Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Atifeh đã giúp Cha mẹ như thế nào .

01/10/201219:58(Xem: 7447)
Atifeh đã giúp Cha mẹ như thế nào .
parent
* Cha mẹ là tấm gương đạo đức tốt cho chúng ta. Đã dạy chúng ta những gì là đúng và những gì là sai . Nhưng có khi những gì họ yêu cầu đi ngược lại chúng ta biết là đúng và tốt. Nếu điều này xảy ra, chúng ta có thể cố gắng để cho họ hiểu chúng ta cảm thấy thế nào, nên nhớ rằng chúng ta cần phải rất kính trọng .
Nếu chúng ta nói chuyện với họ một cách bình tĩnh, sẽ có cơ hội tốt để thay đổi hành vi của họ. Chúng ta hãy xem một cô gái tên là " Hiền Từ " đã thực hành việc này như thế nào ...
 
Ngày xưa, có một cô gái tên Atifeh, có nghĩa là " Hiền Từ " . Cha mẹ đã đặt cho cô tên này bởi vì khi mới sinh ra, cô đã rất dễ thương. Họ ngạc nhiên trước bản chất tốt đẹp của con mình .
Atifeh sống với gia đình trong một thung lũng xinh đẹp . Cũng như hầu hết mọi người, gia đình đã có một số con cừu . Họ cũng có một con cừu đực màu xám to lớn. Công việc của chú là chăn sóc cho đàn và bảo vệ chúng khỏi nguy hiểm. Cha của Atifeh cắt lông cừu mỗi năm để cho mẹ cô xe chỉ làm thành quần áo đẹp và chăn màn .
Khi Atifeh lớn lên, cô bắt đầu giúp đỡ bố mẹ công việc trang trại, quét dọn nhà cửa, tưới nước cây cối và đưa mọi thứ khi cha mẹ cần.
 Về mùa xuân, Cô thích cho cừu con ăn cỏ, vui đùa với những con bướm, các loài chim và các loài động vật nhỏ. Cô ngồi lặng lẽ dưới gốc cây bách lớn và chờ đợi chúng đến, cô sẽ cho chúng ăn vụn bánh mì của mẹ làm. Không có anh chị em, cô coi các loài chim và động vật như gia đình của mình và quan tâm như một người chị săn sóc các em nhỏ.
Lúc Atifeh được năm tuổi, bà mẹ bắt đầu dạy cách nấu ăn. Atifeh rất vui mừng vì cô thích những món ăn ngon của mẹ, nhưng không biết cách làm, hoặc là có những gì ở trong đó!
Bà Mẹ bảo cô ra vườn xin cha cho một ít cà rốt và khoai tây. Atifeh vui vẻ đi hỏi cha cho rau quả. Người cha mỉm cười trìu mến và nhổ lên một số cà rốt và khoai tây, đặt chúng vào một cái giỏ nhỏ và đưa cho Atifeh. Cẩn thận mang giỏ cô bước vào bếp vui cười đưa cho mẹ.
Rồi bà mẹ lại bảo cô đi hái một số rau thơm bên ngoài cửa nhà bếp. Atifeh đi ra chọn các loại rau đem vào cho mẹ.
Mẹ cô tươi cười và nói từ nay Atifeh đã học nấu ăn, bà sẽ dạy cô làm một món ăn rất đặc biệt: Thịt cừu hầm. Nhưng việc này họ sẽ cần một thứ đặc biệt, đó là thịt cừu. Bà bảo Atifeh đến nói với cha cô rằng bà cần " Thịt cừu non" .
Atifeh vâng lời đến nói với cha những gì mẹ bảo. Cô tò mò hỏi: " Cha ơi, thịt cừu non là gì ? " Cha cô quỳ xuống trên một đầu gối để có thể nhìn thẳng vào mắt cô và nhẹ nhàng trả lời: " Là thịt một con cừu con . "
Atifeh đứng sửng không thể nói ra lời. Cô chỉ nhìn cha cô bị sốc. Sau đó, cô lắc đầu và nói thầm một tiếng: "KHÔNG" . Cô quay lại và chạy về nhà bếp, cha cô đi theo sau. Từ trước đến nay, đứa con gái Hiền Từ chưa từng nói "KHÔNG " với ông bao giờ!
