Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hạnh ngộ mùa xuân

10/04/201311:54(Xem: 4162)
Hạnh ngộ mùa xuân

hoa_maiHẠNH NGỘ MÙA XUÂN

Lam Khê

---o0o---

Hạnh đi thơ thẫn quanh sân chùa suốt một buổi sáng nhưng không hề bước vào bên trong chánh điện. Suốt ba ngày tết cô cứ nằm lỳ trong phòng, chỉ ra ngoài khi đói bụng hoặc tắm giặt. Từ chối hết mọi lời mời mọc đi chơi của đám em và bạn bè, Ba mẹ có hỏi thì Hạnh bảo thích yên tĩnh nghĩ ngơi mấy ngày … rồi thôi. Mọi người cũng bận lo vui chơi đi đây đó chúc tết bạn bè thân tộc. Chẳng ai buồn chú ý đến đứa con gái ương ngạnh này đâu. Cô đã quen sống như vậy lâu rồi, cũng như quen với công việc mình làm đã bao năm. Vậy mà công việc ấy bây giờ lại bấp bênh như cánh bèo dạt mây trôi.

Nằm mãi cũng chán, thế là Hạnh trở dậy đi ra đường. Ngang qua một ngôi chùa lớn của Thành Phố, thấy người ta đi lễ Phật đầu năm, cô cũng ghé vào mà không có chủ đích gì cả. Nếu để cầu nguyện thì Hạnh có bao điều muốn cầu. Nhưng có ích gì chứ, khi cô biết mình chẳng có chút thành tâm nào. Hơn nữa biết cơ man nào là người đi lễ chùa. Phật dù có nghìn tay nghìn mắt cũng không thể nào đáp ứng nổi mọi nhu cầu mong muốn vô tận của con người. Có lần Hạnh nói vậy với nhỏ bạn Khánh Tâm thì nó bảo:_ “ Mình lễ Phật là để gieo duyên lành, để cho tâm hồn có được đôi chút thảnh thơi trước những bộn bề của cuộc sống, còn phước hay không là do duyên nghiệp mình tạo ra, chứ đâu phải cầu mà được”.

Con bé nói y như là một nhà tu hành. Vậy nên khi vừa tốt nghiệp phổ thông, Tâm đã chọn con đường đi xuất gia. Một nữ sinh học lực rất xuất sắc, tương lai vào đại học đang rộng mở, lại bỏ hết để về tập sự tu niệm ở một ngôi chùa quê heo hút. Ai cũng tiếc rẻ ngạc nhiên chỉ riêng Hạnh là hiểu rõ ý nguyện của bạn, dù cô cũng luôn tự hỏi cuộc sống tu hành không biết có gì thú vị mà bao người còn rất trẻ đã dấn thân vào đó xem như một sứ mệnh thiêng liêng của đời mình. Đôi lần Khánh Tâm về thăm nhà, Hạnh có sang chơi. Những câu chuyện cứ rời rạc chẳng đâu vào đâu cứ làm Hạnh chán chẳng thích gặp bạn nữa. Có lẽ vì Hạnh không thể gọi cái tên Tâm thân tình như ngày xưa, không thể cười đùa bởn cợt, mà chắc hẳn vì Hạnh bây giờ quá nhiều bộn bề cho công việc, cho những mộng tưởng không thành nên không thể tiếp nhận nổi những gì khác xa với quan niệm của mình.

Hạnh vẫn ngồi yên trước sân chùa, nơi có gốc cây to cao che bóng mát. Cô không đốt hương không lễ lạy như mọi người mà chỉ yên lặng nhìn và nghĩ ngợi mông lung, thỉnh thoảng ngước lên ngắm bức tượng Quan âm lộ thiên hun đầy nhang khói và bụi trần. Hạnh biết mình chẳng giống ai khi đến đây. Mỗi người là một mùa xuân, từ sắc phục cho đến nụ cười ánh mắt, từ trẻ thơ cho đến cụ già. Nhìn họ rạng rỡ làm sao, tươi tắn và thành kính làm sao. Cho dù cuộc sống đời thường có như thế nào, thì với họ nơi đây vẫn là cõi yên bình, vẫn là mùa xuân cho vạn niềm tin toả sáng.

