Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Nữ hoàng Shima và Dấu vết của Phật giáo từ Quá khứ ở Jepara, Indonesia

02/11/202009:16(Xem: 5713)
Nữ hoàng Shima và Dấu vết của Phật giáo từ Quá khứ ở Jepara, Indonesia

Nữ hoàng Shima và Dấu vết của Phật giáo từ Quá khứ ở Jepara, Indonesia

(Ratu Sima dan Jejak Agama Buddha Masa Lalu di Jepara)

 Nữ hoàng Shima và Dấu vết của Phật giáo từ Quá khứ ở Jepara 1

Hình 1: Candi Sima, một ngôi đền do người Jepara xây dựng.

 

Trong các đề tài trước, chúng ta đã thảo luận về bản đồ của các Phật tử ở Jepara, tỉnh Java, Indonesia. Tuy nhiên, những Phật tử “tồn tại” (ada) ở jepar, tỉnh Java ngày nay, theo các vị bô lão, chỉ sinh sôi và phát triển vào năm 1965. Vậy thì Phật giáo ở Jepara trước năm 1965 có còn dấu tích gì không?

 

Từ quá khứ rất xa xưa trước khi Indonesia “tồn tại” các Vương quốc lớn đã chiến thắng ở quần đảo Nusantara. Jepara là một trong những trung tâm của Vương quốc đã từng chiến thắng. Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia với Nữ hoàng Shima ở ngôi vua cai trị đất nước.

 

Tuy nhiên, đôi khi lịch sử trở nên mờ nhạt, cho đến nay tung tích của Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia với Nữ hoàng Shima ở ngôi Quốc vương cai trị đất nước vẫn là một bí ẩn. Không có tìm được nhiều lăng mộ. Theo lời kể của một người dân ở Jepara, cách đây hàng chục năm người ta đã tìm thấy một vương miện bằng vàng, đến nay vẫn chưa rõ chiếc vương miện này. Tương tự như vậy, câu chuyện về Nữ hoàng Sima vẫn chưa cụ thể rõ ràng. Sau đó, câu chuyện giữa Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia với Nữ hoàng Shima ra sao?

 

Tiểu sử Nữ hoàng Shima

(648 - 674)

 Nữ hoàng Shima 1

Nữ hoàng Shima cai trị Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia vào thế kỷ thứ 7, dọc theo bờ biển phía bắc của Trung Java vào khoảng năm 674 sau Tây lịch.

 

“Để ý thức được những khổ đau do lường gạt, trộm cướp, áp bức và bất công xã hội gây ra”, Nữ hoàng Shima đã ban hành luật chống nạn trộm cướp để khuyến khích người dân trung thực, và duy trì sự thật. Theo truyền thống, một vị vua nước ngoài đã đặt một chiếc túi chứa đầy vàng trên giao lộ ở Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia để thử lòng trung thực nổi tiếng của người dân Kalingga. Không ai dám động vào chiếc túi không thuộc sở hữu của mình, cho  đến 3 năm sau, con trai của Nữ hoàng Shima, Thái tử đã vô tình chân lỡ chạm vào chiếc túi vàng. Nữ hoàng Shima đã ban hành bản án tử hình đứa con trai yêu quý của mình, nhưng đã bị phủ nhận bởi vị Hình bộ Thượng thư, họ đã viết sớ tấu trình lên Thánh ý Nữ hoàng Shima tha mạng cho Thái tử: “Lỗi là tại bàn chân của Thái tử, bởi Thái tử không đã vô tình dẫm đạp lên túi vàng, vì thế chỉ cần hình phạt nhẹ là xẻo một phần bàn chân là đủ”. Để nêu gương cho dân, theo lời can gián của các vị quan chức trong Hình bộ, Nữ hoàng Shima đã ban Thánh chỉ xử phạt chặt ngón chân cái của Thái tử.

 

Nữ hoàng Shima được biết đến như một nhà lãnh đạo uy quyền và quyết đoán. Thậm chí Nữ hoàng Shima không ngần ngại thẳng tay trừng trị Thái tử con trai yêu quý của mình, vì đã vi phạm các quy tắc đã được thiết lập của Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia.

 

Nữ hoàng Shima sinh năm 611 sau Tây lịch, là Hoàng hậu của đức Vua  Kartikeyasinga, người đã trở thành Nữ hoàng Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia (648-674) khi  đức Vua  Kartikeyasinga băng hà, Nữ hoàng đăng quang lên ngôi Vua của Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia với tước hiệu “Sri Maharani Mahissasuramardini Satyaputikeswara. Nữ hoàng Shima là một tín đồ đạo Hindu tín ngưỡng Thần Shiva.