Vào đến nhà bếp, Atifeh đã run lên và cố gắng để nói ra những lời thích hợp. Cuối cùng, cô nhìn mẹ và nói: " Mẹ ơi, khi mẹ muốn cà rốt và khoai tây con đã sung sướng để có cho mẹ. Khi mẹ cần các loại rau thơm,con đã mang đến cho mẹ liền. Nhưng sát sanh là sai lầm. Mẹ và cha luôn luôn dạy con chăm sóc cho các loài động vật và không bao giờ làm hại chúng nó. Con rất muốn trở thành một đứa con gái tốt, vì thế con sẽ không nói cha giết chết con cừu. "
Rồi Atifeh im lặng, cúi đầu nhìn chằm chằm xuống sàn nhà. Cô chờ đợi một lời trách mắng vì chắc chắn cha mẹ sẽ rất giận dữ khi từ chối làm những gì mẹ đã nói. Thay vào đó, cha mẹ cô đã không nói nên lời, họ bị sốc bởi cô con gái hiền từ đã thốt lên một cách mạnh mẽ. Họ nhìn nhau và cả hai nhận ra những gì đứa con gái hiền từ muốn làm. Họ suy nghĩ về những gì cô đã nói.
Mẹ của Atifeh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn và ôm Atifeh vào lòng. Mỉm cười, và nhẹ nhàng nói: " Chúng ta đã luôn luôn dạy con sống theo tên của con, chăm sóc cho tất cả sinh vật, và tôn trọng tất cả mọi thứ xung quanh chúng ta . Atifeh, con nói đúng. Giết hại là sai. Từ nay về sau, các con cừu sẽ cung cấp cho chúng ta len, nhưng không phải cuộc sống của chúng. Chúng ta sẽ không giết bất cứ con cừu nào nữa. "
Đêm đó, Atifeh đi đến chúc chú cừu đực ngủ ngon. Nó đang đứng trên một ngọn đồi nhỏ, quan sát đàn cừu giống như một người lính canh. Cô nói với chú cùu những gì đã xảy ra. Trong mắt nó, cô thấy lòng biết ơn sâu sắc .
Và nhiều năm sau đó, Atifeh luôn đến chúc chú cừu ngủ ngon và nó nhìn cô ấy và nói trong im lặng. " Chúc ngủ ngon, Atifeh . Và cảm ơn bạn."
* "Khi chúng ta nói chuyện với sự tôn trọng và bình tĩnh ,
Người khác sẽ lắng nghe và xem xét những gì chúng ta đang nói đến " . / .

  Seattle, 20-4-2014. Nguyên Kim dịch ra tiếng Việt.


parent
How Atifeh Helped Her Parents

* Our parents are models of good behavior for us. They have taught us what is right and what is wrong. But there may come a time when what they ask goes against we know to be proper and good. When this happens, we can try to let them know how we feel while remembering that we need to do so respectfully.
If we talk to them calmly, we will have a much better chance of moving them and changing their behavior. Let's see how a girl named "Gentle" did just this...
 How Atifeh Helped Her Parents
Long ago, there lived a girl called Atifeh, which means " Gentle". Her parents had named her this because as a newborn baby she was very sweet. They marveled at her good nature.
Atifeh lived with her family in a beautiful valley. As did most people, the family had some sheep. They also had a large, gray ram. It was his job to look out for the herd and protect them from danger. Atifeh's father cut the wool from the sheep every year for her mother to spin and to make into beautiful clothing and blankets.
As Atifeh grew up, she began to help her parents around the farm. She helped clean the house and water the plants, and brought things when her parents asked for them.
She also loved to feed grass to the baby sheep in the springtime. As she played, she delighted in the butterflies and the birds and the small animals. She would sit very quietly under a big cypress tree and wait for them to come to her. When they did, she would feed them crumbs from the bread her mother baked. Not having a brother or sister, she regarded the birds and animals as her family and cared for them as a big sister would a younger one.
When Atifeh was about five years old, her mother told her it was time to start learning how to cook. Atifeh was very excited because she loved to eat her mother's delicious food, but had no idea how it was prepared or even what was in it!
Her mother told her to ask her father for some carrots and potatoes from the garden. Atifeh happily went to her father to ask him for the vegetables. He smiled fondly down at her and pulled out some carrots and potatoes, put them into a small basket, and handed it to Atifeh. Carefully holding the basket, she walked back to the kitchen and with a smile handed it up to her mother.
