Em biết anh là nhà thơ bụi bặm Thơ viết xong, anh để lại dọc đường Mỗi buổi sáng, em thường đi ngang đó Nhặt thơ về, em cất kỹ trong rương !
Chắc kiếp trước đã nhiều lần gặp gỡ,
Chắc hai ta là ngọn cỏ-gió đưa .. Giờ gặp lại thấy vừa quen- vừa lạ Ngó nghiêng nhau-lặng nghe tiếng chuông chùa .. Em mắt ướt, môi cong-lòng em thẹn Nhưng riêng anh, lòng vội Quán Từ bi Tâm tĩnh lặng và lòng đà tịnh vắng Nhìn nhân gian bỗng ngộ cõi xuân thì ! Anh tâm nguyện sống với đời tri túc Chút lợi danh thôi dừng vướng víu tâm Hình bóng em - nếu cố tình len lỏi .. Đứng trách anh -vì sao cứ chạy vòng! ---Em biết anh là nhà thơ bụi bặm .. Đừng theo anh mà lạc lối đường về ..!
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.