Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Người chèo đò năm xưa

10/04/201311:50(Xem: 7280)
Người chèo đò năm xưa

dongque3_thuymac

Người cho vay nợ

Lam Khê

---o0o---

Tản văn

Tôi trở lại quê hương nhiều lần, hỏi thăm tìm kiếm khắp nơi mà vẫn không gặp được em. Một người con gái mà tôi chỉ quen biết trên mạng. Trong một lần tình cờ mở trang web, tôi bắt gặp tiết mục “Ngườichovaynợ”.Tò mò tôi liền truy cập rồi làm quen được với em. Biết bao lần cùng em trao đổi qua lại bằng thư điện tử, tôi đã khám phá ra nhiều điều thú vị nhưng vẫn không thể biết được gì hơn về em.

“Người cho vay nợ”, không đòi hỏi người ta trả lời trả vốn, cũng không cần ai biết đến mình. Vậy mà người vay cứ ôm mãi nỗi niềm băn khoăn đi tìm. Em là ai? Trong cuộc sống muôn màu này. Em hiện hữu như để trêu ngươi, như để thách thức với cuộc đời. Em mang trái tim của người đồng cảnh ngộ…ra để giải toả bao nỗi u tình, bao chuyện sầu não vấn vương của mỗi con người tìm đến với trang web của mình, trong đó cả những kẻ tha hương như tôi. Có lần tôi hỏi em: “Tôi đã từng quyết chí đi tìm lẽ sống thực, nhưng sự thực lại quá phủ phàng. Ở nơi đất khách quê người, Tôi mới thắm thía nỗi xót xa cho thân phận kẻ lạc loài. Bao đêm nằm nhớ quê hương buồn rưng khoé mắt. Tôi phải làm gì đây?Không thể trốn chạy. Không thể quay về lại. Càng không thể buông bỏ…..”

Em bảo:-“Từ thân phận một kẻ lạc loài Anh hãy vươn lên…Sống bằng tư thế ngẩng cao đầu, bằng năng lực và trí tuệ của mình. Ở trong anh có một trái tim không quên nguồn cội. Có một khối óc luôn nghĩ về Quê Hương Đất Nước và biết san xẻ yêu thương đồng loại. Đó chính là lẽ sống thực mà anh cần nên có, cần nên gìn giữ . Anh hãy sống tốt với những gì mà cuộc đời đã ban phát cho anh ,những gì anh đang nắm trong tầm tay, đừng đòi hỏi mong cầu những gì mình không thể có. Rồi anh sẽ thấy cuộc sống ấy có ý nghĩa hơn gấp vạn lần những gì mà anh đang tìm kiếm..”

Thế rồi tôi đã sống, đã làm theo như lời em nói. Tôi đã sống theo niềm tin và năng lực của mình, và làm những điều tốt đẹp cho mọi người. Tôi không còn khoắc khoải lo toan, không mang tâm trạng dằn vặt của một kẻ chạy trốn sự thật. Tôi thố lộ và nói cho em những cảm nghĩ của mình. Em rất hài lòng, rồi khuyên tôi hãy thể hiện qua những việc làm cụ thể hơn là chỉ nghĩ nó trong tư tưởng. Dù sao Tôi cũng đã có những cảm nhận tốt hơn, biết sống thế nào cho hữu ích và biết san xẻ lòng mình hơn trước. Thế nhưng em lại dứt khoát lời đề nghị của tôi là chúng ta nên gặp mặt và kết bạn với nhau. Em nói em chỉ là người cho vay nợ mà không cần ai trả nợ. Em không muốn gặp ai thì đừng ai kiếm tìm em để làm gì. Em chỉ giúp được những gì mà mình có thể giúp. Em muốn cho mọi người phải hiểu ra rằng:-Cuộc sống mà mình đang hiện hữu thật không vô vị lắm đâu. Cuộc đời không bỏ ai mà chỉ do con người ta thích mưu cầu nên xa lánh. Nếu anh sống được như vậy, hiểu rõ như vậy, thì đã trả nợ cho em rồi, còn đòi hỏi gặp em để làm gì. Anh cứ yên tâm sống. Sống một cách trọn vẹn như lâu nay Anh đã từng nói với em trên những trang web này. Cuộc sống ấy thật có ý nghĩa biết bao…

Em là người cho vay nợ. Nợ của em không bằng tiền tài vật chất mà có ý nghĩa thực tiển về nhân sinh quan của sự sống. Em đem những giá trị về công nghệ hiện đại để cùng chia xẻ với người về giá trị tâm hồn. Em thân thiện nhiệt tình qua những trang thư mượt mà ý vị, nhưng lại xa lạ hết với mọi người. Sau này tôi không yêu cầu, cũng không mong gặp em bằng hình hài thật đời thường. Bởi trong tất cả niềm suy tư của mình, tôi luôn nhìn thấy tâm tình của em trong đó.

