Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Câu chuyện cảm động của cậu bé sau 20 năm gạt tiền cơm

05/05/201608:33(Xem: 6663)
Câu chuyện cảm động của cậu bé sau 20 năm gạt tiền cơm


cau be an may
Câu chuyện cảm động của cậu bé sau 20 năm gạt tiền cơm

Cậu bé vô gia cư thường xuyên gạt tiền cơm của chủ quán, cho đến khi hành vi đó bị con trai bà chủ phát giác ra. Câu chuyện về cậu bé ngày nào, 20 năm sau đó khiến nhiều người xúc động.

Thỉnh thoảng, chỉ một câu nói vô tình thốt ra lại có thể làm thay đổi cuộc đời của một con người. Đôi lúc, chỉ có lòng tốt và sự hiền lành nhân nhượng thôi thì vẫn chưa đủ. Và có đôi khi, cuộc sống sẽ mở ra cho người ta một cánh cửa mới, yên lành hơn, an ổn hơn vào một lúc bất chợt ta vô tình nhất!

Vào một ngày nọ, sau khi hết giờ lên lớp và trở về văn phòng, bác bảo vệ chạy đến và đưa cho tôi một số tiền cùng hóa đơn thanh toán. Số tiền ấy tương đương với cả chục triệu đồng tiền nợ của gia đình tôi… Tôi bần thần hết nửa ngày.

Thật là kỳ lạ, tôi không tài nào nhớ được tôi có cho ai mượn số tiền lớn đến thế. Nhìn vào chỗ tên người gửi, thấy đề là “Cậu bé ăn xin của 20 năm trước”… mọi ký ức lại ùa về trong phút chốc. Tôi lại tự vấn, chẳng lẽ đích thị là cậu bé ăn mày năm đó sao?

Nhớ lại 20 năm trước, lúc ấy mẹ tôi vẫn còn đang là người bán cơm hộp cho học sinh ở cổng một ngôi trường. Bà cảm thấy những đứa bé học sinh rất khổ và tội nghiệp nên luôn làm những hộp cơm ngon hơn mà chỉ bán với giá rẻ bèo. Vì thế học sinh đến mua cơm ngày một đông đúc.


 (Ảnh minh họa)  
  Hồi đó mẹ tôi còn làm nghề bán hàng cơm cho học sinh.(Ảnh minh họa) 



Tôi lúc đó chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, đang trong lúc rảnh rỗi chờ phân công tác, tôi ra phụ mẹ đứng bán cơm. Có một lần đang mãi phục vụ cho những em học sinh ngay tầm chúng tan học, tôi bỗng cảm thấy dường như có ai đó đi ngang qua đụng phải mình.

Một cậu bé đoán chừng 10 tuổi, trên người mặc bộ quần áo mỏng manh, rách te tua, trong khi lúc ấy trời đã bắt đầu vào đông, lạnh tê tái.


Dường như đã rất quen thuộc, mẹ tôi ngay lập tức mỉm cười và đưa cho cậu bé một hộp cơm. Không đợi tôi nhắc nhở, cậu bé vội vàng giật lấy hộp cơm, sau đó ném 1 tờ tiền vào thùng và chạy mất.

Một cậu học sinh đứng bên cạnh tức giận: “Thằng ăn mày này toàn lừa tiền cơm, rất nhiều lần đều như vậy, nếu lần sau còn thế thì phải dạy cho nó một trận!”.

Tôi ngạc nhiên kiểm tra lại hộp tiền, thì thấy quả thực là cậu bé chỉ đưa có 1 tờ 200 đồng.

Khi tôi bảo với mẹ là bà sao lại sơ ý như thế, bà nói với tôi: “Mẹ biết mỗi lần thằng bé chỉ bỏ vào đó 1 tờ 200 đồng. Chỉ có điều ta cũng nên giữ đạo nghĩa. Đứa trẻ này đã mất cả cha lẫn mẹ, rất đáng thương, mẹ cũng chỉ có thể giúp nó đến như vậy.”


  (Ảnh minh họa)

  Mẹ tôi luôn làm những hộp cơm ngon hơn mà chỉ bán cho những đứa trẻ với giá rẻ bèo.  (Ảnh minh họa)


Tôi phản bác lại ngay: “Mẹ thật quá hồ đồ, đây mà là giúp cậu ta sao?”. Nhưng tôi chưa kịp “phản biện hết ý” thì đã bị mẹ mắng và bảo tôi thôi đi.

