Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Khoảng Lặng Tìm Về (bài viết của NS Thích Nữ Tâm Vân, do Phật tử Quảng Tịnh KP diễn đọc)

29/01/201908:40(Xem: 4705)
Khoảng Lặng Tìm Về (bài viết của NS Thích Nữ Tâm Vân, do Phật tử Quảng Tịnh KP diễn đọc)


bien nha trang

KHO
ẢNG LẶNG TÌM VỀ 

Bài viết của NS Thích Nữ Tâm Vân
Do Phật tử Quảng Tịnh KP diễn đọc



 Buổi sáng bắt đầu cho một ngày mới thật tuyệt, những con đường dài hun hút gió, tiếng hót đầy nũng nịu của những chú chim vừa thức giấc tạo nên một âm thanh lâng lâng trong  ánh nắng. Buổi sớm, một không gian phẳng lặng, thấp thoáng sương mờ trong yên tĩnh lạ thường. Rồi ánh mặt trời yếu ớt của những ngày đông vừa thoát ra khỏi chân trời thì cũng là lúc nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn chào đón một ngày mới. Tôi nghiêng mình nhìn lên, trời trong mây trắng vẫn hững hờ trôi, một tàn dư của một đêm đầy gió  lưu lại trên nền trời trắng xám.

Hai bên đường nắng nhạt, hàng thông vẫn reo trong làn gió hiu hiu như mọi ngày, nắng lên lấp lánh những tia sáng mặt trời làm cho mọi vật xuôi theo một dòng chảy. Tôi thả hồn mình trong dòng chảy của tâm thức mênh mông với làn gió nhẹ thoang thoảng, cảm nhận như muốn dang tay ôm tất cả vào lòng.

Rồi thấy lòng mình không còn chật chội với những muộn phiền, cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho ta những niềm vui, những nỗi buồn, những hạnh phúc, những khổ đau để ta cảm nhận đủ vị của đời, để ta sống không còn những tham vọng hời hợt, để gió cuốn vào lòng ta từng đợt, từng đợt thương yêu, hết lòng cảm ơn những gì đã qua và mỉm cười chào đón một năm mới nhiều hy vọng hơn…

Tôi yêu quý những khoảnh khắc này trong cuộc sống tưởng chừng như   bình thường, nhưng nó rất thiêng liêng để ta kịp nhìn lại bản thân, để ta thấy lòng mình lặng lại, những buồn bã của năm cũ dường như xóa sạch hết, cảm thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản. Tôi xa quê hương nhiều năm rồi, cảm nhận những ngày đông gió, những ngày nắng rát da hay những đêm mưa và những ngày đầu năm tĩnh tại vào đêm giao thừa.


Me Tam Thai

Có một điều gì đó không được ổn cho lắm, nhất là vào cái tuổi nầy, thoáng buồn, thoáng vui như những nụ chồi ẩn giấu chờ dịp đầu Xuân nẩy mầm. Tâm trạng trở nên lạ thường như buồi chiều tà sắp tắt, giống như không còn lại bao nhiêu thời gian cho tuổi xế chiều ….Tôi nghe tim mình như những mảnh vỡ của ngày đầu với cái tuổi hoa niên, những hồi ức của những ngày xa xưa. Và cái ngày từ bỏ gia đình người thân để ra đi, khoác lên mình chiếc áo giải thoát với bao trách nhiệm. Mới đó mà mấy mươi năm rồi, vàbây giờ chợt thấy bồi hồi khi tuổi đời sắp qua khỏi tuổi trung niên. Có chút buâng khuâng, cái cảm nhận của người già mơ hồ khó tả, nó bảng lảng như bóng chiều hôm còn đọng lại chút dư âm rơi rụng đâu đó.

Đêm khuya trong mơ, mắt trông về nơi cõi xa mờ… nơi xa xăm kia tôi say nhìn quê cũ dấu yêu….Ôi! Tình quê hương, nơi chốn xưa có người mẹ hiền…. tóc màu hoa vàng, chiều chiều mắt ngấn lệ vì con …Ra đi con dâng đời cho gió mưa ….”( NS Thu Hồ)

 

Và có lẽ chúng ta, không ai mà không thoáng một chút buâng khuâng khi mơ đến một mùa xuân an lành.

