Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tạ ơn Đời và Tạ ơn Người

30/11/202009:23(Xem: 5676)
Tạ ơn Đời và Tạ ơn Người


thanks-giving


TẠ ƠN ĐỜI & TẠ ƠN NGƯỜI






“Cảm  ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương”

Cảm ơn vì sáng nay tôi còn nghe được tiếng nói, tiếng cười của người thân, bạn bè. Nhìn xuyên qua khe cửa, lá trên cây đã bắt đầu đổi màu, biến những hàng cây xanh ngày nào thành một bức tranh hỗn hợp nhiều sắc màu. Vài cơn gió lành lạnh lại bắt đầu thổi về mang theo bao hồi ức vui buồn lẫn lộn.

Tôi lặng lẽ ngồi đây như ngồi giữa thiên đường của thời xa xưa ấy. Tôi luôn biết ơn sâu sắc đến quý Phật tử xa gần đã hỗ trợ và đồng hành cho NVNY trong suốt chặng đường 5 năm qua. Nhất là những thiên thần đáng yêu tại Las Vegas, sớm hôm luôn bay về nâng đỡ cho Ni Viện khi cần.

 Năm 5 về trước, lần thứ tư tôi đặt chân đến đất nước xinh đẹp vĩ đại này. Tôi tận hưởng vẻ đẹp của những cánh đồng bất tận, nơi an nghỉ của ánh sáng mặt trời, nơi các đóa hoa tỏa hương thơm vào không gian; và tôi khám phá các ngọn núi tuyết cao sừng sững hiên ngang giữa trời đất, ở đó tôi tìm thấy sự thức giấc tươi mát của mùa Xuân, lòng khao khát đầy màu sắc của mùa Hạ, các bài ca dư âm của mùa Thu, huyền bí  đẹp tuyệt trần của mùa Đông, và những góc khuất thao thức ẩn hiện trong tâm hồn  tôi.  


Những lúc mà chúng ta rơi vào những tình cảnh bi thương nhất. Tôi còn nhớ vào 5 năm trước sức khỏe  của tôi rất tồi tệ, buổi chiều năm đó tôi phải cấp tốc vào bệnh viện, nhưng tôi không có bảo hiểm y tế  phải tốn rất nhiều tiền, thế nhưng may mắn lại đến với tôi, một người y tá đứng tuổi, Bà đã giúp tôi khẩn cấp trong 1 tuần có thẻ bảo hiểm y tế, nên tôi đã không phải trả bất cứ chi phí nào cho cuộc điều trị.... Không bao giờ tôi quên cử chỉ ân cần kèm theo ánh mắt cảm thông của người y tá đầy nhân hậu, trong buổi chiều mùa Đông năm ấy.

 
Tôi luôn biết ơn sâu sắc đất nước Hoa kỳ đầy lòng nhân ái và tự do … Nước Mỹ đã cho tôi rất nhiều cơ hội, nó luôn ẩn sâu trong trái tim tôi, cảnh vật và con người nơi đây. Nhất là các bác sĩ Đông y và Tây y đã hồi sinh cho tôi một kiếp sống mới.


Con người có mặt giữa cuộc đời hiện thực này với đủ những khía cạnh trái ngược: hạnh phúc và đau khổ, dịu dàng và tàn ác, gian nan và êm ả, kiên cường và yếu đuối v.v... Nghĩa là long lanh trong nước mắt và tươi rói trong nụ cười.

Con người sinh ra trong đó có Cái đẹp, Tình yêu, Chân lý, đều là tinh thần được xuất hiện từ định nghiệp riêng. Đau khổ và nghèo cực, chân lý có thanh tẩy tâm hồn con người, cho dù tâm trí yếu đuối hay mạnh mẽ của chúng, tôi vẫn thấy trong vũ trụ không có gì đáng giá, ngoại trừ sự thanh thản nơi tâm hồn và hạnh phúc luôn có mặt.


Dù có khó khăn khốn đốn thì chúng ta cần phải dừng lại để nhìn lại mọi thứ, để ngồi lại với nhau bằng tình yêu thương thật sự, để chúng ta cùng nhau thực hiện những lý tưởng đúng với lời phật dạy đó là  lòng NHÂN TỪ …...

Thay vì tàn phá mọi thứ thì cùng nhau xây dựng ngôi nhà chung của chúng ta là với lòng bi mẫn, vị tha và hướng đến con đường giải thoát cho mình và cho người. Mỗi ngày chúng ta nhớ rằng, chúng ta là những người học Phật, tu Phật chúng ta cần phải yêu thương nhau và tha thứ. Nhẫn nhịn những điều khó nhẫn … tha thứ những việc khó tha… Làm được như thế mới xứng đáng là con của Phật.

Chúng ta đã ngày đêm làm việc cực lực là để bảo vệ che chở cho những người thân yêu của chúng ta. Nhưng trong tôi không bao giờ quên những gì đã và đang thọ ơn, những gì đã làm cho cuộc đời tôi có thêm hương vị và nhiều sắc màu. Mỗi ngày trôi qua tôi luôn biết ơn về những điều ấy.


