Một vụ tai nạn xe hơi vào năm 1991 đã khiến cô Munira Abdulla rơi vào tình trạng hôn mê, nhưng con trai của cô không bao giờ mất hy vọng rằng một ngày nào đó mẹ mình sẽ tỉnh dậy.
Khi cô Munira Abdulla lái xe đưa con trai Omar, 4 tuổi, từ trường về nhà ở Al Ain (tiểu vương quốc Abu Dhabi) vào năm 1991, cô không thể lường trước được rằng mình sẽ không thể trò chuyện với con trai trong 27 năm tới.
Xe của họ va chạm với xe buýt trường học, khiến cô Abdulla bị chấn thương sọ não nghiêm trọng. Omar – được mẹ ôm trọn trước khi va chạm – đã thoát khỏi nguy hiểm trong gang tấc chỉ với một vết bầm tím ở đầu.
Cô Abdulla, 32 tuổi, lúc đó bị hôn mê và các bác sĩ tin rằng cô có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra, cô đã tỉnh lại trong một phòng bệnh ở Đức sau giấc ngủ dài đằng đẵng 27 năm. Gia đình cô nói với The National về chuyện họ đã trải qua, họ cho rằng đó là một phép lạ thời hiện đại, và cách cô thức dậy với một thế giới hoàn toàn khác.
“Tôi chưa bao giờ từ bỏ mẹ vì tôi luôn có cảm giác rằng một ngày nào đó mẹ sẽ thức dậy”, Omar Webair, 32 tuổi trả lời phỏng vấn của The National.
Cô Abdulla giờ đã có thể trả lời các câu hỏi (mặc dù khá khó khăn) và đọc những câu thơ từ Kinh Qur’an. Gần đây cô đã đến thăm Nhà thờ Hồi giáo Lớn Sheikh Zayed, nơi chưa được xây dựng khi cô bị thương.
“Lúc tôi 4 tuổi tai nạn đã xảy ra, chúng tôi từng sống ở Al Ain. Ngày hôm đó, không có xe buýt nào ở trường chở tôi về nhà. Khoảng 4 giờ chiều, bác rể đã lái xe chở mẹ tôi đến đón tôi. Hai mẹ con tôi ngồi ghế sau. Và khi mẹ nhìn thấy tai nạn sắp xảy ra, mẹ đã ôm trọn tôi vào lòng để tránh cú va chạm khủng khiếp này… Không có điện thoại di động nên không thể gọi xe cứu thương. Mẹ tôi đã bất tỉnh tại chỗ trong nhiều giờ”,Anh Omar chia sẻ.
Nhưng may mắn thay, cô được một người Anh phát hiện và đưa đến trung tâm y tế ngày sau đó. Cô ấy hoàn toàn không phản ứng, không có nhận thức về môi trường xung quanh. Các bác sĩ chẩn đoán cô rơi vào trạng thái ý thức tối thiểu. Cô đã được chuyển đến một bệnh viện ở Al Ain và ở lại trong vài năm. Tại đây cô được cho ăn qua ống sonde và trải qua vật lý trị liệu để ngăn chặn teo cơ.
Từ đó, các chuyến thăm mẹ đã trở thành một phần trong thói quen hàng ngày của Omar. Mặc dù, gặp khó khăn trong công việc, nhưng anh vẫn luôn dành thời gian ở bên mẹ. Anh sẽ đi bộ vài cây số để gặp mẹ và ngồi bên mẹ hàng giờ.
“Đối với tôi, mẹ giống như vàng vậy. Thời gian trôi qua càng lâu, mẹ càng trở nên có ý nghĩa rất lớn. Tôi không bao giờ hối tiếc về điều đó. Tôi tin rằng, vì sự ủng hộ của tôi dành cho mẹ, Chúa đã cứu tôi khỏi những rắc rối lớn hơn”, anh Omar nói.
Cô Abdulla đã dành nhiều năm trong bệnh viện các tiểu vương quốc Ả Rập, di chuyển từ nơi này sang nơi khác vì những hạn chế về bảo hiểm. Vào tháng 4/2017, Tòa án Thái tử đã nghe về câu chuyện của cô và trao cho gia đình một khoản trợ cấp trong một chương trình đa ngành toàn diện ở Đức.
Tại Đức, cô Abdulla đã phẫu thuật để điều trị các cơ bắp chân tay bị yếu. Các bác sĩ ưu tiên vật lý trị liệu và kiểm soát chứng động kinh của cô.
Tiến sĩ Ahmad Ryll, nhà thần kinh học của bà Abdulla ở Đức, cho biết: “Cô ấy dường như có nhận thức được những người xung quanh”.