Then her mother asked her to get some of the herbs that grew outside the kitchen door. Atifeh went ouside, picked the herbs, and brought them to her mother.
Her mother beamed at her and said since Atifeh was learning to cook, she would teach her how to make a very special dish: Lamb stew. But for this they would need the special ingredient, which was lamb. She asked Atifeh to go and tell her father that she needed "Lamb".
Atifeh went dutifully to her father and told him what her mother had said. Curious, she asked " Father, what is lamb?" Her father knelt down on one knee so he could look directly into her eyes and softly replied, "A lamb is a baby sheep."
Atifeh froze. She couldn't speak. She just looked at her father in shock. Then she very slowly shook her head and mouthed a silent " NO". She turned and ran back to the kitchen, with her father following her. His gentle daughter had ever said "NO" to him before.
Back in the kitchen, Atifeh was trembling and struggling to come up with just the right words. Finally, she looked at her mother and said, "Mother, when you wanted the carrots and the potatoes, I was happy to get them for you. When you wanted the herbs, I brought those to you as well. But to kill is wrong! You and father always taught me to care for the animals and never to harm them. As much as I want to be a good daughter, I cannot because I will not tell father to kill a sheep."
Then Atifeh stopped talking. She turned her eyes downward and stared at the floor. She was expecting a scolding for surely her parents would be very angry at her refusal to do what she was told. Instead, her parents were speechless, shocked that her gentle daughter had spoken so strongly. They looked at each other and both realized what else would a girl named " Gentle" do? They thought about what she has said.
Atifeh's mother sat down on the chair next to the table and took Atifeh in her arms. Smiling, she gently said, " We have always taught you to live up to your name, to care for all living beings, and to respect everything around us. Atifeh, you are right. Killing is wrong! From now on, the sheep will give us their wool, but not their lives. We will not kill any more sheep."
That night, Atifeh went to the ram to tell him good night. He was standing on a small hill, watching over the sheep just as a guardian does. She reported to him what had happened. In his eyes, she saw deep gratitude.
For many year after that, Atifeh would go to say good night to the ram and he would look at her and offer a silent. " Good night, Atifeh. And thank you."
*" When we talk respectfully and calmly,
Others will listen to us and consider what we are saying"./.
 By Venerable Wuling .


 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16/05/2021(Xem: 12867)
Nhận xét rằng, Chúng ta đang đứng trước một khúc quanh gấp của lịch sử nhân loại. Đại dịch Covid-19 đã khép kín mỗi cá nhân trong một không gian chật hẹp, cách ly xã hội, cô lập cá nhân, cách ly cả những người thân yêu. Nó đã tạo ra những khủng hoảng tâm lý trầm trọng trong nhiều thành phần xã hội. Một số đông bị quẫn bức, không thể tự kềm chế, bỗng chốc trở thành con người bạo lực, gieo kinh hoàng cho xã hội. Một số khác, có lẽ là số ít, mà phần lớn trong đó là thanh thiếu niên, khởi đầu cũng chất đầy oán hận trong lòng, nhưng rồi trước ngưỡng sinh tử sự đại, tự mình phấn đấu tự kềm chế, cuối cùng đã khám phá chính mình, trong trình độ nào đó, với những giá trị nhân sinh chỉ có thể tìm thấy trong những cơn tư duy thầm lặng. Giá trị nhân sinh không thể tìm thấy bằng những cao trào kích động của tuổi trẻ. Thế hệ ấy sẽ làm thay đổi hướng đi của lịch sử Đông Tây qua hai nghìn năm kỷ nguyên văn minh Cơ-đốc, khi mà tín đồ có thể liên hệ trực tiếp với đấng Chí Tôn của mình qua mạng truyền
15/05/2021(Xem: 5672)
Phần này bàn về niên hiệu Long Thái và chúa Khánh ở Cao Bằng vào thời LM de Rhodes đến truyền đạo. Đây là lần đầu tiên các danh từ như vậy được dùng trong tiếng Việt qua dạng con chữ La Tinh (chữ quốc ngữ). Các tài liệu tham khảo chính của bài viết này là cuốn "Chúa Thao cổ truyện" và bốn tác phẩm của LM de Rhodes soạn: (a) cuốn Phép Giảng Tám Ngày (viết tắt là PGTN), (b) Bản Báo Cáo vắn tắt về tiếng An Nam hay Đông Kinh (viết tắt là BBC), (c) Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài 1627-1646 và (d) tự điển Annam-Lusitan-Latinh (thường gọi là Việt-Bồ-La, viết tắt là VBL) có thể tra tự điển này trên mạng, như trang http://books.google.fr/books?id=uGhkAAAAMAAJ&printsec=frontcover#v=onepage&q&f=false.
