Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

38. Để cho người khác thắng

18/02/201114:55(Xem: 9186)
38. Để cho người khác thắng

ĐỪNG MẤT THỜI GIAN VÌ NHỮNG ĐIỀU VỤN VẶT
Nguyễn Minh Tiến dịch

38. Để cho người khác thắng

Người khác ở đây có thể là bất cứ ai – con cái, vợ, chồng, cha, mẹ hay những người bạn cùng phòng... Điểm cốt yếu của giải pháp này là chỉ ra cho bạn thấy, chẳng phải là vấn đề to tát gì lắm khi để cho một người khác được phần đúng, hay là thắng trong một cuộc tranh luận. Trong thực tế, đây là một cách để giảm nhiều căng thẳng. Khi một người khác thắng, điều đó không có nghĩa là bạn thua. Trong thực tế của rất nhiều trường hợp, để cho một người khác cảm nhận rằng đã được lắng nghe với sự tôn trọng chân thành sẽ dễ tạo ra sự hài lòng rất nhiều lần hơn so với việc cố áp đặt quan điểm của mình cho người ấy – hoặc tốn hao tâm lực rất nhiều để cố thuyết phục họ rằng bạn đúng và người ấy là sai.


Sự thật là, nhìn từ góc độ của một cuộc sống tốt đẹp, chẳng có ai là thật sự thắng trong một cuộc tranh cãi. Khi có sự bất đồng giữa mọi người, việc gây ảnh hưởng cho nhau là chuyện rất xa thực tiễn. Một cuộc tranh cãi thực chất chẳng khác gì hơn là việc hai hay nhiều người cố bảo vệ lấy vị trí của mình. Hầu như bao giờ cũng vậy, nó luôn để lại cho cả đôi bên những cảm giác tồi tệ. Trong một cuộc tranh cãi, thường thì rất hiếm khi mà có ai đó chịu lắng nghe hay học hỏi được điều gì. Những cảm xúc như oán ghét, giận dữ, thất vọng... và căng thẳng thường được dẫn đến từ sự đối đầu. Tuy nhiên, khi bạn chịu để cho một ai đó thắng một cuộc tranh cãi, thực tế thường là nó sẽ chấm dứt với sự chiến thắng ở cả về hai phía. Mối quan hệ được thúc đẩy, và tình hữu nghị có thêm một cơ hội để phát triển.


Khi bạn từ chối không tham gia vào một cuộc tranh cãi, không phải vì sự ngang bướng hay cương trực, mà là xuất phát từ tình thương và lòng tốt, bạn sẽ thấy là vấn đề tự nó được giải quyết nhanh chóng biết bao. Khi có ai đó khơi mào một cuộc tranh cãi hay một đề tài thảo luận nóng bỏng, bạn sẽ phải đối đầu với một chọn lựa thú vị (và đôi khi khó khăn) mà bạn buộc phải đưa ra thật nhanh chóng. Bạn sẽ nhảy vào hay sẽ thối lui? Bạn sẽ cố khẳng định mình và quan điểm của mình, hay bạn sẽ để cho người kia chiến thắng hoặc đưa ra quan điểm của anh ta?


Đôi khi, một trong hai đứa trẻ của tôi nói lên một điều mà thoạt nghe qua có vẻ như không đúng hoặc bất công. Ví dụ, chúng nói với tôi rằng: «Bố chẳng bao giờ chơi với con cả.» Khuynh hướng tự nhiên của tôi có thể là tranh cãi với nhận xét đó, đáp lại với một câu đại loại như: «Có chứ. Bố vẫn thường đi chơi với con đấy chứ. Con không nhớ là chỉ mới hôm qua, bố con mình đi chơi công viên và cùng ăn trưa sao?» Tuy nhiên, điều mà tôi hiểu được ra là, việc chấp nhận tranh cãi như thế chẳng đưa đến điều gì khác hơn là giữ cho sự tranh cãi được tồn tại, bằng vào sự quan tâm của mình. Đôi khi, cách đáp lại tốt hơn là thế này: «Ừ, con nói đúng đấy. Bố hy vọng là từ nay bố con mình sẽ có nhiều thì giờ chơi với nhau hơn. Bố yêu con lắm mà.» Một câu trả lời như thế, không chỉ chặn đứng ngay được sự tranh cãi trước khi nó kịp lấy đà phát triển, mà cũng còn là một phát biểu chân thành tự trái tim tôi – nó là một dịp để tôi nhắc cho con tôi biết rằng tôi yêu quý nó biết bao.


Tôi không muốn nói rằng bạn sẽ thôi không bảo vệ vị trí của mình khi điều đó thật sự là quan trọng, hay là bạn sẽ để cho người khác đánh bại, hay lợi dụng bạn. Trong thực tế, tôi nghĩ bạn cũng sẽ đồng ý rằng để cho người khác thắng một cuộc tranh cãi, ít nhất là thỉnh thoảng, thật sự là một dấu hiệu của sức mạnh. Nó chứng tỏ rằng bạn là người có khả năng giữ được những cảm xúc và phản ứng của mình ở mức độ thích hợp. Không phải bao giờ cũng vậy, nhưng thường thì điều này gợi ra một khuynh hướng để đối phương cũng sẽ làm như vậy.


