Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Đàm Đạo Cuối Năm

31/01/201921:21(Xem: 3817)
Đàm Đạo Cuối Năm

Xuan dan gian cai bien

Tiểu Phẩm  

ĐÀM ĐẠO CUỐI NĂM

 

            Năm cùng tháng tận, hương xuân phảng phất đó đây, đang ngồi cùng nhau bên chén trà sen và khay mứt thập cẩm thơm nức, thầy Tử Cống đột nhiên hỏi Khổng Tử:

            - Người chết có biết gì không hay không biết gì nữa?

            Khổng Tử ngẫm nghĩ một hồi mới nói:

            - Ngày Xuân ngày Tết đến nơi mà nói chuyện chết chóc e nghe không đặng…

           Thầy Tử Cống cười khẩy, nói nhẹ nhàng:

           -  Đang chỉ là những ngày cuối năm, chưa sang năm mới, bệnh gì mà cữ? Xin hỏi lại: Người chết có biết gì không hay không biết gì nữa?

            Khổng Tử phải nhíu mày nhăn mặt, rồi thở dài nói:

          -  Ta mà nói hẳn ra rằng “Người chết còn có biết” thì ta sợ những người con hiếu cháu thảo sẽ liều thân mà chết theo cha mẹ, ông bà. Còn như ta mà nói hẳn ra rằng “Người chết hết biết gì”, thì ta lại sợ những con cháu bất hiếu chẳng hề nghĩ đến chuyện đền ơn đáp nghĩa, chúng chẳng nhớ ơn người đã trồng cây cho chúng có bóng mát, có trái ngọt mà ăn bổ khỏe thân thể trí óc. Chúng uống dòng nước ngọt trong lành mà không tưởng nghĩ đến cội nguồn, thế là mất đạo lý!

            - Vậy thì nói sao cho ổn đây ạ?

            Khổng Tử đủng đỉnh bước lòng vòng, rồi buông thỏng một câu:

            -  Khỏi cần nói gì!

            - Vậy thì không ổn!

            - Ổn. Điều quan trọng là người sống còn biết gì hay hết biết, chứ không phải là người chết. Người sống hãy tự biết lấy bằng lương tri, bằng tình cảm chân thật cuả mình, để sống sao cho trọn nghĩa vẹn tình, đẹp tình đẹp đạo. Chứ người sống mà hết biết đến đạo lý của người đang hít thở, đang sống thì người sống ấy cũng chẳng khác nào người đã chết, bỏ đi. Người sống hãy tự biết mình phải có bổn phận và trách nhiệm gì đối với những người đã chết, đã hy sinh vì đất nước, vì con cháu mai sau. Người sống mà không biết nghĩ ra chuyện ấy, thì … chẳng mặt mũi nào để đáng sống nữa!

            Thầy Tử Cống chép miệng nói:

            - Những người sống vô ơn trên đời này thiếu gì, vậy mà họ vẫn dương dương bản mặt, vênh váo kênh kiệu bước ra đường, chớ có gì phải mất mặt mất mũi? Kìa những kẻ vinh thân phì gia, ăn xài phung phí, tiêu dùng xa hoa chẳng hề nghĩ đến ai. Nọ những kẻ chức trọng quyền cao, giàu nứt đố đổ vách, chơi bời hoang đàng xa xỉ, ăn mặc diêm dúa sang trọng, vung tiền qua cửa sổ ... chẳng hề biết gì đến những người đói khổ chung quanh mình, chứ đừng nhắc đến những người đã khuất bóng mơ hồ. Vậy mà họ vẫn điềm nhiên, thung dung sống những tháng ngày đẹp đẽ mộng mơ, chớ có mà xấu hổ thẹn thùng đâu?

            Khổng Từ nhăn mặt, bực tức nói:

            - Có những loại người như vậy thì... thật là... “hết biết” luôn, miễn nói nữa cho mệt!

 

VĨNH BÒ CẠP
(Cư sĩ Vĩnh Hữu)



