Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Sứ Mệnh Hoằng Pháp của Tăng Ni Trẻ Việt Nam Tại Mỹ: Thách Thức và Cơ Hội

09/11/202407:34(Xem: 639)
Sứ Mệnh Hoằng Pháp của Tăng Ni Trẻ Việt Nam Tại Mỹ: Thách Thức và Cơ Hội
giao hoi hoa ky


Sứ Mệnh Hoằng Pháp
của Tăng Ni Trẻ Việt Nam Tại Mỹ:
Thách Thức và Cơ Hội




I. Mở đầu

Sự hiện diện Phật giáo Việt Nam tại Mỹ đã có hơn nửa thế kỷ, gắn liền với dòng chảy của lịch sử tỵ nạn và di dân sau chiến tranh và các biến cố chính trị. Trong suốt thời kỳ đầu, nhiều vị Tăng Ni đến Mỹ trong bối cảnh tị nạn, tuổi đã cao và gặp khó khăn trong việc hòa nhập vào xã hội mới do rào cản ngôn ngữ, văn hóa. Điều này đã dẫn đến một hình thức hoằng pháp tập trung chủ yếu vào cộng đồng người Việt. Tuy nhiên, trong những thập kỷ gần đây, nhiều Tăng Ni trẻ đến từ Việt Nam và Ấn Độ thông qua các chương trình du học thậm chí có những vị có học vị tiến sĩ, và qua chương trình định cư Mỹ bằng visa tôn giáo EB-4. Những vị này đến Mỹ với một nền tảng học thuật và sứ mệnh hoằng pháp cho mọi chúng sinh, nhưng thực tế họ lại dường như bị lôi cuốn vào việc xây dựng chùa to, tượng lớn mà lãng quên trọng trách xiển dương Phật pháp đến cộng đồng người bản xứ.

Như vậy sự phát triển của cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Mỹ có nhiều khía cạnh cần phải xem xét, đặc biệt khi so sánh với những thành tựu đáng kể của các nhà truyền bá Phật giáo như thiền sư Thích Nhất Hạnh hay thiền sư Suzuki từ Nhật Bản. Một số lý do chủ quan và khách quan ngăn cản sự lan tỏa của Phật giáo Việt Nam đến các cộng đồng đa sắc dân tại Mỹ có thể bao gồm:

1.Tính lễ nghi và thứ bậc nặng nề:

Phật giáo Việt Nam có sự kết hợp chặt chẽ giữa tín ngưỡng dân gian và các nghi lễ mang đậm tính văn hóa dân tộc, điều này đôi khi gây khó khăn cho người dân Mỹ hoặc các cộng đồng khác khi tiếp cận.

Nhiều chùa Phật giáo Việt Nam thường tổ chức các nghi lễ như cầu an cho người sống và cầu siêu cho người chết, theo truyền thống Phật giáo Việt Nam kết hợp với văn hóa dân gian. Các nghi lễ này đóng vai trò quan trọng đối với cộng đồng người Việt, cung cấp sự hỗ trợ về tinh thần thường mang tính tâm linh cao, tập trung vào các nghi lễ và quy ước khắt khe, trong khi người phương Tây thường tiếp cận Phật giáo theo hướng thực tiễn, tập trung vào thiền định, Chánh niệm, và ứng dụng tâm linh vào cuộc sống hàng ngày. Sự khác biệt này dẫn đến việc nhiều người không tìm thấy sự liên hệ sâu sắc với cách thực hành Phật giáo truyền thống của Việt Nam, bên cạnh đó hệ thống phân cấp trong giáo hội và cấu trúc nghi thức phức tạp có thể làm cho Phật giáo Việt Nam khó tiếp cận với một xã hội đề cao sự đơn giản, tự do cá nhân và bình đẳng.


2. Thiếu phương pháp quảng bá hiện đại:

Một số tu sĩ và cộng đồng Phật giáo Việt Nam có thể tự hào về triết lý sâu sắc của mình mà không cảm thấy cần phải quảng bá rộng rãi. Điều này dẫn đến việc họ trở nên cô lập và không tiếp cận nhiều đến người ngoài, đặc biệt là cộng đồng người Mỹ và các sắc dân khác. Trong khi đó, những phong trào như Chánh niệm (mindfulness) của Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã thành công vì cách tiếp cận rất thực tế và dễ hiểu đối với người phương Tây, giúp họ tìm thấy sự kết nối ngay lập tức.

