Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Con bê và nắm cỏ

10/04/201312:12(Xem: 3344)
Con bê và nắm cỏ

dongque_1Con bê và nắm cỏ

Lam Khê

Nằm trong góc sân chuồng, con Bê uể oải nhai lại mớ rơm khô mà mắt nó cứ ngó mông lung ra ngoài. Nơi ấy có mấy bụi tre già, thỉnh thoảng vang lên những tiếng cót két mỗi khi có cơn gió mạnh thổi qua. Một xe đầy cỏ tươi mà nhà chủ mới mua về đang chất đống ở đó. Dường như lâu lắm rồi, Bê chưa được lót dạ miếng cỏ tươi nào. Cơn nắng hạn kéo dài đã đốt cháy hết mọi cánh đồng. Rơm rạ giờ đây cũng trở nên khan hiếm.

Nhưng Bê biết mình chỉ hoài công mơ tưởng và chờ đợi vô ích. Nhà chủ có đến hằng tá bò sữa. Một đàn bò tơ và cừu tới lứa đang cần vỗ béo để bán thịt. Nên dù trời có hạn hán hay mưa bão, Ông ta vẫn tìm mua cỏ tươi từ các nơi khác. Có lẽ vì lời hứa với Sư Ông, mà cho đến nay Bê vẫn chưa bị đem bán hay làm thịt. Chú Bê con, với bộ lông vàng óng ả non tơ, được người ta mang đến cho chùa nuôi để lấy phân bón cây khi mới mấy tháng tuổi. Từ đó, Nó được Sư Ông đặt tên là con Bê Vàng. Cái tên ấy đã theo nó đến tận bây giờ, dù cuộc hồng trần đã bao phen xoay vần biến đổi.

Ánh mắt Bê lại mơ màng hoài tưởng. Nó bỗng nhớ đến một thời oanh liệt xa xưa. Một thời nó được tự do yên ổn bên mái chùa, cùng với bao tấm lòng người. Ngày ngày Bê được thả rong nơi vườn chùa, được ăn toàn cỏ tươi, uống nước giếng mát lạnh. Là kiếp thú, nhưng từ tấm bé được nuôi dạy ở chùa, Bê đã biết tỏ ra quyến luyến lại nghe được tiếng người. Mỗi lần thấy dáng Sư Ông đi lại trong sân, Bê liền chạy đến…để được Sư Ông vuốt ve bộ lông và ân cần nói chuyện với nó như một đứa đệ tử nhỏ. Mấy chú điệu cũng thích chơi đùa, chăn giữ Bê, ai cũng xem nó như một thành viên trong chùa, dành cho nó mọi quyền ưu tiên chăm sóc. Thế mà….bây giờ trong kiếp đoạ đầy cực nhục, Nó chỉ mơ đến một nắm cỏ xanh. Một chút mơ ước nhỏ nhoi ấy nó cũng đã phải trả giá. Một lần Bê phản ứng lại chủ, vì bắt nó chở hàng quá nặng mà chỉ cho ăn toàn rơm khô. Thấy vậy, ông chủ buớc lại vỗ về :

_ Có cỏ tươi đây ngon lắm….mày chở hàng tới chợ xong, tao sẽ cho ăn.

Rồi ông cột nắm cỏ tươi ngay đầu xe, chỉ cách mũi con Bê chừng nửa thước. Mùi cỏ thơm thơm làm tinh thần Bê hưng phấn lên. Nó ra sức kéo. Nắm cỏ cứ chập chờn trước mắt, chỉ cần một sải chân là có thể vớ tới.Vậy mà…nó cứ bước, từng bước nặng nề trên đoạn đường dài khúc khuỷu đầy dốc đá và ổ gà. Mấy lần Bê gần như ngã quỵ vì mệt lã vì đói khát. Nhưng nó vẫn phải cố…. Phải cố …vì chút mồi ngon đang ở ngay trước mắt và vì ngọn roi luôn chực hờ quất vào lưng từ phía sau. Trong nỗi đau đớn nhọc nhằn, Bê chợt nhớ đến một bài thuyết pháp mà có lần nó nghe sư ông giảng cho mấy chú Tiểu nghe. Trong đó có câu chuyện về con Lừa. Cảnh ngộ của con Lừa mới giống nó làm sao! Cũng vì nắm cỏ xanh làm mồi nhử mà nó phải vắt kiệt sức mình ra. Chút dư vị hư ảo của cuộc đời đã lôi cuốn không biết bao nhiêu sinh vật tự nguyện làm con thiêu thân lao mình vào đó.

Từng cơn gió nhẹ thoảng đưa…mùi cỏ thơm hăng hắc ấy vào. Nhưng cơn đói của Bê đã nhanh chóng tan biến. Nó không còn cảm thấy thèm khát hay mơ tưởng điều gì nữa. Ngày xưa, khi được sống trong cảnh ấm no an lạc, thì Bê lại ao ước mơ về những chân trời mới lạ. Một nơi chứa đầy mật ngọt yêu thương, một khoảnh trời xanh rộng lớn bao la đủ cho nó mặc sức tung hoành trong thế giới của riêng mình. Và cứ thế, ngày qua ngày Nó dẫm đạp trên đất chùa, tìm ăn những đọt cỏ xanh non còn đẫm hạt sương mai buổi sáng trong chốn thiền môn, mà tâm hồn nó thì mơ tưởng vọng cầu, thích dõi tầm mắt hướng tìm một cõi xa xăm nào khác.