Niềm vui an lành ấy cũng trở thành không kém phần vô cùng thương cảm và hạnh phúc, nhưng đó là một trời hạnh phúc của những người con xa quê và cũng đã mang trên mình một sứ mạng, chỉ cần có thể đáp xuống quê hương mình, tìm một chút yêu thương nơi quê nhà là đủ hạnh phúc rồi.

 Cũng có thể bao con người như tôi trôi nổi vui buồn nơi đất khách, những lần nhớ nhà, nhớ quê, nhớ cha mẹ đến thắt ruột nên mới thấu hiểu hết cái niềm vui và nụ cười khi được trở về bên cạnh cha mẹ trên quê hương. Nó không phải là một khoảng cách giữa Nha Trang và Sài Gòn nữa mà là khoảng cách của nửa vòng trái đất…….

 

Mẹ ơi vòng tay của mẹ

Có mẹ là có tất cả

Chỉ có tình yêu của mẹ.

Nơi viễn xứ ấm cả con tim.

Khi nghĩ về mẹ hạnh phúc nhân đôi

Con luôn khắc ghi lời mẹ nói

Để nụ cười mẹ luôn rạng rỡ

Trong tim con từng ngày.

 

Me Tam Thai 3

  

 

Lại một năm nữa tôi ngồi giữa lòng miền Nam nước Mỹ mà nghĩ nhớ về mẹ, nghĩ về những hy sinh của mẹ, nhớ người thân nơi quê nhà. Bao nhiêu năm qua tôi đã vắng nhà, người ra đi đến xứ người lạnh lẽo, người ở lại quê nhà… Chợt thấy lòng mình thắt lại, có lẽ mẹ còn buồn hơn tôi nữa, giờ đây tôi hiểu được rằng cha mẹ là điều quý giá nhất. Mỗi khi xuân về tôi và các bạn đều nhớ đến cha mẹ, nhìn dáng mẹ phía sau loay hoay trong bếp khi chúng ta  về thăm, mẹ cứ muốn tự tay mình nấu những món ăn mà chúng ta thích của ngày xưa. Cảm ơn cha mẹ đã cho con cuộc sống này. Bất chợt giữa mùa Đông giá rét con nhớ về mẹ. Mùi hương của mẹ; đĩa xôi mẹ nấu mỗi sáng cho anh em chúng con của ngày xưa ấy vẫn còn đọng lại trong ký ức, không bao giờ quên được mẹ à; cái tiếng gọi thân thương mẹ ơi và bây giờ cũng thế. Tôi tự nhủ với lòng cố gắng chăm sóc bản thân mình thật tốt như thể chỉ còn một ngày để sống. Cái từ mẹ ơi nó thiêng liêng và còn chất chứa cao vút tình che chở của một người cha. Mặc dù cha tôi đã ra đi rất sớm nhưng người đã để lại trong tôi nhiều ký ức giá trị. Trong cuộc đời của những đứa con, còn được cha mẹ là mùa Xuân là hạnh phúc .

Chiều hôm nay nói chuyện với Mẹ, thỉnh thoảng Mẹ nhắc lại vài ký ức tuổi thơ của tôi, lúc nhỏ, tôi là một đứa trẻ không có nhiều sức khỏe, tôi thường bị bệnh, Mẹ tôi  thường lạy Quan Âm Bồ Tát cầu xin che chở cho tôi. Mỗi lần tôi ngã bệnh, Mẹ  nhìn lên trời cao không ngừng cầu nguyện cho tôi. Tôi như thế thả mình trong vòng tay của Bồ Tát Quan Âm nhờ Ngài nâng đỡ.

Tôi nhớ mẹ và quê hương, nhớ cả cỏ cây bên ấy và những đêm trăng, những hàng giậu, con sông lượn quanh co làng tôi, nhớ cả bãi biển Nha Trang, miền thùy dương cát trắng mà một thời tôi đã lớn ở đó, nó cứ hiện ra trước mắt. Nếu được ngồi trên bãi biển Nha Trang quê tôi là cảm nhận được mênh mông của đại dương, nhìn những con sóng nhấp nhô xô đẩy bờ cát trắng mịn. Cứ như thể để cho dòng chảy tâm thức tự do dạt dào theo làn sóng và để mọi thứ đến và đi tùy duyên, cảm nhận khi được chia sẻ những giây phút yên bình cho người thân, người thương quanh mình. Cuộc sống là một một điều vô cùng kỳ diệu luôn ở quanh ta. Thế giới xung quanh mình thật gần gũi lắm mà cuộc sống cũng không quá dài để ta phung phí, nếu chịu khó thương yêu thông cảm và chia sẻ nổi khổ đau của người thì sẽ thấy cuộc sống vui hơn.

