Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chuyện thời Cách Ly phòng chống COVID-19

16/04/202022:13(Xem: 4580)
Chuyện thời Cách Ly phòng chống COVID-19

phat tu nu mac ao trang
Chuyện thời Cách Ly phòng chống COVID-19

CHIẾC ÁO TRÀNG


       Đường phố vắng hoe. Quán xá đều đã đóng cửa. Chỉ những khu vực chợ búa mới thấy có người tập trung qua lại với biểu hiện vội vội vàng vàng, Đã bước sang ngày thứ mười một của đợt giãn cách xã hội phòng chống dịch COVID-19.

       Khu xóm gần ngôi chùa nhỏ cũng yên tĩnh như các xóm khác. Tam quan của chùa đã được Sư trú trì cho mở toang hết cả ba cổng từ mấy ngày qua để tiến hành phát chẩn từ thiện, chia sẻ bớt khó khăn cho người nghèo khó. Một chiếc bàn lớn trải khăn vàng sáng, màu vàng của pháp y, được đặt ngay giữa sân, lùi vào bên trong cổng giữa của tam quan chừng hai mét, trên đó đã sắp đầy những phần quà gói ghém tươm tất, gọn gàng. Bên cạnh bàn lớn là một chiếc bàn khác chất đầy những túi gạo trắng, cũng đã được những người thiện nguyện mang khẩu trang y tế túc trực cân đong, sắp xếp ngăn nắp để phát trao cho bất cứ ai ghé đến nhận về, không phân biệt tín ngưỡng đạo giáo…

      Khoảng gần trưa, mặt trời đã lên cao, như mấy ngày trước, Sư trú trì rời tịnh thất ra đến cổng tam quan để kiểm tra, thăm hỏi việc phát chẩn. Có một vài người tàn tật, nghèo rách mới vừa ghé dến khúm núm nhận những “lộc chùa” với vẻ mặt rạng rỡ, tươi vui. Những nét tươi vui đó đã làm cho Sư vô cùng hoan hỷ, chừng như Sư vừa được uống xong những bát thuốc bổ dưỡng cho thân tâm. Và rồi, khi Sư còn đang đứng đó, cạnh chiếc bàn lớn đã vơi đi hơn nửa phàn quà chia sẻ, thì một người phụ nữ chạy xe ghé đến, dừng xe tắt máy, dắt bộ vào bên trong sân chùa qua cổng nhỏ bên trái. Người phụ nữ cởi bỏ khẩu trang và mũ bảo hiểm ra, hướng về phía Sư mà chắp tay sen búp, cúi gập mình kính cẩn bái chào. Sư nhận ra người quen, liền cười, giọng cất lên thân thiện:

