- Cảm Tạ (Lễ Tang HT Thích Đồng Chơn)
- Hình ảnh Lễ nhập kim quan Hòa Thượng Thích Đồng Chơn
- Cung văn tưởng niệm HT Thích Đồng Chơn viên tịch
- Ban Tổ chức Tang lễ Hoà thượng Thích Đồng Chơn
- Cảm niệm Ân sư
- Dáng Hình Danh Tăng.
- Kính Niệm Hòa Thượng Thích Đồng Chơn
- Khóc Tiễn Thầy
- Cảm niệm của cựu Tăng Ni sinh khóa 3 Trường TCPH Bình Định
- Kính đảnh lễ Giác linh Hòa thượng thượng Đồng hạ Chơn!
- Điếu văn tưởng niệm Hòa thượng THÍCH ĐỒNG CHƠN
- Cảm niệm Hòa thượng Đồng Chơn
- Lời cảm tạ của đại diện Ban tổ chức Tang lễ HT. THÍCH ĐỒNG CHƠN
- Cung tống kim quan Hòa thượng Thích Đồng Chơn nhập bảo tháp trong khuôn viên chùa Bình An, TP. Quy Nhơn, Bình Định.
- Thư Mời gởi bài viết, tài liệu cho Kỷ Yếu Tưởng Niệm Hòa Thượng Thích Đồng Chơn
- Thơ điếu: Kính Lạy Thầy
- Lời tưởng niệm của Trường TCPH Nguyên Thiều, Bình Định
- Lời tưởng niệm Giác Linh HT Thích Đồng Chơn của BTS GHPGVN tỉnh Bình Định
- Đệ nhất đọc sách Phật – Hòa thượng THÍCH ĐỒNG CHƠN
- Cảm Nhập Tháp (thơ)
- Đêm Hoài Niệm
- Hoài Niệm Tôn Sư (bài của đệ tử Thích Giác Hiệp viết về Sư Phụ, HT Thích Đồng Chơn)
- Tấm gương tu học của bậc Thầy khả kính
- Điếu Văn Của Ban Trị Sự GHPGVN TP Quy Nhơn Tại Lễ Tang Hòa thượng Thích Đồng Chơn Chứng minh BTS GHPGVN TP. Quy Nhơn Viện chủ chùa Bình An – Quy Nhơn
- Tri ân Hòa thượng chứng minh
- Đảnh Lễ Giác Linh Thầy (HT Thích Đồng Chơn)
- Thơ: Lạy Thầy
- Thơ: Nhớ Thầy
- Kỷ Niệm Bên Thầy
- Tâm Nguyện Bao La (Kính dâng Giác Linh HT Thích Đồng Chơn)
- Tiễn Biệt Sư Ông
- Ký Ức Về Thầy (kính dâng Giác Linh HT Thích Đồng Chơn)
- Thầy vẫn bên con trên những nẻo đường
- Thầy đi…ai người răn nhắc?
- Có Thầy trong cảnh vật quanh con
- Đôi dòng hồi tưởng về Thầy
- Bình An Tự Viện Chủ Tán
- Niệm Ân Hòa thượng Viện chủ chùa Bình An, một thành viên của môn phái Chúc Thánh tại Bình Định
- Bóng Hạc Về Tây (Thành kính tưởng niệm HT Thích Đồng Chơn)
- Năm Tháng Có Đợi Chờ ?
- Tấm Gương Sáng Ngời
- Con Đã Thấy Pháp
- Ngài Bình An đã bình an
- Tấm hình lưu dấu kỷ niệm Lễ Phát Thưởng cuối năm 1970 tại Phật Học Viện Phước Huệ, Tổ Đình Thập Tháp, Bình Định
- Kính Lễ Bậc Thầy Giới Luật
- Tiễn Biệt Thầy
- Tịnh giới trang nghiêm, thiện nhập Phật tuệ
- Điện Thư Phân Ưu của Tu Viện Quảng Đức, Úc Châu
- Những Lời Mộc Mạc Của Thầy
- THẦY…! Trong Ký ức của con
- Pháp Lữ Tình Huynh Đệ
Những Lời Mộc Mạc Của Thầy
Trời vừa sáng, còn đang chấp tác công việc, bỗng nghe tin nhắn điện thoại…à thì ra lớp trưởng… lớp trưởng bảo: “viết bài cảm niệm ân sư, đền đáp ơn Thầy dạy dỗ”…
Giờ ngồi lại viết những dòng cảm nghĩ về Thầy, chúng con không biết mình sẽ viết gì nữa… Trên cõi trần này, tiễn người đi quá nhiều trong đời sống, những cảnh tượng ra đi của từng con người, dù người thân, người lạ… đều khiến chúng con có cái nhìn rõ hơn về trần thế này… Ôi… đau lòng lắm ạ!