_ Xin lỗi Cô đang cầu nguyện ?

Hạnh giật mình khi nghe tiếng người hỏi bên tai. Một thanh niên Ngoại Quốc, đang bước lại ngồi cạnh cô rồi khẻ hỏi với giọng tiếng Việt khá chuẩn. Những ngày lễ lớn khách thập phương lui tới chùa này rất đông, trong đó không ít là người nước ngoài. Họ đến chỉ để chiêm ngưỡng một nơi danh lam thắng cảnh có tiếng, và cũng để xem mọi người hành lễ bái sám như thế nào. Hồi sớm Hạnh có nhìn thấy Gã ngồi yên lặng bên kia với vẻ trầm ngâm tư lự. Bất giác Cô cười lớn thành tiếng, nụ cười đầu tiên của một năm mới. Chắc dáng vẻ không giống ai của mình đã khiến anh chàng chú ý động lòng nên đến làm quen thăm hỏi đây mà. Gã trố mắt nhìn cô gái:

_ Cô cười gì thế?

Hạnh liền nghiêm mặt lại:_ Tôi cười cho sự ngớ ngẩn của mình đã khiến cho người khác phải quan tâm. Anh hỏi Tôi cầu nguyện gì à! Tôi chẳng có gì để cầu nguyện cả. Ơ… mà không , có đấy chứ_ Hạnh cố làm điệu bộ trang trọng thật tình_ Tôi đang cầu nguyện cho sự bình an cho Thế Giới, cho loài người nói chung và cho cả đất nước gia đình mình. Còn anh là người ở đâu mà nói tiếng Việt nghe cũng khá lắm.

_ Tôi là người Mỹ, đang theo học khoa tiếng Việt ngành Tôn giáo học của Đại học Xã Hội Nhân Văn .

_ Hèn nào… Anh đến chùa cũng để nghiên cứu cho ngành học của mình. Anh thấy ngày tết của đất nước này có vui nhộn không? Sao Anh không hoà nhập vào chùa cùng tham quan với mọi người mà lại ngồi trầm ngâm ở đây?

_ Ồ Vui lắm. Tất cả nhà cửa đường phố, con người đều tươi xinh như một năm mới, hoàn toàn mới. Người ta vui chơi thoải mái và thật yên ổn. Việc đi lễ chùa của họ cũng là một cách để thưởng ngoạn mùa xuân, một dịp để nghỉ ngơi thư giản.

Hạnh cảm thấy thú vị cho lời nhận xét ngộ nghĩnh này. Sao mình lại không hề nghĩ đến điều này nhỉ?. Người thanh niên lại nói tiếp:_ Tôi cũng như cô vậy. Thích yên lặng nhìn mọi người và cầu nguyện hoà bình cho nhân loại.

_ Anh có vẻ gì ưu tư lắm thì phải? Một thanh niên trẻ trung yêu đời lại có học thức, sanh ra trên một Đất Nước văn minh sung túc vào bậc nhất Thế Giới, thì còn đòi hỏi gì hơn?

_ Thật ra những gì Tôi có đó nào có đáng để tự hào. Điều Tôi ưu tư không phải cho bản thân mình. Tôi học đã ba năm, thấy đời sống ở đây chưa thể gọi là hoàn hảo, nhưng đất nước này là nơi thanh bình mà Tôi từng biết. Tôi thích nhất là đi chiêm bái các nơi chùa chiền đình miếu. Thấy mọi người thành kính cầu nguyện Tôi cũng muốn cầu nguyện.