 

Maharani, hay Shima, là Hoàng hậu của của đức Vua Kartikeyasinga (632-648), người đã trở thành Nữ hoàng Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia (648-674). Họ có hai người con, đó là Parwati và Narayana (Iswara).

 

Thái hậu mẹ của đức Vua Kartikeyasinga đến từ Vương quốc Sribuja, Mã Lai (Malaysia) và Kinh đô ở Palembang.

 

Thành phố Palembang (thuộc Indonesia ngày nay), kinh đô của Vương quốc Srivijaya, một vương triều Mã Lai hùng mạnh và có ảnh hưởng tới cả khu vực Đông Nam Á. Các dấu tích sớm nhất về sự tồn tại của thành phố là từ thế kỷ thứ 7; Tam tạng Pháp sưu Nghĩa Tịnh (三藏法師義淨, 635-713), Thánh tăng Phật giáo Trung Hoa đã ghi chép về chuyến thăm Srivijaya trong vòng 6 tháng của Ngài vào năm 671.

 

Các ghi chép về các chuyến đi của Ngài đã góp phần vào sự hiểu biết thế giới của vương quốc cổ xưa Srivijaya, cũng như cung cấp thông tin về các vương quốc khác nằm trên tuyến đường giữa Trung Quốc và học viện Phật giáo Nālandā ở Ấn Độ. Ông cũng là người thực hiện một số bản dịch của một số lượng lớn các kinh Phật từ tiếng Phạn sang tiếng Trung Quốc.

 

Con gái yêu quý của Nữ hoàng Shima, nàng Công chúa Parwati kết hôn với Thái tử Sang Jalantara hay Rahyang Mandiminyak, Vương quốc Galuh, và vị Thái tử này đã trở thành vị vua thứ hai của Vương quốc Galuh với tước hiệu Prabu Suraghana (702-209).

 

Dưới thời trị vì của Nữ hoàng Shima, Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia đã đạt đến đỉnh cao vinh quang. Nữ hoàng Shima được ghi nhận là một nhà lãnh đạo trung thực và cương nghị. Sự kiên định của Nữ hoàng Shima không chỉ được truyền tụng ở Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia mà còn ở nhiều quốc gia khác nữa.

 

Trong quan hệ tôn giáo, Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia còn được biết đến là một nhân vật bao dung độ lượng. Mặc dù Nữ hoàng Shima theo đạo Hindu tín ngưỡng Shiva, nhưng thời bấy giờ Phật giáo vẫn phát triển và cùng tồn tại với các tôn giáo khác.

 Nữ hoàng Shima và Dấu vết của Phật giáo từ Quá khứ ở Jepara 2

Triều đại của Nữ hoàng Shima

(Pemerintahan Ratu Shima)

 

Khi Nữ hoàng Shima lên nắm quyền nhiếp chính, Vương quốc Kalingga đã đạt đến đỉnh cao hoàng kim. Vào lúc bấy giờ, Vương quốc Kalingga đã có một thương cảng được sử dụng như một trung tâm kimh tế thương mại, vào thời điểm đó, thương cảng này còn nhộn nhịp nhất ở Java. Trên thực tế, thương cảng thường được sử dụng làm nơi giao lưu của các quốc gia khác nhau.

 

Vương quốc Kalingga đã thành công trong việc tiếp quản nơi buôn bán sầm uất nhất, mà sau đó Vương quốc Tarumanegara kiểm soát. Thương cảng nằm dọc theo ven biển phía bắc của Tây Java. Thậm chí Vương quốc Kalingga còn thành công trong việc thiết lập quan hệ hợp tác với Đế chế Trung Hoa từ thế kỷ thứ 5 sau Tây lịch.

 

Ngoài thành công trong lĩnh vực kinh tế thương mại, Vương quốc Kalingga còn thành công trong việc cải thiện nền kinh tế và đời sống của người dân. Nó còn được hỗ trợ bởi nhiều khía cạnh khác cũng không kém phần tiên tiến. Vào thời điểm đó, ngành nông nghiệp cũng chịu ảnh hưởng sự tiến bộ của Vương quốc Kalingga.

