Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

45 Năm, Một Chặng Đường

26/07/202406:57(Xem: 678)
45 Năm, Một Chặng Đường
ht thich nhu dien-2ht nhu dien (3)ht nhu dien (2)

45 Năm, Một Chặng Đường
Trần Thị Nhật Hưng



Thiên hạ vẫn nói “Thời gian như bóng câu qua cửa sổ”. Đúng vậy. Mới đó mà đã 45 năm, thoắt một cái trôi nhanh như...bóng câu!

 45 năm, một chặng đường đâu phải ngắn, biết bao vật đổi sao dời, nhất là thế giới chuyển mình càng lúc càng văn minh đưa nhân loại bước vào kỷ nguyên của ngành công nghệ kỹ thuật điện tử, mang lại lợi ích cũng nhiều mà hại cũng không kém, đã làm biết bao người thất nghiệp, phá sản...trong đó có ngành báo chí. Các nhà xuất bản báo giấy đóng cửa hàng loạt, sách in ra chẳng mấy ai thèm mua, vì đã coi...chùa trên Internet!

Giữa lúc xã hội chao đảo ngả nghiêng, biến đổi khôn lường, ai cũng ưu tư về vận mệnh, sự nghiệp công trình của mình, tự tìm một con đường sống để thích nghi với hoàn cảnh, thời cuộc, thì 45 năm qua, báo Viên Giác, tờ báo giấy vẫn tồn tại cho đến hôm nay. Nhờ đâu và tại sao?

Nếu giải thích theo tinh thần Phật Giáo, thì đó là phước báu của người lãnh đạo. Phước báu tích tụ từ bao đời và cả ngay kiếp này, để vị đó, ngoài khả năng còn có tấm lòng, tư cách, tóm gọn lại vừa có tài vừa có đức mới được như thế. Tài để thiên hạ phục, và đức để người ta mến. Đó là hai yếu tố, điều kiện ắt có và đủ để thành công và bền lâu nữa. Thiếu một trong hai sẽ đi khập khiễng, khó đến đích được. Thì vị đó, chính là Hòa Thượng Thích Như Điển, chủ nhiệm báo Viên Giác, Đức quốc (Tôi lại... “nịnh” Hòa Thượng nữa rồi)

Hãy xem tôi... nịnh có đúng không nhé?!

Để có một tờ báo, trước nhất, người đề xướng phải có khả năng, lòng yêu văn chương, sự quyết tâm dấn thân và biết “chiêu hiền đãi sĩ” thu phục “hiền tài” cùng chí hướng  về với mình cùng mình gánh vác mọi chuyện lớn, nhỏ. Với một người hội đủ nhân tố như vậy, với thời gian, không cần chiêu, hiền sĩ khắp nơi cũng tìm về.

Báo Viên Giác khởi đầu năm 1979.

 Khi các bạn cầm tờ báo, hay cuốn sách trên tay, ít ai biết được công việc của người sáng tạo và chuyển đến tay bạn đọc như thế nào.

Nỗi vất vả của thuở ban đầu cho đến bây giờ, trải qua bao khó khăn, “hiền sĩ” của báo Viên Giác, ngoài ban biên tập đến từ nhiều quốc gia, những vị kỳ cựu tại Đức “khai quốc công thần” (tôi chỉ kể sơ những vị tôi biết), nhiều người thủy chung cho đến răng long tóc bạc, như bác Hiền Sanh, cô Nga, bác Ngô Văn Phát, anh Như Thân..v.v.. Tận tụy đến hơi thở cuối cùng như anh Huy Giang, Hạ Long, Vũ Nam, chị Hồng Nhiên..v.v..và đặc biệt là anh Chủ Bút Phù Vân, đã rời bỏ chúng ta lúc anh 85 tuổi, và năm nay 2024 là giỗ đầu của anh. Tất cả đã dốc tâm huyết, công lao, trì chí lo cho tờ báo tồn tại và phát triển.

Hồi chưa có Internet, bài viết tay, copy xong gởi đi, vị Chủ Bút phải bỏ nhiều thời gian đọc hết, cân nhắc lựa chọn, rồi chuyển đến bác Hiền Sanh cặm cụi ngồi còng lưng đánh máy lại và tìm cách bỏ dấu. Chao ôi, chóng mặt lắm! Khâu kỹ thuật xếp chữ, in ra, bỏ phong bì, ghi chép địa chỉ với số lượng lớn những 5,6 ngàn số. Chao ôi, xoay như chong chóng cũng chóng mặt luôn! Nay, trước làn sóng Internet, người làm báo, viết lách cũng đỡ hơn, tự đánh máy, gởi đi, giảm thiểu nhiều khâu, nhất là thời gian, nhưng vấn đề khác, vì đăng online, tất cả bài viết đưa lên Internet, tờ báo giấy không mấy ai quan tâm nhiều nữa. Thế nhưng, báo Viên Giác, sau 45 năm vẫn đứng vững, chính nhờ, ngoài vị Chủ Nhiệm tài đức, những hiền sĩ tận tụy như thế, một lực lượng hùng hậu khác rất quan trọng, cũng là niềm an ủi, khích lệ lớn lao cho Viên Giác, chính là độc giả. Nếu độc giả không ủng hộ, thì người cầm bút phải gác bút, văn phòng làm báo cũng đóng cửa thôi. Những vị độc giả, có thể tự hỏi lòng và tự tìm ra câu trả lời, do đâu mà quí vị luôn hướng về chùa Viên Giác như thế?!