       - Này tín nữ, sao mấy ngày giãn cách xã hội, nhà chùa có tổ chức phát gạo và nhu yếu phẩm hỗ trợ cho người nghèo, nhà khó khăn, mà không thấy chị đến nhận?
      - Bạch thầy, bao năm qua đến chùa cầu pháp, được thầy giảng dạy về "thiểu dục tri túc", thấm hiểu và thực tập đã nhiều, nên con luôn biết đủ, không tham cầu gì thêm ạ!
      - Lành thay, lành thay!
      - Con cũng có chút đắn đo suy nghĩ trước câu khẩu hiệu "Nếu bạn khó khăn hãy nhận lấy một phần. Nếu bạn ổn xin nhường cho người khác" ạ.
       - Đắn đo? À, tôi hiểu, gia cảnh nhà chị thì tôi có biết. Chị "ít muốn, biết đủ" quanh năm suốt tháng, trải qua nhiều năm ròng là thật giỏi thật tốt rồi, rất đáng tán dương. Nhưng trong biến động lần này thật khác thường, đại dịch ảnh hưởng rất lớn đến đời sống xã hội, tôi xin hỏi... có thật là nhà chị "ổn" không?
      - Bạch thầy... có chút bất ổn ạ.
      - Một chút bất ổn làm cho chị phải một chút đắn đo?
      - Dạ, đúng vậy. Lâu nay, con buôn thúng bán mẹt kiếm đồng ra đồng vô đắp đổi qua ngày, được bao nhiêu xào bấy nhiêu, không tích cóp để dành được khoản nào để phòng xa. Con trai của con làm nhân viên nhà hàng, nay thất nghiệp về nằm nhà. Con gái của con ở bên nhà chồng, đang nuôi con nhỏ. Vì vậy, thời gian giãn cách xã hội đã gây nên bức tường rào chướng ngại...
     - Hiểu rồi, chị không cần phải kể thêm. Lâm hoàn cảnh như vậy, đâu có ổn, sao chị không đến đây nhận lấy một phần của thập phương bá tánh chia sẻ?
      - Dạ, con đắn đo chỗ đó. Cứ ngồi gẫm xét mình có thật sự ổn không? Nếu không nhận thì nhà mình có chết đói không? Không đói thì cũng thiếu thốn, thiếu thì khổ. Con cứ dằn vặt miết... Nếu đến nhận thì lại thấy bất ổn.
      - Sao bất ổn?
      - Vì xưa nay con luôn ăn mặc tươm tất, chỉnh tề khi ra ngoài, khi đến chùa, và đi bằng chiếc xe tay gas của bên ông cha chồng cho sau khi chồng con qua đời...
       - À, chị e ngại sẽ bị thiên hạ dị nghị, chê bai là khá giả mà đi cướp phần của người nghèo khó khăn?
      - Bạch thầy, đúng là vậy, thầy thấu rõ tâm ý của con rồi!
      Sư nở nụ cười hiền từ:
       - Do chị bị vướng nhiều phan duyên nên mới... khổ vậy. Ta sống tùy duyên chứ đừng nên phan duyên. Bây giờ tôi biểu chị đừng nhận gì hết, đi tay không về; hoặc bày chị bước ra ngoài kia hiên ngang nhận lấy liền một phần rồi đi về lẹ lẹ thì dễ quá. Nhưng chị sẽ không được thoải mái, nhận mà sẽ như nhận món nợ cũng chẳng lợi lạc gì.
       - Dạ... vậy bây giờ con phải làm sao cho ổn đây thầy?
       - Chị lên xe chạy về nhà đi, rồi chịu khó đi bộ quay lại đây nhận một phần. Khi đi, nhớ mặc áo tràng vào, đó là chiếc áo của người tu tập pháp Phật, khoác lên rồi thì không còn phân biệt giàu nghèo đói no, thượng lưu hay bình dân nữa!
        - Nam mô Phật! Con đội ơn thầy đã giải thoát cho con!

 

CÁCH LY

         - Cách ly, sao vẫn đến Chùa?
         - Bạch Thầy, do con không rõ là cách ly Thân hay Tâm ạ.
         - Cách ly Tâm luôn đi!
         - Dạ, Tâm con bỏ ở nhà rồi mới lên đây đó Thầy!
         - Vậy sao đem Thân đến?
         - Bạch Thầy, do hôm dự lễ trước ngày cách ly, con có bị rơi mất sợi dây chuyền trong khuôn viên Chùa, nên nay con tranh thủ lúc vắng người, con đi tìm dễ hơn ạ!
         - Vậy tìm lẹ đi, rồi lo mà về sớm sớm, kẻo đi lâu quá cái Tâm ở nhà nó bị ăn trộm vô cuỗm mất đó con!
         - Ui chao... mô Phật!

 

