Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

30. Huyện Dư Hàng, thanh quan gặp án lạ

15/10/201821:23(Xem: 6599)
30. Huyện Dư Hàng, thanh quan gặp án lạ

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 30:

Huyện Dư Hàng, thanh quan gặp án lạ

Ân Gia Độ, Đạo Tế bắt tặc nhân


Khi Lãnh Nhị được dẫn vào, quan huyện hỏi:

- Này Lãnh Nhị, ngươi nói Cao Quốc Thái đang đêm đốt đèn cầm gậy cướp của, hiện tại đã bắt được ở đây, ngươi nhìn có phải chăng?

Lãnh Nhị thưa:

- Phải đó, bẩm lão gia, người này, hắn cùng Lý Tứ Minh bàn bạc trong nhà, tiểu nhân nghe rõ hết.

Cao Quốc Thái đang quỳ một bên, nói:

- Bẫm lão gia, người này, tiểu sinh chưa hề quen biết bao giờ.

Lý Tứ Minh bò lên một bước, thưa:

- Dám trình lão gia, tên Lãnh Nhị nguyên là người mướn phòng ở chung viện với tiểu tử. Nhân vì hắn không trả tiền phòng, lại mượn tiểu tử mấy lần không trả. Sau này mượn nữa, tiểu tử không cho mới đem lòng thù hận, vu cáo người hiền. Cúi xin thượng quan ra ơn xét lại!

Quan huyện nói:

- Cha chả, ta không nặng tay không được mà. Hỏi han nhẹ nhàng bây không chịu khai, cho nếm mùi đòn bọng, bây có giấu cũng không được nào! Bây đâu! Đè Cao Quốc Thái và Lý Tứ Minh xuống nện một trận rồi sẽ hỏi tiếp.

Hai bên sai dịch dạ ran, sắp sửa áp tới thi hành. Bỗng nhiên có một trận cuồng phong thổi tới công đường cát bụi mịt mù, mắt mở không ra, thấy trên bàn có một tờ giấy, trên đề hai chữ "oan uổng". Quan huyện không biết là của ai viết, tự mình suy nghĩ, chắc là có nguyên nhân gì đây. Bèn ra lệnh tạm đem Cao Quốc Thái, Lý Tứ Minh giam lại, cả Lãnh Nhị cũng giam lại nốt rồi ra lệnh bãi hầu.

Nguyên lúc Tế Điên vừa đến công đường, thấy sự việc như vậy, bèn lấy tay chỉ một cái, cuồng phong ào ạt nổi lên, mọi người mở mắt không được bèn viết hai chữ "oan uổng" để trên bàn rồi đi ra, dắt Phùng Thuận và Tô Lộc ra hướng cửa Tây. Đi được hai dặm, bỗng Tế Điên nói:

- Hai người coi kìa, bạc ở đâu ra nhiều thế?

Hai người lập tức lượm lên xem và đồng bỏ vào bọc. Tô Lộc ôm kè kè một gói trước bụng. Hai người đồng nói:

- Không biết bạc ở đâu mà nhiều quá?

Tế Điên nói:

- Đây chắc là có đoàn bảo tiêu hộ tống bạc đi ngang đây bị cướp đành bỏ chạy làm rớt lại. Gặp dịp bạc rơi này chúng ta tha hồ mà xài.

Ba người lại đi tới trước, tới một thị trấn tên là Ân Gia Độ. Thị trấn này nằm trên một tuyến đường Nam Bắc nên xe cộ qua lại tấp nập. Mé bên đường, đập vào du khách một bức tường màu trắng lộ rõ mấy chữ đen đại tự "Mạnh Gia lão điếm, cơm cỏ sẵn sàng, phòng ngũ tiện nghi".

Tế Điên dừng ở trước cổng điếm gọi cửa. Bên trong có phổ ky dòm ra thấy một Hòa thượng kiếc, liền hỏi:

- Cái gì thế?

- Mướn phòng đây, mở cửa mau!

- Không có phòng đâu, chật hết rồi.

- Cho một cái phòng xép cũng được mà.

- Cũng không có nữa.