Cái lạnh ở đây có một cái gì nao nao thổn thức trong cảm giác nức lòng của những người con tha hương. Bây giờ bên kia nắng có ấm hay gió cuối đông vẫn mặc kệ dù khung cửa thời gian đang đón gió xuân về? Năm mới nơi xứ người, văn hóa nước người ta cũng họp mặt gia đình rồi tặng quà cho nhau, nếu nói vui cũng không hẳn mà nói là buồn cũng không đúng. Trống vắng người thân, lẽ loi nơi xứ bạn, chút cảm xúc của con tim hòa quyện một chút hương thơm giữa rừng thông reo trong gió đông, rồi cứ thế để cho tâm hồn đi xa và nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

 Rồi tôi lại thấy hoa vàng trên cỏ xanh

 Xuân đến rồi đi ai biết không

Nào ai biết không

Mang những hoài mong cho ngày mới

Bao nhiêu mơ ước Xuân về 

Xuân về cho một niềm tin, cho đất mẹ luôn bình yên…. .

 

Me Tam Thai 4

 

  Nhịp sống nơi đây vẫn cứ vội vàng hối hả từng ngày. Những con người bận rộn mưu sinh. Chỉ mong sao tìm chút hơi ấm từ con tim chân thành để đến với nhau. Đó là những lát cắt nhỏ trên những nẻo đường, nơi những miền đất, với những con người trên mọi miền đất nước ghép lại. Là những phản chiếu để lại ấn tượng đẹp, của niềm vui, nỗi buồn, lòng thương mến và trân quý trước muôn màu cuộc sống. Được thể hiện qua những cảnh quan, tập quán, ngôn ngữ, món ăn, kỷ vật, kỷ niệm tuổi trẻ, tuổi ấu thơ, những ứng xử và tâm sự đời thường, dung dị mà lay động lòng người. Người tốt và điều tốt vẫn cứ là những tồn tại có thật trong cuộc đời nhiều thương khó này.

 Rời quê hương mưu sinh nơi đất khách quê người, nơi ấy vẫn mang theo tình cảm yêu thương giữa con người với con người. Xin cảm ơn ngày tháng sống nơi xứ người, xin giữ lại niềm tri ân và tình yêu người, yêu đời tha thiết. Thấy mình vui và vui lên để có tháng ngày hạnh phúc, hỷ xả đi để lòng mình thảnh thơi…

 “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng . …Để làm gì em biết không ? Để gió cuốn đi …. Và hãy yêu ngày mới dù đã quá mệt một kiếp người …. Để nó cuốn theo chiều gió, trôi theo dòng nước mênh mông của biển cả…” 

Thế rồi có những nơi không có đêm Giao thừa, chỉ có tiếng thở dài trong đêm đếm từng tia hy vọng sống của máy đo nhịp tim, nhịp thở.

Có những đứa con xa nhà đành phải lỗi hẹn đêm Giao thừa với gia đình.

Bạn có biết được cảm giác đón Giao thừa mênh mông trên biển cả của những thủy thủ tàu viễn dương ra sao không?

Có những đêm giao thừa, giữa trăng và gió có người ngồi khóc lẻ loi giữa đêm đông gió rét.

-Jone vừa đáp xuống phi trường Las Vegas, Nysa chạy tới nói với Jone: “Em đã có thai rồi, nhưng em không giữ nó đâu”, Jone nói: “ Đó là gia tài của anh em phải giữ nó cho anh”,  Nysa nói:  “Em đã giải quyết nó tuần qua rồi”, Jone chỉ biết ôm mặt khóc nức nở trong tuyệt vọng.

-Với cái tuổi 27 còn khá trẻ đành phải sách gói ra đi trong đêm Giao Thừa  lạnh lẽo nơi xứ người, vì vừa ký vào đơn ly dị với người chồng không còn yêu cô nữa.

Số phận thật kỳ lạ, những biến động cho những mối tình của những cặp tình nhân, họ thương nhau nhưng phải đành xa nhau, cuộc đời chẳng mãi vuông tròn. Một cơn suy tim đã lấy đi người bạn đời của họ; như  trong những ngày cuối năm một tai nạn ập đến lấy đi bao sinh mệnh và có cả  người ta  thương trong số ấy…Nhưng mùa xuân đã đến với chúng ta vẫn là để lại những tiếng cười  rộn rã khi ta nhận ra điều ấy.