3. Tập trung quá nhiều vào xây dựng cơ sở vật chất:

Ở nhiều nơi, có sự tập trung quá mức vào việc xây dựng các ngôi chùa lớn và tượng Phật mà bỏ qua việc phát triển các chương trình hoằng pháp và chia sẻ giáo lý phù hợp với người địa phương. Điều này dẫn đến việc Phật giáo bị xem là "đạo của người Việt," không mở rộng hay liên kết với các nền văn hóa khác.

4. Thiếu sự nhạy bén văn hóa:

Việc truyền bá Phật giáo ở một đất nước đa sắc tộc như Mỹ đòi hỏi phải có sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa, ngôn ngữ, và tâm lý của từng cộng đồng khác nhau. Tuy nhiên, sự thiếu hụt này trong nhiều cộng đồng Phật giáo Việt Nam có thể là một yếu tố khiến họ không thể kết nối mạnh mẽ với các nhóm dân khác ngoài cộng đồng Việt Nam.

Điều này đặt ra câu hỏi lớn: Tại sao cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Mỹ vẫn chưa thực sự lan tỏa đến những cộng đồng sắc dân khác, đặc biệt là người Mỹ bản xứ?

II. Tình hình hiện tại

1. Vai trò của các vị Tăng Ni trong cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Mỹ

Những Tăng Ni trẻ, dù có nền tảng học vấn cao, khi đến Mỹ lại tập trung vào việc phát triển cơ sở hạ tầng vật chất – xây dựng chùa chiền, dựng tượng Phật, mà ít chú trọng đến việc tiếp cận và hoằng pháp đến các cộng đồng khác ngoài người Việt. Điều này có thể xuất phát từ nhiều yếu tố như áp lực từ cộng đồng người Việt, nhu cầu kinh tế, và thậm chí cả những mong đợi từ giáo hội hoặc hội đoàn nơi họ đang phục vụ.


2. Những bước tiến ban đầu và những giới hạn của họ
Một trong những vị Tăng có sức ảnh hưởng lớn đến cộng đồng người Việt tại Mỹ là Thầy Pháp Hòa, một vị thầy trẻ với phong cách giảng dạy dễ hiểu và hấp dẫn. Tuy nhiên, mặc dù được đông đảo Phật tử người Việt yêu mến, Thầy vẫn chưa thể vượt qua ranh giới để hoằng pháp sâu rộng đến với người Mỹ và người Canada bản xứ. Sự giới hạn này không chỉ riêng Thầy Pháp Hòa, mà là vấn đề chung của cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Mỹ.


III. Thách thức và nguyên nhân chính

1. Rào cản ngôn ngữ và văn hóa

Dù Tăng Ni trẻ có nền tảng học vấn tốt, nhiều vị vẫn gặp khó khăn trong việc nắm vững ngôn ngữ bản xứ và hiểu sâu về văn hóa của người Mỹ. Điều này làm cho việc truyền tải giáo lý Phật giáo một cách dễ hiểu và gần gũi với người bản xứ trở nên hạn chế.

2. Xu hướng “xây chùa to, dựng tượng lớn”
Trong truyền thống Phật giáo Việt Nam, việc xây dựng chùa chiền và các công trình tâm linh là một phần quan trọng của đời sống tôn giáo. Tuy nhiên, xu hướng này đã vô tình làm lu mờ mục tiêu chính của hoằng pháp là mang Phật pháp đến gần hơn với đời sống tâm linh của mọi người, không phân biệt dân tộc hay văn hóa.


3. Thiếu phương pháp hoằng pháp rõ ràng và nhất quán

Các cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Mỹ thiếu những phương pháp cụ thể để tiếp cận cộng đồng bản xứ. Các chương trình tu học và giảng dạy thường chỉ tập trung vào người Việt và chưa có nỗ lực mạnh mẽ để mở rộng đối tượng đến các nhóm dân cư khác. Việc thiếu các chương trình giảng dạy Phật pháp song ngữ hay không có những phương tiện truyền thông hiệu quả cũng là một phần của vấn đề.