 

Được biết, vào thời điểm đó Nữ hoàng Shima đã sử dụng một hệ thống thông minh. Cụ thể là hệ thống tưới tiêu Subak, cũng được áp dụng bởi những người nông dân theo đạo Hindu ở khu vực Bali. Theo Tạp chí của Viện Nghệ thuật Indonesia, vào thời điểm đó cư dân của Nữ hoàng Shima là những người có kỹ năng thủ công mỹ nghệ cao. Ví dụ như đóng thuyền tàu, mộc, xây nhà, và những thứ khác.

 

Thời trị vì của Nữ hoàng Shima tại Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia, nông nghiệp và thương mại phát triển mạnh mẽ, hàng hóa được giao dịch bao gồm vàng bạc, đồi mồi, ngà voi và các sản vật khác. Một số cư dân cũng thành thạo trong việc sản xuất rượu.

 

Ngoài nông nghiệp và thương mại phát triển mạnh, Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia còn được coi là trung tâm của nền văn hóa Hindu. Điều này được chứng minh qua di sản bởi 3 ngôi Đền Candi Angin, Candi Bubrah và Candi Sanga Likur. Ngoài các ngôi Đền, hai bản khắc cũng đã được tìm thấy, đó là bản khắc Sojometo.

 

Tương tự như mô tả trong lịch sử của triều đại nhà Đường, Trung Hoa, Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia được cho là nằm trên một hòn đảo ở phía nam đại dương. Vị trí  của nó là ở phía đông Sumatra và ở phía tây của Pali. Nếu nó đi về phía bắc của Vương quốc Campuchia và nếu nó đi về phía nam đại dương.

 

Các cư dân đã làm công trình phòng thủ bằng gỗ. Ngay cả những tòa nhà lớn nhất cũng đã phủ lợp bằng lá cọ. Họ có những sảnh ngà voi. Ngay cả chiếu bên ngoài cũng được làm từ tre. Trong tòa nhà này, đức Vua đang ngự trên ngai vàng.

 

Khi ăn người dân không dùng thìa, đũa. Họ đưa thức ăn vào miệng bằng các ngón tay. Nhân gian truyền tụng rằng, cộng đồng Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia quen thuộc với thiên nhiên. Họ cũng biết một chút về thiên văn học.

 

Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia này được cho là một quốc gia giàu có. Có một hang động chứa nước và tự tuôn chảy. Đức vua sống ở Japara (thành phố Java ngày nay). Đức vua được phò tá bởi 32 Bộ trưởng cao cấp.

 

Xung quanh Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia có 28 quốc gia nhỏ, công nhận hùng mạnh phú cường của Java.

 

Các đường dây kiểm soát kinh tế thương mại do Vương quốc Kalingga bắt đầu bị lung lay. Tham vọng của Đế chế Srivijaya nhằm kiểm soát hoạt động kinh tế thương mại trên khắp bờ biển phía bắc Java đã làm nảy sinh sự cạnh tranh gay gắt. Điều này nói lên rằng, Vương quốc Kalingga là một trong những Vương quốc mà Đế chế Srivijaya muốn chinh phục. Tham vọng đã thành công. Vào khoảng năm 725 sau Tây lịch, Vương quốc Kalingga sụp đổ, do thua trận trong cuộc chiến kinh tế thương mại.

 

Vương quốc Kalingga thuộc Indonesia dưới thời Nữ hoàng Shima được ghi nhớ như một Vương quốc nổi tiếng và văn minh. Vị Nữ hoàng lãnh đạo bén nhạy và tận tâm vì dân quên mình. Trong thời gian lãnh đạo của Nữ hoàng Shima, hệ thống nông nghiệp và hệ thống thủy lợi phát triển tốt. Nền kinh tế quốc dân tự động được đảm bảo.

 

 Nữ hoàng Shima đã cai trị Vương quốc Kalingga được 21 năm. Trong thời gian trị vì của bà, Vương quốc Kalingga đã thành công trong việc trở thành Vương quốc lớn duy nhất ở Trung Java lúc bấy giờ. Vương quốc Kalingga còn được biết đến là người cai trị Bờ biển phía Bắc. Nữ hoàng Shima là người bao dung độ lượng và công bằng với những khác biệt tôn giáo tại Vương quốc do bà cai trị. Những người theo tôn giáo khác, ví dụ như Phật giáo, và những người theo đạo Hồi, hài hòa chúng sống trong tình đời ý đạo, tôn trọng lẫn nhau và tôn trọng sự khác biệt.