 

Trong cuộc sống ta cần có một trái tim rộng mở khoan dung, được ươm mầm của “Vô Ngã”, một khi tình thương khoe sắc thì mọi phiền muộn tranh chấp, hiểu lầm đều tan thành mây khói…

 

Hạnh phúc là sự lựa chọn của mọi người. Chẳng có lối đi nào là đủ đúng đắn hay quá sai lầm, vì cuối cùng cũng là cuộc đời mà mỗi chúng ta phải sống, phải tự trải nghiệm, chịu trách nhiệm. Vậy nên tuổi nào của bạn là màu gì đi nữa, hãy tự tô vẽ cho nó.

Dù là trong một buổi sáng trong lành, hay một buổi tối sau cả ngày dài mỏi mệt đều sẽ có được điều đó, những cảm xúc tốt đẹp, trong trẻo, lương thiện, nhân ái, đủ để mở lòng mình ra. Đủ để ta muốn trao cho cuộc đời những gì mà ta có. Nâng niu, trân trọng những vẻ đẹp tự nhiên của đời sống. Tìm ra chúng, bắt gặp chúng, giản dị chỉ là những cái chạm tay đầy mến thương của những tâm hồn cởi mở. 

Tình yêu thương khiến cuộc đời trở nên đẹp đẽ hơn, đáng sống hơn. Lửa yêu thương và tình người, một gia đình cần có sự yêu thương cảm thông cho nhau, và trong cuộc sống nếu con người sống nới rộng tình yêu thương thì thế giới này ngập tràn niềm vui không còn gây cho nhau sự khổ đau không còn thấy cảnh khốn khổ nữa.

Hầu hết niềm vui và hạnh phúc mà con người có được rất là ngắn ngủi. Nó chỉ là một phút thoáng qua và sau đó người ta lại vội vả tìm kiếm chụp bắt, tin tưởng là tích góp nhiều thì càng tốt. Quyền lực địa vị nó cũng giống như thế, tin là hạnh phúc nó đến từ bên ngoài. Khi được ngưỡng mộ, ưa thích, được yêu thương thì cho đó là được hạnh phúc, sự thật là con người cũng gặt hái vài cảm giác thoải mái, dễ chịu rồi cảm giác ấy cũng qua đi rất nhanh. Trong cái hạnh phúc nó có chứa sẵn khổ đau.

 Quá trình tìm kiếm hạnh phúc cũng quá khổ đau, khi đã có hạnh phúc thì cũng khổ đau. Bởi vì nâng niu giữ gìn nó, khi nó tuột khỏi thì hụt hẫng đau khổ. Ngay cả khi nó chưa mất ta vẫn lo lắng sợ hãi. Ta biết nó vốn dĩ sẽ hư  và sẽ thay đổi, nó sẽ không như ý mình muốn. Đôi khi muốn có hạnh phúc ta đã bỏ ra và đầu tư có thể mất đi năm mười năm mới được, khi đã có rồi nhưng vẫn len lỏi trong đó có sự mệt mỏi căng thẳng, hờn giận, phiền trách, nghi ngờ…  Vẫn là buồn khổ.

Trong hạnh phúc nó chứa cả sự đau khổ. Đang yêu vẫn chứa đựng bao đau khổ. Vì sao? Sợ người kia không còn là của mình, sợ phản bội, sợ nhạt phai khi năm tháng xa cách, hoặc sợ chính mình không đủ yêu người kia. Dẫu đang có quyền lực trong tay nhưng vẫn lo lắng là mất đi chỗ đứng. Như thế ta là người đi tìm hạnh phúc chứ chưa có hạnh phúc đích thực.

Sự an toàn và bình yên trong tình bạn ta thử tìm. Liệu trong tình yêu này có tình bạn không? Tình bạn quý hơn tình yêu, vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và phục sinh lại một cuộc đời tưởng chừng không còn tái tạo được nữa.

Đúng vậy! Một người bạn có thể cứu chữa cho ta mặc dù đã có lúc ta có rất nhiều lỗi lầm. Dù ta đã sa vào bóng tối của khổ đau, người bạn của ta cũng có thể kéo ta ra khỏi cơn hoạn nạn đó. Có khi mình nằm trong vực sâu đen tối và người bạn đó tới thả một chiếc thang dài xuống cho ta leo lên, nhìn thấy ánh sáng chan hòa để tìm lại được màu xanh hy vọng và được nghe cả tiếng suối reo, tiếng chim hót. Tình bạn đó đã khơi dậy cho ta một tia hy vọng   thoát khỏi những tình huống khó khăn tuyệt vọng.