_ Anh mà cũng cầu nguyện nữa à? Nhưng cầu nguyện gì vậy?_ Hạnh hỏi, cố kéo dài giọng ra như để trêu.

Chàng thanh niên vẫn nhã nhặn trả lời:_ Tôi cầu nguyện cho tất cả những người sống trên hành tinh này. Trong đó có những người bạn, những người mà tôi quen lẫn không quen, đã phải bỏ mình vì bao cuộc chiến tranh tàn khốc, vì sự nổi giận của thiên nhiên trời đất đang xảy khắp nơi cũng như ở ngay Tổ Quốc Tôi. Cầu mong họ tìm đến một nơi nào đó hoàn toàn bình yên vô sự.

Hạnh lại bông đùa:_ Lòng của anh sao bao la rộng mở quá vậy? E rằng những lời cầu nguyện suông của anh sẽ chẳng mang lại ích lợi gì đâu. Anh tin những điều mình cầu nguyện sẽ khiến những con người xấu số kia đi đến một nơi hạnh phúc hơn à ? Hình như tư tưởng anh bị chi phối về ngành học của mình quá thì phải?

_ Ồ Không thưa cô! _ Người Thanh niên lễ phép ngắt lời_ Tôi không phải là người thiên về duy tâm lắm đâu. Nhưng tôi vẫn thấy hay hay về những nơi tôn nghiêm thanh tịnh như thế này. Xét về phương diện tinh thần thì niềm tin cũng giúp người ta có được đôi chút an ủi khi gặp một sự cố nào đó. Mỗi khi cần suy nghĩ hay bức xúc gì thì Tôi thường tìm đến chùa hay một nơi nào đó thật yên lặng để cầu nguyện. Một lời cầu nguyện dù chẳng giúp được gì, tuy vậy nó cũng thể hiện được sự đồng cảm sâu sắc với bao nổi bất hạnh của cuộc đời. Một sự xẻ chia dù bằng hình thức nào chẳng là hay hơn sao.

_ Nghe anh nói sao y như là một triết gia hay là nhà tôn giáo thực thụ vậy. Tôi có cô bạn đi tu cũng thường hay triết lý như thế.

- Tôi rất thích nghiên cứu về Phật giáo. Bởi đây là Tôn Giáo có thể làm cho con người chung sống hoà bình, một Tôn Giáo nghiêng về tự giác, nhưng vẫn không bỏ quên việc nhân thế. Đạo Phật khiến cho con người tìm ra bản chất thật của chính mình, sống với những giây phút bình yên của tâm hồn, mà vẫn sẳn lòng đến với tha nhân với xã hội.

_ Anh nói hơi quá lắm rồi đó. Dầu sao…thì nghĩ được điều tốt đẹp sẽ làm cho con người ta sống tốt hơn lên, nhưng đôi khi nó gây ra sự phản cảm lại đấy …

Chàng thanh niên cười, nói một câu tiếng Anh gì đó mà Hạnh nghe không rõ. Rồi anh chợt nhìn thẳng vào mặt cô :_ Vậy cô cứ nghĩ tốt cho người khác đi, mọi việc ắt cũng sẽ đến với cô thật tốt đẹp. À…Xin lỗi… Cô chắc là có gì không vui. Ngày tết người ta thường đi vui chơi hay lễ chùa với bạn bè thân thích, còn cô đi một mình, ăn mặc lại bình dị không như mấy cô gái khác…Cô ắt hẳn từ nơi khác lên Thành phố này làm việc, tết đến không thể về quê…nên buồn ?

Hạnh khẻ nhíu đôi mày lên rồi vờ nhìn bâng quơ vào sân chùa chậm rải trả lời:

- Nhà tôi cách đây chỉ vài con hẻm. Và Tôi cũng như anh vậy … thích một mình tìm đến những nơi thanh tịnh để trầm tư suy nghĩ và cầu nguyện.

_ Nhưng Tôi không nhận thấy như vậy… Cô có vẻ như là một người vừa bị thất tình thất chí gì đó….