 

Đôi nét về Vương quốc Kalingga

 

Thông tin về về Vương quốc Kalingga vĩ đại về hoạt động Phật giáo She-po (Java), điều này cũng có thể xảy ra dưới thời trị vì của Nữ hoàng Shima.

 

Theo lịch sử Tam tạng kinh điển được biên soạn vào khoảng năm 720, có một vị cao tăng Phật giáo pháp danh là Gunawarman. Vị cao tăng này từ Kashmir đến Vương quốc Java vào đầu thế kỷ thứ 5 sau Tây lịch, theo lời thỉnh cầu bởi mẹ của Nữ hoàng Shima. Cao tăng Gunawarman dừng chân hoằng dương chính pháp tại Vương quốc Java chưa đầy 25 năm (396-424).

 

Theo ghi chép cho biết, giữa thế kỷ thứ 7, có vị tăng sĩ Phật giáo pháp danh Hui-ning đã tu học ở Vương quốc Kalingga thời gian 3 năm, từ 664-667, Ngài đã thụ giáo tu học Phật pháp với một vị cao tăng người Java pháp danh là Jnanabhadra.

 

Một nền văn minh của lòng khoan dung

 

Tín ngưỡng Thần Shiva và Đức Phật trong các Vương quốc vạn đảo, trong quá khứ đã cùng nhau hài hòa. Ấn độ giáo tín ngưỡng Thần Shiva và Phật giáo luôn luôn cùng nhau phát triển. Trong phần giải thích ở trên, Nữ hoàng Shima theo đạo Hindu tín ngưỡng Thần Shiva, nhưng cũng có những nguồn thông tin khác nói rằng, Nữ hoàng Shima là một Phật tử Hộ pháp.

 

Trong sách lịch sử, “Kawitane Wong Jowo Lan Wong Kanung” có nhắc đến Dewwi Simaha và Tỳ khưu Janabadra với Cung điện Keling, hiện là một trong những tên gọi của các tiểu khu ở Jepara Regency. Hiện quận Keling là một trong những cơ sở tự viện Phật giáo ở Jepara Regency.

 

Điểm thứ hai đến từ Pak Mintono, một giáo viên cấp tiểu học Phật giáo, con nuôi của Mbah Kasboe, một trong những nhân vật trong việc truyền bá chính pháp Phật đà và phát triển Phật giáo Jepara vào khoảng năm 1967.

 

Manh mối thứ ba mà chúng tôi tìm thấy khi đến thăm Bảo tàng Kartini, thành phố Jepara. Tại Bảo tàng Kartini, chúng tôi tìm thấy một số hồ sơ và di vật, cho thấy một di tích của nền văn minh Phật giáo ở Jepara.

 

Một số di vật chúng tôi tìm thấy là tượng Phật với tư thế đứng, tàn tích thu nhỏ của các cơ sở tự viện Phật giáo trên sườn núi. Chúng tôi cũng có ghi chép một câu chuyện về những tàn tích của một tu viện Phật giáo, từ một trong những cư dân ở Jepara. Ngoài ra, chúng tôi còn nhận được một số viên đá khắc tại Tu viện Phật giáo được cất giữ trong Viện bảo tàng.

 

Bất kể cuộc tranh luận về việc Nữ hoàng Shima theo tôn giáo nào, ít nhất hai ghi chép lịch sử nêu trên, cho thấy rằng Phật giáo đã phát triển trong quá khứ ở Jepara.

 

Tác giả: Cư sĩ Surahman Ana

Thích Vân Phong biên dịch

(Nguồn: Situs Berita Buddhis Indonesia)

 

 