ht nhu dien (5)

Riêng tôi, mãi đến năm 1990, tôi mới có nhân duyên biết đến và cộng tác báo Viên Giác. Kể có hơi trễ, nhưng trễ còn hơn không. Là Phật Tử, đến với tờ báo đạo, tôi cũng như bao người cộng tác khác, dành thời gian tâm trí viết, như sự cúng dường, đâu ai...thuê hay đòi hỏi nhuận bút đâu. Bù lại, chúng tôi có niềm vui tinh thần từ những “đứa con” văn chương của mình và đặc biệt nữa tìm thấy ấm cúng trong gia đình Viên Giác. Chỉ có thế mà với thời gian dài cho đến hôm nay, tôi bị lôi cuốn trong tình đời nghĩa đạo đó.

Rồi sau cuộc thi “Viết Về Âu Châu” năm 2002, Hòa Thượng dành công sức, tiền bạc (những 15 ngàn Euro)  tổ chức những giải thưởng tuyển văn tài, dần dà xuất hiện thêm nhiều cây bút mới, đặc biệt một lực lượng cầm bút khác, đó là Những Cây Bút Nữ Báo Viên Giác. Cũng cần nói thêm, nhóm này được anh Chủ Bút Phù Vân đề xuất thành lập sau khi thỉnh ý cùng Hòa Thượng Chủ Nhiệm Thích Như Điển.

Quí vị cũng thấy đó, tìm một người cầm bút, chịu cầm bút nhất là phái nữ viết về Phật giáo rất khó, đếm trên đầu ngón tay, ở đây có những 9 cô (bây giờ chính thức còn 8, một người vì bịnh tật đã về cõi Phật), chưa kể vài cây bút nữ khác trong và ngoài Âu Châu. Điều đó không ngẫu nhiên mà có, vì nhóm chúng tôi ngoài yêu văn chương, nghĩ đến chùa còn xuất phát từ lòng quí kính khâm phục Hòa Thượng, người không những tận tụy cho Phật giáo đưa Phật giáo Âu Châu có tầm vốc như hiện nay mà còn tận tụy với văn chương, văn hóa Việt Nam tại hải ngoại duy trì và phát triển.

Ngày nay dưới trướng Hòa Thượng vô số người cộng tác, ủng hộ, mặc dù trước sự vô thường của cuộc sống, kẻ đến, người đi, như sự ra đi của anh Chủ Bút Phù Vân, Trời Phật gia bị đã cử người khác, anh Nguyên Đạo Văn Công Tuấn đến thay thế. Ngôi vị Chủ Bút không dễ tìm. Từ mười năm trước, chính anh Phù Vân và Hòa Thượng luôn quan tâm để mắt đến, nhắm hết người này đến kẻ kia, không tìm đâu ra, rồi ưu tư ngậm ngùi tuyên bố, báo Viên Giác sẽ cáo chung theo sự ra đi của anh Phù Vân, bởi vì, ngôi vị Chủ Bút, đòi hỏi người đó phải có khả năng, trình độ và nhất là tấm lòng phục vụ tha nhân vô vụ lợi, nếu không, tờ báo Viên Giác không thể tiếp nối vững vàng đến 45 năm nay. Trong tinh thần xây dựng văn hóa nước nhà, đặc biệt văn hóa Phật giáo tại hải ngoại dưới bóng chùa Viên Giác, mong rằng tất cả chúng ta được Phật, Trời gia hộ dồi dào sức khỏe, kẻ góp công, người góp của qui về một mối với tấm lòng vững chải để tiếp nối con đường chúng ta đang đi và đã chọn.

Thân chào các bạn.