15/05/2021(Xem: 5482)
Không nói được tiếng Tây Tạng và chưa bao giờ dịch tác phẩm nào nhưng Evans-Wentz được biết đến như một dịch giả xuất sắc các văn bản tiếng Tây Tạng quan trọng, đặc biệt là cuốn Tử Thư Tây Tạng ấn bản năm 1927. Đây là cuốn sách đầu tiên về Phật giáo Tây Tạng mà người Tây Phương đặc biệt quan tâm. Ông Roger Corless, giáo sư Tôn Giáo Học tại đại học Duke cho biết: “Ông Evans-Wentz không tự cho mình là dịch giả của tác phẩm này nhưng ông đã vô tình tiết lộ đôi điều chính ông là dịch giả.”
15/05/2021(Xem: 5682)
Ngay sau tác phẩm Mối tơ vương của Huyền Trân Công Chúa, người đọc lại được đón đọc Vua Là Phật - Phật Là Vua của nhà văn Thích Như Điển. Đây là cuốn sách thứ hai về đề tài lịch sử ở thời (kỳ) đầu nhà Trần mà tôi đã được đọc. Có thể nói, đây là giai đoạn xây dựng đất nước, và chống giặc ngoại xâm oanh liệt nhất của lịch sử dân tộc. Cũng như Mối tơ vương của Huyền Trân Công Chúa, tác phẩm Vua Là Phật - Phật Là Vua, nhà văn Thích Như Điển vẫn cho đây là cuốn tiểu thuyết phóng tác lịch sử. Nhưng với tôi, không hẳn như vậy. Bởi, tuy có một số chi tiết, hình ảnh tưởng tượng, song dường như rất ít ngôn ngữ, tính đối thoại của tiểu thuyết, làm cho lời văn chậm. Do đó, tôi nghiêng về phần nghiên cứu, biên khảo, cùng sự liên tưởng một cách khoa học để soi rọi những vấn đề lịch sử bấy lâu còn chìm trong bóng tối của nhà văn thì đúng hơn. Ở đây ngoài thủ pháp trong nghệ thuật văn chương, rõ ràng ta còn thấy giá trị lịch sử và hiện thực thông qua sự nhận định, phân tích rất công phu của
15/05/2021(Xem: 4732)
Ấm ma là hiện tượng hóa ngôn ngữ. Trong kinh Lăng Nghiêm nói đến 50 ấm ma là nói đến biến tướng của nghiệp thức, của các kiết sử thông qua lục căn từng giao tiếp với lục trần trên nền tảng “ sắc-thọ-tưởng-hành-thức”.
15/05/2021(Xem: 4718)
Đọc xong tác phẩm nầy trong một tuần lễ với 362 trang khổ A5, do Ananda Viet Foundation xuất bản năm 2017, Bodhi Media tái xuất bản tại Hoa Kỳ trong năm 2020 và tôi bắt đầu viết về Tác phẩm và Tác giả để gửi đến quý độc giả khắp nơi, nếu ai chưa có duyên đọc đến. Nhận xét chung của tôi là quá hay, quá tuyệt vời ở nhiều phương diện. Phần giới thiệu của Đạo hữu Nguyên Giác gần như là điểm sách về nhiều bài và nhiều chương quan trọng trong sách rồi, nên tôi không lặp lại nữa. Phần lời bạt của Đạo hữu Trần Kiêm Đoàn cũng đã viết rất rõ về sự hình thành của Gia Đình Phật Tử Việt Nam ở trong nước, từ khi thành lập cho đến năm 1975 và Ông Đoàn cũng đã tán dương tuổi trẻ Việt Nam cũng như tinh thần học Phật, tu Phật và vận dụng Phậ
10/05/2021(Xem: 4952)
Chỉ có bốn chữ mà hàm chứa một triết lý thâm sâu ! Chỉ có bốn chữ mà sao chúng sanh vẫn không thực hành được để thoát khỏi sự khổ đau ? Nhưng cũng chỉ bốn chữ này có thể giúp chúng sinh phá được bức màn vô minh, đến được bến bờ giác ngộ, thoát vòng sinh tử !
