Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

172. Lầu Hợp Hoan, chị em đều bị khổn

31/10/201819:25(Xem: 6813)
172. Lầu Hợp Hoan, chị em đều bị khổn

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 172:
Lầu Hợp Hoan, chị em đều bị khổn

Đường Phụng Sơn, thấy trò định kỳ mưu



Thiết đầu thái tuế Châu Khôn đã hỏi đường xong bèn theo đường lớn đi về phía Bắc, quả nhiên thấy một tòa Lang Hổ miếu, đi qua phía Tây mười mấy cổng nữa quả nhiên có cổng lớn ở phía Bắc đường. Ngoài cổng để sẵn một kiệu lớn với vài người tùng nhân và ngựa. Phía trong cửa treo đèn lớn, rất nhiều sai quan kiệu phu đang đứng chầu chực. Nguyên hôm nay quan Kinh doanh điện soái Lục Bính Văn không đi chầu, đến chúc mừng Vương Thắng Tiên. Thầy trò đang uống rượu mừng ở khách sảnh. Vương Thắng Tiên định hôm nay say khướt một bữa, tối lại động phòng hoa chúc với người đẹp. Châu Khôn từ ngoài đi vào cổng, gia nhân hỏi:

- Tìm ai vậy?

- Có phải đây là nhà của Hoa hoa thái tuế Vương Thắng Tiên không?

- Bộ muốn phản hả? Đây là nhà của Vương đại nhân đấy.

Châu Khôn nghe nói là nhà của Vương Thắng Tiên liền rút dao ra nhắm ngay tên gia nhân lia một nhát, đầu rơi long lóc xuống đất ngaỵ Gia nhân nhốn nháo cả lên. Châu Khôn xách dao chém loạn đả, đi thẳng vào nhà gặp ai chém nấy, giết một loạt mười mấy người. Châu Khôn mới nghĩ thầm: "Viện này quá lớn, không biết chị mình ở đâu, phải cứu chị mình ra gấp mới được!". Nghĩ rồi bèn níu một tên gia nhân, kề dao hỏi:

- Ta hỏi mi nè, người đàn bà là Châu thị bị Vương Thắng Tiên gạt đem về đây hiện đang ở đâu? Mi nói thật cho ta biết, ta không giết mi.

Tên gia nhân sợ quá, run lập cập nói:

- Xin đại thái gia tha mạng, tôi xin nói: Ra cửa ngách phía Tây, xuyên qua một tầng viện, qua phía Bắc là hoa viên, người ấy ở trên lầu của năm gian Hợp Hoan lầu ấy.

Châu Khôn nghe xong giết luôn tên gia nhân rồi đi thẳng qua cửa ngách phía Tây, xuyên qua một tòa viện, quả nhiên có một hoa viên, thấy phía Bắc có một tòa lâu đài năm gian, ánh đèn sáng trưng, bóng người thấp thoáng. Châu Khôn bước lên thang lầu xem thấy chị mình là Châu thị bị trói ghịt cánh khuỷu, bốn người vú em đang theo khuyên giải. Châu Khôn rút dao ra giết hết bốn người vú em đó rồi kêu:

- Chị Ơi, chạy đi với em!

Châu Khôn chạy tới cắt dây trói cho chị. Bấy giờ nghe dưới lầu có tiếng ồn ào và hô lớn:

- Bắt nó, đừng để chạy thoát!

Châu thị thấy tình hình ấy, bèn nói:

- Em ơi, hãy đưa dao đây cho chị cắt cổ mình cho rồi, còn em hãy trốn nhanh lên.

- Chị Ơi, chị không nên chết như vậy, để em cõng chị hay nhé!

- Em ơi, hãy dòm bên ngoài xem, người ta vây chặt cả rồi. Em hãy tìm cách đi. Chị nhất định không để lọt vào tay tên ác bá. Em nếu không trốn, cả đến em hắn cũng không tha.

- Chị Ơi, đừng chết!

