Xưa nay KINH DỊCH thường được xem là sáng tác của Trung Hoa. ngộ nhận này kéo dài hơn 2500, nay phải được thay đổi cách nhìn để phù hợp với sự thực của lịch sử.
KINH DỊCH LÀ SÁNG TÁC CỦA VIỆT
1- DIỆC HAY DỊCH
Khi tạo tác KINH DỊCH tiền nhân Việt
Người xưa khi giong thuyền ra sông ra biển để tế lễ hay để săn cá thường hay quen thuộc với hình ảnh những con cò, con diệc kiếm ăn trên bờ nước.Họ lấy kết quả các loài chim đó bắt được mồi hay không để chiêm nghiệm kết quả công việc mình làm. Chim bắt được cá họ nghĩ mình sẽ thành công,chim không bắt được cá họ liên tưởng mình sẽ thất bại, lâu ngày việc chiêm nghiệm này hình thành cách bói gọi là bói Diệc
Người Việt
Khổng Tử nói "Cho ta sống thêm mấy năm, đến 50 tuổi để học Dịêc, có thể không phạm lỗi lầm lớn nữa" (Gia ngã sổ niên, ngũ thập dĩ học Dịệc, khả dĩ vô đại quá hỹ) Lỗ Luận Ngữ, Tề Luận Ngữ, Cổ Luận Ngữ, cả ba đều đồng thanh xác nhận đây là lời nói thực của Khổng Tử: "Gia ngã sổ niên, ngũ thập dĩ học Diệc, khả dĩ vô đại quá hỹ". Khổng Tử nói là Diệc chứ không nói là Dịch vì ông là người nước Lỗ nên đọc theo âm nước Lỗ.
2- Trên trống đồng Đông Sơn Thanh Hóa Việt
hào dương khắc là vạch liền, hào âm là những vành trắng hay nhiều chấm hoặc nhiều vòng tròn nhỏ.
Dich Trung Hoa cải biên hào âm lại với nhau thành vạch đứt do nối các chấm lại với nhau.
3- Tên các quẻ đơn là thuật ngữ chỉ có thể giải thích bằng tiếng Việt, tiếng Trung lung túng không giải thích được: Càn, can kết lại, Khôn, khôn ngoan chỉ những lổ biết theo ý người gieo hạt mà nẩy mầm, Khảm, nạm vào, cẩn vào, Ly, âm của lửa, Cấn, cấn cái, Chấn, cái trống, Tốn, khuyết hãm ở dưới, Đoài, ao đầm.
4- Theo thuyết tam tài đã có Tiên Thiên đồ, Hậu Thiên đồ thì phải có Trung Thiên đồ nhưng Trung Hoa không có mà đồ này lại là cốt tủy của Dịch, nó là la bàn để dựa vào đó viết lời hào.
5- Việt Nam đã tìm ra Trung Thiên đồ xếp theo vị trí Càn Nam, Đoài Đông Nam, Tốn Đông, Khảm Đông Bắc, Ly Bắc, Cấn Tây Bắc, Chấn Tây, Khôn Tây Nam.
6- Việt
7- Vị trí các quẻ trên Trung Thiên đồ hoàn toàn ứng với vị trí các luân xa trên cơ thể con người nên ta có thể hiểu rằng tổ tiên Việt Nam đã luyện khí công và thiền định mà giao hội với vũ trụ để viết nên Kinh Dịch người Hoa không hiểu được tại sao lại gọi quẻ Thiên Hỏa là Đồng Nhân chẳng qua là hai quẻ này nằm trên trục tung của Trung Thiên đồ, Càn ứng với Luân xa Thiên là Thiên môn, Bách hội. Ly Hỏa ứng với huyệt Trường Cường Hỏa Xà, hai Luân xa này hợp nhau thì sẽ hòa đồng với vũ trụ, tiếp đó họ hiểu sai về quẻ Đại hữu là giàu có vật chất, thực ra đó là thành tựu lớn nhất của hành giả luyện công.
