Mới đây, có người gửi đến email của tôi một bản tin ngắn có nhan đề “Chết trên quê hương Việt Nam”, được sưu tập từ báo chí trong nước. Bản tin rất ngắn, chỉ gồm tiêu đề và đường nối vào tờ báo gốc, như sau:
Tại Việt Nam bây giờ làm bất cứ điều gì cũng dẫn đến cái chết oan nghiệt:
1. Vuốt tóc vì chờ mua hủ tiếu ==> bị đâm chết.
2. Ăn xong không chịu rửa bát ==> bị đâm chết.
3. Ăn nhậu xong giành trả tiền ==> Bị đâm chết.
4. Ăn nhậu xong không trả tiền ==> Bị đâm chết.
5. Tiểu bậy trước nhà dân ==> Bị đánh chết.
6. Nhắc nhở tiểu bậy ==> Bị đánh chấn thương sọ não.
7. Dọn cơm ra không ăn ==> Bị đâm chết.
8. Không dọn cơm ra ăn ==> Bị đâm chết.
9. Chê xấu trai ==> Bị chém chết.
10. Khen đẹp trai ==> Bị đâm chết.
11. Để xe chiếm lối ra vào hẻm ==> Bị đánh hội đồng đến chết.
12. Mượn hộp quẹt mồi thuốc ==> Bị đâm chết.
13. Trời lạnh, mời nước uống cho ấm ==> Bị đánh chấn thương sọ não.
14. Đi hát karaoke, vào nhầm phòng ==> Bị đâm chết.
15. Phát hiện trộm, tri hô ==> Bị đánh chấn thương sọ não.
16. Giành chỗ uống nước mía ==> Bị đâm chết.
17. Dừng xe không tắt máy ==> Bị đánh chết.
18. Chê nhạc dở ==> Bị đâm chết bằng kéo.
19. Khạc nhổ khi người khác ăn cơm ==> Bị đâm trọng thương.
20. Nhìn người khác chơi bi da ==> Bị đâm thủng phổi.
21. Khuyên đi ngủ không nghe ==> Bị đâm chết
22. Bán phở bò giá 60/k tô ==> Bị đánh trọng thương, quán bị phá nát. 23. Phát cơm từ thiện chậm ==> Bị đâm chết (New, xem cuối bài này)
Đọc, thấy bàng hoàng, tôi vào Google, gõ mấy chữ “bị đánh chết”, thấy xuất hiện ngay đến 17,400,000 kết quả trong vòng 0.10 giây! Dĩ nhiên có khá nhiều bản tin bị trùng, được đăng đi đăng lại ở nhiều nơi khác nhau. Tuy nhiên, chỉ cần liếc sơ qua, chúng ta cũng thấy ngay một sự kiện: Ở Việt Nam hiện nay, mạng người thật rẻ rúng. Đi bắt trộm chó: Bị đánh chết. Mà không phải một người. Trên VTC News ngày 18 Tháng Mười 2012, có bài “điểm lại các vụ đánh hội đồng đến chết người trộm chó trong thời gian gần đây”, bao gồm:
- Quảng Trị: Dân vây đánh 2 kẻ trộm chó tới chết.
- Nghệ An: Dân đánh chết một đối tượng trong “hiệp hội bắt chó”.
- Bắc Giang: Giết người cùng làng vì trộm chó.
- Thanh Hóa: Bị truy đuổi, trộm chó tử nạn vì đâm vào tường.
- Nghệ An: Ngã giá trên xác người (tên ăn trộm chó đánh người, bị dân chúng đánh trọng thương, sau đó, không cho nhân viên y tế cấp cứu nên bị chết ngay tại hiện trường). Cũng tại Nghệ An, trước đó, một “cẩu tặc” khác bị đánh chết.
Nạn bắt trộm chó có thể khiến người ta bức xúc và phẫn nộ, tuy nhiên, vẫn có mấy điều tôi không hiểu được: Một là, lẽ nào người ta lại xem mạng người rẻ hơn cả chó? Hai là, có bản tin cho biết sau vụ “cẩu tặc” bị bắt, cả chục công an đến hiện trường; vậy, chả lẽ những công an ấy đến chỉ khoanh tay đứng ngó dân chúng đánh “cẩu tặc” đến chết, thậm chí, còn ngăn cản xe cứu thương đến chở nạn nhân đi bệnh viện? Ba là, sau các vụ đánh chết người ấy, luật pháp có làm việc hay không? Hay mọi chuyện đều chìm vào quên lãng? Bốn là, tại sao nhà báo, khi kể những chuyện ấy, có vẻ dửng dưng, thậm chí, đồng tình với chuyện giết người chỉ vì một con chó như vậy?
