản Liên Hợp Quốc 2008, tại Trung tâm Hội nghị quốc gia Mỹ Đình Hà Nội, sáng ngày 14.5.2008, đã khẳng định: “Việt Nam là đất nước đa tôn giáo mà đạo Phật là tôn giáo có mặt rất sớm từ gần 2000 năm trước. Ngay từ buổi đầu tiên, với tư tưởng Từ bi, hỹ xã, Phật giáo đã được nhân dân Việt Nam đón nhận, luôn đồng hành cùng dân tộc với phương châm nhập thế, gắn bó giữa Đạo và Đời phấn đấu vì hạnh phúc an vui cho con người.
10/04/2013(Xem: 5582)
Hằng năm, vào dịp lễ Vu Lan, chương trình “Bông Hồng Cài Áo” lại rộ lên như một mùa hoa tươi mới thắm thiết, nở từ tâm hồn mỗi người con hiếu hạnh. Hãy thử nhớ lại, lần đầu tiên mình được cài đóa hoa hồng lên áo vào lễ Vu Lan là dịp năm nào, khi lên mấy tuổi..? Tôi không nhớ được… Có lẽ, không mấy ai nhớ rõ điều kỷ niệm ấy. Mà điều gì cố gắng nhớ lại chỉ để tính đếm, chỉ để đánh dấu thì có vẻ hình thức, khiên cưỡng. Vậy thì thôi, hãy để cho hồi ức, hoài niệm của ta bay bổng, mơ màng…
10/04/2013(Xem: 5546)
Tôi đang ngồi trong lớp học sinh ngữ tiếng Anh dành cho những người lớn tuổi (50+). Thầy tôi còn trẻ lắm, đang yêu và sắp lám đám cưới. Thầy tôi muốn chúng tôi viết một bài luận văn về tình yêu của thời chúng tôi còn trẻ…Tình yêu ấy tôi đã và đang có, đã đơm hoa và kết trái, tôi không còn gì để viết. Hiện tại trong tôi là hình ảnh người Mẹ, lúc nào cũng rực sáng trong tôi.
10/04/2013(Xem: 8704)
Dưới quê học hành khó khăn nên mới lớp 2, thằng Út đã được gởi lên thành phố ở với chị Hai. Lâu lắm mẹ mới ra thăm. Lần nào chị Hai cũng nhằn vì mẹ cứ nhai trầu bỏm bẻm suốt ngày, lại vứt bã trầu lung tung. Lần nào cũng vậy.
10/04/2013(Xem: 4775)
Tôi gọi người cha là Anh, còn con trai ông là Dũng, vì hai cha con ông thật... anh dũng. Mỗi sáng, họ có mặt ở công viên rất sớm. Bài thể dục của ông là hướng dẫn cho người con trai hơn 30 tuổi tập... đi.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]