Trần Thị Nhật Hưng



 



 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/02/2020(Xem: 3854)
Có những mùa khô nắng đổ trên thịt da bỏng rát. Đất nứt từng rãnh, chia thành những ô vuông bé nhỏ. Mỗi ô vuông nứt ra một mệnh đời. Mỗi mệnh đời rơi mãi vào trong những cơn mê sảng với cổ họng khô rang khát nước, loắn quắn tìm về suối nguồn tận non cao. Đuôi mắt chân chim dõi theo dấu chân chim trên bầu trời không mây trong vắt. Không có gió nhẹ. Không cả dấu vết ngoằn ngoèo của các loài bọ sát. Nắng quái chiều hôm ngưng đọng mênh mông bãi vàng. Xương rồng xanh, xương thú trắng, lác đác nhô lên giữa trùng trùng đồi cát. Chết đi sống lại bao lần trong cuộc mộng phù hư mà vẫn cứ hăm hở đi tìm, đi tìm...
08/02/2020(Xem: 4474)
Phần này bàn về một số cách dùng liên hệ đến thời tiết như gió nồm, gió nam, gió bắc/gió bớc. Đây là những yếu tố ảnh hưởng quan trọng đến đời sống xã hội/văn hóa dân Việt cũng như để lại dấu ấn trong lịch sử hình thành tiếng Việt hiện đại. Các tài liệu tham khảo chính của bài viết này là ba tác phẩm của LM de Rhodes soạn: cuốn Phép Giảng Tám Ngày (viết tắt là PGTN), Bản Báo Cáo vắn tắt về tiếng An Nam hay Đông Kinh (viết tắt là BBC) và từ điển Annam-Lusitan-Latinh (thường gọi là Việt-Bồ-La, viết tắt là VBL) có thể tra từ điển này trên mạng, như trang này chẳng hạn
05/02/2020(Xem: 6247)
Mới mùng 1... 2... 3 tết… Thoáng cái đã là mùng 10 tháng giêng… Trong mỗi khoảnh khắc cứ vùn vụt trôi qua... Trôi nhanh cho từng kiếp con người… Sự thật cảm nhận niềm vui thì ít, ngậm ngùi thì nhiều… Năm nay tết Canh Tý đến với tất cả chúng ta, người dân việt nam phập phồng, lo sợ đại nạn dịch cúm xảy ra toàn cầu. Nụ cười dường như tắt hẳn trong mỗi khi chúng ta gặp nhau bởi ai cũng đeo khẩu trang phòng chống đại dịch… Còn lại đôi mắt thì cũng toát lên vô vàn sợ sệt mỗi khi tiếp xúc với đám đông người lạ…
02/02/2020(Xem: 14603)
Báo Chánh Báo số 97 (12/2019)
02/02/2020(Xem: 16382)
CHÁNH PHÁP Số 99, tháng 02.2020 Hình bìa của Donvikro (Pixabay.com) NỘI DUNG SỐ NÀY: ¨ THƯ TÒA SOẠN, trang 2 ¨ TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 4 ¨ BÁO TIN, CHÚC XUÂN (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 9 ¨ BIỆN TRUNG BIÊN LUẬN TỤNG THÍCH, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan), trang 10 ¨ ĐẠO VÀ THƠ, THƠ VÀ XUÂN... (thơ Minh Đạo), trang 12 ¨ THÔNG TƯ: Thông tri các Phật sự quan trọng năm 2020 (GHPGVNTNHK), trang 12 ¨ THƯ MỜI THAM DỰ ĐẠI HỘI KHOÁNG ĐẠI KỲ III NHIỆM KỲ IV (2020-2024) (GHPGVNTNHK), trang 14 ¨ BÓNG ĐỔ MÊNH MANG (thơ TN. Tịnh Quang), trang 16 ¨ THƠ VÀ ĐÁ, THAY LỜI TỰA (Tuệ Sỹ), trang 17 ¨ GIÁO LÝ NGHIỆP (Thích Tâm Thiện), trang 19 ¨ TAM GIỚI BẤT AN DU NHƯ HỎA TRẠCH (thơ Thích Viên Thành), trang 22 ¨ ĐẦU NĂM MỞ CỬA HẠNH PHÚC (TN. Hằng Như), trang 26 ¨ LỜI CHÚC ĐẦU NĂM 2020,... (thơ Tánh Thiện), trang 61 ¨ GIỮ TÂM NHƯ CHĂN TRÂU (Quảng Tánh), trang 31 ¨ PHÚ ÔNG CẤT LẦU – Câu Chuyện Dưới Cờ (Thị Nguyên Nguyễn Đình Khôi), trang 32 ¨ HỘI AN NAM PHẬT HỌC
26/01/2020(Xem: 3359)
Những cánh rừng bạt ngàn, nối nhau rực cháy suốt mấy tháng cuối năm ở Úc. Hình ảnh lửa phừng đăng trên báo chí, truyền hình thật kinh hãi! Tưởng chừng hỏa ngục được ghi lại trong những bản kinh tôn giáo. Hàng trăm nghìn gia đình phải di tản, dạt về hướng ven biển để tránh lửa, nhưng vẫn không tránh khỏi cái chết đối với một số người; và thảm thương nhất là muông thú: tin tức cho hay khoảng một tỉ động vật hoang dã bị thiêu chết. Nạn cháy rừng ở Úc được toàn thế giới chú tâm theo dõi, đau xót, lo âu, đóng góp cứu trợ và cầu nguyện. Rồi mưa xuống. Mưa thật lớn trên những cánh rừng thưa, cây cỏ tróc gốc, khiến tạo nên lũ lụt ở một số nơi. Tai nối tai, họa nối họa, chẳng biết đâu mà lường.