Rồi chúng ta cũng có khả năng đưa cánh tay của tình bạn ra để cứu giúp những người khác. Những giây phút ấy có thể nói là hạnh phúc nhất.

Giờ phút ngồi với bạn, vì ngồi như vậy thì không cần phải đối phó, không cần phải nói gì, không cần phải làm gì hết. Sự có mặt của tình bạn đem đến cho ta sự an ủi, không cần phải giữ gìn, không cần phải đối phó. Chúng ta luôn cần có một người bạn như thế.

Thế thì con người đã từng thất bại, đã từng thua cuộc, như vậy ta đã tìm kiếm được gì ở quá khứ, vậy ở hiện tại ta vẫn còm gặm nhấm những đổ vỡ, nghĩ cho quá khứ thì ta lại bỏ quên ở hiện tại.

Đôi khi sự thành công có thể đánh mất đi tâm hồn sáng trong của ta. Sự thành công làm cho ta căng thẳng, luôn sống không nhận thức được những tốt đẹp xung quanh ta. Mãi rượt đuổi theo sự thành công kia ta có thể đánh mất gia đình, người thân, bạn bè. Ta có thể trở thành người độc đoán, quyền lực, kiêu ngạo, ngã mạn, tự cao và đánh mất đi sự hài hòa. Đánh mất đi cơ hội ngồi xuống thật yên thưởng thức chén trà, hay nhìn những người thân quanh mình họ bây giờ ra sao, không đủ kiên nhẫn để ngồi lắng nghe những khổ đau của người mình thương.

Hãy nhìn vào những người thành công, lúc nào trong họ nó cũng luôn dậy sóng và đầy sự náo loạn bên trong. Tuy nhiên vẫn có người thành công mà  giữ được phẩm chất đạo đức, giữ được chính mình, số người đó rất ít.

Có những điều tốt đẹp ta cố đi tìm chúng, những gì ta có được là trải qua bao mất mát quá to lớn, đôi khi ta muốn nhìn những người thân của ta nhưng giờ thì ta không được ăn những món ăn ta thích, không được nhìn thấy bố mẹ ta cười, hay nụ cười hồn nhiên của con ta.Tất cả đều hai chữ quyền lực đã lấy đi niềm hạnh phúc của ta.

Và cũng có cả những người đang hối hận đã không biết trân trọng để đánh mất đi một mái ấm, để những việc ngoài ý muốn xảy đến như là một định mệnh vậy đó, để rồi giờ đây mỗi khi Xuân về, mỗi một ngày trôi qua ta cảm thấy nỗi dằn vặt ẩn sâu trong tim.

 

Trong cơn khổ đau, một vùng hương khói linh thiêng kéo ta về…Ta có những giây phút thật mầu nhiệm để soi lại đời mình, bàn tay vụng về của ta không níu giữ được những kỷ niệm đẹp đẽ, hay một gia đình mà một đời ta đã xây dựng, lại để mất trong vài giờ. Đã bước sai một lần là ân hận cả đời, nỗi đau như nắng vàng nhốt trong mây, con người muốn đi tìm sự hoàn hảo và hạnh phúc cho đời ta …. Cũng giống như bóng chiều chìm xuống, hoàng hôn chợt tới ngỡ ngàng bàng hoàng để vụt mất những ngày qua. Những năm tháng đi qua sẽ lấy đi sức khỏe và tuổi xuân, nhưng ta đừng để đánh mất tâm hồn tươi vui trong ta.
 

Nếu như có thời gian, hãy ở bên cha mẹ, người thân, người thương, bạn bè nhiều hơn. Đừng quá bận rộn làm việc để mua xe, mua biệt thự hay những thứ xa hoa nào khác, mà hãy mua tặng đôi giày, cái áo cho cha mẹ.

Thế nên, nhà rộng chẳng bằng tâm rộng, tấm lòng rộng mở, bề ngoài an yên không bằng cõi lòng an yên. Cho dù ở một nơi nhỏ như vỏ ốc cũng cảm thấy ấm áp, yên bình.

 

Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản, và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…thì chúng ta rồi sẽ ổn thôi.