4. Tư duy “đóng cửa” và tập trung vào cộng đồng người Việt
Phật giáo Việt Nam tại Mỹ phần nào vẫn mang theo tư duy cộng đồng, chỉ tập trung vào việc phục vụ nhu cầu của người Việt. Điều này dẫn đến sự thiếu giao lưu và hợp tác với các cộng đồng tôn giáo và văn hóa khác.

IV. Cơ hội và đề nghị giải pháp

1. Phát triển chương trình hoằng pháp song ngữ

Để tiếp cận với cộng đồng bản xứ, cần phát triển các chương trình giảng dạy Phật pháp song ngữ, không chỉ tập trung vào tiếng Việt mà còn phải phát triển mạnh mẽ về tiếng Anh, thậm chí là các ngôn ngữ khác như tiếng Tây Ban Nha.


2. Hòa nhập với văn hóa bản địa
Các vị Tăng Ni trẻ cần được trang bị kỹ năng giao tiếp liên văn hóa để có thể tiếp cận và hiểu rõ hơn về người Mỹ bản xứ. Điều này không chỉ giúp họ truyền tải giáo lý một cách hiệu quả hơn mà còn tạo ra cầu nối giữa văn hóa Phật giáo Việt Nam và văn hóa phương Tây.


3. Thúc đẩy các hoạt động hoằng pháp ngoài phạm vi chùa chiền
Thay vì chỉ tập trung vào xây dựng các công trình tôn giáo, cần tổ chức các buổi hội thảo, khóa tu, các chương trình từ thiện, và các hoạt động xã hội nhằm đưa Phật pháp đến gần hơn với cuộc sống thường nhật của người dân.


4. Xây dựng đội ngũ truyền thông Phật giáo chuyên nghiệp
Các tổ chức Phật giáo Việt Nam cần đầu tư vào việc xây dựng đội ngũ truyền thông chuyên nghiệp để truyền tải thông điệp Phật giáo qua các phương tiện truyền thông đại chúng, từ đó tiếp cận rộng rãi hơn đến cộng đồng bản xứ. Những hệ thống truyền thông này cần được quản lý một cách bài bản, sử dụng các nền tảng như truyền hình, báo chí, mạng xã hội để tiếp cận nhiều đối tượng khác nhau.


5. Học hỏi từ mô hình hoằng pháp của các tổ chức Phật giáo quốc tế
Một trong những ví dụ thành công là Plum Village của Thiền sư Thích Nhất Hạnh. Mặc dù không hoàn toàn đại diện cho Phật giáo Việt Nam, nhưng Plum Village đã có những bước tiến mạnh mẽ trong việc hoằng pháp đến cộng đồng quốc tế thông qua các khóa tu bằng tiếng Anh và sự tham gia của người bản xứ. Đây là mô hình mà các tổ chức Phật giáo Việt Nam tại Mỹ có thể học hỏi và áp dụng.


V. Tóm lại

Sứ mệnh hoằng pháp của Tăng Ni trẻ Việt Nam tại Mỹ không chỉ dừng lại ở việc phục vụ cộng đồng người Việt mà còn cần mở rộng ra toàn bộ xã hội. Để thực hiện điều này, cần có sự thay đổi trong tư duy, phương thức hoằng pháp. Chỉ khi thực hiện được những bước tiến này, Phật giáo Việt Nam mới có thể thực sự phát triển bền vững và lan tỏa giá trị nhân văn đến mọi tầng lớp trong xã hội Mỹ.

Nguyên Vinh-Nguyễn Ngọc Mùi

Bài học rút ra từ cộng đồng Phật giáo người Trung Hoa tại Mỹ

Sự thất bại của cộng đồng Phật giáo Trung Hoa tại Mỹ, đặc biệt vào các thế kỷ 19 và 20, là một chủ đề lịch sử quan trọng để hiểu rõ lý do tại sao Phật giáo không phát triển bền vững trong cộng đồng người Hoa và người bản xứ. Dưới đây là một số chi tiết chính về sự thất bại của Phật giáo Trung Hoa tại Mỹ và những bài học rút ra cho cộng đồng Phật giáo Việt Nam:


1. Sự tập trung quá mức vào cộng đồng di cư
Khi người Trung Hoa di cư đến Mỹ, họ thành lập các khu vực cộng đồng riêng biệt, nổi bật nhất là Chinatown ở nhiều thành phố lớn như San Francisco, New York, và Los Angeles. Họ xây dựng chùa chiền, nhưng những ngôi chùa này chủ yếu phục vụ cho người di cư gốc Hoa, không có chiến lược mở rộng hoằng pháp đến các cộng đồng bản xứ hoặc các sắc tộc khác. Phật giáo trở thành một nghi lễ tôn giáo riêng của cộng đồng di cư, thay vì một tôn giáo phổ quát.

