Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

59. Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)

17/06/201408:44(Xem: 19355)
59. Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)

blank

A half a century ago a teenager left his life of pleasure.

He entered an empty gate to cultivate monkhood.

Dawn and dust he practiced, through the seasons.

After all his hard striving, victory is his, indeed.

He is a True Spiritual Master.

On the 28th of June 2014, my Teacher will have reached his 50th anniversary of his ordination as a monastic Buddhist monk. The achievement is of immeasurable value and virtue, and shows his diligence and steadfast practice of Buddha Dharma with his notably perfect life as a Buddhist Master the most venerable Thich-Như-Điển of the Vien Giac Pagode in Hannover and Vien Duc Monastery in Ravenburge in Germany.

To my Teacher: “I joined my palms and wish you longevity, health and continued strength and resilience in the constantly changing universe. I beg you to stay in this world of 5 defilements for a long time, so that all of us look at you as an icon and as a stable pillar for a refuge milestone mark. You are a spiritual teacher, an example of an island in the mid-ocean of samsara, of birth and death, of riddles up and down, of storms and winds. You are always stable, strong and solid and give us a refuge with confidence and peace in time of practice, study, work, happiness or difficulty. “

Before I become monastic, I did mundane works, wasted energy and depleted all merits and lead a worldly life with constant cravings, aversions and delusions. I was fortunate to have met my monastic master who tonsured my hair under the Bodhi Tree, the most holy place where the Buddha was enlightened, and he later transmitted the precious Dharma to me. He helped me to change to live a life with deepened understanding and yearning for liberation. After that moment I was awakened from ignorance to reach wisdom. I vividly remember the time I kneeled under the Holy Bodhi Tree in front of me, and a monastic high venerable master who personally performed the tonsure. After my hair was shaved, my joyous tears dropped down to the white marble floor under the Bodhi Tree in front of many venerables who witnessed the holy transmission. I arose just like a person in a coma for a long time and suddenly was awake, full of energy and alertness like a new person. I experienced happiness and was more joyous than ever before. I became a totally new human being after the monastic ordination. My teacher gave me a new Dharma name, a new saffron color robe and new rules of virtue and conduct for living in this very life and at that very, very precious fraction of a moment I entered the holy spiritual dimension.

I wonder how could I ever repay my parents for my birth and upbringing or my master for guiding me on the spiritual path?

My human body was sprung out to life and raised to become a useful human being by my biological parents. And, as for the Spiritual Teacher, whom has compassion to ordained me under the Holy Bodhi Tree in Buddha Gaya, India and so I was reborn to the Holy Buddha’s family and His Teachings lead me in my spiritual life to become an instrument of the Dharma. Whenever I think about these things, I wonder: “How could I repay such debts that are so vast?” My parents and teacher never asked me to repay them, but I always remember them and be silently thankful in my heart.

I think about my teacher every day, when I finish my daily meditation practice at the dawn. After I have completed prostration, meditation and chanting all mantras and sutras, I close the book titled: "Daily Dhyana Door Chanting" which was prepared and printed by my teacher and published by his Vien Giac Pagode in Hannover, Germany. It has Vietnamese and German languages in that thick book which my teacher brought from Germany to America and gave to me for my daily spiritual practice.

It is very meaningful if you do as I do. Every day, after having finished chanting, I close the book and hold it in my hands, place the book on top of my head and think about my teacher silently: "Thank you sư phụ (master) for your compassion and kindness". I have been doing this since I received the book. It was a good way to think and to thank my teacher for his kindness to his disciples. I hope my thankful thought will reach him.

I always carefully return the book to its place and I will do that again after each chanting. Every time I do that, it assures me that I am always keeping in touch with my Master, even though I live a great distance away, in America. But I never feel or worry that I have parted from my teacher. It always gives me a warm feeling that I have been blessed by him.

Far away from him, I cannot do much to serve him, but I can make sure that I listen to him and to do what he taught, and to do within the Buddha Vinaya (rules of conduct). I have been pretty busy, however. I was trying very hard to focus on the Buddha Dharma, so five years ago I became a Dharma teacher at my Peace Temple. We have four meditation classes, two for parents and children, and two for adults. All of the above classes are in English. I also teach Dharma and meditation at the Thai Budhanusom temple nearby since more than a year ago. All of these will surely help me to practice the Dharma consistently. Additionally, for the past 13 years I have been visiting frequently thousands of prison inmates and giving them Dharma and meditation teachings and leading them to take refuge in the Triple Gems as well as ordaining them for Five Precepts. I teach them to develop compassion, patience, tolerance, giving and forgiveness, to help them to be happier and be calmer, not fighting among themselves and to have peace of mind and more positive thoughts in life.