Lại nhìn xuống lầu thấy người ta đông nghẹt dưới lầu, thấy đèn đuốc sáng rực như ban ngày, mỗi người đều cầm dao gậy kiếm kích. Nguyên khi Châu Khôn tiến vào cửa giết người thì có người báo cho Vương Thắng Tiên haỵ Vương Thắng Tiên truyền lệnh kêu bọn gia đinh coi nhà hộ viện, tất cả độ hơn 100 người cùng áp tới vây chặt Hợp Hoan lầu. Châu Khôn thấy trên lầu có một cây gài cửa bèn rút ra, đứng ở cửa lầu, nói:

- Ai không sợ chết thì lên đây.

Mọi người chỉ hò hét chứ không ai dám lên lầu. Vương Thắng Tiên cùng Lục Bính Văn cũng đến hoa viên xem, có rất nhiều người cùng vây quanh bảo vệ Vương Thắng Tiên ra lệnh:

- Ai bắt được hung thủ, ta thưởng cho 200 lượng bạc.

Người ta vì tham tiền mà chết, chim bởi tham ăn mà tiêu đời. Nghe mấy câu nói đó, những người có gan lớn thì xông lên trước. Vừa lên ba bốn bậc thang thì bị Châu Khôn điểm cho một côn tét đầu rớt xuống. Trong đám hộ viện có hai anh em cùng thương lượng:

- Anh em ta một người lên thang lầu, một người bò ở lan can, để cho anh ta hai đầu phó không được.

Châu Khôn có chủ ý, thấy một người bò lên lan can chạy đến bên cửa sổ, một người chạy lên thang lầu. Châu Khôn đánh người lên thang lầu trước, rồi chạy lại giáng lên thiên linh cái của người bò lan can một côn rớt xuống lầu.

Ai nấy chỉ hò hét mà không dám tiến lên lầu. Châu Khôn hét lớn:

- Ai dám đến cản trở đại thái tuế hử?

Các gia đinh nghe nói nhao nhao lên:

- Đại thái tuế này lợi hại thật!

Trước tình hình đó, bên ngoài có tiếng ồn ào vang lên, vô số quan binh kéo đến. Nguyên Lục Bính Văn đã truyền lệnh cho 2 viên quan và 500 lính của nha môn, các quan chức bộ thành, thủ doanh, hai doanh lục bộ đều kéo đến bắt giặc. Mọi người kéo đến tính ra đến cả ngàn quân binh nha dịch, mỗi người cầm lồng đèn, thương dài dao lớn, kiếm ngắn búa to vây chặt bốn phía lầu Hợp Hoan, nước chảy không lọt. Ai nấy cũng chỉ hò hét lấy oai chứ không dám xông lên. Có người nói:

- Nhị ca, anh tiến lên phía này đi!

- Tôi đương làm quân sai, người kia nói, mỗi tháng trừ tiền đậu hủ còn lại ít tiền liều mạng không xong. Anh có tham công thì anh lên lầu đi. Anh thấy vị thái tuế kia không, tay cầm con dao sang quắc, lại còn cây gài cửa nữa, ai không sợ chết cứ nhào lên.

Mọi người tuy vây chặt, nhưng không ai dám tiến lên. Châu Khôn cũng gấp như lửa đốt, xuống không được làm sao cứu chị đỉ Đương lúc nguy cấp ấy, nghe bên ngoài có tiếng hét lớn:

- Các ngươi tránh đường, Thiên vương tới đây!

Một người mình cao chín thước, mặt xanh râu đỏ, trong tay cầm một cây côn sắt, từ phía sau quan binh đánh nhào tới. Những quan binh này ai cự là chết, chống lại là tiêu đời. Người đó đi tới đâu, máu rơi xương đứt thịt nát tới đó. Quan binh nhốn nháo cả lên, la:

- Thiên vương lợi hại thật!

Mọi người nhất tề dạt ra hai bên. Vị Thiên vương ấy mở một đường máu thẳng tới cầu thang Hợp Hoan lầu. Châu Khôn nhìn thấy trên mặt người này thoa chàm xanh, mang râu đỏ, lật đật hỏi:

- Anh là ai?

- Châu hiền đệ, người ấy đáp, ta đây mà!