03/01/2020(Xem: 5755)
Tết đến thường là mọi người đi xem bắn pháo hoa, đi liên hoan, nhâu nhẹt, tiệc tùng. Ai cũng tìm cách đón năm mới một cách đông vui nhất, hoàng tráng nhất, khí thế nhất. Ấy thế mà những thiền sinh lại đón năm mới 2020 bằng một cách khác. Tĩnh lặng. Hơn chục thiền sinh rủ nhau đến một ngôi chùa vắng ở Sóc Sơn, ngoại thành Hà Nội và tham gia Tết Thiền 2020. Hành trang mỗi thiền sinh mang theo là quần áo nâu, hay lam, hoặc quần áo bình thường, miễn là thoải mái khi ngồi thiền. Tiệc liên hoan trong Tết Thiền của chúng mình là cơm gạo lứt, muối vừng, lạc rang và rau hấp các loại. Buổi sáng có ngô luộc bởi xung quanh chùa người dân trồng rất nhiều ngô rất ngon và rẻ.
01/01/2020(Xem: 4195)
Hơn 50 năm trôi qua! Tưởng rằng thân xác các Anh- 81 chiến sĩ nhảy dù đã tan thành tro bụi, chìm vào quên lãng, không ngờ có một ngày các Anh đã được vinh danh rạng rỡ, quan tài được phủ với lá Quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ và đã bình yên an nghỉ sau một thời gian dài lạnh lẽo biệt tích vô tăm. Ngày 26.10.2019 vừa qua, tại Westminster Orange County, nơi được coi là Thủ phủ của người Việt tị nạn Cộng sản, đã tổ chức Lễ Truy điệu và An táng các Anhrất uy nghiêm và cảm động.
01/01/2020(Xem: 4542)
Cảnh 1: QT: (Cầm tờ giấy vừa đọc vừa càm ràm) Ối dào, mấy Thị mẹt này tu hành kiểu gì, đã làm con Phật rồi còn đi kêu oan không biết? Oan bằng Thị Kính không hay oan kiểu Thị Mầu đấy? Vào Chùa sinh hoạt chung thì nên thương yêu nhau chứ! (hát) “Nếu có thương tôi thì thương tôi lúc này, đừng để ngày mai khi tôi qua đời, đừng…” NNT: (Bên trong đi ra nói) Ngày mai mi mà qua đời, ta bảo đảm cả khoá tu học Phật Pháp Úc Châu ni sẽ đi hộ niệm cho mi liền, yên tâm đi con. Nì, việc ta sai nhà ngươi đi cung thỉnh Ni Sư đã làm xong chưa? QT: Bẩm ông, dạ xong hết rồi. Mà ông này (cười cười) hôm đấy con lên Chùa, con thấy có mấy Sư Cô đẹp dữ tợn thiệt! NNT: Nì, qúy Sư đi tu rồi thì chỉ có đẹp hiền chứ không có đẹp dữ mô hí! QT: Hi hi hi… Ôi sao đẹp quá giời qúa đất mà đi tu uổng nhỉ? NNT: (Lấy cái quạt gõ lên đầu QT) Uổng cái con khỉ khô, được đi tu phước báu vô lường đó mi. Nhưng răng mi không hỏi Sư Bà trú trì đi? QT: (Gãi gãi đầu) Vào Chùa mà ai đi hỏi cái câu vô duyên tệ vậ
25/12/2019(Xem: 4647)
Tiếng nói là sinh mệnh của dân tộc. Không phải phở, nước mắm không còn hay truyện Kiều không còn thì dân tộc mất. Tiếng nói không còn, dân tộc diệt. Phở, nước mắm không còn thì ăn món khác, dù có tiếc nuối nhưng dân tộc vẫn còn. Truyện Kiều không còn thì viết truyện khác, dù tiếc nuối nhưng dân tộc vẫn còn. Mất tiếng nói là dân tộc biến dạng và biến thành một dân tộc khác. Chẳng hạn mai đây toàn dân Việt Nam đều nói tiếng Tàu thì Việt Nam biến thành một tỉnh của Trung Hoa. Nếu 90 triệu dân đều nói tiếng Pháp thì Việt Nam biến thành một “Pháp Quốc Hải Ngoại”. Còn nếu 90 triệu dân đều nói tiếng Anh thì Việt Nam biến thành tiểu bang thứ 51 của Hoa Kỳ hay giống như Phi Luật Tân, Puerto Rico.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]