Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Huyền thoại

28/08/201112:54(Xem: 6305)
Huyền thoại
hoa cuc 2

Tôi tin vào những huyền thoại giữa cuộc đời, và thi thoảng tự cho mình khoái trá nhận ra một điều kỳ diệu nào đấy, ở những chốn tăm tối nhất của cuộc sống, hay ở những nơi có nhiều thiện tâm. Tôi cười với những niềm vui và khóc với những bất hạnh của người ta nhiều lắm. Vì đã đủ ích kỷ để vuốt ve cái tôi lập dị, và tôi cũng tự cho rằng, mình đủ bao  dung để chia sẻ với nhân gian.

Nhưng, cuộc sống khôn cùng, và lòng người khó đoán. Vì chính tôi, cũng chưa một lần đi hết lòng mình, cũng chưa một khi dừng lại để soi xét bản thân. Để thấy thiếu, thấy đủ, thấy đúng, thấy sai. Để thấy, điều quan trọng nhất của mình, là gì. Hình như, chưa, chưa bao giờ.

Niềm tin làm nên định hướng của cuộc sống. Ai đó nói thế. Tôi cũng tin thế, và tôi tin hơn rằng, niềm tin của mình là tuyệt đích. Con mắt thịt của người trần đôi khi quá ngạo mạn trước dòng sống, với những hố sâu và vòng xoáy. Tôi cố nghĩ, cố tìm, cố xoay, để mà có một cái gì đấy để bấu víu, sau những lần vấp ngã, vấp phải niềm tin, và ngã xuống nền đất lạnh. Cảm giác đang rơi khiến cho bất kỳ ai cũng như được là chính mình, nhưng đã chạm đất, sự đau đớn, ê chề ắt hẳn khó lòng chịu đựng. Trước những ánh mắt soi mói và cái nhìn không mấy thiện cảm, trước những vành môi đang cong lên với những lời ngang trái và nụ cười đầy thâm ý, con chim non gục xuống, đôi cánh run rẩy che lấy thân mình, những mong có một bàn tay cứu giúp. Cuối cùng, sau thời gian dài không dám nhìn lên, không dám nhìn vào chính mình, nó phải tự đứng dậy, và lê từng bước về một nơi nào đó? Nơi nào? Một nơi không có sự cay nghiệt, chế nhạo, thử thách, giả nhơn…

Lòng mẹ.

Mẹ đón mừng, không kịp nghĩ suy, không hề toan tính, với tất cả bản năng hiền từ. Mẹ nói, mẹ cười, mẹ âu yếm, mẹ trìu mến nhìn đứa con ngoan, đang bé bỏng bên mình. Tình yêu sưởi ấm cõi lòng lo sợ, và tình thương làm lành miệng những vết thương. Sự nghiệt ngã của đời sống ngoài kia thật khủng khiếp, và sự xoa dịu của mẹ cũng nhiệm màu biết bao. Vững chãi giữa bão táp điên cuồng, và bình yên trước bao nhiêu sóng gió, mẹ, mới là huyền thoại thật sự của chính mình, biết không?

***

Khoảng trời xanh ngoài kia, mây trắng dịu dàng bay, gió vi vu thổi, làm háo hức tuổi trẻ đến mị người. Cuộc sống lại vẫy gọi, con đường lại hiện ra, và đôi chân lại sẵn sàng sải bước. Mây đen còn lẩn quất đâu đó, sấm chớp còn ẩn mình trên cao, và bộ mặt thật hung dữ của gió, chưa kịp hiện ra kêu gào. Niềm tin lại được đắp xây, và trái tim lại hăm hở tìm những giá trị mới. Tạm biệt mẹ, con lại bay vào đời, lại khóc cười với nhân loại, với những huyền thoại mênh mang…

Nỗi nhớ cũng đầy dần và bị khuất lấp dần theo những bước thấp bước cao, vì đường đời gập ghềnh. Mải mê với đời sống, đôi lần quên chong ngọn đèn nhỏ, để nhớ chuyện ngày xưa, mà ấp ôm huyền thoại của riêng mình.