Anh Webair nói: Tôi đã nói với các bác sĩ rằng tôi đang rất mong đợi mẹ tôi bắt đầu nói chuyện trở lại. Và họ nói với tôi rằng ‘Anh đừng nghĩ những chuyện không tưởng nữa. Chúng tôi chỉ đang phục hồi chức năng để khắc phục chất lượng cuộc sống cho bà ấy mà thôi’.
Tuy nhiên, tháng 6 năm ngoái, trong tuần cuối cùng của cô Abdulla ở Đức, điều bất ngờ đã xảy ra. Giường bệnh của cô Abdulla phát ra những âm thanh kỳ lạ và con trai cô liên tục gọi các bác sĩ đến khám. Nhưng họ nói mọi thứ đều bình thường.
“Ba ngày sau, tôi thức dậy khi nghe thấy ai đó gọi tên của mình. Đó là mẹ. Bà ấy đang gọi tên tôi. Tôi đã không thể kiềm chế được niềm vui của mình. Trong nhiều năm tôi đã mơ về khoảnh khắc này, và tên của tôi là từ đầu tiên mà mẹ nói”, Anh Webair xúc động kể lại.
Cô Abdulla gọi tên anh chị em của mình – những người mà cô mong đợi sẽ ở bên. Theo thời gian, cô Abdulla trở nên nhanh nhạy hơn. Bây giờ cô ấy có thể nói cho mọi người biết cô cảm thấy đau ở đâu. Cô ấy thỉnh thoảng đánh thức con trai dậy để đọc kinh sách. Một khi con trai bắt đầu với lời cầu nguyện, cô ấy sẽ đọc câu tiếp theo.
Cô Abdulla tiếp tục được điều trị tại Abu Dhabi. Một báo cáo từ Bệnh viện Mafraq tháng trước cho thấy rằng cô ấy hiện đang có thể giao tiếp một cách rất tốt, đặc biệt là trong các tình huống quen thuộc.
“Tôi đã chia sẻ câu chuyện của mình để nói với mọi người rằng, đừng mất hy vọng vào những người thân yêu của mình. Không nên coi họ đã chết khi họ ở trong trạng thái như vậy. Trong suốt những năm đó, các bác sĩ nói với tôi rằng mẹ tôi là một trường hợp vô vọng và rằng tôi không nên tìm cách chữa trị cho bà. Nhưng bất cứ khi nào tôi nghi ngờ, tôi đặt mình vào vị trí của bà và làm bất cứ điều gì có thể để giúp bà cải thiện tình trạng”, anh Webair nói.
Doctor describes 'ecstatic' moment coma patient woke up after 27 years
Doctors had little hope that Munira Abdulla would ever wake up after suffering a brain injury in a 1991 car crash.
By Carlo Angerer and Patrick Smith
MAINZ, Germany — A doctor who treated a woman who woke up 27 years after a car crash left her in a coma has spoken of the "ecstatic" moment she began to talk again and said how rare her case is.
Munira Abdulla was injured while driving her son, Omar Webair, home from school in their native United Arab Emirates in 1991. She was 32 and he was 4 the time.
While Webair escaped with some bruising, his mother sustained a serious brain injury. Despite treatment at hospitals in the U.A.E, the U.K. and Germany, it was believed she would never wake up.
Then suddenly, last June, she did. Her family has gone public with her story in the last few days to give hope to people with loved ones in long-term comas.
In a phone interview, Dr. Friedemann Müller, the head physician at the Schoen Clinic in Bad Aibling, Germany, where she was being treated, told NBC News that Abdulla gained consciousness after months of therapy. Müller said that when she arrived, only her eyes showed some movement and were able to fixate on persons or objects.
"It’s not like waking up in the morning," he said. "It was a process over weeks as reactions and vocalizations increased and improved."
Abdulla’s son was most optimistic when he heard his mother making sounds, Müller said, but it took a while for doctors to make out words. Soon, Abdulla clearly pronounced her son’s name, greeted doctors in Arabic, and started to cite Quran verses.
"When we realized that she was talking with us, we were ecstatic," Müeller said.
The clinic regularly treats patients who have been in a coma for weeks or months who then regain consciousness — but the sheer length of time Abdulla had been in a coma made this an extremely rare case.
"None us had ever experienced that someone wakes again after 27 years," he said.
Emirati woman wakes up from coma after almost 30 years
A car crash in 1991 left Munira Abdulla in a comatose state but her son never lost hope that she would wake up
Munira Abdulla, who has woken from a 27-year-long vegetative state, visited the at Sheikh Zayed Grand Mosque, which was built 16 yeas after a road crash left her in a coma. Khushnum Bhandari for The National
When Munira Abdulla fetched her son Omar, 4, from school and began the drive to their Al Ain home in 1991, she could not have known she would not see him again for 27 years.
Their vehicle collided with a school bus, leaving Ms Abdulla with a serious brain injury. Omar – cradled by his mother before the impact – escaped with a bruise to the head.