Tính đến thời gian này, cũng đã mười mấy năm ròng rã, từng lớp giáo thọ ra đi, người hậu thế chúng con cứ lần lượt mà chứng kiến… việc sanh tử đại sự ai cũng thấu… không ai không nén nỗi đau thương… vậy nên Phật mới bảo: “thế gian vô thường, quốc độ nguy thúy, tứ đại khổ không, ngũ ấm vô ngã…”
Được ngồi trên ghế nhà trường của Phật Học Tu Viện Nguyên Thiều, chúng con được học duới sự chỉ dạy của Thầy, vừa học về kinh điển, còn được học về đạo đức người tu nữa… Những giờ học là những giờ Thầy vừa truyền trao giáo điển và truyền trao năng lượng tu tập, những cái truyền trao ấy thông qua lời dạy và lời kinh khi giảng và bằng thân giáo của Người. Giờ đây…! dù muốn nghe lại, muốn nhìn thấy cách Thầy giảng nói… cũng đã không còn nữa… Như chiếc là vàng lìa cành… rơi rụng… và mất đi…
Thầy đảm trách môn Sa Di Luật Giải và những môn liên quan về luật học, thầy nghiêm minh với chúng con như luật vậy, nhưng cũng hàm tiếu những cái vui để uyển chuyển trong đời sống thường nhật để thích hợp với bối cảnh cuộc sống. Từ chùa Bình An Thầy thẳng đến trường đến lớp, vô lớp niệm Phật và ngồi xuống lật sách ra, thế là đọc là dạy, một phong cách đặc trưng của thầy bốn năm không thay đổi…hihih…nhắc đến Thầy là bất kỳ ai cũng có thể hình dung cách dạy của Thầy, cách sống của Thầy, mà không thể vị giáo thọ nào cũng giống như thế!
… Hôm ấy… vào một giờ kiểm tra của tiết học, sau khi ra đề xong, vẫn như thói quen hằng ngày… Thầy vẫn ngồi yên đó… yên ngay trên ghế của giáo thọ. Chỉ cần ngồi yên như vậy thôi, thần thái uy nghiêm, lâu lâu mỉm cười cười…đủ để cả lớp yên lặng mà làm bài. Và rồi… thời gian trôi qua… 90 phút… sắp nghe tiếng kiểng reng lên hết giờ học… thế nhưng… vẫn im phăng phắt… Thầy đột nhiên lên tiếng: “…nay ai trực kiểng, mà không thấy đánh gì hết vậy … làm như siêng học vậy… hết giờ rồi… đi đánh kiểng coi… nộp bài đi…hông thầy về…”. Vẫn không ai đứng lên, vẫn im lặng, một vài tiếng cười vì nghe Thầy nói, nhưng lại nán thêm vài chữ… lại thêm vài phút trôi qua…và rồi Thầy đứng dậy, tay xách giỏ, dặm bước: “vài chữ được gì… thầy về đây, mấy con ngồi đó viết đi…”, vậy là cả lớp la làng lên, xin Thầy ngồi xuống và chạy lên nộp bài…vừa lén nhìn Thầy vừa cười, thấy rõ gương mặt của Thầy từ bi sao ấy, Thầy cười và ngồi xuống chờ nhận bài, lẩm bẩm vài câu chửi vui… “đồ lì như quỷ…viết chi cho cố…”.