Nhưng đánh chết người vì tội trộm chó, ít nhiều vẫn có thể hiểu được. Vì người ta phẫn nộ. Sự phẫn nộ ấy không đủ để biện minh cho hành động giết người. Đương nhiên. Nhưng, thôi, vẫn có thể hiểu được. Có điều, ở Việt Nam, có rất nhiều người sát nhân không phải vì phẫn nộ. Chỉ cần nổi giận một chút là người ta có thể ra tay giết người. Chỉ cần liếc qua nhan đề các bản tin ở Việt Nam, chúng ta có thể thấy ngay điều đó. Cãi vã nhau, học sinh lấy gậy đánh chết bạn. Vợ cãi, chồng lấy rìu đập vào đầu, vợ chết ngay tại chỗ. Ra đường, có người đến xin tiền, không cho, bị người ấy đánh đến chết. Công an bắt dân vào đồn để điều tra gì đó, đánh chết dân, rồi vu cho dân tự tử. Bị bố mẹ từ chối cho tiền, con bèn dùng gậy gộc đánh chết bố mẹ. Có khi con đánh mẹ, bố còn xúi thêm: “Đánh chết nó đi để tao lấy vợ mới!”
Người ta sẵn sàng giết bạn để cướp một cái iPhone. Ra đường chọc gái: Bị bồ của cô gái ấy đánh chết. Khích bác bạn cũ của bồ, bị những người ấy đánh chết. Thấy người ta gây gổ, nhảy ra can gián: Bị đánh chết. Ngồi nói chuyện, theo thói quen, lấy tay chỉ vào mặt người đối thoại: Bị đánh chết. Thầy giáo phạt học sinh trong lớp: Bị đánh chết.
Vô duyên nhất là chuyện này: Có người đang ngồi nhậu với bạn, vợ gọi điện thoại bảo về. Người ấy muốn về, bị bạn khích bác là “sợ vợ”. Thế là cãi nhau. Cuối cùng đánh nhau: Người bị vợ gọi về bị đập đầu xuống đường đến chết.
Nạn bạo động ở đâu cũng có. Nhưng tôi ngờ là hiếm ở đâu nó lại lan tràn và dã man như ở Việt Nam hiện nay. Người ta đánh nhau giết nhau vì những lý do hết sức nhỏ nhặt và vu vơ. Một cái điện thoại di động thôi cũng đủ là cái cớ để cướp của và giết người. Một cuộc cãi vã nho nhỏ giữa bạn bè cũng đủ gây ra án mạng.
Từ chuyện đánh chết người chung chung, tôi tò mò đánh thử chữ “giết người yêu” trên Google, thấy hiện ra ngay 32,500,000 kết quả trong vòng 0.13 giây! Về số lượng, cũng đầy dẫy. Về lý do, cũng hết sức vu vơ. Và về tính chất, cũng hết sức tàn bạo. Đề nghị cưới, bị người yêu từ chối: Rút dao đâm ngay.
Rủ người yêu cũ đi chơi, mang sẵn theo bốn lít xăng, giết xong, lột hết nhẫn vàng, vòng vàng trên người cô ấy, rồi tưới xăng đốt! Bị người yêu trách vì việc đến nơi hẹn trễ, tức giận bóp cổ người yêu đến chết! Hẹn hò với bạn gái ở phòng trọ, sau khi tình tứ với nhau, có chuyện cãi vã, tức giận bèn rút dao đâm chết; trước khi định tẩu thoát, còn nổi máu tham, cố lột lấy hết nữ trang và điện thoại di động trên thân thể đầy máu me của bồ mình! Cùng bị tuyệt tình, một thanh niên đè bạn gái xuống đổ nguyên cả chai thuốc trừ sâu vào miệng; một thanh niên khác bóp cổ cô gái đến chết. Giết người yêu xong, một người vất xác xuống giếng, một kẻ khác chặt thân thể nạn nhân ra thành nhiều mảnh, bỏ vào bao đem vất ở nhiều bãi rác khác nhau.
Đối với người lạ, bạn bè cũng như với người tình, người ta tàn ác như vậy. Đối với bố mẹ ruột của mình, người ta cũng đánh đập hoặc đuổi ra ngoài đường một cách nhẫn tâm. Những chuyện như vậy ê hề trên báo chí Việt Nam. Đọc, thấy buồn não người.
Tại sao đạo đức Việt Nam bị suy đồi khủng khiếp đến như vậy?
Tại sao?