- Bài học rút ra: Cộng đồng Phật giáo Việt Nam cần tránh tình trạng cô lập, tập trung quá mức vào cộng đồng di cư mà không mở rộng truyền bá giáo lý ra các cộng đồng khác. Tạo môi trường đa văn hóa và đa ngôn ngữ là điều cần thiết.


2. Tập trung vào nghi lễ và thờ cúng hơn là giáo lý
Nhiều ngôi chùa Trung Hoa tại Mỹ đã đặt trọng tâm vào việc thực hiện các nghi lễ tôn giáo như thờ cúng tổ tiên, cầu siêu, và các lễ hội văn hóa như Tết Nguyên Đán, thay vì chú trọng đến việc giảng dạy Phật pháp và xây dựng cộng đồng tín đồ Phật tử. Điều này khiến Phật giáo Trung Hoa dần trở thành một phần của văn hóa dân gian, chứ không phải là một hệ thống giáo lý tinh thần có khả năng phát triển và thu hút người theo.

- Bài học rút ra: Phật giáo Việt Nam không nên chỉ tập trung vào các nghi lễ mà cần phải nhấn mạnh vào giáo lý cốt lõi của Phật giáo, như Bát Chánh Đạo và Tứ Diệu Đế, để thu hút những người tìm kiếm sự hiểu biết sâu sắc về tâm linh và đời sống.


3.Thiếu truyền thừa qua các thế hệ
Một yếu tố chính dẫn đến sự suy thoái của Phật giáo Trung Hoa tại Mỹ là thất bại trong việc duy trì và truyền thừa qua các thế hệ tiếp theo. Thế hệ thứ hai và thứ ba của người Hoa sinh ra tại Mỹ thường không nói tiếng Trung, và họ cảm thấy xa cách với các truyền thống tôn giáo của thế hệ trước. Các ngôi chùa không có chương trình song ngữ hoặc các hoạt động phù hợp để giữ chân con cháu của người di cư.

- Bài học rút ra: Phật giáo Việt Nam cần chú trọng đến giáo dục song ngữ và tạo ra môi trường phù hợp cho thế hệ trẻ. Điều này có thể được thực hiện bằng cách tổ chức các khóa học Phật pháp bằng cả tiếng Việt và tiếng Anh, cùng với các hoạt động phù hợp với đời sống hiện đại.


4. Thiếu sự tham gia của người bản địa
Một lý do lớn khiến Phật giáo Trung Hoa thất bại ở Mỹ là không có sự tham gia của người bản địa. Phật giáo Trung Hoa thường được coi là một tôn giáo của người Hoa, và không có nỗ lực thực sự nào để truyền bá giáo lý ra ngoài cộng đồng này. Việc không xây dựng cầu nối với các cộng đồng người Mỹ khiến Phật giáo Trung Hoa dần trở nên xa lạ và không có khả năng phát triển.

- Bài học rút ra: Cộng đồng Phật giáo Việt Nam cần phát triển các phương pháp tiếp cận cộng đồng người bản địa thông qua các hoạt động từ thiện, chương trình giảng dạy thiền và Phật pháp bằng tiếng Anh, và tham gia vào các hoạt động xã hội rộng lớn hơn để thu hút người ngoài cộng đồng Việt.


5. Không đủ sự hiện diện và hoạt động trong giới truyền thông
Phật giáo Trung Hoa tại Mỹ đã không tận dụng được sức mạnh của truyền thông và công nghệ để truyền bá giáo lý của mình. Điều này khác biệt lớn với các phong trào Phật giáo khác như Thiền phái Nhật Bản (Zen Buddhism), vốn đã thành công khi tiếp cận phương Tây thông qua sách, báo, và các phương tiện truyền thông đại chúng.