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28/05/2013(Xem: 2431)
Một ngày kia, đám yêu tinh họp nhau lại để tìm cách phá hoại cuộc sống của loài người. Yêu tinh đầu đàn lên tiếng: “Với loài người, hạnh phúc là thứ quí giá nhất. Vậy chúng ta hãy đánh cắp thứ quí giá nhất của họ và giấu ở nơi mà họ không thể tìm thấy được. Các ngươi thấy sao?”.
28/05/2013(Xem: 2396)
Một nụ cười không làm mất mát gì cả, nhưng lại ban tặng rất nhiều. Nó làm giàu có những ai đón nhận nó mà không làm nghèo đi người sinh ra nó. Nụ cười chỉ nở trên môi trong khoảnh khắc phù du, nhưng ký ức về nó đôi khi tồn tại cả một đời.
28/05/2013(Xem: 1835)
Sự hiện hữu của bạn là món quà cho thế giới này. Bạn là duy nhất và không ai thay thế được bạn. Cuộc đời bạn là tất cả những gì bạn muốn, bạn hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ. Hãy luôn sống trong những niềm vui, chứ không phải là những phiền toái, và bạn sẵn sàng đương đầu với những gì sẽ đến. Trong bạn hẳn sẽ luôn có quá nhiều câu hỏi, hoài nghi
28/05/2013(Xem: 2304)
Đó là ngày đầu tiên tôi chuyển đến lớp bảy trường Miss Hargrove. Với “người mới đến” như tôi việc hòa nhập vào môi trường mới thật không dễ dàng, vì vậy trong thời gian này tôi rất lo lắng. Sau khi được giới thiệu trước lớp, tôi đã cố mỉm cười rồi đi đến chỗ mình ngồi và mong rằng mọi người sẽ chú ý đến mình.
28/05/2013(Xem: 2505)
Chủ một cửa hàng bách hóa đính kèm trên bảng hiệu ở cửa hàng dòng chữ "Bán chó con". Bảng hiệu liền thu hút trẻ nhỏ ngay, và đúng như vậy, một cậu bé đã đến dưới bảng hiệu của chủ cửa hàng bách hóa. "Ông định bán những con chó nhỏ với giá bao nhiêu?", cậu bé hỏi. Chủ cửa hàng bách hóa trả lời: "Bất cứ giá nào từ 30 đô la đến 50 đô la".
28/05/2013(Xem: 1993)
Đem khuya lạnh giữa núi rừng Bình Phước. Tiếng con ai sao khóc trước cổng chùa. Già Lam nghèo xuyên vách lá đong đưa. Tiếng trẻ khóc từng hổi khua thét gió. Rừng núi hoang vu chùa quê thanh vắng. Nợ phong trần sao lại nặng duyên vương
28/05/2013(Xem: 2009)
Vào giữa đêm khuya núi rừng hoang vắng. Có tiếng khóc gào như tiếng trẻ thơ. Con của nhà ai khóc giữa đêm trường. Cha mẹ em đâu mà nằm trước cổng chùa. Thầy Chiếu Pháp tên tự Thanh Tâm. Vì lòng từ bi nhận nuôi đứa bé.
28/05/2013(Xem: 2406)
Nhiều năm về trước căn bệnh tim của cha tôi đã đến giai đoạn cuối. Cha tôi không được phép làm việc thường xuyên, thỉnh thoảng cũng khỏe nhưng ông có thể trở bệnh bất cứ lúc nào và phải lập tức nhập viện.
28/05/2013(Xem: 1771)
Hồi đó tôi chỉ là cậu bé 6 tuổi sống cùng cha mẹ ở Los Angeles. Cha tôi là thầy giáo, ông dạy môn văn tại một trường trung học. Một buổi chiều cha trở về, mặt đầy phiền muộn. Ngồi vào bàn ăn ông chẳng nói lấy một câu, mẹ lựa lời hỏi: “Ở trường xảy ra chuyện à?”. Trầm ngâm một lúc, ông khẽ trả lời: “Cậu David ở lớp anh bị bắt vì mang cocain vào trường
28/05/2013(Xem: 1929)
Nhận được tin Michael tử nạn tại châu Phi, tôi đau đớn vô cùng. Ký ức xa xăm của 23 năm trước chợt hiện về như nhắc nhở tôi mục đích cuộc đời mà cậu em tôi hằng theo đuổi. Tôi hơn nó đến bảy tuổi, hồi đó gia đình chúng tôi sống tại một thị trấn nhỏ thuộc bang Minnesota (Hoa Kỳ).
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]