Nguyễn Hưng Quốc
Gia cảnh khốn khó của người phát cơm từ thiện bị đâm chết
"Vì đưa cơm chậm mà hắn rút dao đâm chồng tôi liên tiếp. Một tay tôi bế con nhỏ, tay ôm chồng đứng giữa vòng xoay cầu cứu trong vô vọng", vợ của người phát cơm từ thiện bị đâm chết nghẹn ngào kể.
Người vợ bế con khóc trước cái chết tức tưởi của chồng. Ảnh: An Nhơn
Ngày 11/8, tiếng khóc xé lòng của bé trai hơn một tuổi, của vợ và mẹ anh Trần Minh Phước (23 tuổi, người phát cơm từ thiện bị đâm chết ở vòng xoay Phạm Đình Hổ - Lê Quang Sung, quận 5) xé tan không gian lạnh lẽo của nhà vĩnh biệt Bệnh viện Chợ Rẫy, TP HCM. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, đến chiều nay, họ mới hoàn tất được thủ tục đưa thi thể anh Phước về nhà tang lễ ở đường Nguyễn Tri Phương để khâm liệm.
Đứng tựa góc cột nhà vĩnh biệt, bà Trần Tố Trân (mẹ anh Phước) thẫn thờ, đưa ánh mắt vô hồn nhìn vào thi thể con. Có người hỏi thăm, bà lại khóc. "Nó có tội tình chi đâu. Phát cơm từ thiện mà sao người ta nỡ giết nó", tiếng oán trách của bà mẹ khiến những người ở nhà đại thể không cầm được nước mắt.
Bà Trân 3 con, Phước là con cả. Họ sống ở lầu 3 của chung cư cũ trên đường Phan Văn Khỏe trong khu Chợ Lớn, phường 13, quận 5. Chồng mất sớm, bà đi rửa chén thuê cho tiệm ăn uống kiếm tiền cho các con sống qua ngày. Gia đình khó khăn nên từ nhỏ Phước không được học hành như bao đứa trẻ khác. Mới lớn, anh đã lăn lộn đủ nghề trong khu chợ như nghề bốc xếp, chở hàng...
3 năm trước, anh quen với Hứa Thị Thanh Tâm, người từng nghiện ma túy, tự thuê nhà sống chung và sinh con. "Nhà nghèo, tôi cũng không thể giúp cho hai đứa được, chỉ mong chúng mạnh khỏe và hạnh phúc. Hôm qua tôi đang rửa chén cho người ta thì nghe công an bảo thằng Phước bị đâm chết. Chân tay tôi bủn rủn", bà Trân khóc.
Thân hình gầy nhom do di chứng của ma túy, chị Tâm ôm con trai đang khóc ré vì đói sữa cũng rưng rưng. Chị bảo, gia đình nghèo khó sống trọ ở gần vòng xoay Cây Gõ, mỗi ngày chị ôm con nhỏ ngồi xin ăn ở giao lộ Phạm Đình Hổ - Lê Quang Sung (phường 2, quận 5), còn chồng đi nhặt phế liệu hoặc ai thuê gì làm đó.
Cách nay hai năm, thấy hoàn cảnh hai vợ chồng khó khăn, hai phụ nữ khá giả từ nơi khác mang cơm hộp đến nhờ họ phát cho người người có hoàn cảnh lang thang như họ. Mỗi ngày họ phát trên 40 suất cơm. "Thù lao cho việc làm của chúng tôi là được cơm ăn qua ngày", ôm đứa con trai vào lòng, chị Tâm kéo tay áo đã sờn vải lau giọt mắt đang chảy dài trên đôi gò má hốc hác.
19h ngày 10/8, anh Phước đứng phát cơm ở giữa vòng xoay như thường ngày, còn chị bế con ngồi trước cửa hàng sữa để xin tiền. Vừa được một người đi đường thả cho 10.000 đồng, chị nghe tiếng kêu cứu của chồng. "Thấy chồng bị đâm gục, tôi ôm con nhào ra đỡ. Tôi bị hắn đâm sượt vào ngón chân. Một tay tôi bồng con, một tay ôm chồng bị thương đầy máu, đứng giữa vòng xoay cầu cứu trong vô vọng", chị Tâm kể với giọng nấc nghẹn.
Theo chị Tâm, lúc đó anh Phước phát hơn được hơn phân nửa số hộp, xung quanh còn vài người đứng nhận. Theo chị kẻ thủ ác là một kẻ bụi đời thường đến xin cơm. "Thường chúng tôi phát cho trẻ tàn tật, người già trước, sau đó mới tới thanh niên có sức khỏe. Vì nhận cơm chậm mà cách nay khoảng một tuần, hắn gây sự với chồng tôi. Hôm qua, cũng vì lý do đó mà hắn rút dao đâm lén anh ấy từ phía sau", chị Tâm cho biết.