- Bài học rút ra: Phật giáo Việt Nam cần sử dụng truyền thông đại chúng để tiếp cận cộng đồng rộng lớn hơn, bao gồm các ấn phẩm, phim ảnh, chương trình radio, podcast, và mạng xã hội. Việc tạo ra các nội dung Phật giáo bằng tiếng Anh có thể giúp xây dựng sự quan tâm từ những người tìm kiếm con đường tâm linh.


6. Chùa chiền không được duy trì và bị bỏ hoang
Vào nửa cuối thế kỷ 20, khi thế hệ thứ hai và thứ ba của người Hoa tại Mỹ ít quan tâm đến Phật giáo, nhiều chùa chiền đã bị bỏ hoang hoặc không được duy trì tốt. Điều này phản ánh sự mất kết nối giữa tôn giáo và đời sống hàng ngày của các thế hệ sau.

- Bài học rút ra: Cộng đồng Phật giáo Việt Nam cần chú trọng đến việc duy trì mối quan hệ sống động giữa chùa chiền và đời sống hàng ngày của cả cộng đồng di cư lẫn người bản địa. Điều này có thể đạt được thông qua các hoạt động thường xuyên, như hội thảo, thiền tập, và tham gia vào các sự kiện xã hội.



Tổng Kết:

Sự thất bại của cộng đồng Phật giáo Trung Hoa tại Mỹ có thể được xem như một cảnh báo cho cộng đồng Phật giáo Việt Nam. Việc chỉ tập trung vào nghi lễ, không kết nối với thế hệ sau và cộng đồng bản địa, cũng như thiếu một kế hoạch toàn diện và tổng thể hoằng pháp hiệu quả, đã dẫn đến sự suy thoái của Phật giáo Trung Hoa. Nếu không học hỏi từ những sai lầm này, Phật giáo Việt Nam tại Mỹ có thể đối mặt với cùng một số phận.

Nguyên Vinh - Nguyễn Ngọc Mùi


Tài liệu tham khảo.

Buddhists in the American West https://pluralism.org/buddhists-in-the-american-west (https://pluralism.org/buddhists-in-the-american-west)
https://www.pbs.org/wnet/religionandethics/2001/07/06/july-6-2001-comments-on-tensions-in-american-buddhism/15941/
(https://www.pbs.org/wnet/religionandethics/2001/07/06/july-6-2001-comments-on-tensions-in-american-buddhism/15941/)



Comments on Tensions in American Buddhism
Some Thoughts on Vietnamese Buddhism in America