***
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
31/10/2014(Xem: 8430)
Hồi Thầy mới vào chùa năm 16 tuổi, trên phương diện danh từ thì mình đã được gọi Bụt Sakyamuni là Bổn Sư (Nam Mô Đức Bổn Sư Bụt Sakyamuni). Bổn Sư (tiếng Bắc là Bản Sư) có nghĩa là Thầy tôi. Nhưng kỳ thực đức Bụt mà mình được gặp khi mới vô chùa không phải là một vị Thầy đích thực mà là một nhân vật rất huyền thoại, đầy phép lạ, đầy thần thông, rất xa cách với con người. Mình không được gặp Bụt của đạo Bụt nguyên thủy mà cũng không được gặp Bụt của đạo Bụt tiểu thừa. Hình ảnh Bụt nguyên thủy là một vị Thầy ăn mặc rất đơn sơ, trải bồ đoàn tọa cụ ngồi trên đất, ngồi pháp đàm, nói pháp thoại và ăn cơm với các Thầy. Mình không gặp được hình ảnh đó, vì vậy trên phương diện danh từ mình được gọi là Thầy tôi nhưng kỳ thực giữa mình với đức Sakyamuni có một khoảng cách rất lớn. Đó là một nhân vật hoàn toàn thần thoại, đầy phép lạ.
31/10/2014(Xem: 8298)
Pháp môn mà mình nói tới đó là pháp môn xây dựng tăng thân, được gọi tắt làdựng tăng. Đó cũng là công trình của Bụt, đó là sự nghiệp của Bụt. Ngay sau khi thành đạo, Bụt đã biết rất rõ rằng nếu không xây dựng được một tăng thân thì mình không thể nào thực hiện được sự nghiệp của một vị Bụt. Vì vậy Ngài đã để ra rất nhiều thì giờ và công sức để xây dựng một tăng thân. Ngay trong năm đầu sau khi thành đạo, Bụt đã xây dựng một tăng thân xuất gia gồm có 1250 vị, và tăng thân này đầu tiên xuất hiện tại một rừng kè ở ngoại ô thành phố Rajagraha. Năm Ngài 80 tuổi, Vua Prasenajit (Ba Tư Nặc) có nói một câu rất hay để ca ngợi Bụt về công trình xây dựng tăng thân ấy. Vua nói: Bạch đức Thế Tôn, mỗi lần con thấy tăng thân của đức Thế Tôn là con lại có niềm tin nhiều hơn ở nơi chính đức Thế Tôn.
31/10/2014(Xem: 7698)
Mùa Xuân ta lên núi Hăm hở làm sơn ̣̣đồng Bỏ con đường khói bụi Cho sách vở vời trông... Rời mái trường Vạn Hạnh, còn đang lang thang dạy giờ ở các trường Bồ-đề, ngong ngóng một xuất học bỗng du học, tôi bất ngờ bị Sư Bà áp giải lên núi, sau lời phán quyết chắc nịch: “Con phải học một khóa tu Thiền ba năm với Thượng Tọa, xong rồi muốn đi đâu cũng ̣̣được... Còn bây giờ, dứt khoát là…Không!”.
28/10/2014(Xem: 8021)
Có những gì cần phải sửa trong Kinh Phật hay không? Có những gì cần phải cắt bớt khỏi Kinh Phật, hay cần phải bổ túc thêm cho Kinh Phật hay không? Câu trả lời tất nhiên không dễ. Vì người xưa đã nói, nếu chấp vào nghĩa từng chữ một, có thể sẽ hiểu nhầm ý của Phật; nhưng nếu rời kinh một chữ, lại hệt như lời ma nói. Nguyên văn: Y kinh giải nghĩa, tam thế Phật oan; ly kinh nhất tự, tức đồng ma thuyết.
26/10/2014(Xem: 9483)
Gió mùa thu năm nay, trở nên khô khốc, ảnh hưởng bởi nạn hạn hán trầm trọng nhất trong nhiều thập kỷ qua ở xứ này. Nhưng đâu đó trên hành tinh, mưa thu lất phất bay, và gió thu se sắt gợi buồn; cũng có nơi mưa ngập cả các con lộ chính của thành phố lớn để người và xe cộ phải lội bì bõm trong giòng nước ngầu đục. Và chỗ nọ, chỗ kia, làn gió dân chủ, hòa bình, khơi niềm hứng cảm cho sự vươn dậy của ý thức tự do, khai phóng.
24/10/2014(Xem: 15077)
Một kỷ nguyên mới canh tân kỹ thuật đang lan tràn khắp thế giới và đang tiến đến trưởng thành, đó là mạng lưới thông tin toàn cầu internet (world wide web), một hệ thống truyền thông và môi trường học có sức mạnh. Không nên xem Internet chỉ là một phương tiện mới để truyền bá Giáo Pháp với một hình thức mới, mà Internet còn có tiềm năng là một căn cứ cho một cộng đồng Phật Giáo trên mạng (online) cống hiến những giá trị xã hội và tâm linh cho mọi người.