Hạnh lại cười lớn… hơi khó chịu tuy cũng thầm phục lời nhận xét tinh tế của chàng trai trẻ không cùng màu da Quốc Tịch này. Ít ra hắn cũng làm cho cô cười được. Khi cười tâm hồn người ta trở nên cởi mở và dễ chịu hơn:

_ Anh thâý Tôi như vậy thật à ! Mà cũng đúng thôi. Thất tình thì hình như có một vài lần gì đó, tôi cũng chẳng buồn nhớ tới. Còn thất chí ư? Có lẽ…vì nay mai Tôi sắp phải từ bỏ công việc ưu thích gắn bó đã nhiều năm chỉ vì cái tánh ương ương ngạnh ngạnh của mình.

_ Vậy cô nên vào trong chùa lễ Phật để cõi lòng được thanh thản, và tự hỏi ngày mai mình phải làm gì đây?

Cái anh chàng này, làm như là chuyên gia nắm bắt tâm lý người khác vậy. Nhưng thôi, nói chuyện với anh ta như vậy cũng đủ, ít nhất Hạnh cũng trút bớt nỗi phiền muộn mấy ngày qua. Cô đứng lên, ngước nhìn bầu trời trong xanh qua làn khói hương nghi ngút từ hiên chùa toả ra rồi khẽ nói:

_ Ngày mai Tôi chỉ còn mỗi một việc, là đi thăm một người bạn đang tu học ở phương xa. Còn bây giờ Tôi phải trở về nhà để cùng gia đình cúng đưa tiển Ông Bà đầu năm. Cám ơn buổi nói chuyện với anh hôm nay…dù chỉ là xã giao nhưng cũng giúp Tôi lấy lại đôi chút niềm tin trong cuộc sống. Ngày mai Tôi biết mình sẽ phải làm gì rồi.

Khi đi ngang qua đài Quan Âm, Hạnh dừng lại giây lát, cô chấp tay và thầm khấn nguyện, dù lòng chưa cảm nhận được điều gì rõ rệt. Ngày mai cô sẽ đi thăm Khánh Tâm. Ngày mai còn biết bao điều sẽ nói và sẽ làm. Hạnh quay nhìn về nơi gốc cây cổ thụ. Người khách lạ đã lẫn đâu mất giữa đám đông người qua lại. Cô chưa kịp hỏi tên nhưng cũng thầm cám ơn cho cuộc hạnh ngộ này. Mùa xuân rồi sẽ qua, nhưng ước mơ về một ngày mai tươi đẹp sẽ chắp cánh cho bao niềm tin vươn dài trong cuộc sống.