Tôi ý thức được rằng dù có nói gì cũng vô dụng, mẹ tôi suốt ngày chỉ biết niệm Phật, chỉ một lòng muốn giúp người khác chút ít nhưng lại không nghĩ sâu xa hơn. Thế là tôi đột nhiên lóe lên một suy nghĩ “tôi phải xử lý thật tốt chuyện này mới được”.

Hôm sau đó, cậu bé ăn xin vẫn tới như thường. Cậu ta vẫn chực được giành lấy hộp cơm như những lần trước, điệu bộ rất vội vàng và vừa chuẩn bị ném tiền vào thùng. Ngay lúc đó tôi bất thình lình nắm lấy tay cậu… tờ 200đ rơi xuống đất.



cau be an may-3

Lúc đó tất cả mọi người đều quay lại nhìn, điều đó khiến cho cậu bé vô cùng bối rối, cả xấu hổ, và dường như chỉ chực khóc. Tôi nhìn cậu bé vừa cười vừa nói: “Mua như vậy thì không đủ ăn đâu! Em cứ lấy cơm đi, phần còn thiếu sau này hãy trả”. Nói xong tôi buông tay cậu bé ra.

Cậu bé nhìn tôi ánh mắt sợ hãi cầm hộp cơm, đáy mắt ánh lên vẻ nghi hoặc. Tôi lại nói với cậu: “Đi đi, anh biết rõ em nhất định sẽ trả! Nhớ nhé! Sau này phải trả cả vốn lẫn lãi!”

Cậu bé suy nghĩ khá lâu, rồi sau đó im lặng quay người, bước đi từng bước từng bước một, cậu không còn chạy hớt ha hớt hải như trước.

Kể từ sau đó, cậu vẫn thường xuyên đến quán của mẹ tôi ăn, và để lại tờ 200 đồng…



Đang đắm chìm trong dòng ký ức thì bác bảo vệ lại vội vã quay lại: “Tôi quên! Còn một phong thư nữa!”

Tôi vội vội vàng vàng mở nó ra xem. Trong phong thư viết rằng:

“Tôi cuối cùng đã tìm được địa chỉ của anh. Suốt bao năm tìm kiếm, tôi mới có thể đem tiền trả lại, mới có thể hoàn lại ân tình 20 năm về trước.

Lúc đó tôi đã lang thang khắp nơi, thường xuyên chịu đói rét. Một lần tôi tới cổng trường học giả vờ mua một hộp cơm. Tôi ném thử tờ 200 đồng vào hộp rồi nói xin mua cơm.

Lúc đó tôi nghĩ, dù có bị phát hiện đi nữa thì dì bán cơm cũng rất hiền lành, sẽ không trừng phạt tôi. Nhưng dì cũng không phát hiện ra, tủm tỉm cười rồi đưa tôi một hộp.

Sau đó tôi bắt đầu dựa vào thủ đoạn và mánh khóe để có được bữa ăn. Tôi cảm thấy người tốt trong xã hội rất dễ bị lừa. Tôi thường xuyên nói dối, và trộm đồ trong hành lang, còn định trộm cả trong cửa hàng nữa.

Lần đó khi bị anh tóm lấy, tôi đã nghĩ mình vậy là xong rồi, bị đánh rồi. Nhưng tôi đã không phải chịu trận đòn nào, mà lại còn được anh thả đi.

Những lời nói của anh đã bảo vệ danh dự cho tôi, khơi dậy trong tôi mong muốn làm người tốt thực sự. Trong những năm sau này, mỗi khi nhớ đến ánh mắt của anh, tôi lại có thể tránh xa những điều xấu.

Và dù phải tìm kiếm khắp nơi, dù phải đi bao xa, mất bao nhiêu thời gian, tôi vẫn muốn hoàn thành lời hẹn ước cũ.”

Và sự thay đổi của cậu cuối cùng đã được đền đáp xứng đáng…

“Một ngày nọ, khi nhìn thấy tôi ngồi co ro vì giá rét, một phụ nữ đã trở về nhà mang cho tôi mấy chiếc áo.

Sau đó tôi phát hiện trong túi áo có rất nhiều tiền. Lúc đó tôi rất đói, rất muốn giữ lại số tiền này, nhưng ánh mắt của anh lại hiện lên làm tôi thay đổi ý nghĩ. Tôi phải mất cả ngày mới tìm được nhà người phụ nữ nọ. Hai vợ chồng họ đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi tới trả lại tiền.

Họ khóc nức nở ôm tôi vào lòng, rồi liên tục nói tôi là đứa trẻ tốt. Khi đó con gái hai vợ chồng vừa bị bệnh mà qua đời, tôi may mắn trở thành con nuôi của họ.