Gây án xong, hung thủ bỏ chạy bộ tẩu thoát. Chồng chị bị đâm nhiều nhát trên cổ được đưa đến Bệnh viện Chợ Rẫy nhưng đã tử vong. "Hắn ta nói giọng Bắc, người gầy, cao trên 1m60, mặc áo sơ mi trắng dài tay, quần tây xanh, mái tóc phía trước để dài", người vợ nhận dạng kẻ đâm chồng mình.
Một cô gái bạn chị Tâm, người có mặt lúc xảy ra án mạng cho biết, hung thủ là người sống lang thang ở khu vực Bến xe chợ Lớn mà nhóm cô quen cách nay khoảng một năm nay. "Chúng tôi chỉ biết hắn tên Thanh, 26 tuổi, trước đây làm nghề đấm bóp giác hơi. Hàng ngày hắn lang lang ở khu vực bến xe", cô này cho biết.
"Nó có tội tình gì đâu. Phát cơm từ thiện mà sao nỡ giết nó?", mẹ anh Phước khóc. Ảnh: An Nhơn
15h, thi thể anh Phước được đưa lên xe tang, chuẩn bị lăn bánh về nhà tang lễ. Người mẹ ngã quỵ được mọi người dìu lên xe, ngồi cạnh xác con trai. Còn bé trai đưa ánh mắt hồn nhiên ngước lên nhìn người mẹ gầy yếu, xanh xao đang khóc ngất. Chứng kiến cảnh này, nhiều nhân viên và một số người có mặt nhà vĩnh biệt rơm rớm nước mắt. "Tên Phước, sống làm phước mà sao lại vô phước. Tội cho đứa con trai, không biết tương lai thế nào", nhân viên gác cổng nhà đại thể nói giọng ưu tư.
Chiều 11/8, công an quận 6, TP HCM cho biết vẫn đang truy bắt hung thủ.
Trong tổ chức Gia Đình Phật Tử (GĐPT), Huynh trưởng phải trải qua bốn trại huấn luyện để có được bốn cấp: Tập, Tín, Tấn, và Dũng. Các cấp bậc này không chỉ phản ánh sự trưởng thành cá nhân của huynh trưởng mà còn thể hiện sự cống hiến và trách nhiệm đối với tổ chức. Trong đó, Cấp Tấn và Cấp Dũng đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì và phát triển tổ chức, đặc biệt trong việc đối phó với sự thịnh-suy của tổ chức từ cấp đơn vị đến trung ương.
Trong bối cảnh của Gia Đình Phật Tử, khái niệm lãnh đạo và hướng dẫn có thể có sự giao thoa, hay tương tác với nhau nhưng cũng có những khác biệt quan trọng. Câu hỏi đặt ra là liệu tập thể lãnh đạo trong Gia Đình Phật Tử có đi xa khỏi tinh thần hướng dẫn hay không.
Bạn mong muốn xây dựng một kết nối vững chắc hơn với con tuổi teen và giao tiếp với sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc hơn? Hãy đến với Hội thảo Giao Tiếp Chánh Niệm, nơi bạn sẽ học cách giao tiếp một cách bình tĩnh, rõ ràng và trọn vẹn, ngay cả trong những tình huống khó khăn.
Hội Thảo sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Bảy, October 26, 2024 from 2PM-4PM tại 12072 Knott Street. Unit A. Garden Grove, CA 92841
Trong bất kỳ tổ chức nào, và Gia Đình Phật Tử không ngoại lệ, tính minh bạch và cởi mở là rất quan trọng trong việc duy trì niềm tin vào tổ chức và sự tin cậy giữa tất cả các thành viên. Để bồi dưỡng tinh thần minh bạch, khách quan, việc phổ biến biên bản họp một cách rộng rãi và kịp thời là điều cần thiết. Cách làm này không chỉ đảm bảo rằng tất cả các thành viên đều nhận được thông tin kịp thời mà còn tạo ra một môi trường cởi mở và có trách nhiệm giải trình.