Ms Abdulla, 32 at the time, was left in a coma and doctors believed she would probably never open her eyes again. That was until last year, when she regained consciousness in a German hospital room.
Her family spoke exclusively to The National about their ordeal for the first time, describing a modern-day miracle, and how she has woken to a quite different world.
“I never gave up on her because I always had a feeling that one day she will wake up,” said her son Omar Webair, 32.
When visited in hospital, Ms Abdulla was able to answer questions, albeit with difficulty, and recited verses from the Quran. She recently visited Sheikh Zayed Grand Mosque, which had not been built when she was injured, accompanied by The National.
“I was four when the accident happened, and we used to live in Al Ain,” Mr Webair said.
“That day, there was no bus at the school to take me home.”
At about 4pm, his mother, driven by her brother-in-law, picked up young Omar.
“My mother was sitting with me in the back seat. When she saw the crash coming she hugged me to protect me from the blow,” Mr Webair said.
"My mother was sitting with me in the back seat. When she saw the crash coming she hugged me to protect me from the blow"
Omar Webair
He walked away from the accident, but was left in despair as his mother waited for help.
“There were no mobile phones and we could not call an ambulance. She was left like that for hours,” he said.
Ms Abdulla was taken to hospital, from where she was transferred to one in London. She was completely unresponsive, with next to no awareness of her surroundings. Doctors diagnosed a minimally conscious state. She was moved to a hospital in Al Ain, where she would remain for the next few years. Tube-fed, she underwent physiotherapy to prevent her muscles deteriorating.
Visits to his mother became part of Mr Webair’s daily routine. He would walk several kilometres to see her and would sit with her for hours. Although she could not speak, Mr Webair said he could tell from her expressions whether or not she was in pain.
“To me she was like gold; the more time passed by, the more valuable she became,” he said.
The situation made it difficult for Mr Webair to hold down a job, but he always managed to spend time by her side.
“I never regretted it. I believe that, because of my support for her, God saved me from bigger troubles.”
Ms Abdulla spent years in hospitals in the UAE, moving from place to place because of insurance constraints. In April 2017, the Crown Prince Court heard about her story and gave the family a grant for a comprehensive multidisciplinary programme in Germany.
Ms Abdulla's family thanked the Crown Prince's Court for supporting their family. Mohamed Al Hammadi / Ministry of Presidential Affairs
“We did not even ask for the grant. I am grateful to Sheikh Mohamed [bin Zayed, Crown Prince of Abu Dhabi] for that. Our leaders are always supportive in such situations and we are thankful for it.”
In Germany, Ms Abdulla had surgery to treat weakened limb muscles. Doctors at Schoen Clinic in Bad Aibling, about 50 kilometres south-east of Munich, prioritised physical therapy and controlling her epilepsy.
Dr Ahmad Ryll, Ms Abdulla’s neurologist in Germany, said: “Our primary goal was to grant her fragile consciousness the opportunity to develop and prosper in a healthy body, like a delicate plant that needs good soil to grow.”
She seemed to gain awareness of the people around her.
Mr Webair said: “I told the doctors I was expecting her to start talking again and they told me ‘you are running wild with your imagination. We are only doing rehabilitation to fix her quality of life’.”
Last June, during Ms Abdulla’s final week in Germany, the unexpected happened.
“There was a misunderstanding in the hospital room and she sensed I was at risk, which caused her a shock,” Mr Webair said. He had been involved in an argument at his mother’s bedside when she began to stir.
"Our primary goal was to grant her fragile consciousness the opportunity to develop and prosper in a healthy body, like a delicate plant that needs good soil to grow". Dr Ahmad Ryll, Schoen Clinic
“She was making strange sounds and I kept calling the doctors to examine her,” Mr Webair said. “They said everything was normal.
“Then, three days later, I woke up to the sound of someone calling my name.
“It was her. She was calling my name. I was flying with joy. For years I have dreamt of this moment, and my name was the first word she said.”
Ms Abdulla called her siblings’ names “and everybody who she expected to be around her. When she was screaming it was like she was reliving the accident and then woke up.”
Ms Abdulla's family thanked the Crown Prince's Court for supporting their family. Mohamed Al Hammadi / Ministry of Presidential Affairs
Over time, Ms Abdulla became more responsive.
“Now she can tell us where she is feeling pain, and I can have conversations with her if she is interested in the topic,” Mr Webair said. “She sometimes wakes me up to recite prayers with her. She would give me the topic and once I start with the prayer she continues the lines.”
Ms Abdulla continues to receive treatment in Abu Dhabi.
A report from Mafraq Hospital last month stated that she is “currently able to communicate in a very reasonable manner, especially in familiar situations”.