Cuộc sống từ đó trở nên tốt hơn, tôi được cha mẹ nuôi thương yêu hết mực, được đi học. Giờ tôi đã trở thành giáo viên…”


Quả nhiên đúng là cậu bé đó! Một niềm vui ấm áp lan tỏa. Tôi chợt cảm thấy thật là may mắn vì đã không vô tình hủy hoại một con người. Cậu bé ăn mày năm xưa đã học được đức tính thành thật ngay thẳng, vì vậy mà đã vô tình gặp được một gia đình tốt.

Giờ đây khi đứng trên bục giảng, chắc hẳn rằng cậu bé ăn mày năm nào giờ đây sẽ nói với học sinh của mình rằng: “Chỉ có thành thật mới mang lại hạnh phúc!”





Ý kiến bạn đọc
15/06/201607:30
Khách
Con có thể coppy bài của chú đăng lên fan page của Happy Book được không ạ?
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 14763)
Mấy tháng lại đây, thỉnh thoảng tôi có nhận những đóa hoa hồng do Phật Tử gởi tặng. Những đóa hoa hồng đó được bọc bởi bông gòn ẩm nước...
10/04/2013(Xem: 5178)
Bốn giờ sáng…đòan khảo sát xuất phát từ Chùa Đông Lai tiến dần về vùng núi Cấm. Đòan đi hai xe khoảng hơn sáu mươi vị. Gồm có thầy Chủ nhiệm...
10/04/2013(Xem: 4658)
Kinh thành Kosambi đang trải qua những ngày chấn động kinh hoàng. Hoàng hậu của nhà vua vừa bị ám hại, còn bà thứ phi xinh đẹp sắp lên giàn hoả. Dân chúng sống trong nỗi khoắc khoải lo âu. Họ sợ cả tiếng trống sang canh giữa đêm khuya im vắng, tưởng chừng như đó là hồi chuông báo tử đang giáng xuống đất nước lâu nay vốn rất yên bình hoà nhã.
10/04/2013(Xem: 4498)
Đầu tháng tư đã có những cơn mưa nặng hạt kéo dài. Bầu trời khi trong veo, lúc lại thăm thẳm mù mây. Hai bên bờ nước thường dâng cao, cây cỏ ...
10/04/2013(Xem: 4330)
Hạnh đi thơ thẫn quanh sân chùa suốt một buổi sáng nhưng không hề bước vào bên trong chánh điện. Suốt ba ngày tết cô cứ nằm lỳ trong phòng, chỉ ra ngoài khi đói bụng hoặc tắm giặt. Từ chối hết mọi lời mời mọc đi chơi của đám em và bạn bè, Ba mẹ có hỏi thì Hạnh bảo thích yên tĩnh nghĩ ngơi mấy ngày … rồi thôi. Mọi người cũng bận lo vui chơi đi đây đó chúc tết bạn bè thân tộc. Chẳng ai buồn chú ý đến đứa con gái ương ngạnh này đâu. Cô đã quen sống như vậy lâu rồi, cũng như quen với công việc mình làm đã bao năm. Vậy mà công việc ấy bây giờ lại bấp bênh như cánh bèo dạt mây trôi.
10/04/2013(Xem: 4380)
- Nào nhanh lên mấy đứa. Chúng ta phải đi sớm cho kịp khóa lễ. Hiền vừa dắt xe ra sân, vừa không ngừng hối thúc các em.
10/04/2013(Xem: 4744)
Tôi chưa từng gia nhập một đòan thể xã hội nào, cũng không hề có ý định trở thành một nhà từ thiện chuyên nghiệp. Nhưng tôi vẫn thường tham gia vào các hiệp hội cứu trợ. Tôi đi chủ yếu vì ham vui, vì tò mò, hơn là vì lòng nhiệt thành của tuổi trẻ. Và trong các chuyến đi ấy, tôi đã gặp chị.
10/04/2013(Xem: 4536)
Mỗi sáng khi cầm chổi quét sạch những chiếc lá rụng đầy trước sân chùa, Tôi cứ tự hỏi:_ “ Người ta nếu không vì mục đích nào đó mà phấn đấu, để tin yêu ...
10/04/2013(Xem: 4272)
Tôi ra đi rồi lại trở về. Hay nói khác đi là vừa trở về, tôi lại vội vã ra đi. Những chuyện đến đi như thế thường chưa bao giờ được tính toán trước. Về ý nghĩa ...
10/04/2013(Xem: 4496)
Chuyến xe chở quý cô, phật tử cùng phẩm vật gạo mì xuất phát từ TP Hồ Chí Minh đi lên vùng Tây nguyên Đắc lắc. Trước đó một ngày, một chuyến xe khác ...
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]