- Ái chà chà, ta mang theo bạc nhiều quá, mà ở đây lại không có phòng trọ, biết tính sao đây?

- Thôi, chờ một chút đi.

Nguyên Mạnh Gia lão điếm này là của Mạnh Tứ Hùng và Lý Hổ làm chủ, hai tên phổ ky một đứa họ Lưu, một đứa họ Lý, lâu nay chuyên hại khách ngụ. Nếu thấy khách lữ hành đem theo nhiều hành lý, rương bị to cộm thì chúng lập tức dùng rượu thuốc mê đánh gục rồi giết người cướp của. Dưới mỗi phòng đều có một địa đạo ăn thông với nhau, vì vậy, bề ngoài điếm này là nơi buôn bán, kỳ thật bên trong là một hắc điếm chuyên cướp của hại người.

Phô ky nghe bên ngoài nói có nhiều tiền, bèn lật đật đến bên cửa dòm ra, thấy ba người mang bạc nặng trĩu, bèn chạy vào nói:

- Này chưởng quỹ, bên ngoài có hai người đi với một ông Hòa thượng, mang theo một bao bạc lớn, muốn mướn phòng trọ.

Mạnh Tứ Hùng nói: Sao mi không mời họ vào?

- Tôi lỡ nói với họ là hết phòng rồi.

- Mi ra nói với họ như vầy: Chưởng quỹ chúng tôi nghe nói quý vị mang bạc đi đường xa, gặp thời buổi nhiễu nhương này rất nguy hiểm. Rủi ro gặp giặc cướp thì mất tiền bỏ mạng như không. Chưởng quỹ tôi là người hay làm phước, thuận cho quý vị thuê một phòng tạm ngụ qua đêm, xin quý vị an tâm chớ đi nơi khác.

Phổ ky nghe rõ, quay mình ra mở cửa, thấy ba người vẫn còn đứng chờ, bèn nói:

- Thôi, quý vị khỏi đi đâu kiếm nữa!

Tế Điên hỏi:

- Chưởng quỹ của nhà ngươi nghe rồi, thuận cho bọn ta mướn một phòng, sợ bọn ta đem bạc đi mất phải không?

- Phải đó!

- Vậy thì ngươi đi trước dẫn đường đi!

Phổ ky đi trước dẫn đường. Tế Điên ba người bước theo vào cửa điếm, thấy trước mặt có một bức tường chắn ngang, phía Đông là phòng chưởng quỹ, phía Tây là nhà bếp, bên trong đó phía Đông là một phòng ngụ, phía Tây cũng một phòng ngụ, phía chánh Bắc là một phòng hạng nhất. Tế Điên đứng giữa nhà không chịu đi, hít hít mũi, nói:

- Trong nhà này hình như có mùi lạ.

Phổ ky nói: Có mùi gì đâu?

- Có mà, hình như là mùi ăn cướp.

- Hòa thượng đừng nói giỡn vậy chớ! Các vị Ở phòng thượng hạng nhé!

- Được, phòng thượng hạng mát mẻ, tám mặt đều ăn thông.

- Nhưng mà ở đó không có cửa sổ dán giấy. Xin mời, xin mời quý vị.

Hòa thượng cùng Tô Lộc, Phùng Thuận lên phòng thượng hạng ở phía Bắc. Trong phòng, sát vách có một cái lò sưởi, dựa cửa sổ là một cái bàn bát tiên với hai chiếc ghế. Phùng Thuận và Tô Lộc mệt quá, gặp ghế liền ngồi xuống nghỉ ngaỵ Phổ ky trước hết đem nước rửa mặt rồi mới bưng vào một bình trà, hỏi:

- Ba vị có muốn dùng cơm không?

Tế Điên nói: 

- Ngươi dọn cho bốn đĩa, thức ăn đủ loại: chiên xào ram nướng, kèm theo hai hồ rượu.

Tô Lộc, Phùng Thuận nói:

- Bọn tôi không uống rượu đâu, buồn ngủ quá, chỉ muốn ngủ thôi.

Tế Điên nói: Hai người không uống thì ta uống.

