Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chú Chó Hachiko

20/12/201308:12(Xem: 11369)
Chú Chó Hachiko

Câu chuyện chú chó trung thành Hachiko đứng sân ga 10 năm đợi chủ

 

Hachiko là 1 chú chó nhỏ, lông màu trắng chào đời vào tháng 11 năm 1923 ở tỉnh Akita, Nhật Bản.

Câu chuyện xảy ra vào năm 1925, tại nhà ga Shibuya. Hachi, biệt danh là Hachiko – là một chú chó nhỏ, lông màu trắng, chào đời vào tháng 11 năm 1923 ở tỉnh Akita, Nhật Bản. Chú bị lạc chủ và được giáo sư Ueno của trường đại học Tokyo đem về nuôi dưỡng như người con trong gia đình.



Hàng ngày như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng là Hachiko tiễn giáo sư Ueno Eizaburo đến nhà ga để ông lên tàu đi làm và cả hai đều đi bộ tới nhà ga Shibuya. Hachiko không được phép theo giáo sư đến Đại Học Hoàng Gia (nay là Đại Học Tokyo), nơi ông đang giảng dạy, và chiều cũng vậy, cứ đến 3 giờ chiều , Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về.

Nhưng vào ngày 12 tháng 5 năm đó, giáo sư Ueno đã qua đời sau một cơn đột quỵ khi đang giảng bài trên giảng đường ở trường đại học và mãi mãi không thể trở về được. Còn Hachiko cứ như mọi ngày, vẫn đến nhà ga vào lúc 3 giờ chiều để đón chủ nhân về. Nhưng hôm đó đã qua 3 giờ rất lâu, bao nhiêu chuyến tàu đã đi qua, trời đã tối mà không thấy giáo sư về. Và Hachiko, chú cho trung thành không hề nản lòng, Hachiko vẫn đứng đợi và đợi.
day 7 thu do tokyo (33)day 7 thu do tokyo (34)day 7 thu do tokyo (27)day 7 thu do tokyo (26)


Hachiko linh cảm rằng có chuyện gì chẳng lành đã xảy ra, tuy vậy nó vẫn ra ga đợi chủ nhân vào lúc 3 giờ chiều mỗi ngày. Chẳng bao lâu sau, những người xung quanh bắt đầu để ý tới sự chờ đợi vô vọng của Hachiko đối với người chủ nhân đã qua đời của mình. Lần lượt, từ người làm vườn trước đây của giáo sư, đến giám đốc nhà ga và những người dân trong vùng đã cho Hachiko ăn và thay phiên nhau chăm sóc nó.


Câu chuyện về chú chó trung thành nhanh chóng được lan truyền khắp nơi và Hachiko được coi như một tấm gương sáng về lòng trung thành. Người ta tìm đến Shibuya chỉ để nhìn Hachiko, cho nó ăn, hoặc nhẹ nhàng xoa đầu vào đầu nó để chúc may mắn.


Năm 1932, khi Hachiko đợi chủ nhân được 7 năm, 1 sinh viên của giáo sư Ueno đã viết 1 bài báo kể về chuyện cảm động này và gửi đăng ở 1 tờ báo lớn ở Tokyo . Ngay lập tức có rất nhiều người quan tâm lo lắng cho chú chó trung thành này. Cũng từ Hachiko mà người Nhật thêm vào từ điển từ mới “chukhen” – chú chó nhỏ trung thành .

Nhiều ngày, nhiều tháng, rồi nhiều năm trôi qua, Hachiko vẫn có mặt đều đặn ở nhà ga vào lúc 3h chiều, mặc dù nó đã bị bệnh viêm khớp và đã quá già yếu rồi. Cuối cùng vào ngày 8 tháng 4 năm 1935, gần 11 năm kể từ ngày nó nhìn thấy chủ nhân lần cuối cùng, người ta tìm thấy Hachiko -lúc đó đã 12 tuổi - nằm gục chết tại chính cái nơi mà nó đã đứng đợi chủ nhân của mình trong suốt nhiều năm.


Hachiko qua đời ngày 8/4/1935. Cả gia đình giáo sư quây quần bên chú trong những giây phút cuối cùng.


Cái chết của Hachiko được đăng lên trang nhất của rất nhiều tờ báo lúc bấy giờ và người đã dành hẳn một ngày để để tang Hachiko. Từ số tiền đóng góp của dân chúng trong cả nước, người ta đã thuê nhà điêu khắc Ando Teru để làm một bức tượng Hachiko bằng đồng. Khi bức tượng được hoàn thành và được đặt trang trọng ở bên trong sân ga, tại chính vị trí nó đã đứng đợi chủ nhân trong gần 10 năm.