***

Đêm nay mưa rả rích, hơi lạnh se sẽ bay vào. Tôi tắt điện, vùi mình trong bóng tối, mà nghe tiếng guitar bập bùng, mà lắng nghe những lời âm vang của một người đã đi vào cát bụi, mà nỗi lòng còn ngân, còn vọng đến vô cùng: “Khi người tình cho bạn một tình yêu, thì trong trái ngọt đã có thêm mùi vị của đắng cay. Nhưng tình yêu của mẹ thì không hề vị lợi. Ở trái tim người mẹ, chỉ có sự tràn đầy, không có bớt đi hoặc thêm vào gì nữa. Một người tình có thể ác độc với bạn, nhưng trong lòng người mẹ thì chỉ có từ tâm. Sự ác độc mang đến giá băng trong lòng bạn, và chỉ có hủy diệt chứ không thể làm sinh nở một điều gì tốt lành. Chỉ có ở người mẹ, bạn mới tìm được sự chung thủy tuyệt đối. Hãy tin chắc rằng, không thể nơi nào có một lòng chung thủy tương tự như vậy nữa. Bởi vì, đối với mẹ, bạn luôn là mục đích đầu tiên, và sau cùng”.

Vẳng đâu đó tiếng hát, còn tôi thì trượt theo luồng suy tưởng nào đấy. Trượt mãi, trượt mãi… Vẳng đâu đó tiếng đàn, và tôi nghe “trong câu hát thanh bình, mẹ là gió mong manh”. Như bất kỳ đứa con nào, tôi giật mình thảng thốt. Mong manh, mong manh. Tôi đã thấy, đã cảm nhận, đã níu kéo nhiều thứ mong manh đi qua cuộc đời mình. Nhưng chưa lúc nào, chữ mong manh lại bất ngờ, đột ngột, chính xác và đau đớn thế. Vẫn những mùa Vu Lan, ngồi gấp hoa bằng vải. Những khuôn vải hồng tươi. Cái đầu tiên, là để cài lên ngực, những cái tiếp theo là để chia vui với những người khác. Chả trách màu hồng là màu tượng trưng cho hạnh phúc. Được cài hoa hồng lên ngực, thật hạnh phúc biết bao!

Tôi lấy tay gõ gõ vào bóng tối. Chỉ có âm thanh của trái tim thổn thức. Tôi thắp lên một ngọn nến, ánh sáng hiền từ và ấm áp lan tỏa. Tôi lục lại ký ức, thu hết ánh sáng và bóng tối vào mắt, thu hết những tiếng đàn vào tai, những lời nói vào lòng, để làm hành trang cho hành trình giữ gìn huyền thoại linh thiêng nhất của đời mình - huyền thoại Mẹ.