Phổ ky trở xuống nhà, kêu: Bốn đĩa chiên xào ram nướng, hai hồ rượu trắng, kha khá mê vào!

Tế Điên kêu: Này phổ ky, lại đây, lại đây!

- Hòa thượng còn cần thứ chi?

- Ngươi kêu cho ta hai hồ rượu trắng, mê vào kha khá nhé!

Phổ ky nghe nói, cả kinh nghĩ thầm: "Bộ Ông Hòa thượng này là người trong nghề sao mà biết vậy cà? Nếu không phải, làm sao ổng biết được tiếng lóng giang hồ?". Nghĩ rồi liền hỏi:

- Hòa thượng ơi! Ông nói cái gì mà mê vào kha khá?

- Ngươi không hiểu à? Nếu không hiểu để Hòa thượng cắt nghĩa cho nghe.

- Tôi thiệt không biết.

- Ngươi vừa mới nói mê vào kha khá đó mà, sao lại hỏi tả Ta hỏi ngươi nè, ngươi nói "mê vào kha khá" là nghĩa làm sao?

Phổ ky nghĩ: "Phải rồi, hồi nãy mình mới kêu đây mà, sao lại hỏi Hòa thượng!". Bèn nói:

- Hồi nãy tôi nói "mê vào kha khá" là bảo đem rượu ngon cho Hòa thượng đó!

- Ừ, ta cũng nói rượu ngon đó, ngươi hãy đi lấy đi!

Phổ ky đi ra một lát, đem rượu vào. Tế Điên bèn nhắm một mắt, mở một mắt, nhìn xiêng nhìn xéo, nhìn tới nhìn lui vào bầu rượu. Phổ ky hỏi:

- Hòa thượng ơi, ông kiếm cái gì vậy?

- Ta nhìn xem "nó" nhiều hay ít. Này Lưu phổ ky ngươi họ gì?

- Hòa thượng đã biết họ tôi họ Lưu rồi mà còn hỏi.

- Ta xem ngươi có vẻ dễ thương, chắc là tụi mình có duyên với nhau từ kiếp trước. Nè, lại đây, lại đây, uống với ta một ly rượu nhé!

- Không được đâu! Tôi một giọt cũng không dám uống, hễ có rượu vào là lăn quay, nhân sự bất biết.

- Thì uống chút chút thôi, một chén cũng được mà!

- Cũng không được đâu! Nếu chưởng quỹ biết được tôi uống rượu với khách, ngày mai sẽ đuổi cổ tôi ngay.

- Ngươi không uống rượu này, ta càng thêm nghi, hình như trong rượu có thêm cái chi chi ấy. Ngươi không uống, ta cũng không uống!

- Hòa thượng ơi, ông uống rượu hay không, đâu có dính dáng gì đến tôi. Nếu tôi uống với ông, chưởng quỹ tôi biết được thì rầy rà lắm.

- Cứ uống một miếng đi, có sao đâu mà! Có chết con ma nào đâu mà sợ!

- Thôi để tôi đem rượu hâm nóng lại cho Hòa thượng uống, nãy giờ rượu đã nguội hết rồi.

Phổ ky cầm hồ rượu đến phòng chưởng quỹ, nói:

- Chưởng quỹ ơi, ông Hòa thượng này thật cổ quái. Đem rượu tới, ông kêu tôi uống, tôi không uống, ông cũng không chịu uống, để tôi đem đổi trước một hồ rượu không có thuốc mê, nếu ổng kêu tôi uống, tôi mới dám uống.

Chưởng quỹ lấy đưa một bình rượu ngon, phổ ky cầm lên phòng, nói:

- Này Hòa thượng, quán rượu hồi nào tới giờ đâu có lệ phổ ky uống rượu với khách, ông kêu tôi uống, tôi phải xin phép rồi mới dám uống.

- Ngươi đem rượu nóng lên đó phải không?

- Phải, rượu nóng đây, Hòa thượng.

Tế Điên ngửa cổ uống một hơi cạn ráo, rồi cầm hồ rượu có thuốc mê đưa cho phổ ky, nói:

- Ngươi uống hồ rượu này đi!