Mỗi sáng thức giấc tôi ngồi thật yên lặng nhìn lại tâm mình và cầu nguyện cho những người bệnh tật, đau khổ, kém may mắn. Tôi đã từng chứng kiến và lắng nghe nhiều câu chuyện của mỗi người phải đối diện với sinh ly tử biệt... Khi trở về một góc riêng của mình, tâm hồn tôi luôn trĩu nặng với nhiều suy tư cho một kiếp người... Cứ như thế nước mắt tôi đã rơi.

Chúng ta đã đi xuyên qua một năm đầy bi thương và mất mát. Cơn bão vô thường đã thổi qua đất nước Hoa kỳ đáng yêu và xinh đẹp của chúng ta, mang theo một chất độc Covid -19 đã cướp đi bao sinh mạng, vố số người mất phương hướng rơi vào tuyệt vọng đã phải kết liễu và từ bỏ cuộc sống này, chia ly vô số cặp vợ chồng, con cái phải lìa xa cha mẹ, mấy ngàn trẻ em lưu lạc chốn nào khi cha mẹ chúng buộc phải rời khỏi Hoa Kỳ.

Chúng ta có nhiều sự lo lắng và bất lực trước cơn bão vô hình Covid- 19, có những lúc chúng ta cố giấu đi cảm xúc đau buồn của chính mình …

Phải học cách chịu đựng, vạn vật trong vũ trụ đều phải theo quy luật của thiên nhiên và ta cũng là một sinh linh nhỏ bé trong vũ trụ bao la ấy, nên ta chấp nhận và hòa mình vào trong vòng quay của vũ trụ. Bằng cách giản đơn là biết chấp nhận....và dung chứa những gì tới với chúng ta, ở bên ta, không đòi hỏi gì nhiều, bởi lẽ đó là cái duyên của ta và vạn vật.

Đòi hỏi chúng ta đào luyện rất nhiều cả thân và ý.  Thân ta không run rẩy trước thất bại, Ý ta không lung lay trước khó khăn, cho mình một cơ hội làm mới mọi thứ để bước đi kế tiếp không ngăn ngại.

Mỗi trong chúng ta đều có một sức mạnh riêng giúp ta vượt qua mọi khó khăn thách thức trong cuộc sống. Không cần phải nhớ mãi một lỗi lầm đã cũ, một lời nói không hay, hãy buông bỏ, thứ tha cho người và cho cả chính bản thân mình.

Cuộc sống có quá nhiều khó khăn phải đối mặt rồi, cần chi phải tạo áp lực cho tâm hồn mình nặng trĩu ….

Và thời gian an bình trên xứ người. Kỷ niệm nhiều không kể xiết. Có những giây phút rất muốn giữ lại trong trí nhớ, nhưng cũng có những khoảnh khắc muốn quên nhưng không thể nào quên được.

Những ơn nặng nghĩa sâu. Nhớ để cảm ơn đời, cảm ơn người. Trên tất cả xin được nói lời cảm ơn nước Mỹ, cảm ơn miền đất không phải nơi tôi sinh ra, nhưng chắc chắn sẽ ôm ấp tôi những ngày còn lại. Cảm ơn một đất nước có thể không hẳn là thiên đường nhưng chắc chắn không là địa ngục.

 

Cảm ơn Mẹ, người đàn bà vĩ đại đã dành hết tuổi thanh xuân và đời mình cho chồng cho con. Người đàn bà góa chồng ở tuổi 39, một mình với 5 đứa con còn nhỏ dại, lặn lội để tồn tại qua những nhiễu nhương trong chiến tranh, vượt qua từng ngày, trải qua từng bữa.
Xin chắp tay tạ ơn và cầu nguyện cho đất nước Hoa Kỳ cùng cả thế giới, nơi mà chúng ta đã và đang sống trở nên thịnh vượng, an bình, mỗi ngày thêm tốt đẹp, mọi người đến với nhau gần hơn, giúp đỡ nhau nhiều hơn. Bình yên mỗi ngày, đủ sức để vượt qua những ngày tháng tồi tệ nhất của năm 2020.

 Xin chắp tay cầu nguyện cho đại gia đình của các vị mỗi ngày an lành trong nụ cười bình yên của Chư Phật.