Chiều nay tôi lại lang thang trên khắp các con đường Thành Phố. Nhìn dòng người tập nập qua lại, lòng tôi cứ miên mang thầm nghĩ biết đâu em cũng đang đi trên đó. Hoặc ít ra cũng có một vài người từng làm bạn với em qua trang web. Cuộc sống ngày tiếp ngày cứ trôi qua lặng lẽ. Bao mùa xuân đến rồi hạ sang mà hình bóng người cho vay nợ cứ chập chờn như làn mây khói bay xa. Nào ai biết được có những người từng sống như em trong thời đại khoa học phát triển ngày nay.

Ngày mai Tôi trở về nơi miền viễn xứ, lòng sẽ mãi mang theo chút hoài niệm thân yêu ở chốn quê nhà, trong đó có cả Em. Người cho vay nợ. Người đã giúp tôi lấy lại niềm tin và lẽ sống thật với đời.

---o0o---

Trình bày: Nhị Tường

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
22/05/2011(Xem: 2469)
Con sông Gu-đơ-na xinh đẹp và trong vắt chảy qua miền Bắc bán đảo Jutland, chạy dọc theo một cánh rừng bát ngát, rải sâu vào hậu phương.
22/05/2011(Xem: 2609)
Đêm nay là đêm giao thừa, trời lạnh như cắt, tuyết rơi không ngừng. Một cô gái nhỏ lang thang trên con đường trong đêm đen và giá buốt.
12/05/2011(Xem: 2346)
Trong một ngôi nhà, cạnh Hoàng trường mới, phố Đông, thành Côpenhagơ, chủ nhà đang tiếp khách. Khách hôm ấy rất đông...
12/05/2011(Xem: 4832)
Cung điện của Hoàng đế đẹp nhất trần gian, làm bằng một loại sứ rất quý, nhưng dễ vỡ, mỗi khi chạm đến phải thật nhẹ tay...
12/05/2011(Xem: 2590)
Xưa có một cô bé, người cô bé tí teo, bé và xinh như một con búp bê. Nhà cô nghèo, không sắm nổi cho cô đôi giày.
12/05/2011(Xem: 2587)
Tại nhà ông lái buôn giàu có nhất trong tỉnh tụ tập một đám trẻ, con cái các gia đình giàu có và quyền quý. Ông lái buôn là người có học...
09/05/2011(Xem: 3187)
Những giọt lệ của A Tư Đà là kết tinh của chí nguyện, ưu tư và sự tha thiết của một hành giả đã dành trọn đời mình để tầm cầu chân lý tối hậu.
09/05/2011(Xem: 15290)
"Tây phương không có ngày Vu Lan nhưng cũng có Ngày Mẹ (Mother's Day) mồng mười tháng năm (năm đó). Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với Thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Ðông Kinh (Tokyo), nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ Thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng..."
09/05/2011(Xem: 20534)
Bài giảng cuối cùng, Câu chuyện xúc động về Giáo sư Randy --Cuốn sách mà bạn sắp đọc đây là 53 ngày sau đó nữa, là cách GS Randy Pausch tiếp tục những gì ông đã bắt đầu trên giảng đường hôm ấy, với sự giúp đỡ của nhà báo Jeffrey Zaslow. Hằng ngày vẫn đạp xe để tập luyện, trong 53 lần đạp xe như vậy ông đã trò chuyện với Jeffrey Zaslow qua điện thoại di động. Zaslow đã chuyển những câu chuyện thành cuốn sách này. Ngày 8-4-2008, sách được phát hành tại Mỹ. Hơn ba tháng sau, ngày 25-7-2008, gs Randy Pausch qua đời.
05/05/2011(Xem: 2467)
Ngày xưa có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng nói: "Ước gì mình có đứa con!" mà mãi vẫn không có.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]