Thế đó, giờ chúng con mỗi đứa một phương, đủ lớn để tung đôi cánh của mình giữa vùng trời rộng, nhưng vẫn là những cánh chim nhỏ bé giữa biển người, tri thức không đủ để đáp ứng giữa rừng người trong xã hội, mới thấy kiến thức nhỏ bé dường nào, mới thấy kiến thức khi còn đi học quý giá biết bao… và… mới thấy được kiến thức Thầy dạy cho chúng con ứng dụng vào đời sống quả thật không sai bao giờ. Câu nói không thể quên được trong một giờ học: “danh lợi nhạt như nước – sứ mệnh nặng tựa non”… mấy con ráng mà nhớ…” khiến chúng con hiểu được thâm ý của Thầy muốn gửi đến chúng con, và còn…một lần vì để sách tấn chuyện học, Thầy dạy: “lập chí biết suy là tuấn kiệt – học hành nên gắng hết công phu”… “ học mà đạo hạnh không cầm – khác gì cỏ dại mọc mầm đồi hoang”
Chắc hẳn ai trong chúng con, nếu lần lượt được làm giáo thọ cho thế hệ sau, hẳn sẽ rõ và hiểu được tâm tư của một vị thầy giáo nó như thế nào… phải cố gắng hết mực vì đền ơn Phật mà truyền trao. Riêng bản thân chúng con chưa đủ phước duyên để đứng trên bục giảng, nhưng cái công của một vị thầy giáo dù đạo hay đời đều ý nghĩa cao tột, nhưng hai chữ “giáo thọ”chỉ duy nhất là người con Phật mới thấu hiểu, không đơn thuần chỉ dạy học như ngoài xã hội không thôi. Vậy nên Usinxki có nói: “nhân cách của người Thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học trò, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác”
Giờ đây, chúng con chỉ nhìn thấy Thầy qua di ảnh, thì bao nhiêu ký ức về Thầy hiện về, cũng chỉ là tái hiện lại những gì Thầy dạy, tái hiện lại bao hình ảnh về Thầy trước mặt chúng con, cũng chỉ như thế thôi, cũng chỉ là tái hiện … mà không còn hình ảnh thực để nhìn thấy rõ, nghe rõ nữa. Giới hạnh – công hạnh tròn đầy của Thầy sẽ luôn là tấm gương mà chúng con cần soi rõ. Dẫu biết ở cái cõi trần này, phước duyên không dễ dàng đến với người kém phước như chúng con, đúng là chỉ thấy hỗ thẹn khi chưa làm được gì mà Phật pháp cần, giáo hội cần, bản thân còn chưa hoàn thiện những việc nhỏ nhặt…Thế nên viết về Thầy, để mong còn nhìn lại hình ảnh Thầy qua tâm khảm, nhắc nhở mình thêm đôi chút để vững vàng trong tu tập, chỉ cần còn được khoác chiếc áo đơn điệu này mà Thầy hay bảo: “còn mặc cái áo này, đầu tròn này là quý lắm con, chủng tử Phật trong con sẽ không mất đi, đã là hình ảnh đẹp chung cho giáo hội và cõi trần này” đây là lời Thầy dạy khi đi đảnh lễ Thầy vào một dịp Tết, vì vậy mà chúng con tự nhủ “Dạ Thầy! chúng con sẽ cố gắng giữ gìn hình tướng người tu nhất có thể, sống đàng hoàng, nội tâm cho vững, thì đây cũng là cách đền ơn nhỏ nhất có thể rồi..”
Kính lạy Thầy! giờ cũng chỉ cúi đầu lạy Thầy qua tưởng niệm, qua ảnh Thầy trên cao kia, cúi đầu thêm nhiều lần nữa để tưởng nghĩ về Thầy, dù chúng con có ở nơi xa xôi nào nữa, được học dưới sự hướng dẫn của Thầy, được thấu đượm lời Phật truyền qua cách dạy của Thầy, chúng con chỉ biết ngưỡng nguyện báo ơn Thầy qua tâm trí, làm được gì chút chút cho người chưa biết Phật pháp thì cố gắng làm, và giữ trọn hình ảnh người tu “đầu tròn áo vuông” này là quý lắm rồi phải không bạch Thầy! Ngưỡng nguyện Thầy thùy từ gia lực cho chúng con thêm chân cứng đá mềm, vững vàng trong nội tâm, để chúng con cũng được “tư lương” như Thầy mà mang về cõi Phật như Thầy đã từng làm.
Kính bái biệt Thầy giáo thọ khả kính của chúng con!
Học trò Thích nữ Minh Lượng
Cựu Ni sinh khóa 3 Trường Trung cấp Phật học Bình Định