Nguyên Trang
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21/02/2017(Xem: 7986)
Con được thuận duyên đến chùa Giác Ngộ tu tập, được hạnh ngộ TS Nguyễn Mạnh Hùng thật là điều vinh dự và may mắn cho con. Chương trình Gương Sáng với những chia sẻ rất tâm huyết, rất thẳng thắn làm con và tất cả các bạn con giật mình. Chúng con giật mình để giác ngộ từng chút để tự thay đổi mình.
21/02/2017(Xem: 10133)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Kính thông báo đến phật tử xa gần ! “Xây Chùa làm phúc nối tiền nhân Tô tượng, đúc chuông truyền hậu thế” Sự hiện hữu của ngôi chùa, âm thanh vang vọng của tiếng chuông như giọt nước cành dương xoá tan bao nỗi khổ đau, thức tỉnh con người bỏ ác làm lành, quay về với đạo lý giác ngộ và giải thoát.
18/02/2017(Xem: 8349)
Rừng chiếm 31% diện tích đất của trái đất, là nguồn tài nguyên quý giá vô cùng của thế giới vì rừng đã tạo ra sự đa dạng về hệ sinh thái tự nhiên và phong phú các loài sinh vật; và là nơi nương tựa của hơn 1,6 tỷ người về lương thực, nước sinh hoạt, nước sạch, dược thảo, áo quần và nhà ở.[1] Không những thế, rừng giữ vai trò sinh thái cực kỳ quan trọng vì rừng giúp điều hòa không khí: cung cấp dồi dào lượng ô-xy cho con người và muôn loài động vật, vi sinh sinh vật đồng thời hấp thụ khí CO2 và những chất khí gây ô nhiễm làm sạch môi trường; chống sói mòn, hạn chế lũ lụt, hạn hán; duy trì tính ổn định và độ màu mỡ của đất; và bảo tồn nguồn nước mặt và nước ngầm.
17/02/2017(Xem: 8589)
Lạc là vui, an có âm là yên. An lạc là yên ổn trong vui sướng. Ai cũng muốn sống trong vui sướng, không ai muốn sống trong đau khổ. Sáng nay, đứng trên cầu Hàm Luông nhìn dòng sông nhẹ trôi mà cảm nhận mọi thứ đều an lạc.
14/02/2017(Xem: 9611)
Nếu ai hỏi tôi sợ điều chi nhất ? Tôi sợ nhiều.. bóng tối cõi lòng tôi - Danh lợi mất, tôi xem rằng chưa mất - Mất lương tri là mất đã nhiều rồi!
12/02/2017(Xem: 9978)
Quá trình cân bằng tự nhiên duy trì sự sống bị phá vỡ khi có sự can thiệp bất cẩn của con người vào thiên thiên. Những hoạt động của con người như khai thác quá nhiều nhiên liệu hóa thạch, nông nghiệp hiện đại như chăn nuôi, dùng thuốc hóa học, trừ sâu, diệt cỏ, khai thác rừng bừa bãi, các ngành công nghiệp nặng, ngành vận tải, vv… làm gia tăng đáng kể lượng khí gây hiệu ứng nhà kính, tạo thành một ‘tấm kính lớn’ phản chiếu ngược lại đốt nóng Trái đất của chúng ta, tận diệt “Đất Mẹ”.
11/02/2017(Xem: 9258)
Cuốn Tưởng niệm Ni trưởng Thích Nữ Trí Hải" của nhiều tác giả.
11/02/2017(Xem: 8136)
Có một mảnh đất (đúng hơn là khu núi và rừng) rộng chừng gần 20 héc ta, cách Thủ đô Băng Cốc của Thái Lan khoảng 300 km tại khu vực Khao Yai được biết đến là Làng Mai Thái Lan. Có người gọi vùng đất này là Pack Chong. Có người tìm về Khao Yai. Nhưng ai đó bắt xe về Làng Mai. Cả tây lẫn ta. Cả người Thái, người phương tây, lẫn người các nước khác nhau trên thế giới và người Việt.
08/02/2017(Xem: 5703)
Lẽ ra trưa nay tôi đã không gặp được Thiền sư Thích Nhất Hạnh bởi tôi luôn chọn cho mình 1 góc riêng trong trai đường để ngồi ăn trưa, tránh tối đa tiếp xúc với mọi người, để có thời ăn trưa thật sự trong chánh niệm. Tuy nhiên vừa đặt cơm xuống bàn thì thầy Từ Thông xuất hiện ngồi xuống ngay đối diện tôi. Dĩ nhiên rằng cả 2 thầy trò đã hoàn toàn im lặng và rất chánh niệm trong bữa ăn. Sau đó 2 thầy trò mới dành thời gian bàn về chuyện thiền, chuyện đạo. Đã hơn 12 giờ trưa.
08/02/2017(Xem: 14071)
Xưa nay KINH DỊCH thường được xem là sáng tác của Trung Hoa. ngộ nhận này kéo dài hơn 2500, nay phải được thay đổi cách nhìn để phù hợp với sự thực của lịch sử. KINH DỊCH LÀ SÁNG TÁC CỦA VIỆT NAM, TRUNG QUỐC CHỈ CÓ CÔNG QUẢNG DIỄN VÀ PHỔ BIẾN.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]