08/05/2021(Xem: 4771)
Chủ đề bài này là nói về tỉnh thức với tâm không biết. Như thế, nghĩa là những gì rất mực mênh mông, vì cái biết luôn luôn là có hạn, và cái không biết luôn luôn là cái gì của vô cùng tận. Cũng là một cách chúng ta tới với thế giới này như một hài nhi, rất mực ngây thơ với mọi thứ trên đời. Và vì, bài này được viết trong một tỉnh thức với tâm không biết, tác giả không đại diện cho bất kỳ một thẩm quyền nào. Độc giả được mời gọi tự nhìn về thế giới trong và ngoài với một tâm không biết, nơi dứt bặt tất cả những tư lường của vô lượng những ngày hôm qua, nơi vắng lặng tất cả những mưu tính cho vô lượng những ngày mai, và là nơi chảy xiết không gì để nắm giữ của vô lượng khoảnh khắc hôm nay. Khi tỉnh thức với tâm không biết, cả ba thời quá, hiện, vị lai sẽ được hiển lộ ra rỗng rang tịch lặng như thế. Đó cũng là chỗ bà già bán bánh dẫn Kinh Kim Cang ra hỏi ngài Đức Sơn về tâm của ba thời.
04/05/2021(Xem: 3862)
Một khi Đức Đạt Lai Lạt Ma rời Tây Tạng, ngài sẽ phải đối diện với nhiệm vụ khó khăn về việc nói với thế giới những gì đã xảy ra ở quê hương ngài và cố gắng để có được sự giúp đở cho người dân của ngài. Ngài cũng phải chạm trán với sự tuyên truyền của truyền thông Tàu Cộng rằng ngài đã bị bắt cóc. Tuy nhiên, nhu cầu thiết yếu nhất là để bảo đảm nhà ở và thực phẩm cho những người Tây Tạng đã đi theo ngài lưu vong. Ngài đã hướng đến chính phủ Ấn Độ, và họ đã không làm ngài thất vọng. Trong thực tế, Ấn Độ cuối cùng đã tiếp nhận hơn một trăm nghìn người tị nạn, cung cấp chỗ ở, và nuôi dưỡng họ, cho họ làm việc, và thiết lập những ngôi trường đặc biệt cho trẻ em Tây Tạng. Những tu viện Phật giáo Tây Tạng cũng được xây dựng ở Ấn Độ và Nepal.
30/04/2021(Xem: 7345)
Thưa Tôi. Hôm nay là ngày sinh nhật của Tôi, xin được phép thoát ra khỏi cái tôi để nhìn về tôi mà phán xét và đưa ra cảm nghĩ. Hình dạng tôi đã già rồi, tóc đã bạc hết cả đầu. Tôi đã trải qua một thời gian dài sinh sống làm việc và cuối đời nghỉ hưu. Tôi đã bắt đầu thấm thía cái vô thường của thời gian mang lại. Tôi cũng đã thấm thía cái sức khỏe đã đi xuống nhanh hơn đi lên. Tôi cũng đã thấm thía tình đời bạc bẽo cũng như tình cảm (Thọ) là nỗi khổ đau của nhân sinh. Tôi cũng đã hiểu rõ thế nào là ý nghĩa đích thực của cuộc sống, đó là bất khả tương nghị không thể thốt lên thành lời. Chỉ có im lặng là đúng nghĩa nhất. Ngày xưa khi lục tổ Huệ Năng của Thiền tông chạy trốn mang theo y bát thì thượng tọa Minh rượt đuổi theo để giết lấy lại. Đến khi gặp mặt thì lục tổ mang y bát ra để trên tảng đá rồi núp dưới tảng đá bảo thượng tọa Minh hãy lấy y bát đi mà tha chết cho người. Thượng tọa Mình lấy bát lên, nhắc không lên nổi vì nó quá nặng bèn sợ hãi mà quỳ xuống xin lục tổ tha c
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]