Phổ ky tức giận, bỏ ra ngoài. Tế Điên nói:

- Người không uống, ta cũng không uống, uống rượu một mình đâu có ngon.

Bèn ăn hết mấy đĩa thức ăn, bảo phổ ky bưng dọn rồi đóng cửa, lên giường nằm ngủ.

Phổ ky xuống nhà dưới nói với chưởng quỹ:

- Này chưởng quỹ, trong ba người khách này, đáng gờm nhất là ông Hòa thượng khùng khùng đó. Lát nữa có ra tay phải để ý cẩn thận ông ấy mới được.

Lý Hổ nói:

- Không hề chi, lát nữa ta kêu Lý phổ ky cầm dao lên đó, còn mi cứ ở dưới này ngơi nghỉ, khỏi phải lo lắng chi hết.

Lưu phổ ky gật đầu ưng thuận.

Chờ đến canh ba, Lý phổ ky cắp dao hăm hở lên phòng Bắc. Lấy dao nạy chốt cửa phía trên bật ra, lấy tay xô thử, cửa không nhúc nhích. Coi lại chốt cửa trên đã dính lại như cũ.

Phổ ky kêu thầm: Lạ thiệt!

Lại nạy chốt cửa trên bật ra, xô thử, vẫn không nhúc nhích, thì ra chốt dưới lại liền vọ Phổ ky bèn lại bên cửa sổ, xoi một lỗ nhìn vào, thấy bên trong ba người ngủ say như chết, tiếng ngáy pho phọ Phổ ky lại nạy cửa một hồi nữa, cứ nạy trên hít dưới, nạy dưới hít trên, tháo mồ hôi hột vẫn không mở được. Sốt ruột, hắn chạy qua phòng phía Tây, nơi đó có một địa đạo ăn thông lên phòng trên. Lý phổ ky cuốn bức tranh lên và xê dịch chiếc bàn, để lộ một địa đạo vào người đi lọt. Lý phổ ky định khom mình bước xuống, liền cảm thấy cứng đờ, nhấc chân lên không được.

Chưởng quỹ Lý Hổ ngồi ở phòng chưởng quỹ đợi mãi chẳng thấy Lý phổ ky trở lại, bèn bảo Lưu phổ ky đi dò xét xem sao. Lưu phổ ky cắp một ngọn dao đi lên phòng trên, thấy cửa vẫn đóng chặt, cũng không biết Lý phổ ky đi đâu. Lưu phổ ky liền thẳng qua phòng thượng hạng phía Đông, ở đó cũng có một địa đạo thông qua các phòng trên, hắn đến xê dịch cái bàn, cuốn bức tranh lên, định theo đó xuống địa đạo, nào ngờ vừa bước xuống bỗng thấy mình mẩy cứng đờ, không nhúc nhích được.