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/02/2014(Xem: 6407)
Chưa về lại thăm làng xưa xóm cũ Mạ chắc buồn nhiều lắm lúc chờ mong Và em thơ với tuổi ngọc còn không ? Khi xuân đến bên thềm hoa mai nỡ
01/02/2014(Xem: 7243)
Đông tàn, xuân đến, tiết trời mát dịu, mọi người được sảng khoái tinh thần để vui với bạn bè và người thân. Đặc biệt, ba ngày Tết là ba ngày thư thái, cho nên bếp lửa được nghỉ ngơi nhiều hơn ngày thường. Nhà nhà hạ hỏa, mấy vị nội trợ thảnh thơi rảnh rỗi. Thời gian biểu sinh hoạt cũng linh động, mọi người trong gia đình không cần xem đồng hồ để về đúng giờ theo bổn phận hàng ngày; còn khi về nhà, sẵn có bánh tét, bánh chưng
01/02/2014(Xem: 6412)
Lên chùa đón giao thừa mừng năm mới, Nghe chuông ngân hòa tiếng mõ nhẹ rơi. Tụng thời kinh cùng đại chúng ngậm ngùi, Nơi đất khách niềm vui không trọn vẹn.
31/01/2014(Xem: 11456)
Ngựa là một loài động vật đã gắn bó rất lâu đời với cuộc sống con người và có thể trở thành một loài gia súc nuôi trong gia đình. Đặc biệt là vào thời xưa, ngựa được xem như là một phương tiện đi lại phổ biến và thuận tiện nhất, có thể so sánh ngựa giống như một chiếc xe gắn máy thời nay, thậm chí có thể là một chiếc xe ba gác. Sử dụng ngựa để vận chuyển và đi lại, hoặc chinh chiến thì rất thuận lợi vì ngựa có sức đi đường rất bền, không sợ giá xăng leo thang, ngựa có thể băng rừng vượt suối, vượt mọi chướng ngại vật và đặc biệt có thể sản xuất thêm ra nhiều phương tiện con khác nữa
31/01/2014(Xem: 6882)
Ngựa là một con thú được thuần hóa sớm và hiện diện khá thân thiết trong đời sống nhân loại, bằng chứng là tiền nhân của chúng ta đã liệt kê nó vào trong lục súc ố sáu con vật nuôi quanh quẩn trong nhà. Thuở chưa có máy móc, ngựa được xem như là phương tiện di chuyển tiện lợi nhất, có thể tương đương với một chiếc xe “Cub” hiện đại, nếu không nói là tiện lợi hơn vì nó dư sức vượt núi băng ngàn, phóng qua nhiều chướng ngại vật, tự động chạy về “ga-ra” một mình mà không cần thay đồ phụ tùng hay vô dầu mỡ chi cả. Đó là chưa kể đến khả năng có thể sinh sôi được nhiều chiếc “Cub con” khác! Đến nỗi, khi cơ giới xuất hiện, người ta vẫn đo sức máy bằng sức ngựa ố mã lực ố danh từ được góp mặt trên các tờ kinh cổ. Hàng Phật tử năm châu chúng ta, ai mà chẳng tri ân chú ngựa Kiền Trắc, sinh vật đã chở Đức Đạo Sư vượt hoàng thành vào một đêm tối mùa Xuân, mở đầu chuyến đi lịch sử, với chàng Sa Nặc bám lủng lẳng ở đằng đuôi.
31/01/2014(Xem: 11927)
Hình ảnh Đón Giao Thừa Giáp Ngọ tại TV Quảng Đức
31/01/2014(Xem: 7100)
Cành Lộc Xuân Giáp Ngọ
30/01/2014(Xem: 10607)
Giao thừa Nguyên Đán lễ linh thiêng, Cung thỉnh mười phương Phật Thánh Hiền, Duyên giác, Thanh văn cùng liệt Tổ, Thiên thần Hộ pháp với Long Thiên. Thiêu thân liệt Thánh tử vì đạo, Dủ ánh uy quang giáng tọa tiền, Lễ nhạc hương hoa xin cúng dưỡng, Nguyện cầu giáng phước lễ minh niên.
30/01/2014(Xem: 8412)
Lễ giao thừa rước năm mới là một nghi thức thiêng liêng của người Việt nói riêng và người Á Đông nói chung. Ở chốn thiền môn có nghi lễ đặc thù cho giao thừa. Nhưng tại tư gia Phật tử, nghi lễ đó được thực hiện như thế nào cho đúng với truyền thống dân tộc và giáo lý đạo Phật? Giải đáp thắc mắc này, PV Giác Ngộ đã hầu chuyện với TT.Thích Lệ Trang, Phó Trưởng ban Nghi lễ T.Ư về việc này. Nói về nghi lễ giao thừa và nghi lễ đón giao thừa ở chốn thiền môn, Thượng tọa cho biết:
30/01/2014(Xem: 15554)
Ở Việt Nam, liên quan đến đề tài Tết, có lẽ không có bài thơ nào được phổ biến rộng rãi cho bằng bài “Ông Đồ” của Vũ Đình Liên (1913-96): Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Bên phố đông người qua. Bao nhiêu người thuê viết
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]