Để rồi, khi ta đi qua từng bước, từng bậc trên chặng đường dài của cuộc sống, bước qua tất cả những xước xác của tình yêu và tình người, lúc ấy mới có thể hiểu yêu thương mình, nuôi giữ ước mơ của chính mình mới là thứ cần yêu hơn bất cứ người nào cả.

 
Me Tam Thai 2

Vì cuộc sống này đâu chỉ có những nỗi buồn. Ngoài kia mặt trời vẫn chiếu những tia nắng mới. Ngoài kia, chim vẫn hót véo von cho một ngày nắng đẹp. Ngoài kia, có nhiều con đường để lựa chọn, nhiều niềm vui để tận hưởng. Ngoài kia, có những khoảng lặng bình yên để ta tìm về và cuộc đời vẫn đang gọi bằng những tiếng gọi yêu thương…

Nhớ, đừng bao giờ dùng lời lẽ tuyệt tình để thương tổn người thân thương của chúng ta. Vì ta vốn không biết họ sẽ biến mất trong đời ta lúc nào đâu. Yêu thương bảo vệ chính mình, rèn luyện sức khỏe đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong sự hối tiếc. Sống trọn cho mình từng phút giây đang có, để còn thấy đời tươi đẹp lắm, đáng tận hưởng. Và tin rằng: Yêu thương là một hành trình, dù đích đến là gì thì nó vẫn là một hành trình đáng nhớ.

 

