Tiễn bác Trư, đón chào Thiên kim Canh Tý,
Xin đừng mang virus đến chốn này
Nước Úc thiên tai mãi cứ bám ...dai
Mong ước 0 giờ này ...đổi thay chuyển hướng...
Giờ hoàng đạo, chúc người người an hưởng ,
Năm tràn đầy tình đoàn kết tương thân.
Chung sức đắp xây xã hội “ Nhật, Nhật Tân “...
Mời ... Chúa Xuân Canh Tý vào thư phòng khai bút !
Ngày xuân mà thiếu trà là thiếu hương vị đậm đà của xuân. Người xưa coi trà như lẽ sống, người nay cũng lấy trà làm bạn tri âm. Một người bạn hiền, một khung cảnh ấm áp, thư thái nâng chén trà ngon, cho nhau một chút tình đời ý đạo, còn gì thú vị hơn! Trà là thức uống có từ rất xưa, gắn liền với đời sống con người Á Đông, nhất là người Việt Nam. Trà có mặt trong đời sống của ta từ khi ta sinh ra cho đến khi từ giã cõi đời (người chết được liệm bằng trà), trà như là một phần tất yếu của đời sống.
Mấy ngày Tết đã qua. Những lăng xăng rộn ràng của báo chí, hội chợ và sạp hoa đã lắng dịu, nhường chỗ cho những sinh hoạt bình thường, thật bình thường. Nhưng ngàn hoa nội cỏ hãy còn tươi thắm rực rỡ dưới nắng xuân ấm áp. Và đâu đó, trong khi hoa hãy còn trên cành thì vẫn liên tục diễn ra những xung đột, xâu xé nhau, giữa những lý tưởng, chính nghĩa, quan điểm, lập trường chính trị hay tôn giáo. Những dị-đồng sinh ra bè phái và thành kiến. Những thắng-bại sinh ra kiêu hãnh và đố kỵ.
Thưa quý vị,
Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Kỷ hợi, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình, qua các thiên can, địa chi và ngũ hành trong sự biến dịch vô cùng, vô tận giữa vũ trụ và con người; giữa con người và vũ trụ.
Nên, thấy vận may, ta không vội vã vui mừng quá chén, vì vui mừng quá chén, thì vận may sẽ mất và sầu sẽ đến. Thấy vận rủi, ta cũng không vội vã buồn lo, vì buồn lo thì mạch sống cạn dần, khiến từ rủi lại sinh ra rủi.
Chiều nay dường như hương vị ngày xuân vẫn còn đọng lại trong tôi và đang len lõi dần trong từng hơi thở, mơn man từng thớ thịt trên gương mặt của người con xa quê hương. Rồi ngồi nghe khúc nhạc“Mẹ hiền yêu ơi, Xuân sau con sẽ về,Mẹ chớ buồn lòng nặng trĩu niềm đau, Xuân năm nay Xuân mang nhiều nỗinhớ, Xuân mong chờ Xuân cô quạnh Mẹ ơi….”, chợt thương mình đôi mắt cứ mờ dần mờ dần khi chạm vào nỗi nhớ, nước mắt đong đầy bờ mi. Hẳn nhiên, cuộc đời đang chảy trong một vòng xoay giữa quá khứ và hiện tại, sống chậm để nâng niu từng hơi thở mỗi phút giây, cũng là cách cảm ơn đấng sinh thành đã cho ta hình hài và có mặt trên cuộc đời.
Tiền thân Đức Phật một thời
Từng là chú khỉ sống nơi khu rừng
Thân hình to lớn hào hùng
Xiết bao mạnh mẽ, vô cùng thông minh,
Nhân từ nổi tiếng rừng xanh
Giúp người hoạn nạn tâm thành chứa chan.
Một ngày rực rỡ ánh vàng
Nắng trời tỏa ấm, gió ngàn vờn quanh
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.
Hướng về khắp tất cả
Đệ Tử và chúng sinh
Đều trọn thành Phật đạo
Nam mô A di đà Phật