Lý Hổ và Mạnh Tứ Hùng ngồi đợi sốt cả ruột mà chẳng thấy hai tên phổ ky trở lại, bèn nóng lòng, mỗi người cắp một cao dao bén chạy lên phòng thượng hạng. Đến nơi thấy cửa vẫn đóng im ỉm, cũng không biết hai tên phổ ky đi ngã nào! Lý Hổ lấy dao nạy cửa, đi vào phòng trong. Định thần nghe ngóng, bên trong phòng vang ra tiếng ngáy như sấm. Vén rèm cửa sổ ra xem thấy Hòa thượng nằm ngủ day đầu về hướng Nam, kê gáo dừa sát tấm rèm che cửa hầm, còn hai người kia ngủ say như chết. Lý Hổ nghĩ thầm: "Ba người này thiệt tới số!". Khoa chân bước tới, giơ dao nhắm đầu Hòa thượng định bổ xuống, bỗng thấy Hòa thượng nhe răng cười một cái. Lý Hổ giật mình nhảy lui một bước, quay mình định chạy. Nghe Hòa thượng vẫn ngáy pho pho như cũ, Lý Hổ lại nghĩ: "Chắc là ổng đang chiêm bao! Nhưng tại sao mình bổ xuống, ổng lại nhăn răng ra cười?". Bán tính bán nghi hồi lâu, rồi lại tiến gần, đưa dao bổ mạnh xuống. Dao xuống nửa chừng, người cứng ngắc như trời trồng! Tế Điên đã dùng phép định thân giữ chặt hắn lại. Mạnh Tứ Hùng đứng ngoài chờ mãi không được, ghé mặt vào nhìn thấy Lý Hổ giơ dao lên mà không chịu chém xuống, lật đật nhảy vào phòng, thò tay nắm chặt cán dao định rút…
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
20/06/2019(Xem: 5393)
Cụ Rùa 100 tuổi ăn chay và nghe kinh Phật trong chùa ở miền Tây, Việt Nam Chùa Phước Kiển tọa lạc ở huyện Châu Thành, Đồng Tháp nổi tiếng với chuyện ly kỳ về các cụ rùa hơn 100 tuổi thích ngủ mùng, ăn chay và nghe kinh Phật. Phước Kiển Tự (chùa Phước Kiển, hay còn gọi là chùa Lá Sen) tọa lạc ở huyện Châu Thành, Đồng Tháp có lối kiến trúc đơn giản. Chùa khá nhỏ bé nhưng có lịch sử lâu đời.
08/06/2019(Xem: 5538)
HC Andersen Truyện Kể - Tâm Trí Lê Hữu Khải
25/05/2019(Xem: 9662)
Nhân ngày giỗ Tổ năm nay, tôi được Thượng tọa Thích Minh Hiền, Trụ trì Tùng lâm Hương Tích cho biết rằng, mùa an cư năm nay, Kỷ hợi, 2019, Thường trực Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo thành phố Hà Nội đã quyết định giảng bộ sách TRUY MÔN CẢNH HUẤNtại các trường Hạ trên toàn thành phố. Với túc duyên này, chư Tăng Tùng lâm Hương tích và Phật tử Đạo tràng Chân Tịnh chùa Hương đã biên tập và ấn tống tái bản lần thứ hai sách Truy Môn Cảnh Huấn để cúng dàng Chư tôn đức Tăng Ni trong 18 Hạ trường của Phật giáo Thủ đô.
20/05/2019(Xem: 4185)
Truyện Thạch Sanh Lý Thông có liên hệ gì với tư tưởng Phật giáo? Nơi đây, chúng ta thử suy nghĩ về chủ đề này, trong dịp Giáo sư Nguyễn Văn Sâm biên dịch, chú giải và ấn hành Truyện Thơ Thạch Sanh Lý Thông. Truyện cổ tích Thạch Sanh Lý Thông được kể qua văn học truyền khẩu nhiều thế kỷ trước khi xuất hiện truyện thơ cùng tên. Thường được gọi tắt là truyện Thạch Sanh. Do vì xuất sinh từ văn học truyền khẩu, nên có nhiều phiên bản khác nhau.
15/05/2019(Xem: 4374)
Những tiếng gọi chậm rãi, ân cần, chợt vọng lên từ đáy lòng sâu thẳm khi thời công phu khuya vừa dứt. Những tiếng gọi hòa quyện vào nhau, nhịp nhàng đồng điệu như một bản hòa tấu. Tiếng gọi của Hồn Thiêng Sông Núi, của Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ, của những vị ân sư đã đến rồi đi, đang còn rồi sẽ mất, của những ngôi chùa làng quê, của giòng sông, của vách núi …. Tất cả, như những âm thanh vọng từ cõi tâm hương nào, tuy nghìn trùng mà như gang tấc, tưởng chiêm bao mà như hiện thực đâu đây … Những âm thanh đó đã khiến thời công phu khuya dường như bất tận, để khi ánh dương lên, tôi biết, tôi sẽ phải làm gì. Đứng lên.