Cho đến một hôm…con Bê bắt đầu trở chứng. Nó chạy nhảy phá phách khắp khu đất chùa và sang cả vườn ruộng hàng xóm. Lúc này, mấy chú tiểu bận đi học xa, nên chẳng còn ai để chăn Bê nữa. Thế là…Sư Ông buộc lòng phải đem nó cho một chủ trại chăn nuôi đến xin. Khi trao con Bê cho chủ mới, Người không quên dặn dò:

_ Nó được ở chùa từ nhỏ, tánh tình tuy có phá phách đôi chút nhưng rất hiền lành. Thí chủ nuôi nó làm phúc, xin đừng làm thịt hay bán nó đi, tội nghiệp…

_ Dạ chúng con hiểu thưa Sư Ông! nhà con có cả cánh đồng cỏ để thả Bò và Cừu, lại có mấy mươi con Bò cái đang tơ. Con Bê này con nuôi dùm chùa, chỉ để thả chung đàn cho vui. Đến khi nào nó chết con sẽ cho đem về chôn ở đất chùa.

….Có tiếng bước chân người đến gần, tiếng nói chuyện lao xao bên ngoài. Bê nằm bệt xuống đống rơm, thân hình nó gần như bất động.

_Ba ơi! con Bê có vẻ già yếu lắm rồi. Nó chẳng còn làm được tích sự gì nữa. Vậy mình làm thịt nó cho rồi.

_Âỵ! Chừng nào nó chết hẳn hay. Hơn nữa Ba đã hứa với Sư Cụ trên Chùa…

_Ôi chao! Một lời hứa suông thì có gì mà Ba phải sợ. Chẳng ai còn nhớ tới đâu. Vả lại làm gì có chuyện Bò chết đem về chôn đất chùa bao giờ.

Không biết có sức mạnh nào giúp cho Bê vụt đứng dậy. Thoắt một cái nó đã phóng ra khỏi cửa chuồng. Bê ra sức chạy, chạy tung cả bụi mù. Xa xa bóng nó chỉ còn là vệt mờ thăm thẳm trong buổi hoàng hôn đang xuống.

_Thưa Sư Ông! con Bê đã trở về.

Tiếng chú tiểu vang lên bên ngoài tịnh thất. Sư Ông liền xả thiền rồi bước ra ngoài. Con Bê nằm gục bên thềm cửa, hơi thở gấp gáp mệt nhọc. Sư Ông đến gần, đưa tay xoa nhẹ vào bộ lông đã tiều tuỵ xác xơ của nó và nói :

_ Mô Phật! Cuối cùng thì con đã trở về được đây. Chút hương vị cuộc đời đã làm cho thân xác chúng sanh phải ra nông nổi như thế này, thật đáng thương làm sao. Thôi bây giờ con cứ yên tâm nằm tịnh dưỡng. Hãy buông bỏ hết mọi trần duyên, Sư Ông sẽ chú nguyện cho con…

Con Bê khẽ mở mắt nhìn lên. Hai chân trước nó đưa ra tựa như muốn chắp lại. Trên khoé mắt động lại đôi dòng lệ nhỏ. Nó đang sám hối. Một lời sám hối muộn màng trong ánh nắng chiều vừa lịm tắt. Thế nhưng Bê biết rằng ngày mai, khi vầng thái dương vừa tỏ rạng, thì mọi cuộc sống mới sẽ tiếp diễn, vạn vật lại sinh sôi nẩy nở hơn bao giờ hết. Dầu sau thì nó cũng đã trở về. Lúc này lòng Bê mới cảm nhận hết sự thanh thản bình yên trong ánh đạo từ bi luôn rộng mở.