Tâm Không – Vĩnh Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/10/2013(Xem: 6237)
Em là đóa hoa đứng bên hàng giậu, có chàng trai trẻ ngắm em rồi làm thơ bảo rằng em cười với chàng, đã thấy em trong tiền kiếp. Chỉ có thế thôi mà bài thơ của chàng được một Thiền Sư viết văn trứ danh liệt vào loại thơ Thiền, nhờ đó loài hoa nhà quê như em trở thành nổi tiếng. Một đóa hoa Dâm Bụt đứng bên hàng giậu.
11/10/2013(Xem: 5460)
Em ơi, nếu mộng không thành thì sao ? Mua chai thuốc chuột, uống cho rồi đời. Ngày xưa còn bé, Hoa Lan nghịch ngợm ghê lắm cứ theo bọn con trai leo trèo, chơi đánh kiếm cho đúng câu tiên đoán thần sầu của bà nội. Bà mụ nặn lầm con bé này rồi, phải chi ra thằng cu thì đúng hơn. Do đó Hoa Lan tối ngày chỉ ở trên cây ổi nằm vắt vẻo đong đưa, hát vu vơ mấy câu cải biên bài Duyên Kiếp của chàng nhạc sĩ họ Lầm, rồi thích chí cười vang. Cười đây không có nghĩa là biểu đồng tình với nội dung câu hát ấy đâu, nếu vì một giấc mộng nào đó không thành, dám bưng chai thuốc chuột nốc ừng ực, cái đó không có Hoa Lan rồi đấy, các bạn ạ!
10/10/2013(Xem: 4462)
Để nói về một điều gì thật ồn, thiên hạ vẫn bảo “ồn như cái chợ„ .Thế nhưng với tôi, có một nơi ồn còn hơn cái chợ, đó là ngày họp mặt thầy và trò của trường Nữ Trung Học Quảng Ngãi tổ chức nhằm vào 26-07-2008.
10/10/2013(Xem: 5352)
Khi tôi biết sẽ định cư tại Thụy Sĩ, cái xứ nhỏ xíu, diện tích chỉ 41.300 cây số vuông, dân số khoảng hơn 7 triệu người, trong đó đã có gần hai triệu người ngoại quốc, tôi thật nản.
25/09/2013(Xem: 8222)
Đang nằm bịnh gần...vãng sanh, có tiếng điện thoại reo, giọng của chị bạn thân: - Đi ...tu không? Tôi phều phào: - Chùa nào? - Tu viện Viên Đức. - A, Thọ Bát Quan Trai đấy hả? - Vâng, xe còn một chỗ trống, sáng mai 7 giờ xuất hành, đi không? - O.K.
25/09/2013(Xem: 11057)
Thế là, dù muốn hay không, tôi vẫn phải nhận thêm một tuổi nữa, và năm nay… Nhâm Thìn là năm tuổi của tôi. Thuở còn bé, thỉnh thoảng tôi vẫn nghe… ké người lớn nói chuyện với nhau: “Năm tuổi của tôi”. Tôi không rõ năm tuổi là năm gì, ý nghĩa ra sao, nhưng qua câu nói và thái độ khi nói, tôi vẫn cảm nhận được nỗi lo lắng sợ hãi của các bậc trưởng thượng. Sợ gì nhỉ? Tai nạn? Đau ốm? Mất mát hay chết? Nhưng rồi sau đó có ai chết đâu và có xảy ra chuyện gì đâu. Còn xui xẻo trong năm, nếu có, thì tuổi nào mà tránh được, chả cứ năm tuổi. Thế nhưng, các bác vẫn sợ và e dè để rồi năm đó “án binh bất động” không cựa quậy gì ráo.
25/09/2013(Xem: 6855)
Trong nhà Phật chúng ta hay nghe đến hai chữ Nhân Duyên, hết nhân nọ đến duyên kia trùng trùng duyên khởi. Nhưng chưa ai chịu tỉ mỉ phân loại các nhân duyên kiểu “à la Hoa Lan“ như thế này. Với sư phụ Giác Duyên là duyên Phật pháp, đến chàng Nghịch Duyên nhất định phải là duyên con Tiều, tiếp đến chàng A Còng là duyên “gió cõng đò đưa“. Hôm nay với Thi Thi Hồng Ngọc một cây bút nữ của tờ báo Viên Giác, thuộc hàng con cháu sinh sau đẻ muộn, là duyên “Thiên cơ bất khả lậu“.
24/09/2013(Xem: 3541)
Từ xưa đến nay đã có biết bao nhiêu áng văn tuyệt tác, bao nhiêu bài thơ trữ tình, bao nhiêu ca khúc vinh danh người Mẹ, trong đó bài hát “Lòng Mẹ“ của Y-Vân đã trở thành bất hủ, mỗi lần nghe là mỗi lần cảm thấy xúc động cả tâm can! Riêng tôi, tôi lại muốn viết để ca ngợi người Cô ruột của tôi, cô là hình ảnh của người mẹ thứ hai, dù đã không sinh ra tôi. Mới một tuổi tôi đã mất mẹ, trong khi đó hai anh trai tôi cũng chỉ mới lên bốn và lên hai. Câu nói của ai đó cùng nghe càng thấm thía vô cùng: „Ngày ta đau khổ nhất là ngày ta mất mẹ, lúc ấy ta khóc mà không có mẹ bên cạnh để dỗ dành“.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]