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
25/12/2013(Xem: 12083)
Cũng tại hội trường nầy và vào tháng nầy năm năm trước, tôi hân hạnh được Giáo hội mời dự Ðại hội Phật giáo toàn quốc và đọc tham luận để trình bày một vài nét đặc thù về hiện tượng Phật giáo đang nở rộ cùng khắp bầu trời Âu Mỹ, nơi vốn có một truyền thống lâu đời của Kitô giáo. Trong bài tham luận, tôi cũng góp ý là Giáo hội nên kiện toàn cơ cấu tổ chức và điều hành để đáp ứng nhu cầu của thời đại mới. Giáo hội phải là một tập hợp gồm cả bốn chúng, chứ không thể chỉ có một chúng như cái ghế chỉ có một chân không tự đứng vững được nói gì đến phát triển.
25/12/2013(Xem: 9177)
Trong mọi thế giới mà mọi dân tộc ngày càng dễ gần gũi với nhau nhờ những tiến bộ của khoa học và kỹ thuật, thì văn hoá Tây phương có thế mạnh để thâm nhập vào đời sống của người dân trên khắp mọi châu lục, đặc biệt về tôn giáo và lối sống. Ngày nay Kitô giáo đã phát triển lan rộng ra toàn thế giới, từ đó các lễ nghi và s
24/12/2013(Xem: 6615)
Nguyễn Gia Kiểng, tác giả cuốn “Tổ Quốc Ăn Năn” trước đây, không phải là loại tác giả mà tôi phải mất công đọc những gì ông ta viết. Trước đây, trong bài “Về Một Chuyện Thời Sự: Người Việt – Nguyễn Gia Kiểng – Sơn Hào” [http://giaodiemonline.com/2012/08/thoisu.htm], tôi đã chứng minh rằng Nguyễn Gia Kiểng, một là ngu sử, hai là xuyên tạc lịch sử để chạy tội cho Ca-tô giáo, vì đến ngày nay mà hắn vẫn còn dùng những luận điệu của Ca-tô giáo và thực dân như: 1. Các thừa sai Công giáo tới Việt Nam để rao giảng "tin mừng Phúc Âm" và "khai sáng dân tộc Việt Nam", điều mà ngày nay NGK nói trẹo đi là một nhân sinh quan và vũ trụ quan mới. 2. Các triều đình nhà Nguyễn ngu dốt cùng với bọn quan lại Tống Nho thủ cựu cấm đạo và bách hại giáo dân chỉ vì họ theo một đạo mới.
14/12/2013(Xem: 6222)
Ông già Nô-en là nhân vật đóng vai trò gắn liền với mùa Lễ Giáng Sinh, giống như cây thông trong ngày lễ này. Hình ảnh tiêu biểu của ông là một ông già mặc bộ đồ màu đỏ viền trắng, thắt lưng da đen, đội chiếc nón đỏ với chòm râu dài trắng, bộ mặt hóm hỉnh, tiếng cười "hô hô hô", tồn tại trong nhiều nền văn hoá khác nhau, đặc biệt ở các nước phương Tây.
12/12/2013(Xem: 9175)
Đức Phật trả lời: “Tất cả chúng sinh đều mang theo nghiệp của chính mình như một di sản, như vật di truyền, như người chí thân, như chỗ nương tựa. Chính vì nghiệp riêng của mỗi người mỗi khác nên mới có cảnh dị đồng giữa các chúng sinh” (Kinh Trung A Hàm)
29/11/2013(Xem: 15580)
Các nhà khảo cổ đã phát hiện ra bằng chứng về một ngôi chùa Phật giáo cổ nhất chưa từng được khám phá, có niên đại khoảng năm 550 trước Công nguyên. Tọa lạc tại trung tâm hành hương Lâm Tì Ni của Nepal, địa điểm huyền thoại nơi Đức Phật đản sinh, phát hiện chỉ ra rằng Ngài đã từng sống hơn một thế kỷ trước đó so với thời gian được chấp nhận bởi nhiều học giả trước đây.
29/11/2013(Xem: 13397)
Gần đây, sau ngày Giáo Hội ra mắt cơ quan TTTT Trung ương, hàng loạt vấn đề nhạy cảm phơi bày mang tính méo mó của một số báo chí nói về những tu sĩ Phật giáo.
24/11/2013(Xem: 7279)
Trường hợp các nhà sư Tây Tạng tự thiêu để đòi hỏi quyền tự do tôn giáo và giữ gìn bản sắc dân tộc có phải đã phạm giới sát sinh hay không? Hay đây là hành vi cúng dường thân xác để hộ trì chánh pháp? Đức Đạt Lai Lạt Ma hôm Thứ Tư 20-11-2013 đã nói chuyện về vấn đề này. Đức Đạt Lai Lạt Ma -- người được Giảỉ Nobel Hòa Bình năm 1989 – nói rằng các sự kiện tự thiêu đó là rất buồn và rằng đó là để đối kháng với những gian nan quá lớn mà họ đối diện: “Những vị này đã sẵn sàng hy sinh thân mạn
17/10/2013(Xem: 7346)
Có người cho rằng “đạo nào cũng là đạo”. Câu nói này thoạt nghe qua có vẻ hợp lý và là một ý tưởng hấp dẫn. Nếu hiểu theo một cách đơn giản, trong phạm trù luân lý đạo đức là đạo nào cũng dạy con người làm lành tránh dữ, thì câu này rất hợp lý. Tuy nhiên, chúng ta cần phải suy xét và nhận định lại quan niệm đó qua lăng kính tôn giáo.
09/10/2013(Xem: 12298)
Tờ nhật báo uy tín Le Monde của Pháp ngày 18 tháng 9 năm 2013, trong mục Địa Lý và Chính Trị và qua một bài viết của ký giả Frédéric Robin đặc phái viên ở New Delhi, đã nêu lên các mưu đồ và tham vọng quốc tế nhằm khai thác thánh địa Phật Giáo Lâm-tì-ni (Lumbini). Dưới đây là phần chuyển ngữ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]