03/05/2019(Xem: 5165)
Thuở xưa nước Tỳ-xá-ly, Đất thơm in dấu từ bi Phật-đà. Có rừng cổ thụ ta-la, Một chiều chim rộn trong hoa hát mừng. Tay Phật cầm nhánh lan rừng Quay sang phía hữu bảo rằng “A-nan! Đạo ta như khói chiên đàn, Mười phương pháp giới tỉnh hàng nhân thiên.
01/05/2019(Xem: 3897)
Hôm nay là ngày 30.04.2019, ai trong chúng ta không nhớ đến ngày 30.04.75 cái ngày đen tối nhất trong lịch sử đất nước, ngày mà mọi người hoảng loạn vì tỵ nạn cộng sản, ai cũng tìm đường ra đi bằng mọi cách nhất là những người đã sống với cộng sản sau ngày Cộng sản tràn về Hà Nội, tuyên bố Độc Lập, thành lập nước Việt Nam Dân Chủ Cọng Hòa, cái mỹ từ đó nghe quá đẹp đẽ nhưng đằng sau đó lại là những áp bức bất công đầy dẫy, để san bằng giai cấp cộng sản đã không từ cái gì cả, mọi người tố cáo nhau để dành quyền lợi, cả xã hội đảo lộn vì họ chỉ tin vào lý thuyết duy vật, vô thần và trong đầu mọi người Đáng Cộng sản chỉ nhồi sọ một thứ ảo tưởng xa vời là tiến lên một xã hội công bằng, đẹp đẽ, mọi người đều có quyền lợi ngang nhau, không ai được phép giàu hơn ai cả nên họ tẩy não mọi người nhất là tầng lớp tiểu tư sản mà họ cho là luôn ăn trên ngồi trước mọi người, cũng vì vậy mà có cuộc di tản 1954 từ Bắc vào Nam của những người dân Miền Bắc.
15/04/2019(Xem: 4310)
Gần đây khi tiếp xúc với một số bạn đồng cảnh ngộ , bạn tôi thường cười đùa với nhau và đôi khi ôm chầm lấy tôi và nói thì thầm vào tai tôi " đời người chính là sự cô đơn, khi mình càng hiểu ra được điều này sớm bao nhiêu thì càng dễ tìm được hạnh phúc bấy nhiêu." . Một đôi khi cô bạn còn cười khúc khích đánh mạnh vào vai tôi rồi nói " hơn thế nữa, bạn thân tôi ơi , bạn có biết không cô đơn thực ra là một trạng thái cuộc sống cao cấp hơn thôi, bởi nó dạy bạn cách quan tâm, chăm sóc hơn đến nội tâm của mình một cách chu đáo và cẩn thận hơn "
14/04/2019(Xem: 6209)
Hòa Thượng THÍCH NHƯ ĐIỂN Mối Tơ Vương của Huyền Trân Công Chúa (Phóng tác lịch sử tiểu thuyết vào cuối đời Lý đầu đời Trần) Phật lịch 2.562 – Mậu Tuất 2018 Xuất bản năm 2018 - Xin vô vàn niệm ân tất cả những ai đã quan tâm đến tác phẩm nầy trong nhiều năm tháng qua, khi tôi có dịp giới thiệu với quý vị ở đâu đó qua những buổi giảng, hay những câu chuyện bên lề của một cuộc hội thoại nào đó. Tuy nhiên vẫn có một số vị vẫn muốn biết vì sao tôi viết tác phẩm phóng tác lịch sử tiểu thuyết nầy. Dĩ nhiên là không nói ra, khi xem sách hay xem tuồng cải lương nầy do soạn giả Giác Đạo Dương Kinh Thành ở Việt Nam biên soạn thì độc giả sẽ hiểu nhiều hơn, nhưng có nhiều vị xem dùm tôi trước khi in ấn đều mong rằng nên có lời dẫn nhập để tác phẩm nầy hoàn chỉnh hơn. Đây là lý do để tôi viết những dòng chữ nầy.
14/04/2019(Xem: 7922)
Một chàng vượt biển đi xa Thuyền qua ngọn sóng bất ngờ đánh rơi Chén bằng bạc quý sáng ngời Chén rơi xuống biển và rồi chìm sâu Chàng bèn làm dấu thật mau Hông thuyền ghi lại để sau dễ tìm Rồi chàng tiếp tục chèo thuyền Trong tâm tự nghĩ: “Nào quên dễ gì
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]