Tuy nhiên, vài năm sau đó, Nhật Bản lâm vào chiến tranh, tất cả những thứ gì là kim loại đều bị lấy đi để làm vũ khí, không ngoại trừ bức tượng Hachiko. Sau khi chiến tranh kết thúc, vào năm 1948, con trai của Ando Teru là Takeshi đã làm một bức tượng Hachiko mới. Bức tượng đó được đặt ở ga Shibuya cho đến tận ngày hôm nay. Mỗi năm vào ngày 8/4, người ta lại tổ chức một buổi tưởng niệm Hachiko tại nhà ga Shibuya.



Ngoài bức tượng Hachiko ở ga Shibuya, Hachiko còn được dựng tượng ở quê hương mình, bên ngoài ga Odate và một bức khác ở trước bảo tàng chó Akita.


Bên cạnh mộ của giáo sư Ueno tại nghĩa trang Aoyama cũng có đặt một bức tượng của Hachiko. Có nhiều tin đồn rằng xương của Hachiko cũng được chôn tại đó. Nhưng thực ra bộ xương của Hachiko hiện đang được trưng bày tại Viện Bảo tàng Quốc Gia.

Hình ảnh Hachiko được trưng bày tại bảo tàng Tự nhiên và Khoa học quốc gia ở Ueno.

Đại học Tokyo cũng tạc một bức tượng Hachiko đang chơi đùa cùng giáo sư.

Một tấm bia tưởng niệm Hachiko cạnh mộ chủ ở nghĩa trang Aoyama được dựng để tưởng nhớ chú. Lối ra ở ga Shibuya được đặt theo tên Hachiko.


Một nắp cống in hình Hachiko ở ngay gần bức tượng tại ga Shibuya.

Câu chuyện về Hachiko được Hollywood dựng thành bộ phim Hachi: A Dog’s Tale. Tài tử Richard Gere đóng vai giáo sư Hidesaburo Ueno.

Xem trailer bộ phim Hachi: A Dog’s Tale:




1385780374_hachiko-that-va-chu-cua-minh-giao-su-hidesabur%C5%8D-ueno-jpg
Chú chó Hachiko thật và chủ của mình - giáo sư Hidesaburō Ueno

Không chỉ có một câu chuyện hay được kể, đây một câu chuyện có thật, phi thường và xúc động vô cùng. Hachiko là chú chó giống Akita được nuôi bởi một giáo sư đại học ở Nhật. Mỗi ngày, Hachiko thường tiễn giáo sư đi làm buổi sáng và ngồi chờ trước cổng nhà ga xe lửa buổi chiều để cùng ông về nhà. Rồi một ngày, giáo sư qua đời khi đang giảng dậy ở trường và không bao giờ về bằng xe lửa nữa. Ở với ông hơn một năm và suốt 9 năm sau, ngày nắng cũng như ngày mưa, Hachiko vẫn đến ngồi đợi chủ về, đúng giờ đó, đúng chỗ đó. Mọi người làm việc ở ga hay khách đi tàu thường xuyên đã quen thân với nó, cả nước Nhật biết tới tên chú chó nổi tiếng trung thành. Sau này người ta phát hiện ra Hachiko bị ung thư và viêm phổi, nhưng kể cả mang bệnh, nó vẫn đến. Ngày Hachiko không đến là ngày nó qua đời. Một bức tượng đồng của chú chó trung thành được đúc vào năm 1934. Từ bấy đến nay, mỗi ai đi qua cửa nhà ga Shibuya vẫn có thể thấy Hachiko ngồi đợi.