Trong Gia Đình Phật Tử Việt Nam, vai trò của Liên Đoàn Trưởng (LĐT) là vô cùng quan trọng đối với sự thành công và sức sống của toàn bộ tổ chức. Tương tự như nền móng của một tòa nhà nguy nga vậy, sức mạnh của một đơn vị tại địa phương sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển và tiến bộ của các cấp Miền và Trung ương. Một đơn vị vững mạnh sẽ củng cố Ban Hướng Dẫn Miền, từ đó giúp Ban Hướng Dẫn Trung Ương phát triển và lớn mạnh. Vì vậy, sứ mệnh mà Liên Đoàn Trưởng đảm nhận không chỉ có ý nghĩa đối với đơn vị mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển chung của cả tổ chức.
Bài viết xin kính dành cho những người cùng tần số và đồng cảm được những thao thức về niềm tin, bổn phận và trách nhiệm của một người Phật Tử trước một xã hội đầy thách thức của một thời đại AI đang thống lĩnh khi mà có những người vẫn tự xem mình là một Phật tử, không đọc kinh điển, giáo lý, nhưng có thể ngay lập tức nhận được câu trả lời cho tất cả các câu hỏi về tín ngưỡng của mình bằng lời bình luận đại diện tôn giáo hữu ích này của AI trên điện thoại của họ.
“Cuồng ngôn” là một trong những cụm từ ngày nay xuất hiện khá nhiều ở một số thành phần có thói quen sử dụng ngôn ngữ vượt quá sự thật, mang tính đề cao giá trị bản thân hoặc công kích người khác quá đà với sự trợ giúp từ mạng xã hội. Cuồng ngôn xuất phát từ tâm lý tự tin vào bản thân một cách thái quá hoặc bản chất tham – sân – si còn quá nặng, điều đó sẽ hình thành trong suy nghĩ và bộc phát thành lời nói. Ngày nay, nhiều người lợi dụng mạng xã hội để thể hiện bản chất cuồng ngôn như một thói quen, sở thích mà nhìn chung chỉ mang lại hiệu ứng tiêu cực nhiều hơn tích cực.
Có lẽ một lúc nào đó khi tầng nhận thức của chúng ta được nâng cao theo quá trình tiến hoá của sự tu tập, khiến cho lời khai thị đã chấn động, và tự nhiên khiến chúng ta sẽ nhìn nhận vấn đề đang được đề cập một cách sâu sắc hơn nhiều trong khi tâm linh là một lĩnh vực sâu và cần thời gian rất dài để khai sáng.
Và người viết cũng từng được dạy rằng: “Trong vấn đề tu tập hãy dùng trí tuệ mình để tìm Phật chứ đừng được dạy gì thì nghe nấy, vì thực tế tuy chúng ta cần nghe những lời giảng về Ngài từ những người khác, nhưng chúng ta sẽ tìm Ngài trong sự chiêm nghiệm cuộc sống, trong sự biến đổi không ngừng của tự nhiên, trong mọi thứ với vị trí trí của mình ở tầng nhận thức nào.”
Như vậy là các bạn học sinh sinh viên đã chính thức nghỉ hè. Với các em, đây là quãng thời gian quý giá để nghỉ ngơi, thư giãn, phát triển bản thân, tìm hiểu và học hỏi những gì hợp nhất, cần nhất, tốt nhất cho chính mình. Nắm bắt được nguyện vọng và nhu cầu này, năm nay một chương trình rất thú vị được tổ chức ngay trong những ngày tới.
Với chủ đề “Ươm Mầm Thiện Nhân”, trại hè Phật Giáo tổ chức tại chùa Đại Tùng Lâm Hoa Sen mong muốn tạo môi trường sinh hoạt hè bổ ích giúp các bạn trẻ, đặc biệt là gieo thiện duyên để các em biết đến Đạo Phật và được trải nghiệm tu học Phật Pháp, tiếp thu những giá trị tốt đời đẹp đạo mà Đức Phật đã tìm ra và để lại cho chúng ta để ứng dụng vào đời sống học tập, làm việc, sinh hoạt hàng ngày.
Đã tử lâu lắm rồi, người Phật tử đã nghe nói về thời mạt pháp. Nhưng mấy lúc gần đây nhân lỗi lầm của một hai vị sư khi thuyết pháp đã dấy lên một làn sóng nói rằng Phật Giáo tiêu ma rồi, thời mạt là đây chứ còn đâu nữa khiến hàng Phật tử hết sức dao động và lo lắng. Thế nhưng tại sao giữa thời mạt pháp mà:
-Chùa Hoằng Pháp, Chùa Giác Ngộ liên tục tổ chức các khóa tu hoặc thuyết pháp hoặc giao lưu, xuất gia gieo duyên cho vài ngàn người, có khi lên tới cả chục ngàn bao gồm quý vị cao niên, thanh viên sinh viên và trẻ em?
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.