Las Vegas  26/01/2019

Thích Nữ Tâm Vân






Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
03/09/2021(Xem: 7258)
Có những người làm gì cũng hay, viết gì cũng hay. Tôi luôn luôn kinh ngạc về những người như vậy. Họ như dường lúc nào cũng chỉ ra một thế giới rất mới, mà người đời thường như tôi có ngó hoài cũng không dễ thấy ra. Đỗ Hồng Ngọc là một người như thế.
31/08/2021(Xem: 7751)
Di tích cổ đại Phật giáo Ấn Độ A Chiên Đà Thạch quật (Ajanta, 印度古代佛教阿旃陀石窟) vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt nghìn năm tuyệt tác, tọa lạc trên vách núi Maharashtra Dayak, phía Bắc của bang Maharashtra, Ấn Độ với 30 hang động được xây dựng từ thế kỷ thứ 2-7 trước Tây lịch. Trong A Chiên Đà Thạch quật có rất nhiều tranh cổ và một số bức bích họa được xem là ảnh hưởng của nghệ thuật Phật giáo. Hang động vòng vách núi hình lưỡi liềm, tường thấp, trải dài hơn 550 mét. Với kiến trúc mỹ thuật tráng lệ, nét chạm khắc và bích họa tinh tế hoành tráng, là một Thánh địa Phật giáo, một trong những điểm tham quan nổi tiếng nhất phía Nam Ấn Độ. Di tích cổ đại Phật giáo Ấn Độ A Chiên Đà Thạch quật là một trong những di sản lớn nhất về đạo Phật còn lưu giữ được đến ngày nay. Theo UNESCO, đây là những kiệt tác của Nghệ thuật kiến trúc Phật giáo có ảnh hưởng đến nghệ thuật Ấn Độ sau này. Các hang động được xây dựng thành hai giai đoạn, giai đoạn đầu được xây dựng từ thế kỷ thứ 2 TCN và giai đoạn
25/08/2021(Xem: 8457)
Do sự cố vấn chỉ đạo của Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, Hội Đồng Hoằng Pháp của chúng con/chúng tôi rất hoan hỷ để kính trình Quý Ngài và Quý Vị chương trình giảng dạy tiếng Phạn cơ bản cho Tăng Ni cũng như Quý Phật Tử nào có tâm muốn trau dồi Phạn ngữ trên hệ thống Online như thư chiêu sinh của Giáo Sư Đỗ Quốc Bảo có gửi kèm theo thư nầy. Mục đích chính là để tiếp nối truyền thống đọc được kinh điển trực tiếp từ tiếng Phạn và có khả năng đọc cũng như dịch giải những bản Kinh bằng tiếng Phạn về sau nầy; nên bắt đầu từ tháng 9 năm 2021 việc chiêu sinh được thực hiện, nếu số lượng Tăng Ni và Phật Tử ghi danh đầy đủ như về số lượng và những điểm yêu cầu khác cho một người muốn học Phạn ngữ (xin xem điều kiện có gửi kèm ngay bên dưới). Vậy kính xin Quý Ngài tạo điều kiện cho tử đệ của mình tham gia học ngôn ngữ nầy để tiếp nối con đường của những bậc tiền nhân đã đi trước. Việc học nầy không hạn chế là Tăng Ni hay Phật Tử, miễn sao Quý Vị đáp ứng thỏa đáng được nhu cầu cần có và đủ của một người
23/08/2021(Xem: 2620)
Sau giờ tan trường, Dung thong thả đạp xe về nhà dọc theo đại lộ Thống Nhất. Đến ngã tư Thống Nhất-Hai Bà Trưng gặp đèn đỏ, Dung rẽ phải về hướng Tân Định. Với mái tóc thề đen mướt xõa trên vai áo dài màu tím của trường Nữ Trưng Vương làm cho nhiều người đang chờ đèn xanh không khỏi chú ý. Vài phút sau, bỗng có một chiếc xe Jeep chạy qua mặt Dung rồi dừng lại. Dung đạp xe đến gần, bất ngờ một thanh niên trong bộ quân phục sĩ quan Hải quân màu trắng từ trên xe nhảy xuống chặn làm Dung hốt hoảng dừng lại, lảo đảo suýt ngã xe. Anh chàng vội vàng đỡ xe cho Dung và nói: - Xin lỗi cô về cử chỉ đường đột của tôi. Cô cho tôi hỏi thăm, cô có phải là Dung, người Phan Rang không? - Xin lỗi, anh là ai mà hỏi tôi như thế? - Tôi là Thanh, bạn ngày xưa của Đạt, anh của Dung… - Vậy sao?… Dung chau mày, cơn bàng hoàng sợ sệt chưa dứt, trong đầu cố nhớ lại vì đã lâu lắm rồi không nghe anh Đạt nhắc đến. Thanh giải thích thêm để trấn an và chờ cho Dung hồi tưởng
23/08/2021(Xem: 3156)
Cơn mưa phùn đêm qua còn đọng nước trên đường. Gió thu đã về. Lá vàng theo gió lác đác vài chiếc cuốn vào tận thềm hiên. Cây phong đầu ngõ lại chuẩn bị trổ sắc đỏ ối như mọi năm. Người đi xa từ những mùa thu trước, sẽ không trở về. Những người bạn lâu không gặp, thư gửi đi bị trả lại, nhắn tin điện thoại không thấy trả lời. Có lẽ cũng đã ra đi, không lời từ biệt.
19/08/2021(Xem: 7568)