1385780410_tuong-hachiko-jpg

Bức tượng đồng của chú chó trung thành ở nhà ga Shibuya - Nhật Bản

Điều gì xảy ra trong đầu một chú chó khi nó có thể chờ đợi chừng ấy năm mà không có kết quả gì? Một thói quen? Hay nó không biết gì về cái chết? Không ai biết. Chúng ta cũng không biết giáo sư đã làm gì trong một năm ngắn ngủi để tình cảm bền vững nhường ấy có thể hình thành trong một con vật ông nuôi. Ta chỉ có thể hình dung. Những gì ta thấy trong phim "Hachiko: Chuyện kể về một chú chó" là một gợi ý. Có thể giáo sư đã chơi với nó, âu yếm nó, chăm sóc nó, nói chuyện với nó, bảo vệ nó… yêu thương nó như nhân vật giáo sư Wilson đã làm với Hachi. Hoặc cũng có thể chỉ đơn giản rằng, chú chó này vốn được sinh ra với một phẩm chất cao quý mạnh mẽ như thế.
Chu Cho Hachiko 2

1385780588_niem-vui-cua-giao-su-moi-khi-ve-thay-hachi-o-nha-ga-jpg

Niềm vui của giáo sư mỗi khi thấy chú chó thân yêu đón ở nhà ga

Xem xong bộ phim này, các bố mẹ có lẽ nên sẵn sàng lắng nghe con mình nói: "Bố mẹ mua Hachi đi!". Và ý kiến phản đối thường đến từ các bà mẹ. Chăm lo cho chồng con, dọn dẹp nhà cửa, việc cơ quan là một "sự nghiệp" không nhàn hạ, thêm một con vật nuôi, nhất là một chú chó hiếu động thật sự là một gánh nặng các bà mẹ không muốn chào đón. Nhưng tất cả những rắc rối như một chiếc giầy bị cắn nát, những sợi lông vương vãi khắp nhà, vài đống chất thải phiền phức… đều có thể được đánh đổi với một giá hời.
Chu Cho Hachiko

Như Hachi đã khiến giáo sư Wilson trẻ lại, khiến ông ấy vui tươi, khiến những người hàng xóm có cớ để thân nhau, khiến chẳng ai trong gia đình phải ở nhà một mình. Đừng nên tìm lý do để từ chối nuôi chó trong nhà, nhất là với một chú cún quá đỗi dễ thương như Hachi. Nó không dành chỉ để canh trộm, không chỉ để bảo vệ trẻ nhỏ trong một vài tình huống nguy hiểm, một chú chó sẽ là cả một người thầy cho trẻ em.

Có một phiên bản phim cũ của Nhật năm 1987 có lẽ sát thực hơn, nhưng vì bản thân câu chuyện đã quá tuyệt vời, nên dù là được chuyển thành phim theo cách nào thì cũng không thể làm mất đi giá trị của nó. Sẽ có những lúc, như khi nhìn vào nỗi ngóng trông vô vọng của Hachi, như khi chứng kiến tình thân ấm áp mà những người xa lạ dành cho nó, bạn cảm thấy quá khó để giữ cho mình không khóc trước mắt con cái.

Không cần làm thế, bạn cứ khóc và để cho bọn trẻ thấy. Không phải vì đây là một bộ phim buồn, vì Hachi, giáo sư và tất cả mọi người xuất hiện trong câu chuyện đều được yêu thương, mãi được yêu thương. Bạn khóc vì cảm động, bạn khóc vì vui khi biết những tình cảm đơn sơ mà lớn lao như thế vẫn luôn có thật. Và như mọi cái kết hạnh phúc khác, cuối cùng Hachiko cũng đã đợi được giáo sư trở về.

Hãy để các con xem phim, hãy kể các con nghe về câu chuyện của Hachiko, rồi sau đó hỏi xem chúng cảm thấy thế nào. Câu trả lời chắc chắn sẽ đem lại cho bạn một niềm vui.

Mời xem bộ phim đầy cảm xúc "Hachiko: chuyện kể về một chú chó", do tài tử Richard Gere thủ vai chính, Richard Gere là một Phật tử người Mỹ thuần thành theo Phật Giáo Tây Tạng (xem bài về tài tử này):

Richard Gererichard_gere_dalai_lama

:




Hồng Hạnh

Yeutretho/ Seatimes

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18/02/2011(Xem: 13665)
Phần 01: 1/ Hồn ma nhà đạo sĩ 2/ Chiếc cầu muôn thuở 3/ Tôn Giả tí hon 4/ Không đau ruột bằng . . . 5/ Dạy khỉ nói Phần 02 : 6/ Mục Kiền Liên 7/ Bát cơm cúng dường 8/ Vườn Nai 9/ Duyên xưa nghiệp củ
23/01/2011(Xem: 3062)
Người ta truyền tụng rằng tại Nam Thiên Đệ Nhất Động có một vị sư tu hành đắc đạo. Có lúc sư ngồi thiền cả tháng, không ăn không uống, không lay động để thể hiện trí tuệ dũng mãnh của của Phật.
20/01/2011(Xem: 2548)
Thằng Hào cảm thấy hạnh phúc vô bờ, nó cứ muốn cho giây phút này kéo dài ra, dài ra mãi mãi… Nó cảm nhận được, cảm thấy được từ bên ngoài vừa có một mùa Xuân an vui...
20/01/2011(Xem: 3632)
Tôi giật mình thức giấc khi nghe tiếng chim hót líu lo líu rít bên ngoài: - “Ôi! Tiếng chim hót ở đâu, sao giống miền quê mình đến thế...” Vươn vai đứng dậy, tôi nói trong tiếng ngáp dài rồi chợt im bặt lại khi kịp nhớ ra... đây chẳng phải là những nơi mà mình từng đến từng đi trong suốt mấy chục năm qua.
19/01/2011(Xem: 17129)
Trở về từ Xứ Tuyết - Nguyên Phong
15/01/2011(Xem: 4706)
1- Vậy là chỉ còn ba ngày nữa, đúng chiều hai mươi ba tháng Chạp, sẽ diễn ra trận chung kết bóng đá tranh ngôi vô địch. Đây là cúp bóng đá dành cho trẻ em lang thang cơ nhỡ, mồ côi được tuyển chọn từ các Nhà Mở, Làng S.O.S, và các gia đình vô gia cư sống lây lất trên vỉa hè trên địa bàn thành phố.
15/01/2011(Xem: 3396)
Mất cũng phải hết một ngày đêm suy nghĩ đến nhức đầu mệt óc, cắn trụi móng của ngón tay cái, thằng Thạch mới tìm ra được cách giải cho bài toán hóc búa đã làm cho nó mất ăn mất ngủ suốt một tuần qua. Tìm ra được là một chuyện, còn giải được hay không là chuyện khác, phải tùy thuộc vào… ông nội. Thằng Thạch quyết định về quê
15/01/2011(Xem: 4100)
Mọi lần, khi vợ chồng tôi cãi vã nhau chẳng đi đến đâu, tôi đều giận lẫy bỏ đi khỏi nhà, khi thì bồng con theo khi thì chỉ đi một mình tay không. Và, anh ấy sẽ chạy theo, đến một chỗ vắng vẻ nào đó mới níu kéo, năn nỉ, xuống nước xin lỗi. Anh ấy luôn luôn là người nhường nhịn, làm hòa trước. Vậy mà lần này, sau cuộc kình cãi kịch liệt, lời qua tiếng lại có phần động chạm tự ái của nhau, tôi giận muốn khùng lên, bỏ đi khỏi căn nhà đang ấm cúng. Tôi bỏ đi khỏi nhà lần này nhằm vào lúc chẳng còn bao lâu nữa là bước sang năm mới, vậy mới là... giận. Vừa đi, tôi vừa nhìn chừng lại phía sau, hy vọng anh ấy sẽ đuổi theo. Nhưng không, không hề thấy anh ấy.
15/01/2011(Xem: 3140)
Ngồi bên cửa sổ trên căn gác thấp lè tè, thằng Hào nhìn bâng quơ xuống con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo chạy ngang trước nhà, đôi mắt nó long lanh ngấn lệ. Nó đâu có muốn khóc, vì nó căm ghét nước mắt lắm. Nó đâu có ưa gì chuyện khóc lóc, vì nó cho đó là yếu hèn, và khóc lóc kể lể là đặc tính chỉ nên dành cho phụ nữ. Mình là con trai thì nhất quyết không được khóc
14/01/2011(Xem: 3544)
Nếu bảo tuổi trẻ là tuổi của rong chơi vui vẻ, của yêu đương mộng mơ, của lãng mạn...thì tôi không có được diễm phúc có tuổi trẻ. Chơi không dám chơi hết mình. Cười, không dám cười to. Nói năng e dè, đi đứng lủi thủi một mình, ít bạn bè thân...lúc nào cũng đầy mặc cảm nghèo khó, quê mùa. Đời tôi, do vậy, từ tốt nghiệp, ra đời, dù có nhiều lúc thăng trầm, nhưng hình như không có lúc nào cảm thấy...xuống chó cả, chỉ có lên voi thôi! Nguyện vọng tha thiết của Ba Mẹ tôi và cũng là hoài bảo lớn nhất của tôi, trong thời gian học ở trường trung học tỉnh lẻ Gò Cong, chỉ là làm sao được thi đậu vào trường Sư phạm để ra trường về làng dạy học.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]