8- Trong mỗi quẻ lời hào là một khối liên hoàn, nói cùng một chủ đề chứ không rời rạt như Dịch Trung Hoa quan niệm
9- Truyền thuyết Phục Hy vẽ bát quái không có thực, thuyết khởi nguyên Kinh Dịch của Khuất Vạn Lý, Trương Chính Lãng không thuyết phục vì không phù hợp với cơ chế cấu tạo Kinh Dịch.
10- TỬ HUYỆT VĂN VƯƠNG, việc cho Văn Vương vẽ Hậu Thiên đồ và viết quái hào từ Kinh Dịch lại càng chứng tỏ rõ rệt Trung Quốc không thể là người sáng tạo Kinh Dịch vì theo tam tài bao giờ cũng có ba cái đi liền nhau, đã có Tiên Thiên đồ thì phải có Hậu Thiên đồ tiếp đó là Trung Thiên đồ không hề có chuyện Phục Hy làm ra Tiên Thiên đồ từ 4000 năm trước rồi 2000 năm sau Văn Vương mới tà tà làm Hậu Thiên đồ thì còn chi là Dịch, là tam tài.
THÔNG ĐIỆP:
Người Việt
Kinh Dịch là ánh dương rực sáng soi rõ thời Sơ Sử của nước ta bấy lâu bị nhận chìm trong cõi huyền sử mờ ảo.
Kinh Dịch là văn bản chính thức xác thực khẳng định sự hiện hữu tất yếu của Thời đại Hùng Vương ở những trang đầu của lịch sử mở nước của dân tộc ta.
Kinh Dịch xác nhận truyền thuyết Lạc Long Quân – Âu Cơ là trang Quốc phả của Việt Nam với bờ cõi mênh mông tới tận Nam Dương Tử, tồn tại từ hơn 5000 năm trước.
Kinh Dịch giúp ta chấm dứt tiếng than dài phi lý của các nhà viết sử Việt
Tác động của Kinh Dịch ảnh hưởng trùm phủ văn minh Đông Phương, xác nhận VĂM MINH ĐÔNG PHƯƠNG xuất phát từ người Lạc Việt.
Người Việt
Nguyễn Thiếu Dũng
.
- Lạc Thư (Ma phương vô cực, cân bằng thuận): là hình vuông (đất, nguyên hàm trong toán học, trạng thái tĩnh), thể hiện sự đối xứng qua tâm số 5, nhưng trong lạc thư dịch số thì từ số 1 đến số 9 đều có sự cân bằng đối xứng nếu quy đổi số 10 tương đương số 1 (số bắt đầu)
- Hà đồ (Ma phương vô cực, cân bằng nghịch): là hình tròn (trời, đạo hàm trong toán học, trạng thái động ổn định), thể hiện sự cân bằng tại bốn vị trí -6+1 = -5 (âm Thủy); -8+3 = -5 (âm Mộc); +7-2 = +5 (dương Hỏa); +9-4 = +5 (dương Kim), tương ứng trục hoành (từ âm Thủy đến dương Hỏa) và trục tung (từ âm Mộc đến dương Kim) và Thổ ở vị trí trung tâm là số 5, nhưng hình Hà 10 châm đen (số âm) và 5 chấm trắng (số dương), như vậy vị trí trung tâm của hành Thổ -10+5 = -5 --> Thiếu mất một yếu tố để cân bằng với hành Thổ để tạo thành 03 trục cân bằng: Thủy = Hỏa; Mộc = Kim; Thổ = ... (âm + dương) x 3 trục = 6 yếu tố.
- Lạc Thư thể hiện Hậu Thiên bát quái (2^3 = 8 mặt ở trạng thái tĩnh), Hà Đồ thể hiện Tiên Thiên bát quái ( 2x3 = 6 yếu tố liên kết ở trạng thái động) --> Trung Thiên đồ phải là sự kết hợp cả hai Lạc Thư và Hà Đồ.