“I shared her story to tell people not to lose hope on their loved ones,” Mr Webair said. “Don’t consider them dead when they are in such a state.
“All those years, the doctors told me she was a hopeless case and that there was no point of the treatment I was seeking for her, but whenever in doubt I put myself in her place and did whatever I could to improve her condition.”
Khi còn là một đứa bé ở Tây Tạng, thỉnh thoảng tôi tìm thấy mẹ tôi, Delog Dawa Drolma, được vây quanh bởi những thính giả đang lắng nghe hết sức chăm chú khi bà nói về những cuộc du hành của mình tới các cõi giới khác. Khuôn mặt bà sáng ngời khi đề cập tới các bổn tôn trong các cõi thanh tịnh; những giọt nước mắt tuôn rơi khi bà tả lại những khốn khổ của chúng sinh trong địa ngục và các ngạ quỷ (preta), hay các sinh linh đau khổ. Bà nói về sự gặp gỡ những thân quyến đã chết của những người nào đó, và bà tiếp âm từ người chết tới người sống những mối bận tâm về những công việc không ngừng dứt (có thể là những đồng tiền hay châu báu được chôn dấu mà không thể xác định vị trí) hoặc những van nài khẩn thiết xin được cầu nguyện hoặc cử hành các buổi lễ. Bà cũng đem về lời dạy tâm linh của những đạo sư (lama) cao cấp đã ra đi từ thế giới này và các đạo sư ở bờ bên đây của cái chết đã đáp lại nó bằng sự cung kính sâu xa.
Cuốn Khi Chết Không mang theo được gì do tác giả Đoàn văn Thông biên soạn đã được đông đảo người đọc hoan nghênh. Đây là tập sách tuy mỏng nhưng cô đọng rất nhiều vấn đề liên quan tới cuộc đời của mỗi người và mọi người.
Đức Như Lai vì một đại sự nhân duyên mà xuất hiện ở cuộc đời. Đó là khai bày hiển thị tri kiến Phật cho tất cả chúng sanh để chúng sanh ngộ nhập vào tri kiến Phật ấy. Nhưng khai bày hiển thị tri kiến Phật để chúng sanh ngộ nhập tức phải có phương tiện.
Cuốn sách này được biên soạn chủ yếu dựa vào một cuốn sách bằng tiếng Tây Tạng có nhan đề là Bardo Thődol, trước đây được một vị Lạt-ma Tây Tạng là Kazi Dawa Samdup dịch sang tiếng Anh, nhan đề là The Tibetian Book of the Dead, với lời bình giải của Hòa thượng Chőgyam Trungpa.
Nói đến luân hồi, nhiều người quan niệm đó như là chuyện xưa tích có, nhưng thật ra vô cùng mật thiết với đời sống thăng trầm của kiếp người mà chẳng mấy ai lưu tâm. Cũng như không khí hít thở hằng ngày rất thiết yếu cho đời sống, nhưng phần đông không mấy người để ý đến.
Khi Sống, Con Người lo đủ việc và nhất là hết lòng chuẩn bị mọi thứ: - Nào chuẩn bị thi cử, chuẩn bị ra trường, chuẩn bị cưới hỏi, chuẩn bị sinh con, chuẩn bị nhận việc làm, chuẩn bị mua nhà, chuẩn bị đi du lịch, chuẩn bị đi nằm bệnh viện vân.. vân...
Hôm nay là ngày Mồng Một tháng Năm nhuần năm Mậu Dần, nhằm ngày 24 tháng 6 năm 1998 sau khi làm lễ Bố Tát (Uposatta) tụng giới nơi chánh điện, trở lại thư phòng, tôi bắt đầu viết cho quyển sách của năm nay nhan đề là: Sống và Chết theo quan niệm của Phật Giáo.
Tối nay tôi sẽ trình bày vắn tắt quan điểm của Phật giáo về đời sống thực của con người, về sự chết và trong khi chết. Phật giáo dậy rằng con người có một giá trị rất cao, đáng tôn qúi, đặc biệt ở sự thông minh tuyệt vời và trí tuệ siêu đẳng.
Trong tác phẩm này, thầy Soyal tập trung vào các vấn đề làm sao để hiểu ý nghĩa thực thụ của sự sống, làm sao để chấp nhận cái chết, và làm sao để giúp đỡ người sắp chết, và người đã chết. Chết là một phần tự nhiên của sự sống, . . .
Khi tham dự lễ kỵ Tổ Minh Hải, thuộc môn phái Lâm Tế Chúc Thánh, tại chùa Pháp Hoa, Nam Úc, vào ngày mồng 7 tháng 11 năm Ất Dậu, nhằm ngày 7 tháng 12 năm 2005 vừa qua, Đại Đức Thích Nguyên Tạng đưa tôi bản dịch quyển “Rebirth and Western Buddhist“.
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.