Châu Khôn nghe tiếng quen, nhưng không nhận ra, lại hỏi:

- Ai vậy kìa?

Vào bên trong sẽ nói.

Vị Thiên vương mới đến là ai vậy? Nguyên sau khi Châu Khôn chia tay với Dương Mãnh, Trần Hiếu, hai người này không có cách nào cản Châu Khôn được, bèn đi đến chùa Linh Ẩn. Đến cổng chùa, Trần Hiếu nói lời chào hỏi xong, ông thầy giữ cửa hỏi:

- Qúi vị tìm ai?

Dương Mãnh, Trần Hiếu hỏi:

- Tế Công có ở nhà không?

- Hai vị tìm Tế Công à?

- Vâng.

- Thôi, đừng nhắc tới thì hơn. Ông Tế Điên này thiệt đáng giận! Sáng thức dậy đi mấy cả ngày, tới chừng chùa đóng cửa bỏ ông ta ở ngoài mà không được. Nhìn xuống núi xa 2 dặm không thấy ông ta đâu, tôi tính đóng cửa chùa lại ông ta không thể nào lên kịp, nào ngờ mới vừa đóng cửa ông ta thò một chân vào nói đừng đóng, còn tôi đây mà! Ngày nào cũng như ngày ấy, cũng không biết phải làm sao? Chừng nào đóng cửa, chừng đó ông ta về. Hôm nay hai vị đến là mai đó, từ sáng tới giờ ông ta không ra cửa, chỉ ở trong Đại Hùng bảo điện ôm sư tử thôi. Hai ông đến đó thử xem!

Dương Mãnh, Trần Hiếu lên Đại Hùng bảo điện, quả nhiên thấy Tế Điên đang ôm sư tử ở đó. Hai người lật đật bước tới hành lễ. Tế Điên hỏi:

- Hai người tới đây chi vậy?

- Sư phó lão nhân gia nói đúng quá!

- Ta nói đúng cái gì nào?

- Hiện tại Đậu Vĩnh Hàng bị nhốt ở cửa quan, vợ hắn bị Hoa hoa thái tuế Vương Thắng Tiên gạt đem đi. Cầu xin sư phó từ bi tìm cách cứu mạng hắn.

Tế Điên gật đầu nói:

- Ta cứu hắn! Hai người kề tai nghe ta dặn như vầy… như vầy. Hai người cứ đi trước đi. Chúng ta không thấy chắc không tan, chắc chắn phải hợp rồi.

Dương Mãnh, Trần Hiếu gật đầu đáp ứng, cùng nhau trở về. Tế Điên mặc tăng bào bước ra khỏi chùa Linh Ần. Đi ra khỏi cửa Tiền Đường không xa, thấy phía trước có một người đi lại. Người này mình cao chín thước, mặt như giấy ô kim, mày tròn mắt lộ, chính là Thám nan thủ vật Triệu Bân. Gặp Tế Điên, Triệu Bân bước đến hành lễ, nói:

- Sư phó mạnh giỏi luôn hả?

- Triệu Bân nè, hôm nay con không cần phải đi bán trái cây nữa, ta nhờ con một chút việc. 

- Sư phó có việc gì cứ nói ra. Hôm nay con có chuyện bực mình cũng không muốn bán nữa.

- Ta có một phong thư, con cầm đến đường Phụng Sơn giao cho tận tay Thiết diện thiên vương Trịnh Hùng, chỗ mà ngày xưa con đem bán trái cây lần đầu đó, người chắc hẳn sẽ tiếp con, con hãy ở đó đợi ta.

Triệu Bân gật đầu ưng thuận. Tế Điên viết một phong thơ giao cho Triệu Bân. Triệu Bân xách giỏ trái cây đi đến đường Phụng Sơn, đến trước cổng nhà Trịnh Hùng gọi cửa. Gia nhân nhìn thấy, hỏi:

- Đây có phải là vị bán trái cây hồi đó không? Ông đến tìm ai vậy?

- Tôi vâng lệnh Tế Công ở chùa Linh Ẩn đem thơ đến cho Trịnh gia.

- Ông có quen với Tế Công hả?

- Tế Công là sư phó của tôi.