---o0o---

Trình bày:Nhị Tường

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
02/09/2010(Xem: 5492)
Sơ lược về Thiền Sư Nguyễn Minh Không, Ông tên là Nguyễn Chí Thành sinh ngày 14/8 năm Bính Thìn (1076) tại Điềm Xá, Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình. Thiếu thời ngài chuyên làm nghề chài lưới của ông cha. Năm 29 tuổi ngài xuất gia đầu Phật. Ngài đã cùng Thiền sư Giác Hải và Thiền sư Từ Đạo Hạnh làm bạn thân sang Thiên Trúc học đạo với thầy Samôn được phép: Lục Trí Thần.
02/09/2010(Xem: 2488)
Tha phương sinh sống xứ người, tuy thâm tâm lúc nào cũng hướng về quê hương mến yêu, thế nhưng phải chờ đợi đến hơn hai mươi năm trời, sau bao ngày khắc khoải suy tư Thanh mới đột ngột quyết định về nước nghỉ hè hai tháng. Chàng về Saigon viếng thăm họ hàng vài ngày, rồi lang thang du ngoạn khắp các vùng biển từ Sầm Sơn đến Vũng Tàu, sau cùng quay lại Nha Trang, chiều chiều thơ thẩn đi dài dài trên bãi, mắt lơ láo nhìn biển khơi xa xăm với nỗi buồn vời vợi.
02/09/2010(Xem: 2353)
“Khác hơn thường lệ, đôi bạn thân Hiển và Phước, đối ẩm trong lặng lẽ, chẳng ai chịu mở lời. Hiển nâng chung trà hớp từng ngụm, rồi dường như đang bâng khuâng thả hồn theo những chiếc lá phong đỏ thẩm từng chiếc, từng chiếc rụt rè buông rời cành theo làn gió chiều mơn man. Còn Phước thì cầm chung trà, đi tới lui đăm chiêu suy nghĩ, mấy lần định lên tiếng mà cố đè nén chưa chịu hở môi.
02/09/2010(Xem: 2292)
Nghĩa háo hức theo mẹ về Việt Nam thăm viếng quê hương. Sau mấy ngày vui nhộn làm sống lại những kỹ niệm ấu thơ tại Thủ Đức với bà con họ nội xa gần, chàng theo mẹ về quê ngoại, tạm trú tại nhà cậu Út ở thành phố Phan Rang, Ninh Thuận. Vì thuở nhỏ chàng không có cơ hội liên lạc với họ ngoại, nên dù được cậu tiếp đón rình rang, nhưng chàng muốn thân thiết với hai đứa em cô cậu thật khó.
01/09/2010(Xem: 4336)
Dù dòng thời gian đã xoá nhòa những hình ảnh quý gíá xa xưa, dù dấu chân của các Ngài đã rêu phong phủ kín. Nhưng những dấu chân ấy đã đi vào lịch sử nhân gian, dù tiếng nói các Ngài đã hòa vào không gian tĩnh lặng. Nhưng đâu đây vẫn còn vang vọng pháp âm của các Ngài, làm chấn động tâm tư huyết mạch của bao người con Phật. Trong quyển “Những Vị Phật ở Miền Tây Nam Việt Nam” này. Chúng tôi sưu tầm, nghiên cứu và ghi chép trung thực theo lời thuật của các vị Trưởng Lão uy tín; hay các vị trí thức trung hậu; hoặc trích trong các tài liệu giá tri được mọi người tin tưởng.
28/08/2010(Xem: 51661)
Quyển 6 • Buổi Pháp Thoại Trên Đỉnh Cao Linh Thứu (Gijjhakūṭa) • Ruộng Phước • Tuệ Phân Tích Của Tôn Giả Sāriputta • MÙA AN CƯ THỨ MƯỜI CHÍN (Năm 569 trước TL)- Mỹ Nhân Giá Mấy Xu? • Chuyện Cô Sirimā • Móc Cho Con Mắt Đẹp • Ngạ Quỷ Mình Trăn • Cùng Một Nguyên Lý • “Hớt” Phước Của Người Nghèo! • Ghi chú đặc biệt về hạ thứ 19: • MÙA AN CƯ THỨ HAI MƯƠI (Năm 568 trước TL)-Phước Cho Quả Hiện Tại • Bảy Thánh Sản • Chuyện Kể Về Cõi Trời • Hóa Độ Gia Đình Thợ Săn • Nhân Duyên Quá Khứ
28/08/2010(Xem: 3448)
Tết Mậu Thân 1968, một cái Tết mà Việt Cộng tràn về quá bất ngờ, tôi không thể tin rằng đó là sự thật. Mồng Một Tết vẫn ăn Tết sắm sửa bình thường. Nhà tôi ở lầu 2 trường Đồng Khánh vì tôi làm Giám Học tại trường này, bên hông là Tòa Hành Chánh và Lao xá Thừa Thiên - nơi giam giữ nhiều tù binh Việt Cộng. Cả ngày vẫn tấp nập bà con tới lui thắm viếng, chiều lại còn có con của các nhân viên trong trường đến thăm chuyện trò hàn huyên vui như ngày hội. Tối đến cả nhà còn bàn nhau nên đi ngủ sớm để ngày mai xuống phi trường đón gia đình người anh chồng về Huế ăn Tết.
28/08/2010(Xem: 51145)
Sau khi sinh hoạt của hội chúng đã tạm thời đi vào quy củ, nền nếp; đức Phật thấy thời tiết có nắng nhẹ, trời không lạnh lắm, thuận lợi cho việc du hành nên quyết định rời Gayāsīsa, đến kinh đô Rājagaha, đường xa chừng sáu do-tuần. Thấy đoàn sa-môn quá đông, khó khăn cho việc khất thực, đức Phật gợi ý với ba anh em Kassapa cho chúng đệ tử phân thành từng nhóm,
19/08/2010(Xem: 6952)
Tại Keelung, Đài Loan có một cửa hàng với cái tên là “Ngộ Duyên Hào”. Ông chủ Lâm vốn là một người rất tử tế, xung quanh khu vực ông sống có rất nhiều những cư dân đánh cá hay kiếm sống quanh đó.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567