---o0o---

Trình bày:Nhị Tường

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18/01/2012(Xem: 7328)
Đại lực Độc long dùng mắt quan sát, thấy một người yếu đuối bị chết, một người mạnh khoẻ rồi cũng bị chết. Thấy vậy, Độc long bèn thọ giới một ngày xuất gia...
18/01/2012(Xem: 12445)
Theo truyền thuyết, rồng là loài vật linhthiêng, có thần thông, có khả năng làm mưa, phun ra khói, lửa, thăng, giáng,ẩn, hiện, biến hóa lớn nhỏ một cách tự tại. Kinh điển Phật giáo có nhiều huyềnthoại về Đức Phật liên quan đến rồng, chẳng hạn như: Chín rồng phun nước tắmcho thái tử khi mới đản sinh, Rồng che mưa cho Phật, Phật hàng phục hỏa long,Long vương nghe kinh Thập thiện, Long nữ thành Phật…
18/01/2012(Xem: 6650)
Phật giáo cho rằng, sự vận hành biến hóa của vũ trụ và sự lưu chuyển của sinh mạng, là do nghiệp lực của chúng sinh tạo nên, vì vậy tu là để chuyển nghiệp.
09/01/2012(Xem: 5485)
Thoáng chốc mà đã bamươi sáu năm, như ba sáu ngày nhẹ nhàng trôi trên dòng thời gian vô hình vunvút. Cũng một buổi chiều xuân với bầu trời trong vắt, ánh mặt trời rãi màu vàng lốm đốm trong vườn đào đầy thơ mộng này, và cũng dưới cội đào già này, Đông và Xuân đã gặp nhau…
06/01/2012(Xem: 7551)
Hình ảnh các chú tiểu có mặt trên nhiều quốc gia đã sống lặng lẽ chẳng cần ai nhìn tới. Nhiều chú đã rơi rụng sau những hoàn cảnh khắc nghiệt của thời thế hay của tâm tình riêng; nhiều chú đã thành đạt sau bao nỗ lực phấn đấu cam go trong cửa thiền. Thất bại trong im lặng, thành công cũng trong im lặng. Chẳng cần bút mực nào ca tụng hay thương tiếc mà dòng tiếp nối đẹp đẽ của nhiều thế hệ quét lá đó vẫn chảy mãi, trôi mãi.
24/12/2011(Xem: 5643)
Có câu hỏi như sau: "Trong lễ Hồng Danh Sám Hối, chúng tôi niệm danh hiệu "Nam mô Đấu Chiến Thắng Phật". Theo truyện Tây Du, sau khi cùng với Sư Phụ là thày Huyền Trang sang Tây Trúc thỉnh kinh, ngài Tôn Ngộ Không được phong là Đấu Chiên Thắng Phật. Vậy Đấu Chiến Thắng Phật Tôn Ngộ Không này có phải chính là vị Phật trong kinh Hồng Danh Sám Hối không?" Đây là một câu hỏi rất đặc biệt. Nhân câu hỏi này, chúng ta sẽ có dịp thảo luận về một đề tài gây nhiều hiểu lầm trải dài nhiều thế kỷ và lan rộng tại nhiều vùng địa danh trên thế giới.
13/12/2011(Xem: 10313)
Thầy bảo: “Chuyện vi tiếu nếu nghe mà không thấy thì cứ để vậy rồi một ngày kia sẽ thấy, tự khám phá mới hay chứ giải thích thì còn hứng thú gì.
29/11/2011(Xem: 6380)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
22/11/2011(Xem: 3613)
Một buổi chiều, khi sư Khánh Vân đang dạo bước ngắm hoa ở sân sau thì chợt nghe tiếng người ồn ào đâu phía trước. Chú tiểu Công Sơn từ ngoài đi vào lật đật lại gần sư thưa: - Bạch thầy, không biết ai đã đem một đứa bé trai bỏ trước cửa chùa. Nó đang khóc dữ quá. Cũng có một số thôn dân đang đứng quanh đấy bàn tán xôn xao, xin thầy ra xem thử. - Mô Phật, để đó thầy ra xem sao
17/11/2011(Xem: 4317)
Tôi có ý nghĩ viết thành tập sách này vào đầu năm nay 97, nhân kỷ niệm mười năm tôi được xuất gia học đạo. Mười năm thường là cái mốc thời gian đáng nhớ cho những sự cố gì xảy ra trong một đời người. Sự cố ấy mang ý nghĩa của đổi thay dù sự đổi thay đó mang tính cách thế tục hay xuất thế. Trong đạo thầy đã dạy tôi rằng: "Sau một thời gian tu tập con cần nên cứu xét lấy mình, ngắn thì mỗi năm, dài thì năm năm, mười năm. Sau khoảng một thời gian dài ấy mà con thấy có niềm tin hơn, ý chí hơn trong sự tu tập thì đó là con đã tiến bộ. Giảm niềm tin, thiếu tinh tấn chính là con đã lui sụt. Tu tập mà không tiến bộ tức là thua sút, yếu hèn, phụ bạc công ơn thầy tổ nuôi nấng và sự thọ nhận cúng dường của đàn na thí chủ".
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]