- A, ông họ gì?

- Tôi họ Triệu.

- Ông là đồ đệ của Tế Công, đại gia chúng tôi cũng là đồ đệ của Tế Công, vậy ông với đại gia chúng tôi là sư huynh sư đệ đấy. Ông vào phòng ở cửa này chờ một chút, để tôi vào bẩm báo.

Triệu Bân vào phòng ngồi đợi, gia nhân cầm thơ đi vào. Trịnh Hùng lúc đó đang nói chuyện với Ngưu Cái ở thư phòng. Hôm trước dẫn Ngưu Cái về nhà, Trịnh Hùng hỏi Ngưu Cái là người ở đâu, hắn đáp là người phủ Tuần Điển. Hỏi hắn họ gì, hắn đáp họ Ngưu; tên gì, đáp: tên Cái. Trịnh Hùng hỏi hắn những việc khác, hắn đáp không rõ ràng. Trịnh Hùng rất thích hắn mới giữ lại trong nhà, sớm tối rảnh việc dạy cho Ngưu Cái về nhân tình thế thái, nói năng lệ nghĩa. Ngưu Cái là người quá khờ nên có điều biết có điều chẳng biết. Hôm đó hai người đang ngồi ở thư phòng, gia nhân cầm thơ vào nói:

- Bên ngoài có một người họ Triệu nói là Tế Công ở chùa Linh Ẩn bảo đem thơ đến.

Nói rồi trình thơ lên. Trịnh Hùng mở thơ ra xem, trong lòng đã rõ, bèn kêu gia nhân mời Triệu Bân vào sảnh đường dọn cho anh ta mấy dĩa đồ nhắm và một bầu rượu. Nói là Tế Công bảo anh ta ở đây chờ, chậm làm canh hai Tế Công sẽ đến. Lại kêu gia nhân đi mua 100 tiền phèn xanh và một bộ râu quai nón màu đỏ dùng để diễn trò giao cho Triệu Bân, chờ Tế Điên đến sẽ dặn bảo sau. Lại dặn lấy côn sắc đưa cho anh tạ Gia nhân gật đầu đáp ứng, đi ra hỏi:

- Triệu gia, đại gia chúng tôi bảo mời ông vào sảnh đường uống rượu. Tế Công có dặn, bảo ông ở đây chờ, chậm lắm đến canh hai Tế Công sẽ tới.

Triệu Bân gật đầu theo vào thư phòng. Gia nhân lau quét bàn ghế, đem rượu thịt dọn lên. Triệu Bân ngồi vào rót uống một cách tự nhiên. Gia nhân đã mua phèn xanh, bộ râu hát bội về, và đem cây côn sắt giao cả cho Triệu Bân hỏi:

- Để làm gì vậy?

- Chờ Tế Công đến, rồi lão nhân gia sẽ dặn bảo sau.

Triệu Bân ngồi ở nhà Trịnh Hùng uống rượu chờ đợi. Giây lát trời đã lên đèn. Uống rượu xong thì trống canh đầu đã điểm. Bên ngoài Tế Điên mới tới, vác theo trên vai một bao đồ tổ bố. Triệu Bân hỏi:

- Sư phó vác cái gì trên vai thế?