Phật Đản và Vu Lan là hai ngày lễ lớn nhất của Phật giáo trong năm. Riêng đối với tuổi trẻ thì Phật Đản là gốc rễ mà Vu Lan là hoa lá cành. Gốc rễ giữ cội nguồn và hoa lá cành làm giàu thêm vẻ đẹp. Phật Đản là ngày lễ trọng đại mừng Đức Phật Thích Ca ra đời. Vu Lan là ngày kỷ niệm Mục Kiền Liên tâm thành hiếu hạnh. Tích Mục Kiền Liên cứu mẹ đã trở thành biểu tưởng bái vọng của tinh thần báo hiếu tâm linh và cảm hứng sáng tạo nghệ thuật trong đạo Phật.
17/08/2021(Xem: 7443)
Thật là một điều kỳ diệu và lý thú khi được tin báo trên Viber là Tuyển Tập pháp Thoại vừa hoàn thành và đã sẵn sàng đến tay Phật Tử khi đến dự Lễ Vu Lan tại Tu Viện Quảng Đức (nếu không bị lockdown). Vì sao gọi là kỳ diệu? Chỉ sau khi tôi được học xong 10 duyên mà Đức Phật cho là quan trọng nhất theo thứ tự của 24 duyên, mà chúng ta ai cũng phải gặp trong thời gian còn làm người phàm, và nếu hiểu rõ tường tận thì mình có thể sẽ không bao giờ thốt lên câu “Học muôn ngàn chữ nghĩa nhưng không ai học được chữ Ngờ” của bộ Đại Phát Thú / Vi Diệu Pháp, do Giảng Sư Thích Sán Nhiên đã thuyết giảng qua 61 video, mỗi video kéo dài từ 3: 00 đến 3:50 giờ. Chính vì thế, nhờ đó tôi chợt nhận ra nhân duyên gì đã làm trưởng duyên và đẳng vô gián duyên, để tôi đến với Đại Gia Đình Quảng Đức Đạo tràng nói chung, và tiếp xúc liên hệ với TT Trụ trì Tu viện Quảng Đức Thích Nguyên Tạng và được cộng tác với Ngài trên trang website Phật Giáo, Trang Nhà Quảng Đức, để rồi hôm nay lại có duyên
06/08/2021(Xem: 9609)
Cũng như chuông, trống cũng được coi như là một loại pháp khí không thể thiếu trong văn hóa tín ngưỡng của đa số dân tộc theo Phật giáo. Phật tử Việt Nam chúng ta rất gần gũi với thanh âm ngân vang thâm trầm của tiếng chuông; tiếng trống thì lại dồn dập như thôi thúc lòng người...Tại các ngôi chùa, trống Bát Nhã được đánh lên là để cung thỉnh Chư Phật, Chư Bồ Tát quang giáng đạo tràng chứng tri buổi lễ. Thông thường trống Bát Nhã được đánh lên vào ngày lễ Sám hối và trong những ngày Đại lễ. Ba hồi chuông trống Bát Nhã trổi lên để cung thỉnh Chư Phật và cung đón Chư Tôn Thiền Đức Tăng Ni quang giáng đạo tràng, đồng thời cũng nhắc nhở mọi người nên lắng lòng, buông bỏ mọi tạp niệm. Bà kệ trống Bát Nhã được đọc như sau: Bát Nhã hội Bát Nhã hội Bát Nhã hội Thỉnh Phật thượng đường Đại chúng đồng văn Bát Nhã âm Phổ nguyện pháp giới Đẳng hữu tình Nhập Bát Nhã Ba La Mật môn Ba La Mật môn Ba La Mật môn.
05/08/2021(Xem: 6512)
Trước đây Tôi không hề nghĩ rằng: “mình sẽ có ngày trình pháp với Giảng Sư TT Thích Nguyên Tạng sau mỗi bài pháp thoại của Ngài”, dù cho tôi không mang một tư tưởng phân biệt Nam Tông và Bắc Tông, nhưng có lẽ tri thức tôi có rất nhiều sai lầm và vướng mắc do không tiếp xúc nhiều với các đạo tràng, mà chỉ quẩn quanh đọc kinh sách và chỉ là cái túi đựng sách! Có ngờ đâu đại dịch của thế kỷ 21 bắt đầu....theo như đa số mọi người lầm tưởng (trong đó có tôi) ....chỉ là cơn bão thoáng qua, không ngờ đã diễn biến càng ngày càng trầm trọng. Và với lòng từ bi, TT Giảng Sư đã tổ chức các buổi nghe pháp thoại online và ...với thì giờ nhàn rỗi trong những ngày bị lockdown, tôi đã chăm chú nghe từ một vài lần trong tuần sau đó, đổi thành liên tục mỗi ngày và bắt đầu nghiện ... khi thiếu vắng mỗi khi Giảng Sư có Phật Sự bên ngoài ...
02/08/2021(Xem: 18796)
Tiếng chuông chùa vang lên để xoa dịu, vỗ về những tâm hồn lạc lõng, bơ vơ. Hồi chuông Thiên Mụ, mái chùa Vĩnh Nghiêm một thời chứa chan kỷ niệm. Đó là lời mở đầu trong băng nhạc Tiếng Chuông Chùa do Ca sĩ Thanh Thúy trình bày và ấn hành tại hải ngoại vào đầu thập niên 80. Thanh Thúy là ca sĩ hát nhạc vàng, đứng hàng đầu tại VN trước năm 1975. Cô là đệ tử của HT Nguyên Trí ở chùa Bát Nhã, California. Khi Thầy còn ở VN cuối thập niên 80 có đệ tử ở bên Mỹ đã gởi tặng Thầy băng nhạc Tiếng Chuông Chùa này. Hôm nay Thầy nói về chủ đề Tiếng Chuông Chùa, hay tiếng Chuông Đại Hồng Chung. Đại Hồng Chung là một cái chuông lớn được treo lên một cái giá gỗ đặt trong khuôn viên chùa hay trong Chánh điện. Hồng Chung là một pháp khí linh thiêng, là một biểu tượng đầy ý nghĩa của Phật giáo, nên chùa nào cũng phải có, lớn hay nhỏ tùy theo tầm cỡ của mỗi chùa. Hàng ngày Đại Hồng Chung được thỉnh lên vào buổi chiều tối, báo hiệu ngày
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]