Viết tại Như Ý Ni Viện, Mùa Đông năm 2020

TN Tâm Vân







***

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
15/05/2011(Xem: 7923)
Nhân quả đồng thời được nói một cách cô đọng trong kinh Pháp Hoa, kinh Hoa Nghiêm… và rải rác trong các kinh điển Đại thừa. Có lẽ người đầu tiên dùng thành ngữ “nhân quả đồng thời” là Đại sư Trí Khải (thế kỷ thứ 6) trong Pháp Hoa Huyền Nghĩavà trong các tác phẩm Thiên Thai tông của ngài, y cứ trên kinh Pháp Hoa. Thành ngữ này cũng là một giáo lý chính yếu của Hoa Nghiêm tông vào thế kỷ thứ 7. Nói một cách vắn tắt và đơn giản, nhân quả đồng thời là quả giác ngộ, quả Phật vốn đã nằm nơi nhân tu hành để đạt đến giác ngộ, để thành Phật. Nhân của thành Phật là “nhân địa pháp hạnh của Như Lai” được nói trong kinhViên Giác:
14/05/2011(Xem: 14559)
Xuất phát từ một nhận thức có tính thuyết phục về đạo Phật, quyển "Thuần Hóa Tâm Hồn" được viết với một văn phong hiện đại, trong sáng và tinh tế; nghiêm trang nhưng vẫn đan xen đôi nét hóm hỉnh.
14/05/2011(Xem: 7288)
Phật Đản lại về, cuối xuân đầu hạ, cây đủ lá xanh tràn trề sức sống, hoa sen rộ nở đóa đóa diệu hồng, trắng mát, tỏa hương khoe sắc, như đón bậc vĩ nhân...
12/05/2011(Xem: 6564)
Hầu hết mọi người Phật tử Việt Nam đều không những có nghe biết mà còn thường xuyên sử dụng từ ngữ “Phật sự” Nhưng chính vì được nghe biết và sử dụng quá thông thường, cho nên, đôi khi chúng ta lại không có cơ hội để suy nghiệm về ý nghĩa thâm diệu của nó để ứng xử một cách kiến hiệu trong đời sống thường nhật. Cũng vì lý do này đã dẫn đến việc đánh mất tinh thần cốt tủy trong các Phật sự mà chúng ta đã, đang và sẽ thực hiện.
11/05/2011(Xem: 5659)
Sống ở đời, chúng ta ai cũng có những nỗi khổ niềm đau, dù ít hay nhiều. Bởi thân thể ta đau nhức là khổ, giận hờn là khổ, tiếc thương cũng khổ… Có rất nhiều yếu tố làm cho ta khổ, nhưng chung quy mọi khổ đau đều xuất phát từ chính mình.
09/05/2011(Xem: 14913)
"Tây phương không có ngày Vu Lan nhưng cũng có Ngày Mẹ (Mother's Day) mồng mười tháng năm (năm đó). Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với Thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Ðông Kinh (Tokyo), nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ Thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng..."
09/05/2011(Xem: 20204)
Bài giảng cuối cùng, Câu chuyện xúc động về Giáo sư Randy --Cuốn sách mà bạn sắp đọc đây là 53 ngày sau đó nữa, là cách GS Randy Pausch tiếp tục những gì ông đã bắt đầu trên giảng đường hôm ấy, với sự giúp đỡ của nhà báo Jeffrey Zaslow. Hằng ngày vẫn đạp xe để tập luyện, trong 53 lần đạp xe như vậy ông đã trò chuyện với Jeffrey Zaslow qua điện thoại di động. Zaslow đã chuyển những câu chuyện thành cuốn sách này. Ngày 8-4-2008, sách được phát hành tại Mỹ. Hơn ba tháng sau, ngày 25-7-2008, gs Randy Pausch qua đời.
07/05/2011(Xem: 19533)
Tác giả Tâm Diệu, là cựu sinh viên của Viện Đại Học Vạn Hạnh, đã gửiđến cho tôi tập sách Quan Điểm Về Ăn Chay Của Đạo Phật.Nội dung chính xoáy quanh những điểm dị biệt trong vấn đề ănchay theo quan điểm của hai truyền thống Phật giáo Nguyên thủyvà Đại thừa phát triển ngang qua một số kinh điển Phật giáo.Tác giả đã nêu bật được tính chất chung Từ bi và TríTuệ của Đạo Phật trong vấn đề này. Tuy nhiên, vẫn còn mộtvài điểm trong đó chúng tôi nghĩ rằng cần phải có thờigian để làm sáng tỏ.
06/05/2011(Xem: 6792)
Như ai cũng biết, chúng ta sinh ra đời để sống và làm việc như bao nhiêu người trên thế gian này. Đó là ăn uống, ngủ nghỉ, rồi lớn lên lấy vợ lấy chồng, đi làm kiếm tiền nuôi bản thân, gia đình và đóng góp lợi ích xã hội, đến khi lớn tuổi về hưu thì già bệnh rồi chết. Đó là nói những người làm việc nhà nước có chính sách chế độ lương hưu. Còn những người tự làm tự sống, không làm việc nhà nước thì họ phải bươn chải đến khi không còn khả năng làm việc nữa mới thôi. Ai có phước thì được con cái chăm sóc, giúp đỡ, nuôi dưỡng khoảng đời còn lại.
04/05/2011(Xem: 7950)
Sống theo đúng năm giới thì sống thọ: Ðó là lời Ðức Phật dạy, mà cũng là một Chân lý được các bậc minh triết phương Ðông khẳng định.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]