Tế Điên mở bao ra, mọi người nhìn thấy thảy đều há hốc, mắt trợn trừng.
 Chương Trước DS Chương Báo LỗiChương Sau 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21/02/2011(Xem: 8046)
Đêm đã khuya không biết bây giờ là mấy canh giờ mà Nàng Lan vẫn còn miệt mài bên cây đèn bóng 60Watt, nàng Lan Rừng đang cặm cụi viết cho xong đoản văn mài dũa cái bọn đàn ông bạc tình, vô nghĩa, chỉ ích kỷ nghĩ cho mình, chỉ thích đi theo Ma Nữ trẻ đẹp tại quê nhà. Bàn tay ngà lướt nhanh trên phím gõ của dàn máy vi tính khá hiện đại.
18/02/2011(Xem: 13389)
Phần 01: 1/ Hồn ma nhà đạo sĩ 2/ Chiếc cầu muôn thuở 3/ Tôn Giả tí hon 4/ Không đau ruột bằng . . . 5/ Dạy khỉ nói Phần 02 : 6/ Mục Kiền Liên 7/ Bát cơm cúng dường 8/ Vườn Nai 9/ Duyên xưa nghiệp củ
23/01/2011(Xem: 2905)
Người ta truyền tụng rằng tại Nam Thiên Đệ Nhất Động có một vị sư tu hành đắc đạo. Có lúc sư ngồi thiền cả tháng, không ăn không uống, không lay động để thể hiện trí tuệ dũng mãnh của của Phật.
20/01/2011(Xem: 2446)
Thằng Hào cảm thấy hạnh phúc vô bờ, nó cứ muốn cho giây phút này kéo dài ra, dài ra mãi mãi… Nó cảm nhận được, cảm thấy được từ bên ngoài vừa có một mùa Xuân an vui...
20/01/2011(Xem: 3541)
Tôi giật mình thức giấc khi nghe tiếng chim hót líu lo líu rít bên ngoài: - “Ôi! Tiếng chim hót ở đâu, sao giống miền quê mình đến thế...” Vươn vai đứng dậy, tôi nói trong tiếng ngáp dài rồi chợt im bặt lại khi kịp nhớ ra... đây chẳng phải là những nơi mà mình từng đến từng đi trong suốt mấy chục năm qua.
19/01/2011(Xem: 16966)
Trở về từ Xứ Tuyết - Nguyên Phong
15/01/2011(Xem: 4625)
1- Vậy là chỉ còn ba ngày nữa, đúng chiều hai mươi ba tháng Chạp, sẽ diễn ra trận chung kết bóng đá tranh ngôi vô địch. Đây là cúp bóng đá dành cho trẻ em lang thang cơ nhỡ, mồ côi được tuyển chọn từ các Nhà Mở, Làng S.O.S, và các gia đình vô gia cư sống lây lất trên vỉa hè trên địa bàn thành phố.
15/01/2011(Xem: 3335)
Mất cũng phải hết một ngày đêm suy nghĩ đến nhức đầu mệt óc, cắn trụi móng của ngón tay cái, thằng Thạch mới tìm ra được cách giải cho bài toán hóc búa đã làm cho nó mất ăn mất ngủ suốt một tuần qua. Tìm ra được là một chuyện, còn giải được hay không là chuyện khác, phải tùy thuộc vào… ông nội. Thằng Thạch quyết định về quê
15/01/2011(Xem: 3936)
Mọi lần, khi vợ chồng tôi cãi vã nhau chẳng đi đến đâu, tôi đều giận lẫy bỏ đi khỏi nhà, khi thì bồng con theo khi thì chỉ đi một mình tay không. Và, anh ấy sẽ chạy theo, đến một chỗ vắng vẻ nào đó mới níu kéo, năn nỉ, xuống nước xin lỗi. Anh ấy luôn luôn là người nhường nhịn, làm hòa trước. Vậy mà lần này, sau cuộc kình cãi kịch liệt, lời qua tiếng lại có phần động chạm tự ái của nhau, tôi giận muốn khùng lên, bỏ đi khỏi căn nhà đang ấm cúng. Tôi bỏ đi khỏi nhà lần này nhằm vào lúc chẳng còn bao lâu nữa là bước sang năm mới, vậy mới là... giận. Vừa đi, tôi vừa nhìn chừng lại phía sau, hy vọng anh ấy sẽ đuổi theo. Nhưng không, không hề thấy anh ấy.
15/01/2011(Xem: 3054)
Ngồi bên cửa sổ trên căn gác thấp lè tè, thằng Hào nhìn bâng quơ xuống con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo chạy ngang trước nhà, đôi mắt nó long lanh ngấn lệ. Nó đâu có muốn khóc, vì nó căm ghét nước mắt lắm. Nó đâu có ưa gì chuyện khóc lóc, vì nó cho đó là yếu hèn, và khóc lóc kể lể là đặc tính chỉ nên dành cho phụ nữ. Mình là con trai thì nhất quyết không được khóc
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]