Many of them have become Buddhist and changed. Dharma heals all.
blank

We also have charity works, such as building classrooms for two schools, which are holding more than 200 students, and we have finished nine concrete bridges in Southwest Vietnam, near the Cambodia border. We grant scholarships to poor and illiterate children. We also help people who have no money in Tibet, Cambodia, India and Nepal. One result of all the hard work of charity is that we are receiving an award from Bengal Buddhist Association and Kolkata Dhammakur of India. The name of this award is “Social Service Excellence” which recognizes organizations or individuals that are of humanitarian benefit. India, which has more than one billion population, has recognized the I’m for World Peace Foundation as being humanitarian benefit and worthy of their award.

I hope to return to Germany, Vie Giac Pagode, in the very near future, to pay homage to my master and all my Dharma siblings and to pay respect to the venerable Sangha of Europe.

I pray for my teacher to live with longevity, good health, and mental wisdom, to benefit many other living beings. I join my palms and bow.

Your disciple, Bhikkhuni Thich Nu Hanh Tri`, 2014.

Peace Temple, Fremont, California, USA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
19/11/2014(Xem: 5814)
Có người không hiểu Phật, than Phật giáo tiêu cực, nói toàn chuyện không vui. Từ đó Tăng ni chỉ được nhớ tới trong những ngày buồn như đám tang, cúng thất, cầu an cho người sắp đi. Rồi thì người ta còn đi xa hơn, xuống thấp hơn một tí, là khi nói đến Tăng ni là họ tưởng ngay đến những người mất sạch, một cọng tóc cũng không có. Thậm chí họ cho mình cái quyền châm chọc khiếm nhã khi nhìn thấy Tăng ni đâu đó. Một chuyện mà có uống mật gấu họ cũng không dám làm đối với những người thế tục cạo trọc.
17/11/2014(Xem: 18531)
Trên chuyến bay từ Paris đến Reykjavik, thủ đô Iceland, tôi không khỏi mỉm cười khi thấy trên màn hình giới thiệu du lịch có những từ “mindfulness” (chánh niệm), “meditation” (thiền), “here and now” (bây giờ và ở đây). Hôm trước cũng nghe một thiền sinh ở Làng Mai (LM) chia sẻ rằng cô thích thú khi nghe một nữ tiếp viên hàng không nói với khách: “Please have mindfulness to bring your luggage down…” (xin chánh niệm khi đưa hành lý xuống…). Thiền tập đã đi vào đời sống người châu Âu đến vậy, có phần ảnh hưởng khá lớn của LM.
16/11/2014(Xem: 4314)
Vẫn biết rằng ai sinh ra cũng có một quê hương để yêu dấu, để gắn bó, để tưởng nhớ khi chia xa. Tuy nhiên tôi luôn luôn có cảm nghĩ là người Huế sống và bộc lộ tình quê hương mãnh liệt hơn bất cứ người dân vùng nào khác chăng?
03/11/2014(Xem: 53347)
Theo truyền thống Tăng Già, hằng năm chư Tăng Ni đều tụ về nhóm họp một nơi kiết giới an cư, hầu thúc liễm thân tâm, trau dồi Giới, Định, Tuệ là ba môn vô lậu học, tăng trưởng đạo lực sau những tháng ngày bận rộn hoằng pháp lợi sanh. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Úc Đại Lợi –Tân Tây Lan được thành lập năm 1999, mỗi năm đều qui tụ tại một trú xứ được chọn trước để an cư tu tập trong mười ngày. Năm nay Đạo tràng Tu Viện Quảng Đức chúng con được Hội Đồng Điều Hành và Tổng Vụ Tăng Sự giao phó trách nhiệm tổ chức Mùa An Cư lần thứ 15 của Giáo Hội. Đạo Tràng chúng con đã thỉnh ý Chư Tôn Giáo Phẩm trong Giáo Hội và quý Ngài đã đồng thuận tổ chức kỳ An Cư Kiết Đông năm nay tại Tu Viện Quảng Đức theo ngày giờ như sau:
02/11/2014(Xem: 3936)
Thời gian trôi xa nay đã hơn 7 mùa trăng thu lồng lộng duới bao lớp huyền suơng nơi xứ nguời (từ năm 2006-2014) Tuy nhiên, nhìn lại chỉ còn là một thoáng như bóng mây qua cửa, như dòng nuớc có khi thanh thản, có lúc nặng nề vẩn đục lặng lẽ trôi và trôi xa.
01/11/2014(Xem: 19162)
Qua sự nghiệp trước tác và dịch thuật của Hòa Thượng thì phần thơ chiếm một tỷ lệ quá ít đối với các phần dịch thuật và sáng tác khác nhất là về Luật và, còn ít hơn nữa đối với cả một đời Ngài đã bỏ ra phục vụ đạo pháp và dân tộc, qua nhiều chức năng nhiệm vụ khác nhau nhất là giáo dục và văn hóa là chính của Ngài. Tuy chúng nói lên rất ít ỏi, nhưng không vì thế mà chúng không mang lại cho chúng ta một cái nhìn chính xác và rõ ràng hơn về cuộc đời của Ngài và, cũng từ đây chúng ta mới thấy rõ được chân dung của một bậc Thầy vĩ đại qua chí nguyện kiên cường của Ngài trong việc “Thượng cầu Phật đạo, hạ hóa chúng sanh.”
30/10/2014(Xem: 3498)
Suốt bao năm dài lưu vong nơi xứ người, tôi đã trăn trở, khắc khoải nhớ thương Huế - nơi tôi đã sống những ngày bình yên và thanh thản với tất cả tấm lòng ngây thơ của người con gái mới lớn. Hình ảnh Huế đẹp và thơ đã hiện về thường xuyên như một nhắc nhở trong tâm tưởng, trí nhớ, giấc ngủ và cơn mơ của đời tôi ! Huế mãi mãi vẫn là một vùng thánh địa thiêng liêng, bất khả xâm phạm trong góc sâu thăm thẳm của trái tim tôi. Kỷ niệm về tuổi trẻ vô tư, người tình đầu đời, bạn bè thân ái, những chốn hẹn hò rong chơi, ngôi nhà cũ, mái trường hồng vôi tím, những con đường đầy bóng mát từng chứng kiến cảnh gặp gỡ đầy yêu thương.
27/10/2014(Xem: 15248)
Hạ tuần tháng mười vừa qua, HT Thích Như Điển Phương trượng chùa Viên Giác về hướng dẫn khóa tu Bát Quan Trai Giới tại tỉnh Reutlingen. Nhân dịp nầy, Thầy mang quà tặng về cho Phật tử địa phương, đó là tác phẩm thứ 63 của thầy với tựa đề: “Hiện Tượng của Tử Sinh”. Đồng thời thêm một quà tặng của Bào huynh thầy: Thi phẩm “Hạt Cát Mịn” của Song Thu (Bút danh của HT Thích Bảo Lạc). Chúng con xin cung kính đảnh lễ và cảm niệm Công đức của nhị vị Ân Sư. Cũng như xin trân trọng những tấm lòng từ bi đối với tha nhân qua những lời nguyện ước. Như người làm từ thiện chỉ biết cho, với cái tâm mong cầu mọi người đón nhận sự hỷ lạc:
09/10/2014(Xem: 13705)
Nói thiệt, tôi chẳng biết ông Lê Hựu Hà nghĩ gì khi viết bảy chữ này. Nhưng tôi đã xem đó như một đề nghị rất Phật giáo. Tôi chưa hề là một thiền sinh nghiêm túc, nói gì là thiền sư. Tôi chỉ là kẻ lãng du trong cõi Phật pháp và thỉnh thoảng ghé chơi dăm khu vườn văn nghệ như một cách nghỉ chân. Và chính bảy chữ đó của người nhạc sĩ họ Lê từ lâu đã là một khẩu quyết cho tôi những khi nghe, đọc, ngắm nhìn cái gì đó tình cờ bắt gặp. Chẳng hạn tôi đã yêu ca dao Việt Nam từ những lời rất lạ.
06/10/2014(Xem: 16493)
Thông thường, trong một tác phẩm văn học nghệ thuật, lời Tựa mở đầu bao giờ cũng được tác giả tự bộc bạch, thổ lộ, diễn bày rất cẩn trọng dài dòng, để người đọc dễ lãnh hội sâu vào nội dung tác phẩm đó, nhưng với Triều Nguyên thì lại hoàn toàn khác hẳn, khi viết Tựa cho tập thơ đầu tay Bay Đi Hạt Cát của mình, thi sĩ chỉ có một câu duy nhất, thật vô cùng giản dị : “Sa mạc buồn thương hạt cát bay đi…” Giản dị đơn sơ mà độc đáo, thể hiện một cốt cách đặc thù riêng biệt trên con đường sáng tạo, ngao du qua những phương trời ngôn ngữ thi ca quá mộng dập dìu.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]