24/10/2014(Xem: 8657)
Chuyện kinh Phật kể rằng, tự ngàn xửa ngàn xưa, hằng hà sa kiếp trước, có con thỏ ngọc nọ thấy bầy đàn đang lúc giá rét cuối đông, chẳng kiếm được chút rau cỏ gì cho nguôi cơn đói bụng ; thỏ nọ liền “hưng khởi đại bi tâm” nhảy vào đám lửa đang cháy rực hồng, tự biến thân mình thành thịt nướng cho bầy đàn ăn đỡ đói. Khi bầy đàn thỏ no nê thì cũng là khi thân thỏ nọ chỉ còn sót lại mấy miểng xương đen. Phật biết đại bi tâm của thỏ từ đầu, bèn nhặt xương thỏ đem về cung quảng, phục sinh và đặt tên cho thỏ là NGỌC THỐ - có nghĩa là Thỏ Ngọc, một sinh thể có đại bi tâm quý như ngọc; thứ ngọc Phật từng nói đến trong Kinh Diệu Pháp Liên Hoa. Bấy giờ, cuộc đời thỏ ngọc ngày đêm yên ả nơi cung trăng, tự thân sớm hôm trau dồi công dung ngôn hạnh khiến biết bao người chung quanh nâng niu, thương yêu chiều chuộng.
23/10/2014(Xem: 13444)
“Phật pháp trong đời sống” của cư sĩ Tâm Diệu là tuyển tập về mười hai chuyên đề Phật học gắn liền với đời sống của người tại gia. Tuyển tập các bài viết này gồm ba mục đích chính: (i) Xóa bỏ mê tín dị đoan và các tập tục hủ lậu, (ii) Giới thiệu Phật pháp căn bản, giúp người đọc hiểu rõ các giá trị thiết thực của đạo Phật, (iii) Đính chính các ngộ nhận về các khái niệm thầy tu, giải thoát, giá trị trị liệu của thiền và bản chất hạnh phúc trong hiện tại. Dầu được viết trong nhiều thời điểm khác nhau cho nhiều đối tượng độc giả, tác giả chú trọng đến việc giới thiệu về hình thái đạo Phật nguyên chất, xây dựng niềm tin bằng lý trí, giới thiệu đạo Phật từ góc độ ứng dụng trong đời sống, so sánh những điểm dị biệt và sự vượt trội của đạo Phật đối với các truyền thống và tín ngưỡng khác.
23/10/2014(Xem: 8946)
Bằng cách này hay cách khác, Đức Phật luôn gợi nhắc cho chúng ta rằng mỗi người chúng ta đều sở hữu các khả năng và phẩm chất tốt đẹp, cần phải biết vận dụng và phát huy để làm cho cuộc sống trở nên giàu sang hiền thiện, tránh mọi khổ đau và để thực nghiệm hạnh phúc an lạc. Trong bài kinh Nghèo khổ thuộc Tăng Chi Bộ, Ngài đơn cử câu chuyện một người nghèo túng về của cải vật chất nhưng không biết cách nỗ lực khắc phục tình trạng nghèo khó của mình nên phải liên tiếp rơi vào các cảnh ngộ khó khăn để nhắc nhở chúng ta về các tai họa khổ đau mà chúng ta sẽ phải đối diện, nếu không biết nỗ lực nuôi dưỡng và phát huy các phẩm chất đạo đức và trí tuệ của mình.
23/10/2014(Xem: 10765)
Tục lệ, hay những lễ nghi đã trở thành thói quen, là văn hóa được ước định của một dân tộc. Sự hình thành tục lệ thường chịu ảnh hưởng của phong tục tập quán trong dân gian, hoặc do sự thực hành các tín ngưỡng tôn giáo lâu ngày của một cộng đồng. Sau khi truyền vào Trung Quốc, Phật giáo không chỉ đi sâu vào dân gian, hòa nhập với đời sống, từng bước hình thành nên một bộ quy phạm lễ nghi về “hôn táng hỷ khánh” (dựng vợ gả chồng, chôn cất người chết, thể hiện niềm vui, bày tỏ việc mừng); mà còn có tác dụng thay đổi phong tục đối với các thói quen dân gian mang đậm màu sắc mê tín trong các việc như: tổ chức hôn lễ rườm rà; đoán số mệnh dựa trên bát tự(1); miễn cưỡng tổ chức việc vui trong lúc gia đạo đang gặp rắc rối với mong muốn giải trừ vận xui, tà khí, chuyển nguy thành an, gọi là xung hỷ; thực hành tục minh hôn(2); duy trì lối khóc mộ; xem phong thủy…
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]